Tiểu Duy cảm giác tứ
chi của mình tất cả đều không còn tri giác, cả người giống như du lãng
trong không trung, trở nên nhẹ bỗng phiêu phiêu. Cho dù nhắm mắt lại
cũng có thể cảm thấy luồng ánh sáng chói đâm vào mắt, hơn nữa càng ngày
càng sáng. Trong ánh trắng mờ, tựa hồ có người đang kêu tên của mình . . . . .
” Duy. . . . . . “
Đúng vậy, có người
đang gọi tên cô. Tiểu Duy cơ hồ là dùng hết tất cả khí lực chậm rãi mở
hai mắt ra, lại bởi vì quá chói mắt, chỉ có thể cau mày nheo lại con
ngươi, cẩn thận phân biệt bóng người trước mặt.
“Em gái. . . . . .”
Hình dáng quen thuộc, thanh âm quen thuộc, Tiểu Duy ngoài ý muốn cư nhiên
cảm thấy ngay cả không khí nàng đều cảm thấy quen thuộc, loại cảm giác
này đến tột cùng. . . . .
“Duy! Duy! Em đã tỉnh chưa?”
Thanh âm của anh hai ở bên tai vang lên, Tiểu Duy chỉ cảm thấy toàn thân cứng ngắc, gian nan giật giật thân thể, chậm rãi quay đầu, thấy được vẻ mặt
lo lắng của anh trai.
“Không thoải mái sao? Tiểu Duy, sao em không nói chuyện?”
Vẻ mặt anh trai đầy lo âu khẩn trương lại không dám lớn tiếng, nhẹ nhàng
đỡ Tiểu Duy ngồi xuống, ngay cả tay cũng không biết đặt ở đâu cho tốt.
Mà Tiểu Duy lại cảm thấy trên mặt mình một mảng ướt ướt, nhanh tay sở lên, tất cả đều là nước mắt.
Cô nhớ rõ chính mình xuyên qua vào trong trò chơi, ở trong đó cùng một đám dân bản địa gặp gỡ, sau đó cô dựa theo lộ tuyến của nhiệm vụ muốn đi
tìm Caesar thiên thần, nhưng là cuối cùng. . . . . . Cô bị thiên thần
giết chết.
Cấp bậc chênh lệch, lưu lại một mảnh thi thể
trong đầm lầy màu đỏ, trong không khí dày đặc mùi máu tươi cùng tử thi,
khói đen cắn nuốt Cự long tộc cùng với. . . . . Chính mình bị cánh tay
đâm xuyên qua lồng ngực. . . . . . Hết thảy đều chân chân thực thực như
vậy, chân thật đến Tiểu Duy không phân rõ nổi cái nào là ảo giác, cái
nào là sự thật.
“Duy. . . . . .”
“Đừng chạm vào em!”
Anh trai chạm vào người làm cho Tiểu Duy nhịn không được toàn thân nổi da
gà, “Ba” một tiếng, đưa tay gạt tay hắn ra, trong mắt nước mắt nhịn
không được chảy xuống.
“Tổ cấp cứu! Mau!”
Cửa bỗng nhiên bị mở ra, một đám nhân viên mặc quần áo màu trắng bệnh viện
tiến vào, ba chân bốn cẳng đem Tiểu Duy đặt lên cáng. Ngoài cửa, xe cứu
thương đã chờ sẵn ở đó.
“Em ấy còn chưa tỉnh táo lại sao?”
Cuối cùng một người đàn ông đi tới, vỗ vỗ vào bả vai ca ca Tiểu Duy, hỏi.
“Ừ”
Anh trai gật gật đầu, lông mi dài che quá nửa đôi mắt, chỉ nghe thấy anh dùng âm thanh lo lắng nói:
“Đều là lỗi của tôi. . . . . .”
“Cậu không cần tự trách, là chính em ấy lựa chọn.”
“Những người khác thế nào?”
“Bọn họ cũng không sao.”
“Vậy là tốt rồi.”
Anh trai Tiểu Duy xoay người, nói với anh ta: “Tôi phải ở bên cạnh em ấy.”
