Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 348






Trong đêm đen, thanh âm này giống như quỷ mị.
Chỉ thấy tiếng, không thấy người
Bào lão kính cẩn dập đầu, lẩm bẩm nói:” Đại Vu Vương, ta chỉ mang theo vài người vào trong thôn tìm thảo dược, ta không có bất kính với ngài, là người này, nữ nhân này nói năng lỗ mãng”
Bà ấy run rẩy chỉ vào người tôi, đem tội lỗi đổ hết lên người tôi.
Mộ vãn thần, tên đầu xỏ này khắc nghiệt như vậy sao? Những người này sao lại sợ hắn?
Ngay cả luyện thi nhân cũng không dám chống lại hắn, căn cứ theo lời nói của Đại Thi Vương, tà đạo hại người kia mang theo một nhóm người trốn chạy khỏi thành Miêu Vương, liền đến nơi này tìm chỗ che chở ẩn náu.
Thế hệ Đại Vu Vương trước cũng đã tiếp nhận bọn họ, để cho bọn họ ở đây thành lập thôn trại, sinh sôi nảy nở, ở lưu vực này không ít thôn trại như vậy, đều nằm dưới quản lý của đại vu vương
Nếu đây là địa bàn của hắn, chuyện của những người này, có thể tìm hắn tính sổ không?
” Mộ vãn thần! Ngươi là đồ đê tiện.!”.
Tôi nhìn ngọn núi đen xa xa kia hét lên, dù sao tôi cũng không biết hắn ở chỗ nào.
” —- không phải ta đã giúp ngươi tìm sinh thần bát tự, tên gọi của vợ ngươi rồi sao? Tên hỗn đản này, ngươi còn dám phái người đi ra bên ngoài lừa gạt nữ nhân! Còn hạ cổ thuật khống chế! Ngươi thiếu nữ nhân như vậy sao?”
Tôi Hô lên một hồi, phát hiện xung quang không có gì đáp lại.
Như thế nào, tên hỗn đản này muốn giả câm giả điếc?
Một lát sau, trong đêm đen truyền đến một âm thanh:” lão bà, đưa bọn họ đến thành phố núi Vu Vương”
” ….vâng”.

Bà lão run bần bật đứng dậy khỏi mặt đất, nhìn tôi nói:” các ngươi xong đời rồi, cư nhiên ngươi dám nói chuyện với đại vu vương như vậy?”

Thế nào? Người binh khí kia muốn đánh tôi nhưng không thành sao?
Nếu tôi không giúp hắn tìm vợ, không biết hắn phải đi qua bao nhiêu đường vòng đâu! Lại dùng nữ nhân khác đến thử thư cổ, còn phải tại ra bao nhiêu sát nghiệp nữa.
Trong lúc nhất thời tức giận, tôi đã quên đi sợ hãi.
Cũng quên nơi này còn có kết giới, pháp môn, còn quên một số chuyện quan trọng —- chưa hội báo với giang khởi vân tôi đến địa bàn của đại vu vương.
Anh ấy tìm không thấy tôi, có sốt ruột hay không?
Tôi đột nhiên hiểu được tâm tình của thất gia nương nương —- nói không chừng cô ấy cảm thấy mình có thể có, có thể không xa cách thất gia, cho nên muốn chạy trốn một chút, để xem đối phương có sốt ruột hay không.
Chúng tôi đi đường núi, giống như trúng pháp thuật nào đó, nhìn rất xa, nhưng đi vài bước là đến
Bà lão nói đây là pháp thuật của đại vu vương, ở trong không gian này, pháp lực của hắn rất mạnh, mọi người không dám mạo phạm hắn, kỳ nhân dị sĩ trăm ngàn năm qua chạy đến nơi này để sinh tồn, đều được hắn che chở
” Các ngươi, vì sao lại sợ Mộ Vãn Thần như vậy?”
Chẳng lẽ mộ vãn thần là bạo quân? Mỗi lần động tay động chân liền giết người?
Không phải, …….

Thoạt nhìn, hắn trông doạ người thật, nhưng cũng không tệ đến thế, biết tôi là thai phụ, hắn không mảy may động đến tôi nửa cái.
Hơn nữa hắn còn vì mấy đứa nhỏ trong thôn trại luyện thi nhân mà cầu xin giang khởi vân
” Hừ…..

Các ngươi không biết! Đại vu vương là phàm nhân mấy ngàn năm qua gần với thần chỉ nhất, người tu thành Địa Tiên chỗ nào cũng có, chúng ta chỉ có thể dựa vào sức mạnh của ngài ấy để duy trì một không gian nhỏ, nếu không sẽ không có đất cắm dùi”
Bà lão nơm nớp lo sợ, tôi thấy bà ấy hận không thể từng bước dập dầu đến thành phố núi Vu Vương
Vậy sao? Mộ vãn thần, tên ngốc to con kia…..

Đáng sợ vậy sao?
Anh tôi nhỏ giọng hỏi:” tiểu kiều bảo bối, em nói đi, em với đại vu vương này có giao tình như thế nào?”
Giao tình như thế nào?
” Chúng em không có giao tình nào cả,…..

