Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng

Chương 85: Hôm nay không đổ máu




Tối hôm ấy, không cần phải bỏ thuốc ngủ, không cần lén lút đợi đối phương ngủ say, cũng không hề nơm nớp lo sợ đối phương sẽ tỉnh lại phát hiện ra việc xấu mình làm. Tô Đồ Lang Quân nằm gọn trong vòng tay của Hoàng Thế Vinh, cậu nghiêng người vòng tay qua ôm lấy eo của hắn, đầu nhỏ cũng gối lên cánh tay vững chãi kia, cảm nhận được nhịp tim bình ổn cùng hơi thở quen thuộc nam tính của người đàn ông này.

Hoàng Thế Vinh mở mắt, trong phòng tuy đã tắt điện nhưng vẫn có thể nhìn thấy được hình bóng đối phương nằm bên cạnh mình. Hắn nắm lấy một tay của Tô Đồ Lang Quân, mười đầu ngón tay đan chặt, khẽ nói thế này:

"Quân Quân, mọi đồ dùng trong căn nhà kia đều mua hai thứ giống nhau, nó vốn dĩ là chuẩn bị cho cậu, ngày mai chuyển về nhà tớ ở có được không?"

Tô Đồ Lang Quân ngẩng đầu, không rõ là vô tình hay cố ý mà hơi thở của cậu lúc này lại phả vào cần cổ Hoàng Thế Vinh, khiến cho trong người hắn cũng nhộn nhạo:

"Ừ, vậy ngày mai cậu giúp tớ chuyển đồ có được không?"

Hoàng Thế Vinh cúi đầu hôn lên tóc Tô Đồ Lang Quân:

"Được"

Tô Đồ Lang Quân hơi nâng người, cả người cũng sắp rời khỏi giường nằm đè lên Hoàng Thế Vinh mất rồi. Cậu như có như không mang gương mặt của mình áp lên lồng ngực hắn, hơi thở cũng có điểm khác thường:

"Tiểu Vinh"

Hoàng Thế Vinh cũng cảm nhận được sự khác thường này, hắn vừa hửm một tiếng thì đôi môi của hắn liền bất ngờ bị đôi môi cậu áp xuống chiếm lấy. Thật ra Hoàng Thế Vinh sớm đã nổi lên phản ứng rồi, từ sau đêm hôm đó ở Tấn Hoàng Thành hắn vẫn luôn nhớ nhung thân thể của Tô Đồ Lang Quân, chỉ là hôm nay vẫn chưa có đủ một số đồ cần thiết cho nên mới kiềm chế không dám manh động.

Tô Đồ Lang Quân đưa đầu lưỡi tiến vào bên trong khoang miệng của Hoàng Thế Vinh, đây là lần đầu tiên cậu không cần phải kiêng dè gì mà hôn hắn. Trước đây đã từng hôn qua hắn rất nhiều lần rồi, nhưng đều đợi lúc hắn ngủ mới lén làm, hiện tại cậu muốn hôn cho đã luôn.

Hoàng Thế Vinh đối với sự chủ động này của Tô Đồ Lang Quân cũng vô cùng thích thú, hai người bọn họ triền miên dây dưa, trong không gian yên tĩnh của phòng ngủ phát ra tiếng nước từ trong miệng của bọn họ, khiến cho ai nghe được cũng phải đỏ mặt một phen.

Tô Đồ Lang Quân cùng Hoàng Thế Vinh đảo lưỡi điên cuồng trong khoang miệng của đối phương, hôn đến trời đất xoay chuyển, tầm mắt mờ sương, ngay cả hô hấp cũng dẫn yếu đi mới chịu luyến tiếc rời khỏi nhau. Giọng nói của Tô Đồ Lang Quân mềm mỏng, trong đó còn mang theo một tia mạnh dạn bá đạo mời gọi hắn:

"Đêm nay đừng mạnh bạo như lần đó ở Tấn Hoàng Thành có được không?"

Hoàng Thế Vinh chỉ nghe thấy đùng một tiếng, đại não cũng giống như lóe lên tia sáng, hắn không nghĩ tới Tô Đồ Lang Quân lại chủ động như vậy, thật khiến cho hắn trong phút chốc cũng phải thất thần.

Bàn tay của Tô Đồ Lang Quân tiến vào trong áo choàng tắm của Hoàng Thế Vinh, cậu đã tháo ra được nút thắt tạm thời ở bên eo hắn, tiếp đến đầu ngón tay mềm mại liền đưa tới phía dưới, nắm lấy vật nam tính đã cương lên của hắn từ nãy tới giờ kia.

