Edit: Quản Thanh Nhan
Loại mùi vị này, cực kì khó chịu.
Cô không nghĩ sẽ ghen ghét, như vậy sẽ làm người ta xấu đi. Nhưng Tống Tinh Thần quá loá mắt, làm cô không thể không ghen ghét.
Niềm tin trong cuộc đời của Lâm Giai Vi cô, không có thất bại!
Tất cả mọi thứ, cô sẽ cướp về!
Cô có thể cướp về, từ khi sinh ra đến giờ, không có ai là đối thủ của cô, đặc biệt đối phương vẫn là một nữ sinh.
Một đứa nhà nghèo xuất thân từ thành phố S, sẽ là đối thủ của cô - người xuất thân từ gia tộc tài phiệt lớn ở Đế Đô?
Tinh Thần phát biểu xong, đôi mắt nhìn qua phía chỗ sinh viên năm nhất một vòng.
Ánh mắt đầu tiên, cô thấy Tống Tinh Nguyệt.
Vị trí Tống Tinh Nguyệt quá rõ ràng, đôi con ngươi màu đỏ tươi nhuốm hận thù đang trừng cô, làm cô khó mà bỏ qua.
Tống Tinh Nguyệt cũng thi được Đế Đại!
Chuyện của Dương Như, đối với Tống Tinh Nguyệt căn bản không có ảnh hưởng gì, điều này làm Tinh Thần rất không vui.
Vẫn chưa đủ thảm hại, cô cần chút gì đó kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn. Tương lai còn dài, cô sẽ từ từ thu thập Tống Tinh Nguyệt.
Ở chỗ hàng ghế thứ 3 sau Tống Tinh Nguyệt, cô thấy Lâm Giai Vi.
Lâm Giai Vi thấy cô đang nhìn mình, cánh môi mỉm cười, nhẹ gật đầu, tỏ vẻ thân thiện với cô.
Quả nhiên là danh viện đứng đầu Đế Đô, trước mặt người ngoài vĩnh viễn là lương thiện cao quý, nhưng trong lòng sợ là ghen ghét đến phát điên, lại chủ động tỏ ra thân thiện với cô.
Tinh Thần thu lại ánh mắt, bắt gặp ánh mắt của Mộ Đình Tiêu ngồi ở vị trí trung tâm hàng thứ nhất: "Cảm ơn mọi người." Cúi người, bước xuống bục.
Sự hưởng ứng nhiệt liệt cho đến khi cô đi xuống dưới bục, tiếng vỗ tay vẫn không ngừng như cũ.
Chỗ ngồi của cô đã có người khác vào ngồi, mà bên cạnh Mộ Đình Tiêu trùng hợp còn có hai chỗ không người. Cô đi qua, ngồi cùng một hàng với nhóm hiệu trưởng phó hiệu trưởng.
Bộ đồ hôm nay Mộ Đình Tiêu mặc hoàn toàn khác với lễ phục tây trang sẫm màu ngày trước, anh mặc một bộ ngày thường màu trắng, phối với giày thể thao trắng.
Tóc vuốt thẳng, vầng trán no đủ trơn mịn, sống mũi tinh tế, ngũ quan như tạc từ băng ngọc, da thịt trắng ngần. Trẻ trung hơn so bình thường rất nhiều, là dáng vẻ của sinh viên điển trai.
Mộ Đình Tiêu nhìn hạnh động của cô, cũng không lên tiếng, khuôn mặt thờ ơ vẫn lạnh nhạt như cũ.
Tinh Thần cười, nhỏ giọng đùa giỡn Mộ Đình Tiêu.
"Anh đẹp trai, có số điện thoại không, cho xin số đi. Để buổi tối chúng ta đi uống chút bia, ăn tôm hùm đất, tâm sự về lý tưởng cuộc sống xã hội nhé?"
Mộ Đình Tiêu vẫn không đáp cô như cũ, thậm chí cả cái ánh mắt cũng khinh thường cho.
Oa ~ Lạnh lùng vậy, một chút cũng không phối hợp.
Tinh Thần lấy điện thoại, rầu rĩ không vui nói: "Không cho số, vậy được, em hẹn người khác vậy."
