Mối Tình Đầu Nghịch Tập Hệ Thống

Chương 120




“Cloris, ta chuẩn bị tuyết linh quả, em nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không?”

Ma vương bưng một mâm linh quả quý hiếm đi vào cung điện, đối với tiểu nhân ngư đang ngâm mình trong ôn trì cười nói.

* ôn trì: ao nước nóng

Lăng Mộ Ngôn vung đuôi, vừa lòng nhìn Ma vương mỗi ngày bị bắn đầy nước lên người, bèn ngạo kiều hừ một tiếng bơi ra xa.

“Đây chính là tuyết linh quả, thật sự không tính nếm thử một chút sao?” Ma vương không chút nào để ý lau mặt, thanh âm trầm thấp hấp dẫn nói, “Tuyết linh quả có thể tăng trưởng linh lực, nếu em thích, ta có thể dùng thứ này…”

“Nghiên cứu chế tạo điểm tâm?” Lăng Mộ Ngôn như cười như không tiếp lời, thanh âm thanh nhã lại không nhanh không chậm nói, “Ta cũng không dám để Ma vương đại nhân tôn kính vì ta làm chút việc nhỏ nhặt này…”

“Như thế nào chỉ là việc nhỏ, vì em nghiên cứu chế tạo điểm tâm mà em yêu thích nhất, đối với ta mà nói, đây là chuyện quan trọng nhất.” Ma vương vẻ mặt có chút đau khổ, lại vẫn lưu luyến nhu tình hồi đáp.

“A, Ma vương đại nhân lúc này không đi chuẩn bị hôn lễ, còn tới nơi này của ta làm cái gì?” Lăng Mộ Ngôn hoàn toàn không bị ảnh hưởng, lười biếng nói, ngữ khí biếng nhác lại ngầm châm chọc.

Ma vương đại nhân nhất thời chỉ cảm thấy ngực bị trúng một mũi tên, “… Đó là hôn lễ của Keller, ta cần gì phải đi quan tâm.”

Lăng Mộ Ngôn châm chọc nhìn lại, khóe mắt hơi nhếch lên, kiều diễm lại diễm lệ, “Aurora nói là gả cho Ma vương, ngươi còn ở chỗ này gạt ta?”

Ma vương đại nhân bị vả mặt đau đớn, suýt nữa rưng rưng nhìn lại, “Đều tại Keller rất ngu xuẩn, thực sự không liên quan gì tới ta a, Cloris! Người ta yêu chỉ có một mình em, em biết mà.”

“Ta không biết a.” Lăng Mộ Ngôn bình tĩnh thản nhiên trả lời, “Cho dù biết, ta cũng chỉ thích Tiểu Hắc trước kia khi mất trí nhớ, hết hy vọng đi, ta đối với ngươi hoàn toàn không có hứng thú.”

Ma vương: “…” Đó không phải đều là ta sao, oa oa oa.

Tiểu nhân ngư vừa mềm mại vừa đáng yêu nhà y vì cái gì đột nhiên trở nên khí thế như vậy, cư nhiên còn làm cho y có chút run sợ a QAQ

“Hơn nữa, chính người mà Ma vương đại nhân tôn kính ngài phái đi đã nói, chỉ cần Công chúa Aurora chấp nhận gả cho Ma vương ngài, thế giới liền có thể hòa bình nha.” Lăng Mộ Ngôn tiếp tục lạnh lùng nói, hừ một tiếng, nghiêng đầu qua một bên.

Ma vương: “…” Quỳ cầu đừng vả mặt QAQ

“Đó là do Keller trong lòng ngưỡng mộ Công chúa Au, Au gì đó kia a, lúc trước người truyền lời đã truyền sai tin tức! Em phải tin tưởng ta a, Cloris.” Y vẻ mặt nghiêm túc giải thích, con ngươi vàng kim lại nhu hòa nhìn tiểu nhân ngư trong ao, ôn nhu mà lưu luyến.

… Mà Keller đang bị văn kiện chôn sống chỉ cảm thấy đầu gối lại trúng một mũi tên.

“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin tưởng?” Lăng Mộ Ngôn vẩy vẩy nước, tại thời điểm nhìn thấy nam nhân tầm mắt không tự giác hạ xuống không khỏi hừ lạnh một tiếng, lạnh mặt dùng đuôi hung hăng quăng tới một bạt.

Ma vương mỗi ngày bị vả mặt đã thành thói quen không hề thay đổi sắc mặt, sau đó ngửi ngửi hương vị tràn ngập trong không khí, không khỏi lộ ra nụ cười si hán, cảm thán nói, “Cloris thật sự là càng ngày càng thơm a.”

Lăng Mộ Ngôn: “…” Y đang chỉ thơm cái gì?

Nhưng mà nói đến thơm…

Tiểu nhân ngư ghét bỏ quất đuôi cách xa y một chút, nheo lại đôi mắt lam, thản nhiên nói, “Ta còn nghe nói, xếp vị trí đầu trong menu của Ma vương đại nhân, trùng hợp chính là nhân ngư?”

Ma vương: “…” Ai để lộ ra tin tức này, thành thật khai báo cho ta! QAQ Ta cam đoan nhất định phải đem hắn ném vào trong ma ngục, nhận hết thảy tra tấn!!

