Mộc Hề Bạch - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu

Chương 17




“Ừm, các ngươi đi ra ngoài đi.” Dường như đã lâu gã ta không nói chuyện nên giọng cũng nghẹn nghẹn rất khó nghe.

Chờ đến khi hai người rời đi, gã mới đánh giá thiếu nữ đang bị trói. Thiếu nữ nhắm chặt mắt, lông mi dài và dày, xinh đẹp như một tiên nữ.

Gương mặt tái nhợt của gã lộ ra một biểu cảm cực kỳ vừa lòng, ánh mắt bắt đầu trở nên dâm uế.

Gã xốc váy lụa hồng nhạt của thiếu nữ lên, cởi bỏ quần áo dưới thân, lộ ra cặp mông tròn trịa lại đầy đặn của thiếu niên.

Biểu cảm dâm dục trong mắt gã càng thêm nồng đậm, đôi tay kỳ quái vô dụng chạm vào cặp mông nhìn có vẻ sẽ có cảm xúc cực tốt kia. Mới cởi một nửa quần áo mà gã đã có thể trông thấy hai lỗ nhỏ xinh đẹp kia. Cũng may mà hiện tại, thân thể Quân Mộc Hề hơi hơi ghé vào trên ghế gỗ, đưa lưng về phía gã, cho nên gã không phát hiện ra gậy thịt phía trước của cậu.

Gã đàn ông này là con trai của đại ca của trang chủ, Triệu Phong. Vì bẩm sinh tàn tật, cha mẹ lại mất sớm nên Triệu Vân gần như để gã trong trạng thái nuôi thả, cũng mắt nhắm mắt mở với những việc gã làm, thậm chí cho một vài thủ hạ chuyên nghe theo gã sai phái.

Vì không có ai quản nên dần dà, tính tình Triệu Phong trở nên âm u, hơn nữa vì thân thể tàn tật nên gã còn có một vài đam mê biến thái.

Tỷ như ra lệnh cho thủ hạ mỗi tháng tìm cho gã một nữ tử xinh đẹp để gã tiết dục. Bởi vì không cứng được nên gã thích nhất là dùng công cụ. Gã thích nhìn những mỹ nhân đó bị công cụ đ* thành dâm phụ. Hình ảnh đó sẽ khiến gã cực kỳ phấn chấn, thậm chí đôi khi thân dưới còn sẽ nửa cứng lên.

Mỹ nhân lần này khiến gã cực kỳ vừa lòng.

Triệu Phong đẩy xe lăn đi tới một thứ công cụ gì đó trông rất giống ngựa gỗ, gã ấn xuống một cái nút, thứ này bỗng tự mình chuyển động.

Đầu tiên là một khối đệm mềm ở giữa nhô lên, dán trên bụng Quân Mộc Hề, khiến cặp mông đầy đặn của cậu dẩu lên, hai lỗ nhỏ phấn nộn hoàn toàn bại lộ trong không khí, phía trước vì có làn váy che đậy nên không bị lộ gậy thịt.

Toàn bộ cảm quan của Triệu Phong đều bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, cặp mông trắng nõn mượt mà vì đang chu lên nên hơi hơi rung động, hai cái miệng nhỏ phấn nộn xinh đẹp, giống như hai nụ hoa e ấp vậy, làm người khác không khỏi muốn đùa bỡn.

Vì tác dụng của dược vật nên thiếu nữ còn chưa tỉnh, nhưng vì thân dưới bại lộ nên vẫn hơi hơi nhíu mày. Vẻ mặt Triệu Phong bắt đầu hưng phấn.

Gã lại ấn xuống một cái nút khác trên ghế gỗ, phần đáy đột nhiên nhô lên một cái dương vật rất lớn, hơn nữa vì làm bằng gỗ nên phần thân vừa cứng vừa thô dài, mặt trên còn khắc những viên tròn nho nhỏ, hết sức dữ tợn, giờ đang nhắm vào đoá hoa non mềm phía trước.

