Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 340






Lòng tôi kinh hãi, quay đầu nhìn về phía người bên cạnh Hối thanh Hòa Thượng, biểu tình của hắn rất cổ quái, thân thể run run rẩy rẩy, giống như phát bệnh
Tôi vội vàng chạy đi hai bước, cách xa hơn một chút tôi mới phát hiện, bóng đêm sau chúng tôi, xuất hiện một mảnh sương mù dày đặc, bên trong vươn ra một vài cánh tay nhợt nhạt, đã thọc vào sau lưng vị đại hoà thượnh kia.

Tim tôi nhảy khỏi lồng ngực, đại hoà thượng kia thanh âm cũng còn chưa kịp phát ra, đã bị thi chiểu dùng tay đem nội tạng cùng ruột già rút ra ngoài.

Lúc này khoé miệng của hắn mới chảy máu, ruột bị kéo ra khiến toàn thân run rẩy, đôi mắt từ từ trắng dã, toàn thân mềm nhũn ngã xuống đất
Toàn bộ quá trình không vượt quá mười giây, chúng tôi đều đang chú ý đến gian nhà tranh kia, mà không chú ý đến có tà khí rò rỉ đang ẩn nấp trong bóng dáng của hắn
Chỉ có bóng dáng không bị kim quang chiếu đến
Tôi nhanh chóng nâng tay phải lên, ngón cái véo stato, ngón hai ba cùng ấn, ngón bốn năm giữ chặt ngón cái, đây là thần tiêu ngũ lôi quyết, một trong số Thần Lôi Quyết
Những thứ trong thi chiểu, đều là hành thi nát vụn, dùng thần lôi quyết vỗ xuống, chỉ có xác chết bị nát vụn nhiều hơn mà thôi, cũng không cứu được vị đại hoà thượng kia.

” Vì sao hắn lại không có phản ứng?” Tôi nôn nóng hỏi:” ngay cả khi nó bất ngờ đến, ít nhất cũng có một chút đạo hạnh để bảo vệ, có thể kêu cứu chứ?”
Hối thanh hoà thượng, sắc mặt ngưng trọng lắc đầu:” tiểu sư thúc không phải là người xuất gia, hắn là đệ tử của tục giáo, chủ yếu là kinh doanh chùa chiền, vì thuận tiện cho quản lý, và phục vụ dân chúng, mới để hắn làm đồng lứa với đại sư, làm như vậy để nâng cao bối phận của hắn”
Thì ra là thế…… Khó trách khi hắn lừa dối anh tôi, một bộ thông báo tuyển dụng vô cùng thuần thục, hoá ra hắn là một vị cao quản.


Lúc này, giang khởi vân đang chuyên tâm đối phó với thứ trong gian nhà tranh kia, tôi cùng hối thanh hoà thượng lui về cổng tre, đoàn thi chiểu kia bị thần lôi quyết chấn đến tiêu tán, không biết khi nào sẽ toát ra
” Thi chiểu kia xuất hiện, có nghĩa người của tư đồ gia lại đến……” Tôi nói với hối thanh hoà thượng:” các ngươi phải cẩn thận, thứ này tuy rằng không lợi hại, nhưng đối với người thường không có đạo hạnh sẽ là một đòn trí mạng….

.

Nếu có chút đạo hạnh, sẽ bị bắt, sau đó hành hạ đến chết, rồi bị kéo đi”
Hối thanh hoà thượng nhíu mày nói:” tư đồ gia rốt cuộc muốn làm cái gì?”
” Tư đồ gia chính là người phía sau thao túng luyện thi nhân, hồn phách trong cơ thể tư đồ lâm chính là tà đạo phản bội nảy mầm của thành miêu vương, hắn đưa một nhóm người đi để thành lập thôn trại luyện thi nhân, sau khi hắn chết, quỷ hồn ở nhân gian phiêu đãng lang thang nửa thế kỷ, rồi vẫn như cũ khống chế luyện thi nhân, hơn nữa vì tu thi tiên đạo mà sắp xếp tầng tầng lớp lớp’.

” Hiện tại phỏng chừng mượn tay tư đồ lão đông tây để làm điên đảo vòng tròn này, những nhân sĩ trong vòng tròn này, nếu bị chết bảy tám phần, sẽ không ai có thể tạo ra một cái phong tà pháp trận khác đến chống lại hắn, hắn ước nhân gian khắp nơi đều tràn ngập bạo lệ chi khí”
Hối thanh hoà thượng đem chuỗi hạt trong tay siết chặt đến kẽo kẹt rung lên, dường như đang đè ném một đoàn hoả khí
Trong sân đột nhiên vang lên một tiếng xiềng xích, tôi quay đầu lại nhìn, thấy hai ống tay áo của bạch vô thường kéo ra một xiềng xích thật dài, hắc vô thường đem xiềng xích cuốn lấy viên tuệ lão hoà thượng, chuẩn bị câu đi sinh hồn của hắn.

