Mỗi Ngày Đều Muốn Cùng Đại Lão Ly Hôn

Chương 1: Chương 1-1





Khương Bích Tuyết mở to đôi mắt, đầu có chút choáng váng, cô ngồi dậy xoa xoa thái dương, tỉnh táo một chút, trong phòng có chút tối, cô xuống giường, mở rèm cửa dày của Châu Âu, ánh mặt trời buổi sáng chiếu xuyên qua cửa sổ rơi xuống mặt đất.

Cô mất một lúc lâu mới thích ứng được với ánh sáng này, nơi này là tầng hai, dưới chân cô là một khu vườn kiểu Châu Âu, hoa tường vi màu hồng nhạt mọc trên giàn trồng hoa màu trắng bằng sắt đang nở thật kiều diễm, bên dưới giàn trồng hoa còn có rất nhiều loài hoa cỏ không biết tên.

Mọi thứ đều như một giấc mộng, không giống như là sự thật.

Tiếng đập cửa truyền đến, Khương Bích Tuyết xoay người đi ra mở cửa.

Ở ngoài cửa là một người phụ nữ gần năm mươi tuổi, là người hầu của ngôi nhà này, phụ trách dọn dẹp và nấu cơm, trên mặt bà mang theo vài phần tươi cười, "Chào buổi sáng thiếu phu nhân."

Khương Bích Tuyết mỉm cười đáp lại, "Chào buổi sáng Lan di, có chuyện gì vậy?"

"Thiếu phu nhân bữa sáng ngày hôm qua ăn ít, tôi nghĩ có thể là tôi làm đồ ăn không hợp cho nên hôm nay cố ý muốn hỏi một chút thiếu phu nhân muốn ăn cái gì?"

Khương Bích Tuyết bữa sáng ngày hôm qua đúng là ăn ít, bởi vì cô không thích vị ngọt của mỳ Ý sốt bò phô mai, so với cái này cô càng thích mỳ chua cay hơn, chua chua cay cay rất ngon miệng, cô có thể đem nước uống đến không thừa một giọt.


Nhưng là đồ ăn ở Hàn gia đều thiên về thanh đạm, bữa sáng gần như theo kiểu phương Tây, cô cũng không muốn làm phiền Lan di giúp cô làm mỳ chua cay, cô nghĩ nghĩ, nói: "Lan di, có mỳ gói không, tôi ăn mỳ gói là được."

Lan di nhíu mày, "Món đó ăn không tốt cho sức khỏe, trong nhà không có chuẩn bị."

Khương Bích Tuyết lại lui một bước: "Vậy tôi uống một cốc sữa bò là được."

Lan di lại lần nữa nhăn nhăn mày, sao có thể chỉ uống sữa bò, "Vậy ngài thấy sandwich kết hợp cùng sữa bò thì thế nào?"

"Vâng vâng, được." Khương Bích Tuyết nói: "Cảm ơn."

Lan di chân mày rốt cuộc cũng giãn ra, xoay người chuẩn bị đi.

Khương Bích Tuyết thay đổi một bộ quần áo, vào phòng tắm rửa mặt, nhìn chính mình ở trong gương, cô hoảng sợ, ngay sau đó lại khôi phục bình tĩnh.

Cô thỉnh thoảng vẫn sẽ quên cô đã xuyên sách, xuyên vào một quyển sách tên là «Cô ấy là bức vẽ duy nhất», tiểu thuyết ngôn tình showbiz, trở thành nữ phụ Khương Bích Tuyết.

Mà cô tên thật cũng là Khương Bích Tuyết.

Đại khái chính là tên giống nhau, cho nên mới xuyên vào được.

Trước khi xuyên vào sách, cô là một tiểu minh tinh tuyến mười tám, làm diễn viên quần chúng diễn vai số n.

Vượt qua buổi thử vai, cô đã thành công giành được vai diễn nữ số 2 trong bộ phim truyền hình «Cô ấy là bức vẽ duy nhất», tuy rằng là một nhân vật phản diện nhưng cô đã thấy rất hài lòng. Sau tất cả, đây sẽ là vai diễn nổi tiếng nhất của cô.

Để nắm bắt vai diễn tốt hơn cô đã đọc nguyên tác, không nghĩ tới thế nhưng xuyên vào trong sách, còn không nghiêng không lệch xuyên vào nhân vật mà cô sắp đóng, Khương Bích Tuyết.

