Edit: Small
"Nói đùa thôi, tôi dọa hắn một lần!"
Đàm ca thành thục chững chạc, anh không tán đồng cách làm của Tinh Thần.
"Loại chuyện này sao có thể nói đùa được, dù là Mộ Lệ Sâm hay Mộ Đình Tiêu, hai người nghe được cũng không tốt, Mộ Lệ Sâm này cũng không phải người hiền lành, sẽ không từ bỏ ý đồ."
Tinh Thần đương nhiên biết hắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng khi gặp mặt, hắn còn dùng sức mạnh làm khó dễ.
Đánh cũng đã đánh, còn bị cô đánh vào mặt.
Còn có thể buông tha như thế nào?
Nói đùa một chút cũng không quá đáng, lại nói, ngộ nhỡ thật sự dùng ba bốn năm mua lại tập đoàn Mộ Thị của hắn, đưa cho Đình Tiêu không hẳn cũng tốt sao.
Kiếp trước, hắn tìm mọi cách muốn lấy đi cổ phần Mộ Đình Tiêu để lại cho cô, mà cổ phần đó đã không còn, lại bị Lâm Giai Vi lừa đi, hắn lập tức đem cô đưa vào câu lạc bộ đêm Hoàng Đình, sau đó phát triển quan hệ với Lâm Giai Vi.
Cho nên nói đùa dọa hắn một cái thì làm sao, tốt nhất là khiến hắn mỗi ngày đều ngủ không yên!
Tuy nhiên quan hệ Mộ Đình Tiêu với Mộ Lệ Sâm, Tinh Thần không quá chắc chắn. Kiếp trước hai người như nước với lửa, đồng thời theo đuổi cô, không thể chịu đựng nhau.
Đời này, quan hệ sẽ như thế nào.
Mộ Đình Tiêu hẳn sẽ không trách cô, cùng lắm thì buổi tối giải thích với anh.
Kiều Thâm nói: "Đoán chừng Mộ Lệ Sâm sẽ coi là thật, bởi vì Tống tiểu thư thật sự quá thông minh, hệ thống ngài tạo ra nhận được giải thưởng lớn ở nước ngoài. Anh ta sẽ không xem đó là lời nói đùa, mà thật sự đánh......"
Tinh Thần tự tin mười phần: "Trước mắt hắn ta cũng sẽ không phóng đại tập đoàn Tinh Thần."
Nội đấu sẽ hao tổn nguyên khí gia tộc, Tinh Thần Đầu Tư sẽ không dễ dàng bị làm sập.
Kiều Thâm lại hỏi: "Tống tiểu thư, cô nói với thái tử gia Mộ gia một chút chứ? Anh ấy đã đầu tư đầy đủ."
"Được." Tinh Thần cầm lấy điện thoại, chuẩn bị gọi cho anh, đúng lúc Mộ Đình Tiêu cũng gọi đến.
Tinh Thần nghe điện thoại: "Đình Tiêu?"
Đầu điện thoại bên kia, giọng Mộ Đình Tiêu lạnh giá kết thành băng: "Anh ta tới tìm em."
"Ai tìm em?" Tinh Thần giả ngu.
"Mộ Lệ Sâm."
"Hắn ta nói muốn cùng em ăn tối, em không đồng ý. Hắn liền dùng bảo tiêu ' mời ' em, sau đó Đàm ca với Kiều Thâm tới đánh bọn họ chạy đi."
Trong điện thoại, Mộ Đình Tiêu yên lặng vài giây mới mở miệng, tức giận nói: "Chết tiệt, anh ta có làm em bị thương không?"
"Anh ta nói gì với em?"
"Để em bán lại Tinh Thần Đầu Tư cho hắn, tùy tiện ra giá, lại cho em 60% cổ phần, còn cho em quản lý Tinh Thần Đầu Tư."
Mộ Đình Tiêu hạ giọng hỏi: "Ừm? Sau đó......"
"Em từ chối, hắn lừa trẻ con sao, 60% cho em, còn để em quản lý mọi việc là nghĩ sẽ lừa được Tinh Thần Đầu Tư vào tay hắn...... Vậy thì em sẽ như miếng thịt heo nằm trên thớt, mặc cho hắn cắt chắc. Em mới không ngốc như vậy, trực tiếp từ chối."
Giọng điệu Mộ Đình Tiêu nhẹ nhàng hơn: "Làm không tồi."
"Đó là đương nhiên, nhưng em đã buông lời cay độc ."
"Nói gì?"
"Hắn muốn dùng cường quyền ép em vào khuôn khổ, em nói, nếu anh không làm chết Tinh Thần Đầu Tư, thì tôi sẽ dùng ba bốn năm làm chết tập đoàn Mộ Thị của anh."
Phụt......
Mộ Đình Tiêu buồn cười nói: "Rất tàn nhẫn, ba bốn năm làm sụp tập đoàn Mộ Thị, lý tưởng rất xa, mục tiêu cũng rất lớn."
"Anh cũng là người thừa kế Mộ thị, trong tập đoàn anh hẳn có phần. Em nói như vậy...... vậy anh?"
"Yên tâm làm chết đi, nếu em có thể làm sụp tập đoàn Mộ Thị, chứng minh vận số Mộ thị đã hết, theo lý nên chết."
"Anh nói như vậy, em yên tâm rồi, vừa rồi Đàm ca còn nói sẽ làm anh khó xử."
"Muốn làm cái gì em cứ thỏa thích làm, không cần nghĩ đến tôi. Nếu có chuyện không giải quyết được, nhất định phải nói với tôi."
"Có bọn Đàm ca ở đây, có thể đối phó."
