Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 328






Bố tôi nổi giận, cuối cùng ông đã cứng rắn đứng trước mặt anh ấy nói một hồi:” dựa vào cái gì? Tiểu kiều khi còn nhỏ, cũng là ta thay tã tắm rửa cho nó!”
“…… Cô ấy sẽ bị phân tâm”.

Giang khởi vân nhẹ nhàng nói, trong giọng nói mang theo một tia nghiêm khắc
Anh tôi ấn đầu bố tôi xuống nói:” đừng đuổi chúng ta, chúng ta im lặng chờ là được, tiểu kiều cố lên, chúng ta không nhìn thấy cái gì hết, chỉ chờ nghe tiếng khóc đầu tiên thôi”
Tôi dở khóc dở cười, được được, tôi sẽ nỗ lực
Nhưng mọi người đừng làm tôi cười được không! Không thể nhịn được rồi
Ô lão thái nói, mình so với chuyên gia khoa sản còn lợi hại hơn, quả nhiên là có tài năng, bàn tay khô gầy của bà ấy có thể ấn chính xác từng huyệt đạo và kinh mạch.
Quá trình sinh nở của song thai thật phức tạp, dưới bàn tay của bà ấy trở nên đâu vào đấy, có bà ấy và giang khởi vân, cơn đau của tôi đã giảm bớt đi rất nhiều.
Đương nhiên, đó cũng là lời bà ấy nói:” đứa trẻ này không giống người bình thường, vừa sinh ra liền hiểu thứ tự trước âm sau dương, không tranh đoạt, không làm ngươi chịu thêm tội lớn”
Song sinh thường thường có xu hướng nhỏ gầy, nhưng không có biện pháp, dinh dưỡng ban đầu của một đứa trẻ, giờ phải phân ra làm hai, cho nên anh tôi đã yêu cầu lâm ngôn thấm thông báo cho khoa sản, khoa nhi chuẩn bị, nếu không sinh được sẽ đến bệnh viện.
Hơn nữa, lúc sinh ra, t.ử ƈυиɠ co thắt dữ dội, hai đứa nhỏ cũng di chuyển mạnh mẽ, khả năng sẽ xuất hiện những tai nạn, khi hai đứa cùng nhau chui ra ngoài, tạo nên áp lực nguy hiểm, còn có cuống rốn quấn cổ
Lúc ở trêи mạng tôi thấy những thứ đó, trong lòng thật sự sợ hãi, về cơ bản tôi sử dụng thuốc của trung y cho toàn bộ quá trình kiểm tra, cũng chưa có đến bệnh viện.
Hiện tại thật nhiều người cảm thấy trung y không tiện lợi và nhanh chóng như tây y, nhưng ô lão thái thật phi thường, bản thân bà ấy giống như lão nhân bí ẩn, y thuật cao siêu, kinh nghiệm phong phú, lời nói của bà ấy tôi đều tin tưởng phục tùng
Bà ấy dùng sức ấn vào bụng tôi, hét to ra bên ngoài:” nha đầu ngoài kia, mau vào đây hỗ trợ”
Anh tôi vừa nghe thấy, không cần nghĩ nhiều, đẩy ngay lâm ngôn thấm vào
Lâm ngôn thấm hoảng sợ, lắp bắp nói:” tôi, tôi, tôi cái gì cũng không biết! Tôi không dám chạm vào”
Ô lão thái nhìn cô ấy một cái, chậm rãi nói:” lấy miếng lót nước tiểu ra, có được không?”
” À…..


