Tô Đồ Lang Quân vừa xoay người rời đi, Cindy liền nhanh chóng chạy đi tìm Diêu Tịnh Tuyết, cô quả thật không ngờ tới cơ hội lại đến nhanh như vậy. Diêu Tịnh Tuyết đang ngồi trong phòng thay đồ bên cạnh, vì thời tiết xấu cho nên mọi người đã thống nhất kết thúc buổi chụp hình ngày hôm nay sớm hơn dự kiến, vừa thay đồ xong mở cửa liền thấy được gương mặt vui vẻ của Cindy:
"Tịnh Tuyết, tôi đã sắp xếp được cho cô một cơ hội gặp mặt với Hoàng phó tổng rồi"
Diêu Tịnh Tuyết nghe vậy liền bất ngờ mở lớn hai mắt:
"Sao có thể?"
Cindy cười cười:
"Có gì không thể, hơn nữa còn ngay bây giờ luôn"
Diêu Tịnh Tuyết hỏi lại một lần nữa:
"Ngay bây giờ, cô chắc chứ?"
Cindy kéo Diêu Tịnh Tuyết vào bên trong, ấn cô ngồi xuống trước bàn trang điểm:
"Chắc chắn, cô mau trang điểm lại một chút đi, chúng ta không có nhiều thời gian đâu"
Đối với sự gấp gáp hiện tại của Cindy, Diêu Tịnh Tuyết cũng không còn nhiều thời gian suy nghĩ nữa, cô bắt đầu ở trước gương tô lại son môi, chỉnh lại mái tóc, cứ nghĩ đến chuyện có thể nhanh như vậy được gặp mặt Hoàng Thế Vinh, trái tim cô đã tự động đập nhanh giống như chú nai con đang chạy loạn vậy.
Ở bên này, Hoàng Thế Vinh đã cảm thấy nóng ruột, hắn vốn định quay trở vào bên trong muốn tìm Tô Đồ Lang Quân thì đúng lúc này cậu cũng chậm rãi đi ra:
"Quân Quân, sao lâu vậy, xảy ra chuyện gì sao?"
Tô Đồ Lang Quân lắc đầu, khẽ mỉm cười nhìn Hoàng Thế Vinh:
"Không có"
Từ lúc chụp hình tới giờ, Tô Đồ Lang Quân không cười với hắn, lúc này lại tự nhiên nở một nụ cười liền khiến cho hắn cũng phải cảm thấy vui vẻ không thôi:
"Như vậy chúng ta đi thôi, cậu đứng đợi ở chỗ này, tớ sẽ đi lấy xe"
Hoàng Thế Vinh vừa định xoay người rời đi thì Tô Đồ Lang Quân liền ngay lập tức kéo lấy cổ tay của hắn:
"Khoan đã, tớ có chuyện này muốn hỏi cậu, chính là bữa ăn này tớ muốn mời hai người nữa có được không?"
Hoàng Thế Vinh nhíu mày, bởi vì Tô Đồ Lang Quân trước nay không thích tụ tập đông người, đột nhiên cậu lại đưa ra chủ ý muốn mời thêm hai người nữa đi ăn, thật sự khiến cho hắn cũng phải cảm thấy có chút bất ngờ:
"Ai vậy?"
Tô Đồ Lang Quân bước một bước đến bên cạnh Hoàng Thế Vinh, ánh mắt xinh đẹp mở lớn chăm chú nhìn hắn:
"Người này hai chúng ta đều có quen biết, cô ấy muốn cảm ơn cậu vì đã giúp đỡ cô ấy ở hồ bơi"
Hoàng Thế Vinh nhìn thấy Tô Đồ Lang Quân rõ ràng đang cười nhưng mà hắn chẳng hiểu sao hắn lại cảm thấy có chút bất an, hắn vốn định từ chối nhưng cậu lại giống như biết trước được suy nghĩ của hắn mà nói thế này:
"Không được sao, tớ ở trong đã nói đồng ý với quản lý của cô ấy rồi"
Hoàng Thế Vinh ảo não thở dài, hắn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của Tô Đồ Lang Quân rồi đáp:
"Được rồi, nếu như cậu đồng ý rồi vậy tớ cũng không có ý kiến gì nữa. Trời đang mưa lớn, cậu đứng ở đây đợi tớ, tớ sẽ đi lấy xe"
Tô Đồ Lang Quân gật đầu, hướng Hoàng Thế Vinh mỉm cười:
"Vậy tớ ở chỗ này đợi cậu"
Chiếc ferrari thể thao đen bóng rất nhanh xuất hiện ở trước mặt của Tô Đồ Lang Quân, Hoàng Thế Vinh nhanh chóng mở cửa xe bước xuống, thế nhưng còn lo lắng cho việc cậu bị ướt còn đặc biệt chuẩn bị một cây dù để che.
