Thị lực của y rất tốt.
Cho nên y có thể rõ rành rành mà thấy biểu tình y chưa từng gặp qua của bạn tốt, đôi mắt vĩnh viễn ôn hòa nửa rũ, cặp môi hồng nhạt bị hôn hơi hé ra, nước dãi rơi từ cằm xuống, gương mặt trắng hồng bị nhiễm một mảnh đỏ ửng.
Cả người anh đều trắng, còn hơi hơi phiếm hồng.
Thân thể của Đường Đường thật xinh đẹp... Tuy rằng y đã sớm biết Lạc Vân Đường rất đẹp, ấy nhưng đây là lần đầu y nhìn thấy Lạc Vân Đường trong bộ dạng như vậy.
Hạ thân anh bị dương v*t thô to của nam nhân gắt gao bấu víu, nơi hai người giao hợp lưu lại rất nhiều thủy dịch lấp lánh.
Nam cùng với nam...
Nam cùng nam cũng có thể làm sao?
Vậy còn y? Y có thể chứ? Không, y là thẳng nam.
- - là thẳng nam nhìn thấy cảnh tượng trên liền lập tức cứng sao?
Hết thảy rối rắm phức tạp lần lượt lướt qua đầu y, y căn bản không kịp tự hỏi giây tiếp theo đã bị cảm xúc phẫn nộ thay thế.
Tên chó chết! Sao hắn dám! Sao hắn dám nhét thứ đồ xấu xí kia vào cơ thể Đường Đường!
Phẫn nộ lấn át dục vọng, Tề Kha Dư một bước tiến tới rồi đánh một quyền thật mạnh trên đầu Thịnh Ngọc Hàn.
Thịnh Ngọc Hàn ấn Lạc Vân Đường an ổn trên sô pha, xoay người lập tức đáp trả Tề Kha Dư.
"Thằng khốn! Đây là mày nói không tìm được?!" Tề Kha Dư giận dữ nói.
Thịnh Ngọc Hàn một bên chặn công kích của đối phương, một bên mở miệng phản kích: "Mày vội cái gì? Tao và em ấy là chân ái, đã phát sinh rất nhiều quan hệ vợ chồng, còn mày là cái thá gì?"
Logic chó má! Đường Đường sao có thể nguyện ý trở thành vợ của loại người này?! Chắc chắn là hắn cưỡng ép!
Tề Kha Dư càng thêm phẫn nộ, xuống tay cũng ngày càng rối loạn.
Tính tình y chính là như vậy, vừa giận liền mất đi lý trí, cũng càng dễ lộ ra sơ hở.
Thịnh Ngọc Hàn thành thạo đáp trả, căn bản không lo việc đánh không lại tên nghiệp dư trước mắt.
Đột nhiên, một lực thật mạnh đập vào cổ hắn.
Thịnh Ngọc Hàn khó tin được quay đầu lại.
Là Lạc Vân Đường.
Thanh niên xinh đẹp nắm chặt cây gậy không biết tìm được ở đâu, trong mắt đều là đề phòng nhưng kiên nghị lại chiếm rất nhiều, anh rõ ràng bị cưỡng ép đến cả người mỏi mệt nhưng vẫn gắng đứng lên đánh nam nhân một quyền.
Kỳ thật cũng không quá đau, rốt cuộc thanh niên cũng không còn nhiều sức, đánh người đương nhiên sẽ không đau.
Nhưng lại khiến miệng vết thương trong lòng Thịnh Ngọc Hàn kịch liệt nhức nhối.
"Vợ ơi..."
Thịnh Ngọc Hàn vươn tay, trên mặt khó kìm được vẻ bi thương.
Hắn là tên tiểu nhân ti tiện, tốt đẹp mà hắn đem trộm đi chung quy vẫn không thuộc về hắn.
Hắn tiến tới một bước, Lạc Vân Đường liền lui về phía sau một bước.
Bi thương trong mắt Thịnh Ngọc Hàn càng thêm sâu.
Tề Kha Dư cũng mặc kệ tên chó chết này bi thương hay không, y một chân gạt ngã Thịnh Ngọc Hàn trên đất rồi điên cuồng đạp đá hắn.
Lần này hắn không đánh trả mà nằm trên đất cam chịu.
Tề Kha Dư đá xong liền vội đi đến bên người Lạc Vân Đường, y cởi áo khoác trên người anh mới miễn cưỡng che khuất được thân trên, rồi bế anh đi.
"Chúng ta đi thôi."
Thịnh Ngọc Hàn chỉ quỳ trên đất chứng kiến, hắn có thể cường thế cướp người trở về, nhưng cuối cùng vẫn chọn từ bỏ.
Hắn mong đợi Lạc Vân Đường có thể quay đầu nhìn hắn một cái, chẳng sợ chỉ là một cái liếc mắt lưu luyến hoặc chỉ là lưu luyến thân thể hắn cũng được.
Chỉ cần Lạc Vân Đường nguyện ý quay đầu lại.
Để hắn quỳ trên đất, hay từ đây bò đến nhà Lạc Vân Đường hắn cũng chấp nhận, vô luận là phương thức nào, chỉ cần Lạc Vân Đường nguyện ý quay đầu lại hắn đều sẽ làm.
Rõ ràng vẫn luôn là hắn nắm quyền chủ động, cưỡng ép người khác là hắn, cuối cùng đau khổ cầu xin, hèn mọn bất kham cũng là hắn.