Anh ta cũng nở nụ cười, nói : “Cô em gái của cậu rất kiên cường.”
Lúc Tiểu Duy chân chính tỉnh táo lại, là ở trên xe cứu thương.
Ý chí của cô rất kiên cường, đây là kết luận lúc tham gia hoạt động làm một loạt thí nghiệm tương quan mới đưa ra.
Đúng vậy, trò chơi tổ chức một hoạt động lớn, mà cô là người may mắn trở thành một người được tham dự.
Tiểu Duy đem nước mắt trên mặt lau khô, nhớ lại hết thảy.
Trò Võng du Caesar đại lục vận hành từ trước đến bây giờ đã có một thời
gian dài. Cho tới nay bản cũ còn chưa có Cập nhật, mà trên thực tế cũng
không phải có nguyên nhân gì đặc thù, chính là các ông chủ của trò chơi
này luôn luôn bày ra các hoạt động lớn, mục đích đương nhiên chính là vì hấp dẫn càng nhiều người chơi tham gia.
Đầu tiên các
thương nhân cử hành một cuộc thi đấu tranh tài ở mỗi Sever, chọn lựa ra
một trăm người chơi. Sau đó, ban bố ra một tin tức như sau.
Một trăm người thắng cuộc này có thể lấy hình thức tự nguyện tham gia đợt
chế tác phim hoạt hình để tuyên truyền đợt cập nhật PB mới. Đương nhiên, là tự bản thân thể nghiệm.
Quy tắc rất đơn giản, đầu
tiên người tự nguyện phải qua một đợt kiểm tra thể chất đến tố chất tinh thần lực cùng một loạt thì nghiệm khảo nghiệm, cuối cùng người lưu lại
mới chân chính có thể có tư cách tham gia trò chơi.
Mà Tiểu Duy, thực may mắn trở thành thành viên trong đó.
Tính cả Tiểu Duy ở trong mười người được tuyển chọn dùng rút thăm để quyết
định nhân vật, sau đó cùng nhà thôi miên tiến hành thôi miên, tiến vào
trò chơi, cùng dân bản địa trong trò chơi cũng chính là hệ thống NPC
cùng tiến hành hành động với nhau, cuối cùng từ chế tác này cắt nối biên tập thành phim hoạt hình ngắn, đặt là Cập nhật bản cũ sau khi trò chơi
bắt đầu.
Mười người này phân sức nhân vật thứ tự là cửu đại thủ hộ trụ cột Cự long cùng một người chơi.
Lấy người chơi là chính truyến để triển khai toàn bộ câu chuyện, mà ngoại
đeo chính là một loại ám thị cho người chơi, vì vậy người chơi ở trong
này cần phải tung ra được hết các kỹ năng của mọi chức nghiệp (
TrangDinh: làm quảng cáo hèn chi ), sau đó sẽ được cắt nối biên tập để
chế tác tuyên truyền.
Loại này hoàn toàn là theo tình
tiết phát triển của game, không có kịch bản cố định, cũng không chỉ thị
nội dung, để cho các người chơi tự do phát huy hành động, cái này mới
hấp dẫn phần đông sự chú ý của các người chơi, cũnglàm cho cái trò chơi
Caesar đại lục này trở nên nóng hơn chưa từng thấy, rất nhiều người đều
chờ mong bản cập nhật mới này.
Khi xe cứu thương đến
được bệnh viện, Tiểu Duy cự tuyệt cáng khiêng xuống xe.Tự cô mở cửa xe
đi xuống, lúc xuống xe đã thấy anh hai mình đang đứng chờ cô. Chắc là
lúc trước cũng đi theo xe khác tới đây.
“Duy!”
Nhìn anh trai nhà mình một vẻ mặt lo lắng đi tới, Tiểu Duy lại nghĩ tới
chính mình lúc trước bởi vì bộ dạng của Caesar thiên thần trong trò chơi đối với anh hai sinh ra sợ hãi cùng chán ghét, tự kiểm điểm một chút,
hướng về phía anh hai chạy tới nói:
“Thực xin lỗi, anh hai, làm cho anh lo lắng.”
“Duy . . . Em cảm giác thế nào? Còn khó chịu nữa không?”