Mở nhật ký cuộc gọi, lướt xem người trong danh bạ, vẫn chưa xem được mấy số, điện thoại đã bị Mộ Đình Tiêu thu.
Ngay trước mặt mọi người, vứt cho Sở Vân đứng ở góc tường.
Sở Vân bắt được, thấy là điện thoại Tinh Thần, giơ lên cười để vào trong túi.
Tinh Thần: "......"
......
Lễ nhập học kết thúc, học sinh trở về lớp.
Tinh Thần là người cuối cùng tiến vào lớp vật lý 805, đứng ở cửa, thấy rất nhiều nam sinh nhiệt tình vây xung quanh Lâm Giai Vi. Trong đó có người nói: "Yên tâm, bình chọn ban cán sự, mình nhất định sẽ bỏ phiếu cho cậu."
Tả Thanh Thanh nói: "Giai Vi rất ưu tú, là hoa khôi của trường trung học trực thuộc Đế Đại, mong mọi người bỏ phiếu."
Lớp khoa học tự nhiên, nam sinh chiếm nhiều hơn, Tả Thanh Thanh vừa mở miệng, phần lớn nam sinh đều đồng ý.
Thậm chí có người phụ họa: "Đúng vậy, cái này mình làm chứng, Giai Vi là là hoa khôi của trường trung học trực thuộc Đế Đại, đứng hạng nhất trong kì đại học ở Đế Đô. Xinh đẹp, thành tích cực kỳ nổi trội."
Xem ra, rất nhiều người ủng hộ cô ta, rất được hoan nghênh trong lớp từ lúc khai giảng. Cho dù là thiên thời địa lợi nhân hoà, tất cả điều kiện đều có lợi với Lâm Giai Vi. Cô ta muốn được bình chọn vào hội học sinh, thông qua lý lịch sơ lược, vậy cũng phải hỏi Tống Tinh Thần cô có đồng ý hay không.
Sau khi Tinh Thần bước vào phòng học, không biết nam sinh nào lớn tiếng kêu nói: "Tống Tinh Thần, cậu thật sự cùng lớp với chúng mình?"
Giọng nói lớn tiếng vừa dứt, những nam sinh vây xung quanh Lâm Giai Vi, toàn bộ quay đầu lại nhìn Tinh Thần đứng ở cửa.
Tinh Thần mang theo mỉm cười, tự nhiên hào phóng nói: "Thật khi trở thành bạn học của các bạn. Chào mọi người, mình là Tống Tinh Thần, đến từ thành phố S!"
Ồn ào~
Cả lớp đứng lên, tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Có vài nam sinh biết được cùng một lớp với cô, vui mừng đến nhảy dựng lên, có thể khoa trương hình dung.
Không tồi, cô cũng rất được hoan nghênh.
Sau khi cô tiến vào phòng học, các nam sinh sôi nổi đứng lên, kéo ghế không ai ngồi bên cạnh ra: "Tới bên này, Tống Tinh Thần ở chỗ này còn trống."
"Mình ở hàng đầu, nhìn gần với bảng đen, vị trí này phù hợp với cậu."
"Mình, mình,...... chỗ mình ở giữa, là chỗ rất tốt để nhìn bảng."
Lâm Giai Vi đứng ở chỗ cũ, biểu cảm không thể quản lý. Lạnh lùng nhìn Tống Tinh Thần, ngón tay hơi cuộn lại.
Cô tiến vào phòng học, ngoại trừ những nam sinh của trung học trực thuộc Đế Đại hoan nghênh cô, còn các nam sinh chỉ ngẩng đầu nhìn cô nhiều thêm vài lần, không có người đứng lên, không có người vỗ tay hoan hô nhảy nhót.
Tống Tinh Thần nhận được nhiều người thích như vậy.
Vì cái gì?
Thành tích của cô không thể so là kém nhiều hơn Tống Tinh Thần là bao, xuất thân so với Tống Tinh Thần càng cao quý, diện mạo tự nhận là đẹp hơn Tống Tinh Thần.
Vì sao các nam sinh thích Tống Tinh Thần nhiều hơn cô.
Lâm Giai Vi cô mới là trung tâm của sự chú ý, chứ không phải Tống Tinh Thần.
