Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 292






Câu hỏi này của long tiểu ca khiến tôi và anh tôi cả người chấn động
Tiếng cười lạnh, sự khiêu khích không rõ ràng, hoá ra long tiểu ca cũng là một tên tài xế già
Vị a tỷ kia cười cười cởi áo tháo thắt lưng, một đầu trang sức phức tạp vang lên nghe thật mơ hồ
Anh tôi vẻ mặt thống khổ, dùng khẩu hình nói với tôi:” quả thật là tru tâm”
Anh tôi từng cười nhạo giang khởi vân, nói xem người khác trực tiếp bạch bạch đau khổ đến muốn chết, không thua gì một tru tâm.
Hiện tại ở chân tường, nghe được một mỹ nhân nóng bỏng như vậy trêu trọc, nam nhân còn xa cách, hắn quả thực muốn trả thù xã hội.
Bên kia tường a tỷ bất mãn, hờn dỗi nói:” đầu óc và thân thể của ta đều nhớ ngươi~~~ ngươi tự tính đi, bao lâu rồi ngươi chưa động vào ta, thật là quá an phận….

Chúng ta là phu thê…..

Ngươi cả ngày nhọc lòng chuyện hàng rào, đại thi vương, đại thi vương…… Đó là đại thi vương của cả thôn, dựa vào cái gì chỉ có mình ngươi vất vả”?
“…..

Ta không nhọc lòng, chả nhẽ ngươi tới giúp ta nhọc lòng”.

Giọng nói của long tiểu ca vẫn như vậy, không có chút dao động
Tôi ngạc nhiên, chả nhẽ hắn không có cảm xúc gì sao?

Ngay cả có cật lực kiềm chế phản ứng, âm thanh cũng sẽ có chút dao động chứ?
“Ưm … ta đương nhiên … Ưm … có thể giúp ngươi … Ưm ưm …”
Một âm thanh kỳ quái vang lên, đây là đang làm cái gì?
Trang sức trêи đầu của vị a tỷ kia xôn xao, âm thanh nói chuyện đứt ngoãng không đầy đủ, anh tôi làm điệu bộ với tôi, ám chỉ nhân gia dùng miệng…..
Tôi đỏ mặt, không thể nghe được nữa, thật quá vô đạo đức, tôi nhanh chóng kéo tay anh tôi, ý bảo anh tôi mau đi thôi.
A tỷ dùng miệng chuyên nghiệp như vậy, cách bạch bạch chẳng còn bao xa?
Long tiểu ca tuy rằng âm trầm, nhưng đối với tôi rất khách khí, chúng tôi ở chân tường nghe lén người ta, thật không phúc hậu.
Anh tôi biểu tình lưu luyến, bị tôi kéo đi được hai bước, đằng sau bức tường đột nhiên vang lên tiếng a tỷ:” ah……”
Chúng tôi ngây người, đây là sao?
A tỷ ủy khuất hỏi:” ngươi, sao ngươi dùng lực mạnh như vậy đẩy ta?”
Xoạt xoạt âm thanh mặc quần áo vang lên, long tiểu ca lạnh lùng nói:” thu hồi lại bộ mặt của ngươi, cái này đối với ta cũng vô dụng”
A tỷ âm thanh mang theo một tia tức giận khó nén:” chúng ta là phu thê, cái gì đối với ngươi vô dụng? Vì sao ngươi không cho ta mang thai? Chẳng nhẽ sinh con không phải trách nhiệm của ta sao?”
“Trách nhiệm của ngươi”.

Giọng nói của long tiểu ca lạnh lùng, không chút dao động:” ta hỏi ngươi, tam cụ ” huynh đệ” của ta đâu? Vì sao bị người ta đánh cắp?”
A tỷ ủy khuất khóc ròng:” ta đã nói là tư đồ lâm đã đánh cắp, hắn lợi hại như vậy, ta là nữ nhân sao có thể chống lại hắn”
Long tiểu ca hừ lạnh một tiếng, không nói một lời bỏ đi
Anh tôi âm thầm tặc lưỡi:” nhìn không ra, long tiểu ca trong thấp bé mảnh khảnh, lại âm trầm ít nói, không ngờ là nam nhân như vậy? Vợ sinh đẹp như vậy, nói thu thập liền thu thập! Chà chà, mỹ nữ đều có tính khí rất lớn, có thể làm mỹ nữ ủy khuất cầu ” thao” hắn, thật là có khí chất quản lý gia chủ”
Tôi nghe được da đầu tê cứng, nhỏ giọng hỏi:” tam cụ huynh đệ là gì? Có phải là hành thi bị tư đồ lâm đánh cắp không?”
“Chắc là vậy.” Anh tôi vuốt cằm, cầm phù chú ném vào mấy quỷ hồn kia để siêu độ.
” Tư đồ lâm muốn làm gì? Hắn có thể ẩn náu gần này hàng rào này chứ? Hắn muốn đại thi vương sao?”
” Ừm, tóm lại, trước tiên chúng ta sẽ đi xem xét tình hình hiện tại của đại thi vương, nếu đại thi vương có ý thức, có thể cùng dân làng tâm ý tương thông, thì quá dễ xử lý, nếu đại thi vương cuồng bạo, em đoán tư đồ lâm sẽ tìm mọi cách, thả đại thi vương ra tàn sát dân làng, ép đại trưởng lão giao ra bí pháp”.
Tôi nghe được âm thầm kinh hãi, một phút một giây cũng không muốn chờ đợi, gần như là mong chờ mặt trời mau chóng xuống núi.
Chân trời đang bay lên ánh nắng chiều, tôi đứng ở trêи cao hứng gió núi thổi tới, nhìn nơi xa xa con sông bị nhuộm thành màu đỏ, một số người lưa thưa lác đác đi bộ về nhà trêи con đường núi nhỏ, yên bình mà tĩnh lặng
Nhưng ở đây một khi đã về đêm, những ngôi nhà sàn san sát nối tiếp nhau đó, sẽ biến thành những ngôi nhà tối tăm trùng trùng — hầu hết mọi người kiếm sống ở thị trấn nhỏ, hoặc đến nhưng nơi xa hơn
Trong làng, chỉ còn lại phụ nữ, trẻ nhỏ, còn có người già bệnh tật.
” Thê lương sao?”
Giọng nói âm trầm phía sau tôi vang lên
Long tiểu ca đứng trêи hành lang gỗ, nặng nề nhìn tôi.
“… Một chút.” Tôi thành thật trả lời, thật sự không tìm được lời nói dối.