Tuy rằng các cô đều tên Khương Bích Tuyết nhưng số phận lại hoàn toàn khác nhau. Trong tiểu thuyết Khương Bích Tuyết xuất thân hào môn thế gia, cha là cổ đông lớn thứ hai của công ty Điện ảnh Hoa Thần, cô vừa ra mắt trong làng giải trí đã là diễn viên hạng C, hơn nữa không phải nữ chính không diễn.


Nhưng kĩ năng diễn không tốt, dù kịch bản có hay đến đâu, một khi cô đóng, nó sẽ trở thành một bộ phim thất bại.

Tài nguyên tốt như vậy bị lãng phí một cách vô ích.

Khương Bích Tuyết rửa mặt xong, mở cửa đi xuống lầu, căn nhà này từ thiết kế bên ngoài đến bài trí nội thất, đều mang đậm phong cách Châu Âu.

Trên vách tường treo không ít tranh sơn dầu thời Trung cổ, trong đó không thiếu bút tích của các danh nhân nhưng Khương Bích Tuyết thật sự sẽ không thưởng thức, cô nhanh hơn bước chân, đi xuống lầu, đi vào nhà ăn.

Lan di đã làm xong bữa sáng, hai cái sandwich cùng một ly sữa bò, còn có thêm một đĩa nhỏ đựng quả việt quất tươi cho cô khai vị, bày biện thật xinh đẹp với phong cách tươi mát, Khương Bích Tuyết thiếu chút nữa nhịn không được lấy di động ra chụp ảnh rồi đăng nó lên vòng bạn bè.

Nhưng nghĩ đến thân phận hiện tại của mình, cô vẫn là từ bỏ ý tưởng đăng lên vòng bạn bè.

Khương Bích Tuyết ngồi xuống bắt đầu ăn, Lan di ở một bên nói: "Thiếu phu nhân, đại thiếu gia chiều nay sẽ trở về."

Khương Bích Tuyết đang uống sữa bò thiếu chút nữa bị sặc, cô ho khan vài tiếng rồi bình thường trở lại, Lan di vội vàng tiếng lên xoa lưng, hàm chứa ý cười nói: "Thiếu phu nhân, xem cô cao hứng."

Khương Bích Tuyết cảm thấy cái này là hiểu lầm lớn, cô thật sự không phải bởi vì cao hứng mới bị sặc, hoàn toàn là bị sợ hãi.


Nguyên chủ mới vừa kết hôn, còn không đến nửa tháng. Nhưng chồng của cô, Hàn Thanh Từ ra nước ngoài đi công tác mười ngày, cơ hồ là kết hôn ngày thứ ba liền đi công tác, cho nên cô xuyên tới gần một tuần còn chưa cùng người "chồng" kia gặp mặt.

Hàn Thanh Từ ở trong «Cô ấy là bức vẽ duy nhất» xem như là một vai nam phụ, số lần lên sân khấu cũng không nhiều, gia đình nhiều đời đều là thương nhân, là chính tông danh môn thế gia, ông nội của hắn còn từng bá chiếm vị trí nhà giàu số một tỉnh G trong 5 năm.

Hàn gia cùng Khương gia giao hảo đã mấy chục năm, sớm đã có tính toán liên hôn, nhưng đời trước đều sinh con trai vì thế liền gửi hy vọng với đời sau.

Hàn Thanh Từ lớn hơn Khương Bích Tuyết hai tuổi, hai người còn chưa thành niên đã bị hai nhà coi là con rể, con dâu tương lai.

Sau khi thành niên, lập tức bị trưởng bối hai nhà đốc thúc đính hôn, chờ đến khi Khương Bích Tuyết tốt nghiệp được một năm liền thuận lý thành chương kết hôn.

Tuy rằng hai người từ nhỏ có hôn ước nhưng mà lại không thân thiết. Hàn Thanh Từ ở trong nước học xong tiểu học đã bị đưa đến Anh Quốc học tập, làm du học sinh ở đó mười năm. Mà Khương Bích Tuyết sau khi học xong cao trung liền sang Canada sống cùng mẹ, cũng ở Canada học xong đại học.

Vì Hàn Thanh Từ, cô tốt nghiệp xong liền trở về nước, mượn quan hệ của cha ký hợp đồng với Điện ảnh Hoa Thần, trở thành một nghệ sĩ.

Một năm trước khi kết hôn, số lần hai người gặp mặt còn chưa đủ mười lần, có tám lần có mặt các trưởng bối, có thể thấy cuộc hôn nhân giữa hai người chính thức như thế nào.