Bên trên dương vật thô tráng bắt đầu dần dần thẩm thấu cực kỳ quái dịch nhầy, phần đỉnh nhẹ nhàng cọ cọ bên ngoài lỗ nhỏ, khiến miệng lỗ nhỏ dần lấp la lấp lánh.

Quân Mộc Hề bừng tỉnh vì cảm giác không khoẻ ở thân dưới. Nơi đó dính nhớp khiến lỗ nhỏ của cậu tê dại, cậu đột nhiên mở mắt ra, sau khi nhận ra được tình cảnh của mình lúc này thì bắt đầu giãy giụa kịch liệt. Hai mắt tràn ngập hoảng sợ, cậu không biết tại sao mình lại bị trói đến nơi đây, còn dẩu mông, bị người khác đùa bỡn hoa huyệt.

“Đừng!…… Buông ta ra!… A ha!…” Cậu giãy giụa kịch liệt, nhưng vì biên độ chuyển động quá lớn nên ngược lại khiến dương vật to lớn kia nhợt nhạt đâm vào.

Dương vật gỗ còn đang xoay tròn nhảy lên, đùa bỡn mị thịt trong lỗ nhỏ.

“Ưm a… đừng… buông ta ra…” Quân Mộc Hề bị kích thích đến mức run rẩy, cặp mắt đào hoa rưng rưng lệ, nhưng lại không dám giãy giụa mạnh nữa.

“Ha ha ha, tỉnh rồi à… như vậy mới hứng thú chứ, lớn tiếng kêu đi, lát nữa ngươi sẽ sướng tới mức cầu xin ta như dâm phụ.” Giọng nói nghẹn nghẹn khó nghe đang vô cùng phấn chấn, lại không biết mở thêm chốt nào mà ngựa gỗ bắt đầu nhẹ nhàng chậm chạp lay động trước sau.



“Ưm a a a!… a a a… hu hu… đừng, đừng động nữa…” Quân Mộc Hề bám chặt ngựa gỗ đằng trước, muốn chạy thoát khỏi dương vật to lớn lạnh băng này. Cậu cắn chặt môi, không muốn rên rỉ như dâm phụ trước mặt gã đàn ông ghê tởm mà cậu chẳng biết là ai này.

Triệu Phong nhìn dáng vẻ thà chết chứ không chịu khuất phục của cậu, trong mắt trào ra một cảm giác phẫn nộ âm u, gã ấn mạnh lên một cái chốt mở, dương vật liền hoàn toàn đi vào lỗ nhỏ xinh đẹp mềm mại của mỹ nhân.

“Ưm a a a a a!” Dương vật cứng ngắc ướt át thọc mạnh vào khiến Quân Mộc Hề đau tới mức kêu to, thân thể bị kích thích bắt đầu run rẩy.

Mộ Bạch vừa bước vào nơi này đã nghe được tiếng thét chói tai thê thảm của thiếu niên, hắn lập tức đá văng cửa phòng, sắc mặt bỗng chốc lạnh xuống. Hắn dùng nội lực lăng lệ tát văng gã đàn ông kia ra cửa.

Thân thể Triệu Phong vốn dĩ ốm yếu, làm sao chịu được một chưởng của hắn, gã chật vật ngã xuống xe lăn, hộc máu rồi chết ngất.

“Hu hu hu…… sư phụ… a a a… sư phụ… đau quá…”

Mộ Bạch sầm mặt nhanh chóng bước lên, tạm dừng ngựa gỗ đang lay động lại, cẩn thận xem xét lỗ nhỏ mềm mại bị dương vật gỗ căng đầy của thiếu niên.

“Không bị thương.” Tuy lỗ nhỏ bị thô bạo thọc khai, nhưng nơi ấy cũng vô cùng mềm mại, hơn nữa trên dương vật còn có dịch nhầy trơn ướt nên thiếu niên mới không bị thương.

