Mỗi Lần Ghi Bàn Đều Vì Em

Chương 121




Barcelona đắm mình trong ánh nắng vàng, cái nóng của mùa hè không chỉ làm cho cây Paulownia [*] ngày càng phát triển tươi tốt mà còn khiến người hâm mộ xứ Catalonia vô cùng phấn khởi. Sau khi Barcelona tiến thẳng vào bán kết, mọi người đổ xô đến các quán bar uống bia ăn mừng, thanh niên trẻ say sưa suốt đêm, vũ công duyên dáng nhảy nhót không ngừng.

[*] Paulownia: Hay còn được gọi là cây Hông, có nguồn gốc Châu Á dễ sống, có tốc độ lớn rất nhanh, sinh khối lớn, chất lượng gỗ tốt, cứng, nhẹ, chịu nhiệt, không cong vênh, đem lại giá trị kinh tế cao. Trồng 8-12 năm tuổi, cao 18 – 20m, có đường kính 50-60cm cho gỗ quý hơn gỗ pơ mu, do gỗ cứng, nhẹ, không cong vênh, nứt nẻ khi nhiệt độ thay đổi, vân mịn đẹp, lại chịu nhiệt cao (trên 400 độ C mới cháy) nên được dùng để đóng các đồ nội thất nhà cửa, đóng thuyền,…

Trong trận đấu tứ kết ngày 17 tháng 4, Barcelona đã đánh bại Bayern Munich với tỷ số 3-1.

Đèn đỏ ở sân bóng Allianz Arena thắp sáng suốt đêm nhưng cuối cùng chiến thắng vẫn không thuộc về họ.

Thực tế, đáng lẽ Bayern Munich sẽ không thất bại ê chề như vậy. Nhưng vì huấn luyện viên Klinsmann và tiền vệ chủ lực của đội bất hòa với nhau, ông ấy không để anh ta ra sân mà thay bằng một cầu thủ dự bị khác, chính động thái này đã đẩy Bayern Munich vào thế bất lợi và bị phá vỡ hàng phòng ngự.

Sau khi trận đấu kết thúc, người hâm mộ hò hét như dời núi lấp biển, cảm tưởng có thể nhấn chìm cả sân vận động được coi là đẹp nhất thế giới trong đó. Carlos chạy ra biên uống nước, cẩn thận quan sát mới thấy họ hô: “Hết giờ!”

Huấn luyện viên mới được bổ nhiệm dường như không quá được tôn trọng, trái lại, sự cố chấp của ông làm người hâm mộ ghét cay ghét đắng. Rijkaard lắc đầu thở dài, bị chính fan của đội hô to “hết giờ” chính là nỗi nhục nhã lớn nhất trong cuộc đời một huấn luyện viên.

“Thầy là một huấn luyện viên giỏi.” Carlos lên tiếng.

Rijkaard rầu rĩ cười: “Đó là lý do thầy muốn chủ động từ chức trước khi bị đuổi khỏi Barcelona.” Mấy năm qua, quan điểm của ông và ban lãnh đạo cấp cao dần đối lập nhau, ai nấy đều biết rõ chuyện này, truyền thông cũng đã từng đưa tin.

Do ông có công đem về cúp Champions League và cúp La Liga nên ban lãnh đạo cấp cao tạm thời chưa tìm được cớ gây khó dễ, có điều mâu thuẫn vẫn âm thầm dâng cao.

Tô Thanh Gia ngồi ở nhà xem hết chương trình phát sóng trực tiếp trận đấu. Sau ngày hôm đó, Tô Tĩnh Khang hết sức buồn phiền, cũng không nhắc đến giờ giới nghiêm nữa. Ngoại trừ lúc đi làm thì lúc nào ông cũng ra vườn nhổ cỏ, Tô Thanh Gia cảm thấy cực kì áy náy.

Để lấy lòng ba, Tô Thanh Gia chủ động nấu cơm mỗi ngày, thời gian còn lại dành để phối nhạc cho bộ phim điện ảnh sắp ra mắt kia.

Nhà ngoại giao kiên quyết không chịu nói chuyện với cô con gái bảo bối mà ông thương yêu nhất, lúc nào cũng lẩm bẩm phớt lờ cô.

“Anh yêu, anh muốn lạnh nhạt với Bella đến bao giờ?” Minh Linh ngồi xuống bàn trang điểm dưỡng da trước khi đi ngủ. Đã nhiều năm trôi qua nhưng mặt bà vẫn xinh đẹp động lòng người như trước.

Ông uống một ngụm nước ấm do Tô Thanh Gia mang tới, vẫy tay với vợ: “Anh có à?”

Minh Linh ngồi ở mép giường giúp ông cất cốc đi: “Lại bảo không đi, ai là người nói tối muốn uống nước mật ong, chỉ biết giả bộ tức giận là giỏi thôi. Anh nhìn lại mình xem, cũng đã lớn tuổi và gặp qua vô số người rồi. Carlos tốt với Bella mà anh không nhận ra à, chuyện tình cảm nam nữ kia cũng là thuận theo tự nhiên, anh….”

