Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 301






Trong bụi cỏ lao ra một hình người nhỏ gầy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, đôi mắt đang cười, khoé miệng bị kéo xuống dưới, trêи ngực còn có một lá phù chú kì quái.
Trêи khuân mặt có hai mảng đỏ ửng, giống như một người giấy ảo thuật của năm cũ, trong ánh đèn mờ ảo, trông thật khϊế͙p͙ người.
Chúng tôi tưởng là thi vương, sợ tới mức như đi vào đồn địch, thà nghe quỷ khóc còn hơn nghe quỷ cười, đây là điều răn dạy của người trong giới lưu truyền đến nay, nhìn thấy thi thể cười, phản ứng đầu tiên là chạy trốn.
Anh tôi kéo tôi lùi về sau vài bước, giữa chúng tôi là đống lửa nhỏ, anh tôi nhặt que gẩy lửa lên, chĩa vào mẩu than nói:” đề phòng, anh thấy giống như người rơm….”
Người rơm? Người rơm nào lại thật như vậy?
Tôi chưa từng nhìn thấy thuật người rơm của a tỷ, lần trước ở trong thạch thất, long tiểu ca điều khiển người rơm rất đơn giản, chỉ là mấy tiểu nhân rơm rạ mà thôi, liếc mắt một cái cũng có thể nhìn thấy.
Cô ta muốn chạy trốn, chỉ có thể từ ngã tư chỗ chúng tôi đang đứng đi ra, cho nên mới phái người giấy tới dò đường?
Trước đây da người rơm của mộ vân lượng rất phức tạp, không chỉ muốn lột da người sống, còn phải dùng thuật thế thân, đưa nội tạng của thi thể khác vào người rơm, để tạo ra một hành thi gần như không thể phân biệt được với người thật.
Nói thật, tư đồ lɦσα ɦuyệt thuật cao cường, chúng tôi khó có thể tin tưởng hắn, nếu hắn không phải tà đạo, có lẽ có có những thành tựu đáng kể
Trước mắt, người rơm rạ này không có da người, ngũ quan như giấy, cùng với người rơm rạ của tư đồ lâm còn kém vài phần
Thứ này đột nhiên giật mình, chuyển động cứng ngắc, nhưng đầy lực đạo, nó đột nhiên lao về phía anh tôi,
Tôi nhanh chóng chạy sang một bên, lúc này tôi không thể kéo chân sau.
Tôi kéo cửa ra trốn vào ghế sau, đóng chặt cửa, mở ra một đoạn cửa sổ, tay nắm lôi quyết đánh lên người rơm rạ một nhát
Thân hình người rơm bùng lên, anh tôi lập tức dùng lửa than ném đến, phía sau lưng nó bốc lên ngọn lửa, nó không chết mà lao thẳng vào xe tôi.
” Ahhhhbh”! Một vài hoả tinh từ khe hở của xe rơi vào trong, xe cũng bị va đập đến đong đưa, tôi nhanh chóng quay sanh cánh cửa khác, vội vã mở cửa nhảy xuống.

Vừa mới nhảy xuống đất tôi liền cảm thấy không ổn — trêи mặt đất, tiểu người rơm giống như sâu đang ngoi lên, tiểu người rơm làm thủ công này thật đơn xơ, nhưng sức lực thật lớn.
Một đám kéo váy tôi, hướng trêи người tôi bò đến
” Anh, mấy thứ này — mấy thứ này hướng đến em”.

Lòng tôi lo lắng, mấy thứ nhỏ này muốn làm gì
Tôi luống cuống tay chân, kéo tiểu người rơm ở trêи người xuống, một đám giống như sâu treo trêи váy của tôi, ngay cả tóc cũng bị bọn chúng kéo.
Người rơm bị cháy kia lao vào chúng tôi, bị anh tôi dùng que gẩy lửa đâm thủng.
Tôi kinh hãi lùi lại, thình lình bị hòn đá dưới chân làm ngã, ngã ngồi xuống mặt đất, đá vụn làm bàn tay và ʍôиɠ bị đau.
Giang khởi vân đến kịp thời, anh ta vung tay lên, một lưỡi kiếm vô hình xẹt qua, người rơm bị cháy kia thành hai mảnh, phần thân trêи cháy rơi xuống đất, đối với chúng tôi, mối đe doạ đã giảm đi rất nhiều.
Anh ta cau mày, đi đến bên cạnh tôi, kéo tôi dậy:” …..

Có em, ta đi chỗ nào cũng không yên tâm”.
Anh ta vừa nói, vừa dùng ngón tay thon dài văng ra lá rụng, đem bảy, tám tiểu người rơm trêи người tôi văng ra, những thứ nhỏ đó thấy anh ta mau chóng chạy đi, hoàn toàn chạy trốn trong bụi cỏ.
“Tôi xin lỗi … Tôi không nghĩ sẽ đối phó với những thứ ” tục” này……”.