“Hu hu hu… sư phụ… ưmmm… mau lấy nó ra cho em đi…”

Sắc mặt Mộ Bạch dường như càng trầm xuống, lại nghĩ đến ánh mắt dâm dục ghê tởm của gã đàn ông kia khi hắn tiến vào, lại nhìn lỗ nhỏ trên cặp mông tuyết trắng đầy đặn của thiếu niên đang phun ra nuốt vào dương vật gỗ, sắc mặt trầm đến mức nhỏ nước.

“Lần tới còn dám chạy loạn không?” Hòa thượng không để ý tới thiếu niên đang khóc hu hu, cũng không rút dương vật gỗ ra khỏi thân thể cậu, thậm chí còn khảy khảy môi âm hộ đỏ tươi đầy đặn đang bị căng tràn.

“Ưm a!… aaa… ha…” Thân dưới bị căng đến tràn đầy, bên ngoài dương vật thật lớn kia còn có từng viên tròn nhô lên, không ngừng đâm mạnh vào mị thịt trong lỗ nhỏ mềm mại, khiến cậu sướng tới mức kêu lên.

“Xem ra bảo bối vẫn chưa nhận ra lỗi sai của mình rồi… vi sư chỉ đi xử lý công việc có một lát mà bảo bối đã tự hưởng thụ rồi.”

“Đừng… sư phụ!… a ưmmmm! A…”

Mộ Bạch không để ý đến cậu khóc kêu, hắn lạnh lùng ấn chốt mở, ngựa gỗ lại bắt đầu lay động, thậm chí còn kịch liệt hơn lúc trước. Ngay sau đó, hắn xoay người bước ra cửa.

Hắn thấy gã đàn ông khi nãy đang chết ngất đi, bộ dạng hơi thở thoi thóp thì nhíu nhíu mày. Hắn đã vào Phật môn, không nên sát sinh. Ánh mắt ám ám, hắn chém ra một luồng kiếm phong, cắt đứt đồ vật dưới thân gã. Kẻ đang hôn mê kia kêu rên một tiếng, nhưng không tỉnh lại.

Nếu vô dụng thì cũng không cần giữ lại làm gì. Mộ Bạch mặt không biểu cảm thầm nghĩ.

Hắn có thể đoán được đại khái thân phận của người này, trước đây nghe nói Mộ Vân sơn trang có một đại thiếu gia trước nay vẫn không lộ mặt, có lẽ chính là kẻ này.

Hắn dùng pháp lực mang Triệu Phong chỉ còn lại một hơi thở ném tới trước cửa Mộ Vân sơn trang, nhìn mấy gã sai vặt hoảng loạn đi bẩm báo trang chủ, lúc này mới lạnh mặt quay trở về gian phòng nhỏ kia.

“Ưm a… a a… quá… quá nhanh… ưmmm! Chậm một chút… hu hu… sư phụ…”

Vừa tới cửa lại nghe thấy thiếu niên lại đang mềm mại rên rỉ, âm thanh xuyên thấu qua khe cửa truyền vào tai Mộ Bạch.



Kẽo kẹt một tiếng, cửa phòng mở ra, cảnh tượng bên trong có lẽ sẽ khiến bất kỳ một người đàn ông bình thường nào cũng có thể phun máu mũi.

Thiếu niên mặc váy lụa xinh đẹp, nhưng cặp mông tuyết trắng lại đang trần trụi, bị dương vật to lớn phía dưới đ* tới mức lớn tiếng rên rỉ, khóe miệng còn chảy ra vài sợi chỉ bạc. Vì bụng vẫn bị cấn nên thiếu niên chỉ có thể khuất nhục dẩu cao mông, lại sợ bị ngã xuống khỏi ngựa gỗ đang lay động kịch liệt nên hai cánh tay mảnh khảnh gắt gao ôm chặt ngựa gỗ phía trước, tư thế như vậy khiến gậy thịt càng vào sâu. Cũng không biết đã bị đ* tới mức cao trào bao nhiêu lần, toàn bộ dương vật gỗ đều dính đầy dâm thủy ướt dầm dề.