Anh hai khẩn trương nhìn Tiểu Duy từ trên xuống dưới.
“Không có việc gì.”
“Chúng ta đi kiểm tra kỹ càng lại chút đi.”
Nhìn anh hai trong mắt lo âu, Tiểu Duy im lặng gật gật đầu, đi theo anh hai vào bệnh viện.
Nơi này nói là bệnh viện, trên thực tế chính là cơ sở y tế của công ty trò
chơi. Trò chơi lúc đầu khai phá, sẽ tiến hành thí nghiệm thực thể nghiệm cho người chơi, một ít đám người tình nguyện hoặc nhiều hoặc ít đều đã
mắc mốt ít loại bệnh tinh thần, mà ở trong đây bọn họ miễn phí chữa trị.
Nhân viên y tế hỏi Tiểu Duy một chút vấn đề, lại an ủi cô vài câu, cầm bản
ghi chép đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa, liền hướng phía đông người đi tới
“Em gái tôi thế nào?”
“Không cần lo lắng, cô ấy rất kiên cường.”
Nhân viên y tế cười nói:
“Tôi làm đến bây gìơ còn chưa thấy ai có ý chí tinh thần kiên cường như vậy, tự mình trải qua một đoạn huyết tinh cùng hình ảnh kinh khủng như vậy,
lại còn có thể theo thế giới trò chơi trở lại thế giới that, em gái cậu
thật sự là một người không đơn giản.”
Tảng đá lơ lửng
giữa ngực anh rốt cục cũng thả xuống, xuyên qua kính thuỷ tinh nhìn Tiểu Duy nằm trên giường. Kỳ thật anh có một chút hối hận sớm biết rằng như
vậy, lúc trước liền. . . . . . Mà lúc này đây, một đám người mặt tây
phục màu đen từ một hành lang khác đi tới, cũng đẩy ra cửa phòng bệnh.
Tiểu Duy nghe thấy tiếng cửa, ngẩng đầu lên, nhìn qua là một người mặc tây
trang, dáng người cao ngất, một đại thúc trung niên dung mạo anh tuấn.
Chỉ tháy ngừoi nọ đứng trước mặt Tiểu Duy, đối Tiểu Duy nói:
“Xin chào, tôi là Lạc Phi, cũng là chủ tịch của công ty khai phá trò chơi Caesar đại lục.”
Hơi sửng sốt, Tiểu Duy khó hiểu nhìn nam nhân Lạc Phi kia, chủ tịch … Tìm cô làm cái gì nha.
“Hôm nay mục đích của tôi tới nơi này là hướng cô xin lỗi, đối với chuyện mà cô gặp phải ở trong trò chơi, chúng tôi vạn phần xin lỗi.”
Lạc Phi khuôn mặt nghiêm túc nhìn Tiểu Duy, cũng một giây sau đó lộ ra một tia cười ôn hoà, nói:
“Nguyên bản đối với nhân vật chính của lần này là một cô gái nhỏ, ta thấy khá
là may mắn, dù sao một cô gái sẽ có rất nhiều chuyện không dám thử
nghiệm, mặc dù cũng có các loại nhân tố không hoàn mỹ tồn tại, nhưng mà
đối với một người thân thể khoẻ mạnh vẫn sẽ có lợi hơn . Vậy mà với cô
nhưng không có nghĩ đến, cô so với rất nhiều đàn ông khác đều dũng cảm
cùng kiên cường, không ngờ ý chí kiên định của cô lại kiên trì đến cùng
làm xong toàn bộ đầu mối quan trong.”
“Cô thật đáng giá để tôi khâm phục.”
Lạc Phi nói xong hướng về phía Tiểu Duy cúi thấp đầu: “Hiện tại, tôi chỉ có thể đối với cô nói xin lỗi cùng cám ơn.”
Đúng vậy, đối với tổn thương gây ra cho cô là muốn nói thực xin lỗi, đối với việc cô kiên cường hoàn thành toàn bộ hoạt động cùng nhiệm vụ tỏ vẻ cảm ơn từ đáy lòng.
