Editor: Bắp
Beta: Jen
------------------------------------------------------
Mộ Vinh Hiên nhìn về phía Mộ Vân.
Mộ Vân gật đầu, “Là thật, ba, ngày đó chúng con thấy Mộ Tử lén lút ở bên ngoài phòng khách, đã kêu cô ta một tiếng, kết quả cô ta bị phát hiện thẹn quá thành giận, đẩy Tiểu Linh xuống đất.”
Nói rất có lý, tìm mọi cách đẩy tội danh cho Mộ Tử.
Lông mày Mộ Tử khẽ run, đôi mắt cô lướt qua hai chị em, nhếch môi trầm mặc.
Bầu không khí trong phòng khách trở nên vi diệu.
Mộ Vinh Hiên hết thảy xem trong mắt.
Mộ Vân là chị gái Mộ Linh, tất nhiên sẽ đứng về phía em gái, lời của con bé có lẽ không được tính là công chính, cũng khó có thể làm cho người ta bội phục.
Lại nhìn Mộ Tử miệng không nói nhưng sắc mặt bất đắc dĩ, trong lòng Mộ Vinh Hiên đã có đáp án.
Hắn trầm mặc không nói chuyện, có chút bực.
Hai chị em nó bắt nạt Mộ Tử không phải lần một lần hai, trẻ nhỏ đùa giỡn, chỉ cần không chết người, hắn chẳng buồn đi quản, nhưng không nên kéo hắn vào.
Hắn cảm thấy Mộ Vân, Mộ Linh xem hắn như kẻ ngu mà lừa gạt, không có chút nào kính trọng người ba này.
Mộ Vinh Hiên kiềm chế tính khí, sẽ không dễ tức giận, hắn nhìn về phía Mộ Tử, trên mặt vẫn bình thản như cũ: “Là như thế này sao?”
Mộ Tử nhẹ nhàng lắc đầu, thanh âm mềm mại, giống cô gái nhỏ khiếp sợ nói: “Em đi đến thắp nhang cho chị dâu ba, lúc trở về phòng khách gặpTiểu Linh Tiểu Vân, em… em muốn rời đi, thế nhưng Mộ Linh không cho, con bé gọi em là ‘Quỷ xấu xí đứng lại’, em thật sự rất sợ hãi, liền không đứng lại…”
Cô nói, ngẩng đầu nhút nhát sợ sệt nhìn Mộ Vinh Hiên liếc mắt một cái, nói: “Chính là lúc ấy, Mộ Linh té ngã…”
Mộ Tử thường xuyên bị hai chị em nhà này khi dễ, gặp bọn họ đều muốn tránh đi, là chuyện rất bình thường.
“Cô nói bậy! Là cô đẩy tôi.” Mộ Linh tức giận muốn giơ tay, đứng lên muốn lao vào đánh Mộ Tử.
“Đã đủ chưa!!!” Mộ Vinh Hiên không thể nhịn được nữa, quát Mộ Linh đang thất lễ.
Mộ Vinh Hiên tức giận làm hai chị em không hẹn mà cùng co rúm lại .
Mộ Linh vừa ủy khuất vừa tức, cũng không dám lên tiếng, dựa gần chị gái rơi nước mắt.
“Nhìn xem con hiện tại giống bộ dáng gì! Ngày thường đều đọc nhiều sách thế mà? ” Mộ Vinh Hiên trầm giọng răn dạy Mộ Linh, thanh âm cực kỳ nghiêm khắc.
“Ba, là cô ta…” Mộ Linh còn muốn cãi lại, bị Mộ Vân túm lấy, ánh mắt cảnh cáo.
Mộ Linh đành phải im lặng, cô ta cắn môi, ngoan độc nhìn Mộ Tử.
Mộ Vinh Hiên hòa hoãn sắc mặt, đối với Mộ Tử nói: “Tiểu Linh lần này ngã rất nặng, chắc là con bé đã hiểu lầm, tưởng em đẩy con bé, Tử Tử, em không cần sợ, dù cho Tiểu Linh là con gái anh, con bé có làm chuyện gì sai, anh đây sẽ không thiên vị.”
Ngoài miệng nói Mộ Linh sai, lại không nhắc đến việc phải xin lỗi cô.
Xem ra dù Mộ Vinh Hiên cho rằng Mộ Linh tự ngã, những vẫn giận chó đánh mèo lên cô, Mộ Tử trong lòng yên lặng suy nghĩ.
Cô nhẹ nói: “Anh cả, không nên trách Tiểu Linh, em cũng có sai, nếu như lúc ấy em không chạy đi, có lẽ con bé sẽ không bị ngã…”
Bộ dáng vì chị em Mộ Gia kia mà suy nghĩ.
Mộ Vinh Hiên vui mừng, khen cô vài câu ngoan ngoãn hiểu chuyện: “Tốt rồi, em trở về đi, miễn cho dì Bạch lo lắng.”
Mộ Tử gật đầu, liền xoay người rời đi.
Chờ Mộ Tử đi rồi, Mộ Linh chảy nước mắt đối Mộ Vinh Hiên nói: “Ba, người phải tin tưởng con, thật là Mộ Tử đẩy con.”
Cô ta lôi kéo Mộ Vân: “Chị, chị nhanh nói cho ba nghe đi, là Mộ Tử đẩy em…”
Mộ Vân đối với cô em gái khóc lóc kéo tay này mặc kệ.
Mộ Vinh Hiên trầm mặc nhìn Mộ Linh, ẩn nhẫn tức giận: “Mộ Tử đẩy ngã được con? Con bé so với con còn nhỏ hơn một tuổi đấy.”
Mộ Linh 17 tuổi, dáng người cao gầy, nhưng lại không nhỏ nhắn mềm mại, có lẽ khung xương ngày thường lớn, chỉ cần ăn uống buông thả, cảm giác sẽ cường tráng cao lớn, không còn thiếu nữ thanh tú nữa.
So với Mộ Tử xinh đẹp lung linh, Mộ Linh thật sự quá khỏe mạnh rồi… Ai cũng không tin Mộ Tử có thể đẩy ngã được Mộ Linh.
Huống chi Mộ Tử còn đang bị thương.
Thế nhưng mà bọn họ không biết, Mộ Tử bây giờ không còn là Mộ Tử trước kia nữa rồi, cô từng là kiểm sát trưởng, thường xuyên tiếp xúc với tội phạm nguy hiểm, kỹ năng chiến đấu cùng với các phương pháp phòng thủ cơ bản cô đều biết, đừng nói là cắt cổ tay, kể cả bị gãy một tay, đối phó với Mộ Linh cũng dư sức.