Được được…..” Cô ấy cuống cuồng mau chóng lấy miếng lót nước tiểu khác thay cho tôi, sau đó sắc mặt nhợt nhạt, lui sang đứng một bên
Thật khó để diễn tả cảm giác kỳ lạ, đau đớn đến tột cùng này!
Loại cảm giác này còn cố tình mang theo các loại tư vị.
Mang theo tín niệm thành kính, mang theo xá sinh ( siêu sinh) giác ngộ
Mang theo tình ái đối với nam nhân kia
Tôi cảm thấy một thứ gì đó đang mở ra một lối đi hẹp hòi, đau đớn cùng máu và nước ào ạt chảy ra, tôi đau đến kêu lên, liều mạng nắm lấy ngón tay giang khởi vân, nước mắt ướt đẫm thái dương.
Trong nháy mắt, tôi bàng hoàng cảm thấy tay anh ấy không còn lạnh lẽo nữa, còn truyền đến một nhiệt độ nóng bỏng.
Đốt cháy tay cùng trái tim của tôi.
“Khởi vân …”
“… Ta ở đây, đừng sợ.”
Câu đừng sợ này, hình như anh ấy đã nói rất nhiều lần …..
” Lại thêm lần dùng sức nữa, tiểu nha đầu! Đứa trẻ nhỏ như vậy, không thể kéo ra, sẽ tổn thương đến xương cốt”.

Ô lão thái nói thật nghiêm túc
Tôi cảm thấy tôi đã cố gắng hết sức.
Nếu không phải giang khởi vân trấn trụ của tôi một phách, thì hiện tại, hẳn là tôi đã đau đến rống to gào to rồi?
Giang khởi vân đột nhiên tiến đến bên tai tôi, thấp giọng nói:” ….

Mộ tiểu kiều, em sợ ta sao?”
Cái gì?

“…..

Ngẫm tới lần đầu tiên của em, thân thể căng cứng đến mức nào, môi đều cắn chặt đến sắp chảy máu….

Khi đó, trong tiềm thức của em cự tuyệt sức lực của ta đến chỗ nào vậy?”
Tôi….

Tôi thực sự đã dùng sức!
Anh ấy nhẹ nhàng cười nói:” từ thời cổ chí kim đến nay, chi mẫu ( mẹ) của tôn thần tiên gia đều có vô số công đức lớn lao….

Em có muốn cùng ta ở bên nhau không?”
” Muốn……” Tôi đau đến như vậy, anh không an ủi được một câu, còn hỏi nhiều vấn đề như vậy làm gì?
Anh ấy vuốt ve cằm tôi, nói nhỏ:” cố gắng nỗ lực…..

Chờ mọi việc hỗn loạn qua đi, ta sẽ ôm em mỗi ngày…..

Đừng nói khiến em mười ngày nửa tháng không xuống được giường, kể cả khiến em trăm năm chân không chạm được xuống đất cũng có thể”
Người đàn ông này……
Đầy óc tôi sắp chín, anh ấy lại trả cho tôi một ngọn lửa cuối cùng.

Ngọn lửa này đã thiêu hủy rất cả lý trí và thường thức của tôi, tôi chỉ nhớ rõ lời âu yếm muốn bệnh của anh ấy.

Cơn đau hội tụ đến một điểm, một khi phá tan cơ thể, phần còn lại sẽ được hoàn thành suôn sẻ.
Tôi cảm giác được đầu của đứa trẻ.
Lão nhân nói, đứa trẻ là máu thịt rơi ra từ cơ thể người mẹ, phụ tinh huyết mẫu ( t*ng trùng của cha, máu thịt của mẹ), mười tháng mang thai, canh cánh trong lòng
Thật là loại cảm giác này.
Giống như là một phần của chính mình trôi ra khỏi cơ thể, đang nỗi lực chui ra ngoài.
Cái bụng từng trận thắt lại kịch kiệt, áp lực mạnh mẽ của khoang bụng đẩy đứa nhỏ ra ngoài, tạo thành một thân thể độc lập, máu loãng từng đợt từng đợt chảy ra.
Bảo bối mắc kẹt ở nơi đó, cảm giác thật khó chịu.
Ô lão thái đột nhiên cười xấu xa nói:” hahaa, nha đầu, nơi này của ngươi thật vi diệu ~~~~ đàn hồi rất tốt! Co thắt lại mạnh….