Sau khi Lạc Phi rời đi. Tiểu Duy ở
trong bệnh viện ước chừng đợi một tháng. Trong một tháng này, cô không
thể tiếp xúc cùng trò chơi tương quan gì đó, mà Tiểu Duy chính mình cũng muốn đem một tháng này để nghỉ ngơi cùng điều chỉnh. Tuy rằng ngẫu
nhiên nhắm mắt lại còn có thể nhó đến này những hình ảnh huyết tinh (đẫm máu) , nhưng cô cũng đã cảm thấy tốt hơn nhiều.
Đám Cự
long đều là người chơi sắm vai, bọn họ kỳ thật đều không có chuyện gì.
Nghĩ đến chuyện này, tâm tình Tiểu Duy liền trở nên tốt hẳn, huống chi,
anh hai đã nói với mình, cấp bậc đề cao cùng các vật phẩm khác trong trò chơi đạt được sẽ không bị thu hồi quay về, nói cách khác, chờ trò chơi
Cập nhật xong, cô còn có thể bảo trì cấp 125 siêu cao cấp cùng với con
rắn Tilo song thuộc tính nằm bên trong chiếc nhẫn hắc động của mình.
Con rắn kia chính là phần thưởng lưu lại cho mình làm ma sủng.
Công ty trò chơi bắt đầu khai phá tính từ lúc Tiểu Duy tỉnh lại là 60 ngày
sau, mà vô số truyền thông cùng người chơi đều ở chờ mong bản cấp nhật
mới, cũng đối với người chơi tự do trong đoạn quảng cáo hoạt hình tự do
suy diễn. Lần trước nghe anh hai nói, công ty khai phá truyền ra một vầi tấm anh tuyên truyền, liền đưa tới một trận oanh động chưa từng có. Cô
nhớ rõ lúc anh hai nói đến chuyện này khuôn mặt tràn đầy hưng phấn cùng
cảm xúc kích động không thể khống chế.
Ngay tại lúc Tiểu Duy đắm chìm trong ký ức thì một tiếng gõ cửa không hẹn tới. Không đợi
Tiểu Duy lên tiếng, cửa liền bị đẩy ra, tiến vào là một nam tử cao lớn,
một đầu tóc đen cắt ngắn, ánh mắt màu đen sắc bén cuồn cuộn như một dòng xoáy nước, khuôn mặt cương nghị ngay lúc nhiền thấy Tiểu Duy liền lộ ra điểm tươi cười, mà khuôn mặt có vẻ kiên cường nháy mắt liền nhu hoà
xuống.
“Em còn nhớ tôi không ?”
Những
lời này vừa nói ra, Tiểu Duy cau mày nhìn thanh niên trước mặt, cô cảm
thấy người này có chút quen mắt. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn. . . . . .
“Tên tôi là Lạc Dạ, còn em?”
Đối
mặt một người đàn ông thình lình nhảy ra tự giới thiệu, Tiểu Duy không
thể không dùng ánh mắt đề phòng nhìn đối phương, thân thể buộc chặt hơn
nữa thoáng lui về phía sau, người thanh niên tên là Lạc Dạ kia bỗng
nhiên cười vươn tay ra, nắm lấy tay Tiểu Duy, ngay sau đó Tiểu Duy nghe thấy anh ta nói:
“Lễ trưởng thành của tôi, em định khi nào làm đây?”
Những lời này giống như như sấm sét bổ trúng Tiểu Duy, cô làm sao có thể
quên, trong thời khắc cuối cùng cô và hắn chia ly, hắn đã nói câu nói
kia.
【 Tiểu Duy, ta nhất định sẽ tìm được ngươi, sau đó, ngươi cấp cho ta một cái lễ trưởng thành đầy đủ. 】
【 Mặc kệ ngươi có đồng ý hay không. . . . . . 】
【 Mặc kệ nàng có đồng ý hay không, người dạy ta vĩnh viễn là nàng. 】
Tiểu Duy đột nhiên cảm giác mũi chua xót, hốc mắt cũng nóng lên, cô há miệng thở dốc, dùng thanh âm cứng rắn nuốt xuống nói:
“Alois, ngươi thật sự là một con rồng ngu ngốc.”