Mặt ngoài hắn chính là con chó lớn cường thế, vừa hung mãnh vừa đáng sợ, trên thực tế con chó hoang này đã sớm bị người thuần hóa.
Tề Kha Dư mang Lạc Về Đường về chỗ ở của y.
Lạc Vân Đường thật sự không còn sức lực, chỉ là đi bộ thông thường chân cũng sẽ mềm đến suýt té ngã, cho nên Tề Kha Dư chọn cố chấp giúp Lạc Vân Đường rửa sạch, Lạc Vân Đường không lay chuyển được y đành phải đồng ý.
Tề Kha Dư từng chút từng chút cọ sạch ái ngân trên người anh, trong mắt y đều là đau lòng, không kìm được mà hôn lên trán Lạc Vân Đường một cái.
Lạc Vân Đường cứng người lại.
Tại sao... lại hôn anh?
Thật sự không thể trách anh nhạy cảm, mấy ngày này bị hai tên điên điên cuồng xâm phạm, y xác thật có hơi dị ứng.
May mà kế tiếp Tề Kha Dư cũng không làm gì quá mức.
Cho đến khi Tề Kha Dề đụng đến hậu huyệt của Lạc Vân Đường.
Tiểu huyệt đáng thương hề hề này sau khi trải qua tra tấn của hai nam nhân đã sớm đỏ tươi không chịu nổi, vừa bị chạm vào liền bắt đầu run rẩy co rút.
Ngó tay của y vói vào hậu huyệt nhằm moi hết tinh dịch bên trong ra.
"Ư..."
Lạc Vân đường cắn chặt môi dưới, ghé vào bồn tắm, ngón tay gắt gao nắm chặt thành bồn.
Không...
Không được.
Sớm biết đã không đồng ý để Tề Kha Dư làm.
"Tề Kha Dư, dừng... Dừng lại đi... A..."
Tề Kha Dư dừng bới móc nhưng tay vẫn còn bên trong huyệt không chịu ra: "Làm sao vậy Đường Đường? Có chỗ nào không thoải mái sao?"
Lạc Vân Đường bắt lấy tay Tề Kha Dư, trong mắt tràn đầy nước: "Cậu ra ngoài đi, tớ có thể tự mình..."
Tề Kha Dư nghiêm túc mở miệng: "Không được."
"Đường Đường, bắn vào có hơi sâu, để cậu tự làm chắc chắn không thể ra, ngay cả tớ cũng khó đem nó-- đợi chút, tớ có biện pháp này!"
Tề Kha Dư dùng một tay cởi bỏ quần, để lộ dương v*t đang nửa cứng của y, nghiêm túc nhìn chằm chằm Lạc Vân Đường.
"Để tớ nhét vào đi, tớ đâm vào bên trong, chắc chắn có thể khiến nó chảy ra."
Này...
Cậu ấy đang nói cái quái gì vậy?!
Lạc Vân Đường loạng choạng mông muốn tránh: "Không được! Không thể!"
"Tại sao lại không được? Là phương án tốt mà--"
"Cậu không phải là thẳng nam sao, tại sao cậu lại muốn làm vậy... " Lạc Vân Đường tuyệt vọng.
Tề Kha Dư thấm thía nói: "Chính là bởi vì tớ là thẳng, cho nên tớ nhét vào sẽ không có vấn đề gì, tớ là trai thẳng, cho nên loại hành vi này của tớ không thể gọi là làm tình, đúng không. Đường Đường, để tớ đi vào thôi."
Đây là kiểu ngụy biện gì chứ...
Bởi vì không phải thẳng nam, cho nên có thể xâm nhập hậu huyệt của bằng hữu đồng tính(*)?!
(*)Đồng tính ở đây là cùng giới tính, không phải xu hướng tính dục.
Mắt thấy Tề Kha Dư đã để dương v*t lên trước hậu huyệt, Lạc Vân Đường chỉ có thể vô vọng nói: "Tề Kha Dư, cậu có muốn nghe lại bản thân vừa nói cái gì không, nào có thẳng nam lại nghĩ đến việc xâm phạm bạn của mình chứ, cậu thật sự là thẳng nam sao!"
Tề Kha Dư dừng lại.
Thẳng nam.
Phải.
Y vẫn luôn là thẳng nam.
Tuy y vẫn luôn nhịn không nổi mong đợi ánh mắt của Lạc Vân Đường, không thể thấy Lạc Vân Đường thì thất hồn lạc phách, để có thể thường xuyên nhìn thấy Lạc Vân Đường mới đến nơi này mở tiệm hoa, không muốn ánh mắt anh dừng ở trên người ai khác, y đối với Lạc Vân Đường là loại cảm giác chiếm hữu mãnh liệt.
Nhưng y là thẳng nam.
Y muốn liếm mút đầu v* Đường Đường, hôn môi Đường Đường, thậm chí còn muốn đem thứ đồ dưới thân này nhét vào hậu huyệt Đường Đường, muốn chịch Lạc Vân Đường đến cao trào phun nước, để đồ vật của chính mình bắn trọn vào bên trong.
Y muốn làm tình cùng Đường Đường.
Trên thực tế, y ghen ghét những người đó, y muốn ** *** anh, muốn điên cuồng có được anh.
- - y không phải thẳng nam.