Lăng Mộ Ngôn ngữ khí mang theo chê cười, “Cùng đồ ăn mỹ vị nói chuyện tình cảm, Ma vương đại nhân ngài thật đúng là an nhàn thoải mái.”

Ma vương: “…”

“Kỳ thực đó là do ta tuổi trẻ không hiểu chuyện, tuổi trẻ không hiểu chuyện a, Cloris.” Ma vương nói khoác mà không biết ngượng chân thành tha thiết nhìn lại, “Ta hiện tại đã từ bỏ —– phi, không ăn nữa.”

Lăng Mộ Ngôn: “…” Cái từ ‘từ bỏ’ này dùng tới rất thật lòng rất nghiêm túc.

Hắn khẽ a một tiếng, lạnh nhạt hỏi ngược lại, “À, Ma vương trẻ tuổi đã không biết mấy trăm tuổi? Vậy có lẽ ngài còn nhớ rõ chuyện trước kia ở trước mặt ta ăn cá, còn thèm nhỏ dãi ta?”

Ma vương: “…”

Lần nữa bị trúng tên, Ma vương đại nhân sắc mặt không khỏi trở nên lúng túng. Con mắt vàng sâu thẳm nhìn Lăng Mộ Ngôn không thèm để ý đến mình, không biết qua bao lâu, rốt cuộc vung y bào không nói được lời nào đi ra ngoài.

Lăng Mộ Ngôn chớp mắt vài cái, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn về phía bóng dáng đen ngòm của Ma vương, y làm sao vậy?

Mặc dù hiếu kỳ, tiểu nhân ngư cũng không quá để ý, vì thế rất nhanh liền quên đi khác thường của Ma vương, ngược lại đối với tuyết linh quả đặt ở bên cạnh ao cảm thấy hứng thú.

Bề ngoài màu trắng làm cho người ta cảm thấy rất thèm ăn…

Nhưng mà ngay tại thời điểm tiểu nhân ngư nhịn không được muốn ăn tuyết linh quả, cửa đột nhiên bị đẩy ra, hắn ngậm trái cây kinh ngạc quay đầu lại, liền bắt gặp hắc long phiên bản mini đôi mắt vàng lấp lánh xông vào, sau đó…

Bổ nhào vào trong ao.

Lăng Mộ Ngôn đúng lúc né tránh: “…”

Hắc long không bổ nhào vào tiểu nhân ngư bất mãn vẫy vẫy đầu, sau đó nhếch môi cọ cọ qua, vẫy vẫy cái đuôi nghiêng người, đã đem cái bụng của mình lộ ra.

Hình người thất bại nên đổi qua hình rồng để bán manh sao?

Lăng Mộ Ngôn không nói gì yên lặng nhìn y, rốt cuộc vẫn mềm lòng, vươn tay cầm lấy móng vuốt của y. Ở khi móng vuốt tiếp xúc với bàn tay mềm mại ấm áp của tiểu nhân ngư, hắc long bị vắng vẻ hồi lâu thân thể chấn động, nhất thời kìm lòng không nổi nhếch lên cái đuôi, một bộ dáng kích động không thôi nhào qua, không ngừng liếm mặt hắn.

Lăng Mộ Ngôn dở khóc dở cười tránh né, “Tiểu, Tiểu Hắc! Ta tức giận nha, không được liếm tiếp!”

Hắc long nhất thời đáng thương hề hề lui thành một cục, đôi mắt trông mong nhìn tiểu nhân ngư.

“Lại làm nũng… Khó trách lúc trước khi ma tộc tấn công nhân tộc, long tộc cũng không nhúng tay ngăn cản a.” Lăng Mộ Ngôn vươn ra ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng cốc lên trán của hắc long, đột nhiên có chút cảm khái nói.

Hắc long bị cốc trán theo bản năng né tránh một chút, sau đó vươn móng vuốt vừa ủy khuất vừa buồn bực sờ sờ cái trán, vì sao đã biến thành hình rồng mà Cloris yêu thích nhất mà vẫn còn bị gia bạo QAQ!

* gia bạo: bạo lực gia đình

“Bây giờ còn muốn đi chinh phục thế giới, hửm?” Lăng Mộ Ngôn hiển nhiên bắt đầu tính nợ cũ, nhướng mày khẽ cười, “Ngươi như thế nào lại có loại suy nghĩ này, Tiểu Hắc?”

Hắc long vội vàng lắc lắc đầu giải thích, nhưng mà há miệng lại không thể phát ra thanh âm của nhân loại, lúc này mới nhớ ra Tiểu Hắc hình rồng quả thực không thể nói chuyện, liền có chút ủ rũ cúi đầu, ảm đạm nhìn tiểu nhân ngư.

“Cho nên tấn công xong nhân tộc có phải hay không sẽ chuyển đến địa bàn của nhân ngư chúng ta?” Lăng Mộ Ngôn thản nhiên nói, hơi hơi nâng lên chiếc cằm thon nhọn, “Bằng không ngươi cũng sẽ không cùng phụ vương ký kết khế ước a.”

… Đó đơn thuần là vì lấy lòng em a, Cloris QAQ!

Ma vương đại nhân bi phẫn thầm nghĩ, làm sao có nhiều âm mưu như vậy, rõ ràng chỉ là bởi vì muốn đạt được chúc phúc của đám nhân ngư kia, mới muốn ký kết khế ước hòa bình a _(:3″ ∠)_

Tim đau quá [nằm như xác chết]