Hoàng Thế Vinh giống như uống phải tiết gà, trong người liền sung sức cực độ. Hắn lập tức xoay người đè lên Tô Đồ Lang Quân, giọng nói trầm khàn như đang kiềm chế rất nhiều nói:

"Quân Quân, đã định tha cho cậu đêm này rồi, nhưng là cậu từ mình tìm đến, đừng có mà hối hận đấy"

Hoàng Thế Vinh nhanh chóng cởi bỏ áo choàng tắm vướng víu trên người mình, kế đến liền chuyển tới lột sạch đồ trên người Tô Đồ Lang Quân. Thân thể hoàn mỹ tinh xảo bại lộ ở trước mặt hắn, người phía dưới ngoan ngoãn lạ thường, ở mỗi lần đầu ngón tay của hắn di chuyển liền sẽ vô thức bật ra một tiếng rên rỉ khe khẽ.

Hoàng Thế Vinh thật sự là kiềm chế không nổi, thế nhưng bản thân hắn lại tìm được một bảo bối tốt như vậy. Hắn cúi đầu hôn lên cần cổ cậu, hai tay cũng không chịu yên phận bắt đầu xoa nắn phần bụng dưới của cậu kia. Hoàng Thế Vinh kéo nụ hôn đi xuống bên dưới, há miệng ngậm lấy hạt đậu đỏ nho nhỏ của cậu mút mát thật lâu.

Trong không gian rộng lớn truyền tới tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng kêu rên nỉ non ngọt ngào, hòa lẫn tiếng nước phát ra từ trọng miệng của Hoàng Thế Vinh đang thay phiên nhau chăm sóc hai hạt đậu đỏ của Tô Đồ Lang Quân.

"A... Tiểu Vinh..."

Một tiếng Tiểu Vinh kia của Tô Đô Lang Quân liền làm cho Hoàng Thế Vinh cực kỳ phấn khích, hắn nhanh chóng tách rộng hai chân của cậu ra. Tô Đồ Lang Quân cảm thấy được sự trống trải bên dưới cũng bắt đầu có một chút hoảng hốt. Mãi cho đến khi nơi đó liền có một thứ mềm mại ướt át trượt đến, Tô Đồ Lang Quân mới ý thức được rằng Hoàng Thế Vinh đang dùng đầu lưỡi kia của hắn chăm sóc nơi đó cho cậu:

"Tiểu Vinh... hừ hừ..."

Hoàng Thế Vinh sinh lực dồi dào, vô cùng sung sức, ở trên giường lại gặp đúng đối tượng mạnh dạn như Tô Đồ Lang Quân, hai người bọn họ chính là sự tác hợp hoàn hảo của tạo hóa. Chỉ cần vừa quấn lấy nhau liền có thể khiến cho trời đất xung quanh quay cuồng, mọi tứ chi cùng mạch máu đều lâm vào trạng thái thoải mái đến run rẩy.

Bởi vì không có gel bôi trơn, Hoàng Thế Vinh lại không muốn làm cho Tô Đồ Lang Quân bị thương, chính vì thế hắn mới cẩn thận dùng đầu lưỡi liếm láp chỗ đó cho cậu thật lâu, kế đến còn đưa đầu ngón tay vào bên trong kiên nhẫn khuấy đảo trước.

Tô Đồ Lang Quân có thể nhịn được sự xâm nhập bất ngờ của đầu ngón tay kia, trên trán cậu xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, hai tay không yên phận ở sau lưng của Hoàng Thế Vinh cào loạn một hồi:

"Quân Quân, ngoan... đừng căng thẳng như vậy, nếu không sẽ không thể thoải mái được"

Tô Đồ Lang Quân thở dốc, lại thêm một sự xâm nhập nữa từ phía Hoàng Thế Vinh. Hai ngón tay kia của hắn ở bên trong cậu liên tục ra vào, hơn nữa thỉnh thoảng còn tách hai đầu ngón tay đó ra để mở rộng. Tô Đồ Lang Quân chịu đựng sự kích thích này, mười đầu ngón chân cũng quặp chặt lại với nhau để khắc chế sung sướng.

"A... cậu đừng quá nhanh"

Không rõ là do Hoàng Thế Vinh hắn không có kinh nghiệm, hay là do nơi đó của Tô Đồ Lang Quân rất nhỏ, mà hắn đã cẩn thận mở rộng nãy giờ cũng không khá hơn là mấy. Đến chính Hoàng Thế Vinh cũng không thể tưởng tượng được, đêm hôm đó tại Tấn Hoàng Thành, hắn sao có thể mang hung khí trên người mình đâm sâu vào cơ thể cậu được:

"Ừ... tớ sẽ thật nhẹ nhàng thôi"

Thực tế chứng minh rằng, khi một người đàn ông làm chuyện đó nói với đối phương sẽ thật nhẹ nhàng thôi, thì người đàn ông đó khẳng định sẽ càng điên cuồng.

Hoàng Thế Vinh làm công tác chuẩn bị đã một hồi, cảm thấy nơi đó cũng mở rộng ra được một chút, hắn liền mang vật nóng bỏng ngoại cỡ của mình đặt ở bên ngoài nơi đó của Tô Đồ Lang Quân. Tô Đồ Lang Quân cảm nhận được hung khí thô to liền căng thẳng, nhớ đến ký ức không mấy thoải mái tại Tấn Hoàng Thành, nơi đó của cậu lại càng thêm muốn cự tuyệt thu nhỏ lại rồi.