Mộ Bạch đi lên phía trước, dùng ngón tay lau lau nước miếng trên khóe miệng cậu, lại bị thiếu niên vươn đầu lưỡi nhỏ cuốn vào trong miệng, không ngừng liếm mút.

“Ưm ưm… sư phụ… bé Hề thích… thích quá… sư phụ… ưmmmm…”

Lời nói ngọt ngào đâm thẳng vào tim Mộ Bạch, cảm giác tức giận cùng lo lắng trong lòng hắn cũng tiêu đi phân nửa. Bé con này luôn có thể khiến cảm xúc của hắn phập phồng như vậy.

“Biết sai chưa?”

“Hu hu… bé Hề biết sai rồi… ưm ưm…” Quân Mộc Hề lấy lòng liếm ngón tay người đàn ông, đầu lưỡi nhỏ non mềm ướt hoạt bắt chước phương thức giao hoan, khiến hai ngón tay hắn ướt dầm dề.

Người đàn ông đóng chốt mở trên ngựa gỗ, cởi bỏ dây trói cho thiếu niên, chậm rãi nâng mông nhỏ của cậu rút ra khỏi dương vật đó, vì bị đ* đã lâu nên lỗ nhỏ đã hơi không khép lại được, lỗ nhỏ cũng co rụt lại.

Quân Mộc Hề nằm liệt trong ngực hòa thượng, miệng mềm mại gọi sư phụ.

Mộ Bạch lại ôm cậu đến bên kia ngựa gỗ, dùng ngón tay đảo đảo cái miệng nhỏ tham ăn, rồi đưa dương vật nóng như lửa của mình tới bên miệng thiếu niên, quy đầu cọ cọ lên đôi môi mềm mại.

“Ngoan, liếm nó đi, lát nữa sư phụ sẽ thoả mãn cái miệng nhỏ tham ăn này của em.”

Thiếu niên đỏ mặt, ngoan ngoãn ngậm lấy dương vật thô dài, ra sức liếm láp rồi phun ra nuốt vào, còn cố gắng để hàm răng không cọ lên dương vật hắn.

Mộ Bạch xoa xoa mái tóc xoã tung mềm mại của cậu, chậm rãi động eo, ra vào trong miệng thiếu niên.

Quân Mộc Hề giương mắt nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của người đàn ông, nhưng lại đang hơi hơi thở gấp vì dục vọng. Cậu cực kỳ yêu cái dáng vẻ vừa cấm dục vừa dâm uế của hòa thượng lúc này, lỗ nhỏ dưới thân lại bắt đầu co chặt, cuốn lấy ngón tay người đàn ông, dâm thủy rả rích chảy ra. Cậu lại càng thêm ra sức thâm hầu cho người đàn ông.

Mộ Bạch sợ yết hầu cậu bị thương nên chỉ hai lần thâm hầu liền rút dương vật ra, sau đó bẻ ra hai chân thon dài trắng nõn của thiếu niên, để lộ lỗ nhỏ đang phun dâm thuỷ rồi trực tiếp thọc vào.

“Ưm a! Sướng quá!… Ha a… ưmmm…” Bị cảm giác lửa nóng lấp đầy quen thuộc khiến Quân Mộc Hề cực kỳ sảng khoái, cậu vặn xoắn eo nhỏ, mông trắng nõn cũng đong đưa trước mặt người đàn ông.

Bởi vì vừa rồi bị ngựa gỗ đ* nên lỗ nhỏ đã ướt mềm, dương vật thọc vào cũng không hề thấy có gì không ổn, chỉ cảm thấy khoái cảm thật lớn và vô cùng thỏa mãn.

 

------oOo------