” Thời thế thay đổi, năm thái bình không cần chúng ta nữa”.

Hắn bất ngờ thốt lên.
Tôi không biết nên nói tiếp như thế nào.
” ….

Đại thi vương là tín ngưỡng cuối cùng của bộ tộc chúng ta, nếu đại thi vương bị cướp, hoặc bị hủy diệt, thì bộ tộc này của chúng ta sẽ hoàn toàn tan rã”
Hắn nói như vậy với tôi, ý muốn tôi tận lực giúp đỡ sao?
“… Tôi sẽ cố gắng hết sức.” Tôi nhìn hắn gật đầu
Đôi mắt hắn nhẹ nhàng rũ xuống:” mộ tiểu kiều, ở chỗ chúng ta nữ tử mang thai, trước nay đều được tôn sùng lịch sự, ngươi vì chuyện của chúng ta mà bôn ba đường dài, chúng ta sẽ nhớ rõ ân tình của ngươi”
Cách nói này quá quan trọng, tôi cảm thấy hơi áp lực vội xua tay nói:” đừng nói như vậy, chúng ta cũng muốn cùng các ngươi trở thành bằng hữu, tư đồ lâm quá đáng sợ, bằng hữu của chúng ta càng nhiều càng tốt”
Hắn đột nhiên cười lên:”….

Ngươi không thể nói dối, cũng không thể giả vờ”
Hừ…… Ta rất xin lỗi, ta không thông minh như các người
“Đi thôi.” Hắn quay người nói:” ta sẽ đưa các ngươi đi xem đại thi vương”
Tôi đột nhiên không suy nghĩ mà nói ra một câu:” thật ra, không thê lương như ngươi nghĩ”.
“… Cái gì?” Hắn xoay người âm trầm nhìn tôi.
Tôi chỉ chỉ vào con sông bên dưới:” có đôi khi, chỉ cần không có mục tiêu cộng đồng, gia đình mới có thể đường ai nấy đi, nếu có mục tiêu cộng đồng, sẽ rất nhanh chóng tập hợp lại bên nhau, huyết mạch là thứ đến chết cũng không tan biến”
Hắn trầm mặc nhìn tôi, nhẹ nhàng trả lời:” hy vọng là thế”


Chúng tôi theo long tiểu ca vào sâu trong núi, nơi này là sơn dã cỏ hoang, không có đường, tôi đi bộ thật vất vả, long tiểu ca liên tục quay lại đợi tôi.
” Tiểu nương nương, người như vậy là quá tận tâm tận lực rồi! Làm gì có thai phụ nào bò tới sơn dã cỏ hoang này chứ….

Cẩn thận nha”.

Mạnh bà đỡ cánh tay, lo lắng nhìn tôi
Anh tôi an ủi nói:” kiên trì một chút đi tiểu kiều, coi như thể ɖu͙ƈ trước khi sinh, vì một ca sinh đẻ thuận lợi”
Tôi nhịn không được mà phì cười, chỉ có anh tôi mới có khả năng làm tôi cười.
Long tiểu ca đưa chúng tôi đến một vết nứt trêи tường núi, nơi đây có lính canh gác.
Ở chỗ này sao?
Bước vào bên trong, nơi đây toàn oán khí, thi khi, huyết khí,…..

Khiến tôi khó chịu che mũi lại.
“Ô – đây là cái gì?!” Mạnh bà giật mình.
Ánh sáng lạnh lẽo của đèn pin điện thoại, chiếu vào một nhóm vật thể màu hồng phấn đã chết nằm trêи vũng máu.
———————.