Hai người bọn họ ngồi ở trên xe đợi một chút thì Cindy và Diêu Tịnh Tuyết cũng nhanh chóng từ bên trong bước ra. Diêu Tịnh Tuyết vẫn còn không tin nổi vào mắt mình, chiếc xe ferrari đen bóng kia đang đỗ trong cơn mưa lớn để đợi cô. Cindy thấy cô đột nhiên dừng bước liền dùng sức kéo lấy cánh tay cô khẽ nhắc nhở:
"Tịnh Tuyết, cô sao thế hả? Hoàng phó tổng đang ở trong xe đợi cô đó"
Diêu Tịnh Tuyết hả một tiếng, cuối cùng liền lấy lại tinh thần bước nhanh về phía trước. Bởi vì mưa càng ngày càng lớn, mà từ trên bậc thang bước xuống dưới chỗ chiếc xe hơi kia cũng sẽ có một khoảng trống không có mái hiên che. Diêu Tịnh Tuyết nhanh chóng mở cửa xe phía sau bước vào, nhưng đến khi cánh cửa xe vừa mở ra cô liền đứng hình, mọi động tác đều đình chỉ, mặc kệ trên trời có mưa lớn như thế nào thì cô vẫn chưa thể nào ngồi vào trong xe được.
Diêu Tịnh Tuyết theo phản xạ muốn lùi lại phía sau, nhưng Cindy ở phía sau vì bị dính nước mưa cho nên có chút tức giận, dùng sức đẩy cô ngồi vào trong xe. Diêu Tịnh Tuyết nhìn thấy Tô Đồ Lang Quân ngồi ở trên ghế lái phụ, thông qua gương chiếu hậu trong xe cô còn nhìn thấy được ánh mắt của cậu đang nhìn mình, khóe miệng cũng theo đó nhếch lên đầy tà ý, khiến cho sống lưng cô liền tự động lạnh toát.
"Cảm ơn Hoàng phó tổng về chuyện sáng nay ở hồ bơi nha" Cindy thay Diêu Tịnh Tuyết nói một tiếng cảm ơn, vì cô cảm thấy không khí trong xe im lặng đến quái dị.
Hoàng Thế Vinh vừa nghe thấy câu kia liền liếc mắt nhìn sang Tô Đồ Lang Quân, hắn vốn dĩ là không muốn đề cập việc này trước mặt cậu, nhưng mà hiện tại người khác tự nhiên nhắc đến cho nên hắn mới cảm thấy chột dạ mà nhìn người bên cạnh, muốn xem phản ứng của cậu như thế nào. Khi Hoàng Thế Vinh thấy Tô Đồ Lang Quân không mấy quan tâm chỉ tập trung nhìn xuống màn hình điện thoại trong tay, hắn cũng liền thở phào một tiếng, nhưng rất nhanh chẳng hiểu sao trong lòng lại xuất hiện cảm giác trống rỗng mất mát vô cùng:
"Không có gì"
Hoàng Thế Vinh lạnh nhạt bỏ lại một câu, trong giọng nói kia rõ ràng còn ẩn hiện tia khó chịu, khiến cho Cindy trong nhất thời cũng không thể lên tiếng nói thêm lời nào nữa. Diêu Tịnh Tuyết lúc này vô cùng căng thẳng, thời điểm khi nhìn thấy Tô Đồ Lang Quân ngồi trong xe, cả người cô giống như đang ở trong trạng thái rơi xuống đáy vực thẳm vậy, cô thật sự vì vui mừng quá cho nên quên mất Tô Đồ Lang Quân làm sao có thể dễ dàng để cô và Hoàng Thế Vinh gặp nhau như vậy.
Diêu Tịnh Tuyết muốn trở về, ngồi trong xe một hồi liền nghĩ ra cách, chính vì thế cô liền lên tiếng hỏi:
"Chúng ta đi ăn gì thế?"
Mùa đông, nhiệt độ thấp như vậy, Tô Đồ Lang Quân từng nói thích ăn đồ cay nóng một chút, Hoàng Thế Vinh cũng vì lời nói của cậu mà nhọc lòng, ở trên mạng tìm được một tiệm lẩu cay nổi tiếng lại rất gần với địa điểm chụp hình:
"Ăn lẩu cay"
Diêu Tịnh Tuyết ở phía sau nghe vậy liền đáp:
"Thật ngại quá, bụng dạ của tôi mấy ngày nay không được tốt nên không ăn được cay, phiền Hoàng phó tổng ở phía trước dừng xe lại cho tôi xuống là được rồi"
Cindy nhíu mày, dùng sức kéo lấy cổ tay của Diêu Tịnh Tuyết thấp giọng nói:
"Cô nói gì vậy hả?"