Tinh Thần nhìn quanh một vòng, thấy Âu Dương Phúc Thụy ngồi ở góc xa nhất, Âu Dương Phúc Thụy là nam sinh duy nhất cả lớp không có đứng lên hoan hô.
Tinh Thần đi đến bên người hắn, hỏi: "Vị trí này có người không?"
Âu Dương Phúc Thụy liếc nhìn cô một cái, ánh mắt xa lạ, như không quen biết Tinh Thần.
"Không có."
Tinh Thần ngồi xuống, đem sách vở ra chuẩn bị.
......
Vài phút sau, chủ nhiệm lớp bước vào phòng học, chủ nhiệm lớp tên Trình Nham, tuổi còn rất trẻ, không đến 30 tuổi. Khi cười lộ ra hàm răng trắng chỉnh tề, hình tượng tỏa nắng.
Sau khi tự giới thiệu ngắn gọn, bắt đầu bình chọn ban cán sự.
Trước tiên chọn lớp trưởng.
Tả Thanh Thanh đứng lên: "Thầy ơi, em có thể đề cử Lâm Giai Vi không? Cậu ấy luôn là lớp trưởng của chúng em ở trường trung học trực thuộc Đế Đại cả ba năm, kiêm chủ tịch hội học sinh. Đạo đức rất tốt, thành tích liên tục đứng nhất cả ba năm."
Trình Nham gật đầu, cười hỏi mọi người: "Còn có người ứng cử hay không."
Không có ai ngoi đầu lên tiếng, đang lúc khi Tinh Thần muốn đứng lên, Trình Nham đã lớn tiếng hỏi trước: "Tống Tinh Thần đâu?"
Tống Tinh Thần đứng lên: "Có!"
Trình Nham đánh giá trên dưới Tống Tinh Thần, hạt giống này rất xuất sắc. Anh được quản lý lớp này, là người kia nói rõ, là vì Tống Tinh Thần ở lớp 805.
Hắn muốn nhìn, vị thiên tài này có chỗ nào làm người nọ coi trọng.
"Lớp trưởng cho em đảm nhiệm, thế nào?"
Tinh Thần cười nói với Trình Nham: "Thưa thầy, em có thể bỏ phiếu không?"
"Không thành vấn đề."
Tống Tinh Thần đi lên bục giảng, đứng thẳng, mỉm cười nói: "Em muốn bỏ phiếu, cũng không phải cho mình, mà là bạn học Âu Dương Phúc Thụy. Bọn em đều đến từ lớp Đằng Long ở thành phố S, Âu Dương Phúc Thụy ở lớp Đằng Long cả ba năm đều đảm nhiệm vị trí lớp trưởng, đồng thời kiêm chủ tịch hội học sinh. Em cảm thấy lớp trưởng không nên dùng thành tích học tập để đánh giá, phải là dùng phẩm chất đạo đức và lòng trách nhiệm. Bạn học Âu Dương là người thích hợp nhất cho vị trí lớp trưởng, cho nên mình đề cử cậu ấy với mọi người, đồng thời bỏ phiếu cho cậu ấy. Cảm ơn mọi người."
Khi Tinh Thần nói xong, bạn học dưới bục giảng đều nhìn về phía Âu Dương Phúc Thụy trong góc.
Vẻ mặt hắn lạnh lùng, tựa hồ cũng không có ham muốn tranh cử.
Khi Tinh Thần ngồi xuống, Âu Dương Phúc Thụy lạnh nhạt hỏi cô: "Vì sao đề cử tôi."
"Cậu thích hợp, sẽ làm rất tốt."
Mặt ngoài là bỏ phiếu, thật ra là cuộc cạnh tranh giữa cô và Lâm Giai Vi. Về chức lớp trưởng, cô rất bận, cũng không có hứng thú.
Cho dù cô không cần, đưa cho Âu Dương Phúc Thụy, cũng sẽ không để Lâm Giai Vi được lợi.
Bỏ phiếu bắt đầu, sau năm phút kết quả đã ra. Trình Nham viết thông báo ra bảng đen, kết quả cuối cùng của cuộc bầu chọn lớp trưởng.