Hoàng Thế Vinh cảm nhận được sự căng thẳng của Tô Đồ Lang Quân, hắn không vội tiến vào mà cúi người thấp giọng trấn an cậu, nụ hôn vụn vặt rơi ở trên trán, trên mắt cùng trên môi cậu:

"Đừng căng thẳng có được không Quân Quân, tớ sẽ không giống như đêm đó ở Tấn Hoàng Thành đâu"

Tô Đồ Lang Quân nghe thấy sự an ủi kia liền hít một hơi thật sâu, kết quả liền giống như đón nhận dị vật thô to nóng bỏng kia chậm rãi tiến vào trong cậu.

Quá trình đầu tiên thật sự vô cùng gian nan và khó khăn, không rõ là do vật nam tính của Hoàng Thế Vinh quá lớn, quá thô hay là do nơi đó của Tô Đồ Lang Quân quá nhỏ, quá chặt mà bọn họ mãi không thể nào đưa vào nhanh chóng được.

"Tiểu Vinh... tớ thấy đau"

Không chỉ một mình Tô Đồ Lang Quân thấy đau đâu, hắn cũng giống như bị tra tấn đến tắc thở rồi. Vật nam tính của hắn nãy giờ không được thỏa mãn, mỗi lần chạm tới nơi mềm mại nóng ấm kia của cậu liền chỉ hận không thể mặc kệ tiến vào mà dùng sức đâm mạnh:

"Ngoan Quân Quân, tớ sẽ thật nhẹ nhàng... rất nhanh sẽ không bị đau nữa"

Hoàng Thế Vinh cúi đầu hôn lên môi của Tô Đồ Lang Quân, nếu như cứ kéo dài mãi như vậy thì cả hai người bọn họ sẽ khó chịu, thế cho Hoàng Thế Vinh liền dùng sức nhấc hông, đẩy vật nam tính của mình tiến sâu vào bên trong cơ thể của Tô Đồ Lang Quân.

Tô Đồ Lang Quân bị bất ngờ, miệng đang đáp lấy nụ hôn của Hoàng Thế Vinh cũng trong phút chốc hốt hoảng a lên một tiếng. Hoàng Thế Vinh đau lòng, rối rít hôn lên trán cậu khẽ nói:

"Xin lỗi Quân Quân, đợi một chút sẽ không đau nữa"

Tô Đồ Lang Quân cảm thấy bên trong trước kia trống rỗng, lúc này liền bị lấp đầy, phía dưới cũng không tự chủ được mà bao chặt lấy Hoàng Thế Vinh hơn. Hoàng thế Vinh nãy giờ chưa dám động, bên trong cậu thật sự là một khoái cảm khiến cho con người ta sướng đến phát điên. Vách thịt chật hẹp mềm mại, nhiệt độ bên trong cũng ấm nóng lạ thường, nếu như còn chưa động sẽ khiến cho hắn khó chịu chết mất, thế cho nên hẳn thử di chuyển nhẹ nhàng một chút, quả nhiên người dưới thân bắt đầu phát ra tiếng thở nặng nề.

"Quân Quân... tớ yêu cậu"

Tô Đồ Lang Quân thấp giọng nỉ non:

"Tớ cũng vậy"

Giống như được lời nói kia của Tô Đồ Lang Quân cổ vũ, Hoàng Thế Vinh liền điên cuồng hơn, hắn nhanh chóng dùng sức đưa đẩy ra vào trong người cậu. Mỗi lần tiền vào liền cắm thật sâu, khiến cho Tô Đồ Lang Quân bị chạm đến nơi nhạy cảm, chỉ có thể kêu rên mị hoặc.

Đêm hôm ấy, không biết Hoàng Thế Vinh đã muốn Tô Đồ Lang Quân bao nhiều lần, chỉ biết trên vùng bụng của cậu loang lổ những dòng dịch trắng của cả hai. Vật đó của Hoàng Thế Vinh vừa bắn ra liền có thể ngay lập tức dựng thẳng, mỗi lần điên cuồng đâm loạn là mỗi lần sung sướng đến đỉnh điểm của cả hai.

Tô Đồ Lang Quân cảm thấy hai chân mỏi nhừ, vùng eo chỉ cần cử động thôi cũng đau nhức rồi. Cậu nằm ở trong lồng ngực của Hoàng Thế Vinh thở dốc, giọng nói nỉ non oán trách đối phương:

"Cậu nói sẽ không giống như đêm ở Tấn Hoàng Thành, tớ thấy hiện tại với đêm đó cũng đồng dạng giống nhau"

Hoàng Thế Vinh khẽ cười giải thích:

"Hôm nay không có đổ máu mà".

- --

Hai ngày cuối tuần viết luôn cho tuần sau rồi, nếu không có gì thay đổi sẽ lại gặp mọi người vào cuối tuần sau:D