Hoàng Thế Vinh vốn là vô cùng hài lòng, còn đang định lên tiếng nói đồng ý thì Tô Đồ Lang Quân ngồi ở ghế lái phụ đã nói trước:
"Như vậy chúng ta đổi sang ăn cháo đi, lạnh như vậy ăn cháo đậu đỏ thịt bò cũng ngon"
Cindy ngồi ở phía sau, mắt thấy Diêu Tịnh Tuyết vừa định lên tiếng liền nhanh hơn một bước nói thế này:
"Được đấy, tôi biết một tiệm cháo đậu đỏ thịt bò rất nổi tiếng, đi qua hai con phố là đến rồi"
Tô Đồ Lang Quân mỉm cười, lúc này mới quay sang bên cạnh nhìn Hoàng Thế Vinh hỏi:
"Ăn cháo đậu đỏ thịt bò được không?"
Hoàng Thế Vinh nhân lúc dừng đèn đỏ liền quay sang nhìn Tô Đồ Lang Quân lắc đầu:
"Tớ không thích ăn cháo"
Tô Đồ Lang Quân làm ra dáng vẻ u sầu một chút, chỉ trong chốc lát Hoàng Thế Vinh liền thay đổi chủ ý rồi:
"Như vậy cô chỉ đường đến tiệm cháo đó đi"
Hoàng Thế Vinh lái xe, đưa bốn người đến một tiệm cháo mà Cindy chỉ, không rõ là do trời mưa hay là do tiệm làm đồ ăn không đủ hấp dẫn nên hiện tại bên trong chỉ có duy nhất bốn vị khách chính là bọn họ.
Người phục vụ có chút uể oải, thật chậm rãi đưa ra một tờ menu, bên trong vỏn vẹn chưa đến mười món, tất cả đều là cháo, không có món gì ăn đặc sắc ăn ngoài cả. Cindy nhìn một tờ thực đơn như vậy cũng cảm thấy ngại ngùng, thật ra tiệm cháo này cũng là do cô trong thời gian gấp rút ở trong xe tìm vội mà thôi.
Bốn người cúi đầu nhìn thực đơn, phục vụ đứng bên cạnh cũng không có ý định tư vấn chọn món, không gian cứ như vậy rơi vào trầm mặc, mỗi người ôm một tâm tư không ai nói với ai lời nào.
Tô Đồ Lang Quân ngẩng đầu, nhìn đến phục vụ đứng ở bên cạnh mình liền hỏi:
"Cô gái này bụng dạ không tốt, chỗ của cậu có loại nào phù hợp không?"
Tiệm cháo này là một tiệm bình dân, nhân viên tuyển vào cũng tùy tiện lựa chọn, phục vụ chỉ cần có thể nhanh nhẹn bưng bê là được rồi, cho nên không giỏi về vấn đề tư vấn như thế này cho lắm:
"Nếu như bụng dạ không khỏe vậy thì ăn cháo trắng đi, gạo ở chỗ chúng tôi không phun thuốc trừ sâu, đảm bảo sạch sẽ"
Cindy cảm thấy người phục vụ này càng nói càng không đúng, thế cho nên liền nhanh ở bên cạnh gật đầu:
"Như vậy cho cô ấy cháo trắng cũng được, còn tôi một bát đậu đỏ thịt bò đi"
Người phục vụ kia gật đầu, kế tiếp lại chuyển hướng nhìn sang chỗ Tô Đồ Lang Quân, Tô Đồ Lang Quân chậm rãi xem một lượt rồi lại ngẩng đầu hỏi Hoàng Thế Vinh:
"Cháo hến trứng gà có được không?"
Hoàng Thế Vinh ừ một tiếng, Tô Đồ Lang Quân mang thực đơn trả lại cho người phục vụ:
"Chúng tôi hai bát cháo hến trứng gà đi"
Phục vụ nhanh chóng rời đi, bốn người lại rơi vào trầm mặc, Cindy là người ngoại cuộc cũng phải cảm thấy không khí thật ngượng ngùng, lại chẳng thể hiểu nổi tại vì sao Diêu Tịnh Tuyết không chịu mở miệng nói một lời, cũng đâu phải là cô ấy lần đầu tiên tìm kiếm kim chủ đâu, còn muốn đợi cô phải dạy lại sao.
Cindy ở dưới gầm bàn, đưa tay khẽ nhéo nhẹ vào đùi của Diêu Tịnh Tuyết ý nói cô nên mở miệng nói gì đó lấy lòng Hoàng Thế Vinh, Diêu Tịnh Tuyết làm sao không hiểu ý, nhưng ở trước mặt của Tô Đồ Lang Quân, cô làm sao có thể làm bừa được, chính vì thế cả một quá trình đều im lặng không dám lên tiếng.