Tô Tĩnh Khang nghe vậy thì oán giận, ngắt lời bà, khinh thường nói: “Cái gì mà cũng lớn tuổi rồi?” Thấy Minh Linh rụt cổ lại, Tô Tĩnh Khang hài lòng thong thả nói tiếp, “Anh thấy Carlos cũng không tốt đến mức đó đâu, dám dụ dỗ Bella của chúng ta. Nếu ở thời xưa, nó nhất định là một tên Trần Thế Mỹ, chưa lo nổi cho bản thân nhưng vẫn lừa gạt Bella. Nó đổi xử tốt Bella không chừng là vì trong bụng đang âm mưu gì đó. Bella nhà mình vừa xinh đẹp vừa thông minh, nó mới bao tuổi mà thằng nhóc tóc vàng kia đã xuống tay rồi!!! Quả đúng là chỉ được cái mã bên ngoài, mặt người dạ thú!” Tô Tĩnh Khang càng nói càng cảm thấy thoải mái, cố gắng thuyết phục Minh Linh về cùng phe với mình.

Minh Linh nghiêng người liếc nhìn ông: “Vậy lúc anh xuống tay với em thì em bao nhiêu tuổi.”

Nhà ngoại giao bị nghẹn, mặt ngẩn ra: “…”

Minh Linh cũng học giọng điệu của chồng, thản nhiên nói: “Bọn nó chắc làm chuyện kia từ lâu rồi, chẳng qua là giờ anh mới phát hiện ra thôi.”

Nhà ngoại giao đang bừng bừng tức giận: “…”

Minh Linh tự cảm thấy nói cho Tô Tĩnh Khang biết sự thật là chuyện quá tàn nhẫn nên bổ sung thêm: “Yên tâm, bọn nó dùng hết đống áo mưa em đưa rồi, nhất định sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”

Nhà ngoại giao không còn gì lưu luyến: “…”

Tô Tĩnh Khang nghe xong lập tức hối hận, định đi ngủ thì Minh Linh lại vui vẻ nói: “Ngày mai em lại mua thêm chục hộp nữa, của anh là size lớn, còn của Bella là size đặc biệt.”

Nhà ngoại giao tức hộc máu: “…”

Hôm sau, sau bốn ngày cố ý lạnh nhạt, Tô Tĩnh Khang không còn ý định kia nữa, ông muốn ra vườn tâm sự với cỏ cây, hoa lá.

Lúc Tô Tĩnh Khang cầm theo một bông hồng vào trong, Tô Thanh Gia chạy tới nịnh nọt: “Ba, tối nay ba muốn ăn gì? Bông hồng ba chọn đẹp quá, mắt nhìn của ba rất chuẩn.”

Cô vốn tưởng rằng Tô Tĩnh Khang sẽ không nói chuyện với mình, ai ngờ nhà ngoại giao lại ho khan vài cái và nói: “Khụ, khụ, bông hồng của ba đẹp hay của thằng nhóc cầu thủ kia đẹp?” Nhà Carlos cũng trồng rất nhiều hoa hồng.

“Đương nhiên là của ba rồi, hoa ba hái luôn đẹp nhất.”

“Hừ!” Tô Tĩnh Khang lấy khăn giấy lau tay, “Mấy hôm nữa thằng nhóc kia về, nhớ gọi nó đến đây ăn cơm.!”

“Vâng ạ!” Tô Thanh Gia cung kính chào ông, “Ba, con yêu ba! ”

Tô Tĩnh Khang không khỏi chua xót: “Ba muốn ăn giấm, con nghiên cứu rồi làm đi.” Ông muốn ăn ăn ăn, mua mua mua! Áo bông nhỏ tri kỷ ngày càng xa cách ông, rõ ràng đang là mùa hè, tại sao trời có thể lạnh đến vậy?

Nhà ngoại giao vừa rời đi, Tô Thanh Gia vội vàng gọi cho bạn trai thông báo tin tốt. Tuy ba thay đổi một cách khó hiểu, nhưng mặc kệ quá trình khó khăn ra sao, kết thúc tốt đẹp là được ~

Carlos ở đầu bên kia điện thoại mừng rỡ nhảy cẫng lên, lăn qua lăn lại trên giường khách sạn, khăng khăng đòi Tô Thanh Gia nhắc lại, anh sợ mình vừa nghe nhầm.

Mấy ngày trước, sau khi người đẹp bị ba vợ mang đi, anh hơi uể oải, tủi thân. Thẩm Kha đang ở Mỹ cũng hả hê gọi về: “Người ta nói không muốn chết thì đừng làm, chúc mừng nhóc, tình trường không như ý, sân bóng vừa ý, chàng trai, anh tin em!” Anh tức giận đến mức lặng lẽ hủy bỏ chuyến du lịch Thụy Sĩ đã chuẩn bị trước cho Thẩm Kha.

“Này, anh đừng cười nữa, nếu đến nhà em mà anh vẫn ngốc như thế, ba chắc chắn sẽ mất hứng.” Tô Thanh Gia tức giận cười nói, “Thôi không nói với anh nữa, em phải đi làm cơm đây, anh mau về nhé.”