Giang khởi vân một nhát kiếm đi xuống chính là hồn phi phách tán, viên tuệ lão hoà thượng, trong phật hiệu có chút thành tựu, lại như vậy mà quên đi sinh tử của mình, cho nên không thể để hắn hồn phi phách tán thê thảm như vậy được, vì thế mới câu đi sinh hồn của hắn trước
Lòng tôi có chút không đành lòng, vừa định mở miệng, thì giọng nói của anh tôi vang lên:” chờ một chút! Chờ một chút! Bát gia đừng vội!”
Anh tôi từ trêи cổ mình tháo xuống Đồng Phù nói:” thứ này trừ tà, hiệu quả rất tốt, lão hoà thượng đem chính mình làm mắt trận ngồi trêи đệm hương bồ, tinh thần rất đáng khen, chúng ta không thể để người tốt hy sinh, như vậy chẳng phải để tư đồ lão đông tây đạt được mục đích sao? Tiểu gia không muốn thấy hắn vui vẻ”

” Em rể, lúc ta đem lão hoà thượng xuống, ngươi đem thứ này đặt ở đệm hương đồ, trong nháy mắt, ngươi có làm được không?cẩn thận đừng làm hỏng đồng phù của ta, còn phải truyền lại cho trưởng tử trưởng tôn của mộ gia…… Cũng chính là con trai của ngươi”.

Anh tôi cười hì hì nhìn giang khởi vân nói
Bạch vô thường sững sờ một lúc, đột nhiên che miệng cười cười:” ai da, con trai của đế quân đại nhân ~~~ ta cũng muốn nhìn……”
Giang khởi vân lạnh lùng nói:” …… Không cần ngươi lo lắng, nó sẽ có”
” ách, vậy ngươi cũng không thể làm hư! Xem đúng giờ, biết chưa?” Anh tôi ném chiếc ba lô ra
Anh tôi đi đến bên cạnh thạch thất, xoa tay hậm hực, chuẩn bị cho một cuộc đi bộ phong tao.

Tôi nhìn thấy đến lo lắng đề phòng, trộm nhéo quyết, lòng thầm nghĩ nếu anh tôi và giang khởi vân phối hợp với nhau có sơ xuất, tôi sẽ trấn đệm hương bồ trong một lát, để cho bọn họ có cơ hội đền bù
Kỳ thật, có thất bát gia ở đây, tôi không cần lo lắng cái gì cả, cho dù tốc độ của tôi có nhanh, phỏng chừng cũng không nhanh hơn bọn họ, hơn nữa sau thân của giang khởi vân còn có hoá thân của hai vị Phương đông quỷ đế thần đồ úc lũy, nhìn chằm chằm vào anh ấy.

Giang khởi vân ở đây, về cơ bản sẽ không để tôi đối mặt với nguy hiểm
Tôi không biết như vậy là tốt hay xấu.


Tu vi đạo hạnh yêu cầu ” tĩnh”, nhưng tiêu tai giải hạn, tích đức làm việc thiện yêu cầu ” động”.

Giọng nói đếm ngược của anh tôi truyền đến, nhanh như chớp nhằm về phía viên tuệ lão hoà thượng.

Truyện Cổ Đại
Hối thanh đột nhiên siết chặt phật châu trong tay, một tiếng phật hiệu vang lên, ánh sáng của phật châu trêи tay hắn nở rộ, kim quang ảm đảm, lại lần nữa châm đến sáng như ban ngày
Tôi có chút kinh ngạc, đoá kỳ ba phật môn này thực sự có tài năng.

Không uổng công viên tuệ lão hoà thượng coi trọng hắn, hắn thật sự đã xuất gia, nói không chừng sẽ là vị cao tăng đắc đạo tiếp theo đó?
Anh tôi trong nháy mắt đã quật ngã viên tuệ lão hoà thượng.

Ôm hắn từ giường gỗ lắn xuống đất, đồng thời đặt luôn đồng phù lên đệm hương bồ, động tác thật chuẩn, tư thế thật soái.

” Sát! Hối thanh, con lừa chọc này! Tiểu gia không mang kính ɖâʍ, ngươi loé cái gì mà loé, loé mù mắt ta, hỏng việc thì sao….

.



Anh tôi mắng chưa đã, dưới ghế ngồi đột nhiên lao ra lột bàn tay khổng lồ xám trắng.

Sức mạnh của bàn tay khổng lồ quá lớn, thậm chí còn thọc vỡ đỉnh thạch thất, mắc kẹt một lát, thời cơ trong nháy mắt, xiềng xích của hắc bạch vô thường bay ra, trong quỷ môn cũng bay ra vài xiềng xích cuốn lấy bàn tay khổng lồ sưng to chảy mủ
Tay áo của giang khởi vân uyển chuyển, trong tay anh ấy, đem trường kiếm trong suốt gẩy đồng phù sang một bên, nhìn cũng không nhìn, nhưng đồng phù lại chuẩn xác nằm ở cạnh chân tôi.

Tôi vội vã nhặt lên, đây là pháp khí quan trọng bảo vệ sự to gan lớn mật của anh tôi, không thể đánh mất,
Anh tôi ôm viên tự lão hoà thượng giống như bộ xương khô lao đến.

Hối thanh vội vã tiếp đón, ra khỏi phạm vi của kim quang, tôi mới thấy rõ lão hoà thượng cư nhiên……
“Ahhhhhhhhhh!” Tôi che mắt lại!
Lão hoà thượng chơi lưu manh.

Tuy rằng ngồi xếp bằng như thây khô, nhưng trêи người hắn cà sa và quần áo đều không thấy! Tất cả đều trần trụi.

Anh tôi ha ha cười nói:” lão hoà thượng này, tính toán xả thân nuôi quỷ, còn sợ thi ma kia không có khẩu vị sao? Trêи người nhiều thứ dư thừa đều bỏ đi”
Hối thanh tức giận nói:” đừng nói bậy, đây là thi pháp……”
———————.