Hồi đó hắn đến thôn trại của luyện thi nhân để cướp đoạt em, kết quả, phát hiện em là thai phụ, đối với hắn vô dụng, nên hắn không ngược đãi em, còn đưa em ra ngoài, vì để trả ân tình của hắn, nên em đã đi cửa sau giúp hắn tìm vợ, để hắn không phải đi khắp nơi tìm người tới thử thư cổ…..

Hắn vẫn luôn không luyện thành Cổ Vương”
Anh tôi nghe xong gật đầu, thấp giọng nói:” nếu em và hắn không có giao tình thâm sâu, vậy em nên kiềm chế lại…… Phun người trong lúc nhất thời là ngốc, xong việc có hối cũng không kịp, chúng ta bây giờ đang ở trêи địa bàn của hắn”.
Oh……
Tôi tức giận nghĩ: nếu vợ hắn biết hắn vì luyện cổ vương, mà đi tìm nhiều nữ nhân đến thử Thư cổ như vậy, có thể bạo nộ không?

Lần trước, nghe hắn nói có hai nữ nhân một đêm cũng không chịu nổi? Hắn liền từ bỏ tìm những nữ nhân bình thường đến thử, hắn cảm thấy có chút tàn nhẫn …..

Và ghê tởm
Hai người một chỗ ban đêm, hẳn là rất kiều diễm lãng mạn, kết quả một trong số đó dung mạo đáng sợ chết đi, nghĩ lại đều cảm thấy có chút bóng ma tâm lý
Ban đêm trong núi thật lạnh, nơi này lại gần sông Mật giang, cho nên thật ẩm ướt.
Lâm ngôn thấm nói mơ màng càng lúc càng nhỏ, nghe được lòng tôi thập phần lo lắng.
Anh tôi có chút nôn nóng, cái nồi này, anh tôi áp đến thật chặt, áp lực tâm lý cũng không nhỏ, nên anh cởi áo khoác của mình mặc lên người lâm ngôn thấm, hỏi bà lão:” thành phố núi vu vương, rốt cuộc cách bao xa?”
” Ngày thường đi đường núi là 2 ngày, đường thủy là nửa ngày”
” Cái gì? Đi hai ngày?” Chúng tôi giật nảy người, đi hai ngày? Cái này không phải là gian lận sao?
“…..

Đại vu vương đã dùng pháp thuật, chúng ta sẽ rất nhanh đến đó”.

Bà lão nói thêm.
Chúng tôi đại khái đi khoảng một giờ, xa xa nhìn trêи vách núi có mấy ngọn đèn dầu.
Rậm rạp, san sát nối tiếp nhau, từ mặt sông kéo dài đến đỉnh núi.
Ở giữa còn có một loạt cáp treo, còn có liên kết Hoạt Tác, anh tôi nhìn thấy trợn mắt há mồm, giống như lần đầu tôi nhìn thấy
Điêu luyện sắc sảo như vậy, những ngôi nhà mênh ʍôиɠ cuồn cuộn nằm trêи vách núi, còn có cái không gian song song bí ẩn rộng lớn, khiến người khác vô cùng chấn động
Tôi nhìn hai vệ sĩ của lâm ngôn thấm, nghĩ thầm, đi ra khỏi đây, tôi sẽ triệu hoán bạch vô thường thiết lập một cấm chú trong đầu họ, không thể để bọn họ tiết lộ bí mật
Cư dân ở thành phố núi vu vương có một đặc điểm, chính là trang phục màu đen và vòng tay bạc.
Trêи vách núi, có một đội người miền núi cầm vũ khí ngăn chặn chúng tôi, hỏi:” đại vu vương nói cố nhân đang tới, cố nhân là người nào? Các ngươi ai có tên là cố nhân”
…..


Nơi này của mộ vãn thần nhất định là có rất ít người làm công tác văn hoá
Những người miền núi này, ý nghĩa của từ ” cố nhân” cũng không hiểu
Tôi bước lên một bước nói:” là ta, ta tới tìm mộ vãn thần”
” Tiểu cô nương, ngươi đừng tưởng rằng ngươi lớn lên xinh đẹp là có thể không cần lễ phép, tên đại vu vương của chúng ta không thể tùy ý gọi”
…..

Được được, là địa bàn của các ngươi, các ngươi định đoạt
Đi qua xích sắt giữa không trung, đôi chân tôi đều mềm nhũn.
Xích sắt! Mặc dù được bên trêи được phủ tấm gỗ phiến đá, nhưng xích sắt vẫn lắc lư.
Chỗ này cách mặt sông chảy xiết phía dưới hơn trăm mét, đối với người sợ độ cao quả thật là tra tấn!
Chờ rôi run rẩy đi qua hoạt tác, đối diện trêи sân, một người thân hình cao lớn khoanh tay chờ tôi.
Hắn vừa cười vừa nói:” mộ tiểu kiều, ngươi chạy đến địa bàn của ta làm gì? Chẳng nhẽ hồi tâm chuyển ý muốn giúp ta sinh con sao?”
Tôi…..

sinh con cái con khỉ!
———————.