Đầu kia vừa vang lên tiếng cười ngu ngốc thì Tô Tĩnh Khang đang nghe lén cũng lặng lẽ ngắt cánh hoa hồng.

Cả đội Barcelona phải ở lại Bavaria một thời gian, nhưng Carlos không thể đợi được. Anh đặt một vé máy bay khởi hành vào sáng sớm, lòng ngọt như mật, đồng đội là cái quỷ gì, có quan trọng bằng bố vợ không?

Sau khi trở về, anh mặc âu phục đơn giản Tô Thanh Gia mua cho, chuẩn bị nhiều thứ rồi lái Maybach ra ngoài.

Tô Thanh Gia đợi anh ở trước cửa nhà. Vừa nhìn thấy cô gái đứng dưới bóng râm, Carlos im lặng không nhúc nhích. Anh nhìn quần áo của mình một lượt, gãi đầu bước tới.

Cuối cùng con rồng hung ác cũng cúi đầu trước dũng sĩ, cuối cùng anh cũng có thể quang minh chính đại ôm lấy cô gái của anh.

Bữa cơm diễn ra tương đối suôn sẻ, mặc dù thỉnh thoảng Tô Tĩnh Khang vẫn lườm Carlos nhưng tóm lại cũng không tệ lắm.

Khi nhìn thấy một món quà Carlos mang đến, mặt Tô Tĩnh Khang bỗng tối sầm.

Chàng trai tóc vàng tặng chục hộp quần lót.

Size lớn.

Trận tứ kết kết thúc, Bayern Munich đưa ra tuyên bố chính thức chấm dứt hợp đồng với huấn luyện viên hiện tại Klinsmann. Đại diện đội bóng phát biểu trước truyền thông: “Tại thời điểm này, chúng tôi cảm thấy nên tìm một huấn luyện viên mới dẫn dắt đội. Đồng thời chúng tôi rất biết ơn Klinsmann vì những đóng góp của ông trong thời gian qua, hy vọng ông sẽ gặp nhiều may mắn trong tương lai.”

Ý tứ trong lời phát biểu rất sâu xa.

Nhưng cho dù thế nào, kết thúc hay tiếp tục thì….

Cuối tháng 4, trận bán kết Champions League vẫn sẽ bắt đầu. Trận đấu lượt đi diễn ra tại sân vận động Camp Nou, Barcelona gặp Manchester City.

Manchester City là một đội bóng còn khá non trẻ. Năm 2002, đội bóng này mới thăng hạng từ giải Liên đoàn Anh lên Premier League. Trước mùa chuyển nhượng năm ngoái, Manchester City được một tập đoàn Ả Rập ở Trung Đông mua lại. Chủ sở hữu mới đầu tư rất nhiều, tăng cường mở rộng lực lượng với mong muốn xây dựng đội thành một đội mạnh có thể cạnh tranh tại các giải vô địch lớn.

Tiền có thể sai khiến ma quỷ, tiền cũng có thể mua được những cầu thủ giỏi bán mạng cho họ.

Đây là những gì huấn luyện viên Wenger mong đợi nhưng ngân sách của Arsenal luôn trống rỗng, các cầu thủ được đào tạo bài bản cứ lần lượt bị bán đi.

Manchester City hệt như một con trâu đực ngang ngược, nổi tiếng với lối chơi thô bạo. Khá nhiều cầu thủ từng gặp Manchester đã dính phải chấn thương nghiêm trọng.

Sự cạnh tranh giữa đội bóng mới nổi và ứng cử viên vô địch đã làm cho thị trường cá cược trở nên sôi động.

Cùng lúc đó, việc phối nhạc cho bộ phim điện ảnh của Tô Thanh Gia cũng đang bước đến giai đoạn kết thúc.

Mặc dù đây là lần đầu tiên đảm nhiệm vai trò sáng tác chính nhưng cô tự nhận mình không thua kém bất kì người nào.

Queena rất mừng cho cô. Gần đây, cô ấy đang dần nổi lên trong giới âm nhạc Pháp. Một số công ty đã ký hợp đồng với cô ấy.

Ngày 28 tháng 4, Tô Thanh Gia đưa cả gia đình đến sân Camp Nou. Tô Tĩnh Khang không thể hiện cảm xúc, trái lại, Minh Linh hò hét chói tai cùng người hâm mộ.

Bóng đá là môn thể thao hấp dẫn ai cũng biết đến.

Nó đã dùng sức mạnh và vẻ đẹp để chinh phục người hâm mộ.

Carlos ra khỏi đường hầm, anh như hóa thân thành thần Apollo trong thần thoại, được tạo ra từ vô số lời khen ngợi của mọi người.

Tô Tĩnh Khang đột nhiên nhận ra thằng nhóc cầu thủ này khá xuất sắc, mỗi tội lại không khác gì một tên ngốc trong chuyện tình yêu.

Ông nhìn Tô Thanh Gia – người đang la hét và vẫy cờ cạnh Minh Linh.

Hừ, cho dù thằng nhóc này có lợi hại thế nào thì cũng phải ngoan ngoãn ở trong nhà ông.

Nhà ngoại giao quyết định ném chuyện quà tặng ra sau đầu.