Nước còn rất nhiều”
phun!!
Tôi dường như đã chịu đựng được mười lần bao kϊƈɦ.
Ô lão thái, người đã 90 tuổi! Còn nói loại lời này sao.
Tôi xấu hổ buồn bực đến đầu óc sắp nổ tung, giang khởi vân tà mị cười ở bên tai tôi, ánh mắt đắc ý lại chứa đầy tình yêu ” ác liệt”, khiến toàn thân tôi căng thẳng
Sự căng thẳng này, dưới thân tôi cảm giác như một con cá lớn đột nhiên phá tan trở ngại…..
Tôi, nếu tôi ngất xỉu đi, nhất định là bị ô lão thái làm cho xấu hổ đến ngất xỉu.
Trước mắt tôi đột nhiên chống rỗng, trong bụng dường như cũng trống rỗng theo……
Tôi nghe được tiếng kêu lên sợ hãi của lâm ngôn thấm, tiếng kêu này, khiến lòng tôi lạnh đi một nửa — làm sao vậy? Có chuyện gì không ổn với bảo bối sao?
Ô lão thái không nói một lời, đôi tay bà ấy di chuyển nhanh chóng.
Hẳn là đang xử lý cuống rốn? Chui ra rồi sao? Chui ra rồi sao?
Trái tim tôi lên đến cổ họng, làm sao bây giờ, tôi muốn nhìn, nhưng tôi lại sợ
Cho đến khi một tiếng khóc nỉ non đánh thức một căn phòng yên tĩnh……

Nhỏ yếu, trong trẻo, dịu dàng, mang theo một chút ý vị làm nũng
Trong nháy mắt tâm can, tì phổi, thần hồn, linh tư của mọi người đều bị rung chuyển
Ô lão thái đang cầm một vật nhỏ, khom lưng cúi xuống đỡ ở vòng eo
Bà ấy quỳ lạy, giơ đôi tay lên, thành kính đưa đến trước mặt giang khởi vân
” …..

Tiểu tôn thần đầu tiên của chúng ta, được sinh ra….”
Đứa trẻ nhỏ như một con mèo, nằm trong tay của ô lão thái, với mắt thường cũng có thể thấy làn da nhăn nheo của nó dần trở nên đầy đặn hơn.
Giang khởi vân điềm đạm cười, đưa tay tới huyệt bách hội của đứa trẻ, một chùm ánh sáng rực rỡ tập trung trêи đỉnh đầu, thoạt nhìn trông thần thánh vô cùng.
Anh ấy chậm rãi nói:”….

Mau xử lý đi, còn chưa xong đâu”
Vừa dứt lời, anh tôi liền chạy nhanh vào đây, ôm chặt lấy đứa nhỏ, mau chóng chạy đến nhà tắm đóng cửa lại
Bố tôi giận dữ hét lên:” nhãi ranh! Ta có kinh nghiệm, để cho ta”
” Cái ông nội nhà ba! Con học y chả nhẽ không nhanh hơn ba”
” Ta không có ông nội!” Bố tôi chạy đến đập cửa.
Lách cách lách cách động tĩnh này vang lên bên tai tôi, ô lão thái vội vàng ép một đứa trẻ khác:” nha đầu, không thể lới lỏng, còn một đứa nữa”
Tôi biết, tôi biết … Hãy để tôi trong chốc lát thở phào nhẹ nhõm đi …
Tôi nhìn về phía anh ấy, mồ hôi nước mắt ướt đẫm thái dương.
Anh ấy mỉm cười nhìn về phía tôi.
“…… Nữ nhân sinh sản giống như lịch kiếp, một kiếp, một cuộc đời, công đức vô lượng…… Tiểu thê tử của ta, vất vả cho em rồi”
———————.