Anh ấy làm sao lại biết được, tin tức còn rất nhanh, không đến vài phút đã gọi cho cô.
"Nhớ kỹ, an toàn của em mới là hàng đầu, tôi sẽ phái người âm thầm bảo vệ em."
Âm thầm bảo vệ, giống như giám thị vậy, mọi hành động của cô Mộ Đình Tiêu đều biết.
"Không cần, có bọn Đàm ca là được." Tinh Thần từ chối.
Giọng điệu Mộ Đình Tiêu tăng thêm: "Tống Tinh Thần!"
Tinh Thần lớn tiếng: "Có."
"Nghe lời."
Tinh Thần ỉu xìu: "Ồ."
"Hôm nay hủy bỏ hội nghị, để Kiều Thâm đưa em đi ăn cơm trước, tôi lập tức đến tìm em."
Lại có thể nhìn thấy anh, Tinh Thần rất vui vẻ: "Được, vậy anh đến nhanh lên, em vừa rồi còn bị dọa sợ. Huhuhu ~"
Kiều Thâm nhìn ghế sau, nói với Đàm ca: "Giả vờ cũng thật giống."
"Rất đáng yêu."
Tinh Thần cúp điện thoại: "Tìm nhà hàng có bảo mật tốt, báo với Mộ Đình Tiêu, anh ấy lập tức đến đây."
"Vâng."
"Đúng rồi, anh ấy nói tăng số người bảo vệ tôi, tôi cảm thấy không cần."
Là Mộ Đình Tiêu quá lo cho cô, không yên tâm sợ cô xảy ra chuyện. Hiện tại, Mộ Lệ Sâm sẽ không lén xài dao nhỏ với cô, Tống Tinh Nhật miễn là đang đóng phim, bận rộn bay khắp nơi, cũng không đếm xỉa tới cô. Muốn tính sổ với cô, cũng phải chờ đến một năm sau.
Khó có thể kiếm được 1 tỷ trong một năm, máy bay không người lái phải nhanh chóng đưa ra thị trường, sau đó phải kiếm nhiều thêm chút phí độc quyền trong các công ty máy bay không người lái ở Âu Mỹ mới được.
Kiều Thâm cùng Đàm ca cũng cảm thấy không cần thiết tăng số người bảo vệ, Đế Đô là trung tâm chính trị văn hóa, rất an toàn, hơn nữa trong giai đoạn này Mộ Lệ Sâm sẽ không có động thái xấu.
Nếu thật sự muốn tăng số người bảo vệ, công phu quyền cước của Sở Vân với Tiểu Quan như vậy, Đàm ca đã thử qua, so với người Mộ Lệ Sâm tốt hơn chút, nhưng cũng không phải đối thủ của bọn anh.
Kiều Thâm nói: "Đàm ca, nếu không hỏi trong đội một chút, đã rút khỏi biên giới trước đây đều gọi tới?"
Chủ ý này rất hay, Tinh Thần nói: "Được đó, người các anh tin được đều gọi tới đi."
Đàm ca khó xử nói: "Tống tiểu thư, cái này chỉ sợ không ổn, chúng tôi đều là người của tiểu đoàn phòng chống ma túy biên giới, nhiều người tụ tập với nhau như vậy, mục tiêu quá rõ ràng. Người chúng tôi đối phó là băng đảng buôn lậu ma túy tàn nhẫn độc ác, nếu bọn họ theo dõi ngài sẽ mất nhiều hơn được."
"Không tụ tập với nhau là được, phòng thí nghiệm xếp vài người, Tinh Thần Đầu Tư xếp vài người, còn có công ty bất động sản nằm trong dự án Bách Thành, không phải tách ra ngoài một mình sao, những nơi đó sắp xếp vài người."
"Nhưng một khi tra đều là danh nghĩa của ngài, mục tiêu vẫn là quá rõ ràng."
Tinh Thần nghĩ nghĩ, nói: "Cải trang đóng vai, âm thầm bảo vệ tôi."
Kiều Thâm nói: "Đại Tráng và Hải Lợi chẳng phải vẫn đang chưa tìm được công việc thích hợp sao? Tiền lương của Tống tiểu thư sẽ làm bọn họ vừa lòng, liền sẽ đến."
Tinh Thần hỏi: "Thân thủ tốt không?"
"Đương nhiên, mấy người vừa rồi kia mười mấy người cũng không thành vấn đề."
"Vậy bọn họ đi, đãi ngộ không thành vấn đề, bao ăn ở."
Kiều Thâm nói: "Tôi thay bọn họ cảm ơn ngài trước."
Xe chạy đến một nhà hàng rất xa, bên cạnh hồ lớn, sân của nhà thuỷ tạ bốn phía, khung cảnh yên ắng, thanh tịnh và đẹp đẽ, trên hồ còn có thuyền.
Vừa xuống xe, giám đốc nhà hàng lập tức đón Tinh Thần vào, nói: "Tống tiểu thư đúng không ạ? Mộ tiên sinh đã tới, vẫn đang đợi ngài ạ."
Tinh Thần với Kiều Thâm, Đàm ca cùng nhau đi vào, nhà hàng rất lớn, nhưng trống trải, bốn phía hồ đều không có người đi lại.
Giám đốc tri kỷ nói: "Mộ tiên sinh đã bao hết nơi này, ngài không cần câu nệ, tùy ý chơi đùa."
"Được, cảm ơn."
Khi tìm được Mộ Đình Tiêu, anh đứng ở một nhà thủy tạ bên hồ, mặc áo sơ mi trắng và giày thể thao trắng, đối diện với hồ lớn xanh biếc như đang trầm tư.