Tôi thành thật cúi đầu.
Tăng, đạo, tục, ngoại trừ đạo, còn lại hai cái kia tôi không biết, trước kia không ai dạy tôi, cũng không có tiếp xúc, cơ hồ đều là hiện học
“…… Nữ nhân kia thật thông minh, nơi này, cỏ dại mọc thành từng cụm, rừng sâu, hang động, cô ta giấu mình trong kết giới, cỏ dại ở đây có thể trở thành vũ khí của cô ta, có thể cùng chúng ta giằng co một đoạn thời gian”.

Giang khởi vân cẩn thận nhìn chằm chằm vào tôi, kiểm tra xem tôi có bị thương hay không.
Vừa rồi những tiểu người rơm kia chộp lấy áo tôi, một số còn bò lên tóc tôi, kéo tôi đến lộn xộn, quần áo đều bị phá.
” Chưa tìm thấy cô ta sao?” Lòng tôi tự nói, a tỷ kia thật chấp nhất, trước sự truy đuổi của chúng tôi, cô ta cư nhiên chọn nơi hiểm yếu để chống lại, là vì cô ta nghĩ rằng tư đồ lâm sẽ đến cứu cô ta sao?
Giang khởi vân cau mày nhìn tôi:” phản bội tộc, tội rất lớn, đây là chuyện nhà người khác, em đừng lo lắng”
Anh tôi hỏi:” em rể, ngũ hành hoả quyết nhéo thế nào, dạy ta với”
Giang khởi vân giơ tay nhéo một lần, ngón tay thon dài thập phần linh hoạt, tôi hâm mộ không thôi, loại chỉ quyết phức tạp này cần hai tay mới nhéo ra được, ngón tay nhỏ thì chịu
Anh tôi học đến đâu dùng thử đến đó, sau đó hỏi chú ngữ, anh liền ngồi xổm xuống đất, lấy nửa thân người rơm kia tới để học tập.
” Phát tín hiệu cho bọn họ rút khỏi đây, ta phái âm binh đi lục soát”.


Giang khởi vân sốt ruột nói.
Anh tôi cười xấu xa nói:” cũng là, buổi tối thời gian quý giá, ai lại có thời gian ở nơi hoang dã này cùng người ấy chơi trốn tìm”
Anh tôi nói lời này còn nhìn tôi nháy mắt, nghĩa là:” em xem hắn hoả khí không nhỏ, cần phải kiềm chế phát hoả
Tôi giả vờ như không thấy, tự mình rút lui đến ghế sau xe ngồi
Anh tôi bật lửa đốt một Thoái Thiên Hầu, loại này là đồ chơi của trẻ con, được anh tôi dùng để làm tín hiệu, Thoái thiên Hầu hí vang một tiếng giữa không trung, rồi nổ ra một tia lửa nhỏ, long tiểu ca hẳn là nhìn thấy.
Giang khởi vân theo tôi ngồi vào ghế sau, nhìn tôi chằm chằm hỏi:”.

…..

Bụng có sao không?”
“…… Anh quan tâm đến bụng hay là quan tâm tôi”? Tôi cười hỏi.
” Có khác nhau à?” Anh ta lạnh lùng cười:” hai vật nhỏ này mặt mũi rất lớn, có một tôn thần cũ, gọi riêng ta tới Đông Cực Diệu Nghiêm Cung, ta tưởng rằng có chuyện gì, kết quả ta nhận được hai bùa hộ mệnh”
Nghe được đại tôn thần quan tâm hai bảo bối này, tôi nhịn không được mà cười, đưa tay nói:” bùa đâu?”
” Họ chưa viết tên chúng nó, lúc nào viết xong ta sẽ đưa”
” Muốn anh đích thân viết cơ….

Tốt xấu gì cũng là cha….”
Trong giọng nói của tôi mang theo một tia oán trách, tôi cảm thấy mình che dấu rất tốt, nhưng vẫn bị anh ta cảm nhận được.
Anh ta rũ mắt nhìn chằm chằm vào bụng, đang nhô lên của tôi, đưa tay xoa xoa đầu gối.

Bàn tay lạnh lẽo hướng bên trêи vỗ vỗ, viền váy lơ lửng treo trêи tay anh ta, càng lúc càng cao……
Bụng tôi tiếp xúc với không khí, vừa lạnh vừa thẹn đỏ mặt, lồng ngực tôi nhịn không được mà nhẹ nhành phập phồng
“….

Ta thích em ở bộ dạng như thế này, tuy rằng làʍ ȶìиɦ bất tiện, em mở chân ra cũng vất vả”.

Anh ta cúi xuống, trêи bụng lướt nhẹ một nụ hôn.
” Âm dương thai, quả nhiên trong thiên địa vô cùng vi diệu”.
Anh ta nói thật nghiêm túc, tôi lại ngăn không được đỏ mặt, lần trước anh ta nói: chờ hai tiểu tổ tông ra đời, sẽ làm tôi giác ngộ.
Giác ngộ cái gì mà giác ngộ? Ô lão thái nói còn phải ở cữ.
Đang cùng anh ta nói chuyện, đột nhiên đầu tôi đau đớn.
Không hề có dấu hiệu, thình lình sảy ra.
Giống như có thứ gì đó đột nhiên đóng vào đầu, đầu đau như muốn nứt ra…..
———————.