Một cô em gợi cảm ăn mặc khêu gợi đứng trên sân khấu, theo tiết tấu âm
nhạc sôi động, vũ điệu mê người. Ánh sáng bảy màu dưới sàn phân tán ra,
chiếu lên những đôi nam nữ bừa bãi hoan lạc bên dưới.
Hạ Nghị bước đi rất nhanh.
“A, anh Nghị, đã lâu không tới!”
“Anh Nghị, chào anh!” Chưa đến nơi nhưng dọc theo đường đi, rất nhiều người
chào hỏi anh, có ông chủ quán rượu, bồi bàn, còn có vài khách cũ trước
đây thường đến quán bar với anh.
“Anh Lôi, anh Hào, Tiểu Hoa, chuyện gì vậy?” Anh trực tiếp đến vị trí tụ hội của tụi bạn cũ.
Những ghế này là chỗ ngồi hoàng kim, vừa đến ngày lễ giá thấp nhất cũng lên
đến hàng vạn, anh và các bạn dùng tiền luôn không bao giờ chớp mắt. Bây
giờ, bọn bạn đều giống nhau, bên cạnh đều có một hai cô gái.
“Cậu đi ru con gái ngủ đấy hả?” Các bằng hữu hỏi anh.
Vốn định giễu cợt vài câu, người đàn ông “tinh tráng” lại bị vợ bắt ở nhà
làm vú em một tuần thì thật đúng là buồn cười. Nhưng không khí đêm nay
thật sự không phải có thể cười.
“Không đâu, con gái của tôi sao lại dễ dỗ như thế, người làm ba như tôi phải chăm sóc nó thôi.”
Anh ngồi xuống, cô gái hầu rượu xinh đẹp ở một bên liền vươn cánh tay
lại gần, nhưng hôm nay anh không hề có tâm tình, cánh tay đối phương
lướt nhẹ như bạch tuộc, cẩn thận thanh minh cùng với nhóm bạn, “Vợ tôi
đi công tác Nghiễm Châu, sao mọi người có thể gặp cô ấy được? Chắc chắn
là các cậu hoa mắt rồi!”
Anh quen Hạ phu nhân nhiều năm như vậy, cô
có phải là người phụ nữ lẳng lơ hay không anh còn không rõ sao? Đứng đắn là quá đúng, Hạ phu nhân không phải người phụ nữ dễ si mê.
Thấy anh
căn bản không tin, các anh bạn hai mặt nhìn nhau, sau đó chỉ cho anh chỗ đối diện “Ghế số 4 bên kia, Hạ Nghị, con mắt của cậu có tiếng là tốt,
tự cậu xem đi nhé, đó không phải là vợ cậu à!”
Quán bar chỉ có vài
dãy ghế, là đặc biệt chuẩn bị cho khách hàng, loại ghế này kiểu nửa mở,
có thể hòa với không khí náo nhiệt bên ngoài, cũng có thể nhìn qua kính
thủy tinh trong suốt, yên tĩnh cảm nhận không khí ở quán bar hoặc tự
chọn âm nhạc riêng của mình. Nếu kéo cửa vào, vậy thì làm chuyện gì ở
bên trong đều được!
Vài đứa bạn của anh thật hăng hái, trực tiếp đến
những dãy ghế kia cùng các cô gái tiếp rượu cũng là chuyện thường. Toàn
bộ trong quán bar đều là nam nữ tận tình ca hát, làm người ta thần trí
mê ly sương khói quấn quanh, có rất nhiều thuốc được dùng, có người điên cuồng lắc đầu, có người híp mắt lờ đờ… Anh đã sớm quen những thứ đó.
Anh đứng lên nhìn sang. Trong dãy ghế kia, cửa thủy tinh đóng kín, bên
trong hình thành một sàn nhảy, có vài đôi nam nữ vặn vẹo thân người như
rắn nước. Nữ cũng là người đẹp hết thời, nam thì ngũ quan xinh đẹp, son
phấn trát đầy. Tổ hợp kỳ lạ này làm cho người ta vừa nhìn đã thấy khác
thường.
“Mấy bà già kia cũng là bà chủ của tập đoàn công ty lớn,
bình thường khi chồng đi chơi, mấy bả cũng kết bạn giao du, vợ chồng mặc kệ nhau, xem ai chơi vui hơn ai.” Các anh bạn tin rằng chơi với nhau
lâu như thế Hạ Nghị không thể không biết những thứ này.
Trong dãy ghế hé ra gương mặt già nua với thần sắc say mê làm cho sắc mặt Hạ Nghị từ
từ trầm xuống. Vài mụ già này chơi thế nào không liên quan đến chuyện
của anh, nhưng bên trong, người phụ nữ mặc âu phục đen gọn gàng đơn giản với ánh mắt màu xanh kia anh không hề xa lạ.
Đó là Hạ phu nhân nhà anh!
“Tôi nghe nói mấy mụ này thường đến bàn chuyện làm ăn, đến Nghiễm Châu chơi, thậm chí đùa chết cả vài kĩ nam ở bên kia, đúng là còn chơi ác hơn cả
đàn ông chúng ta!”
Chuyện này thì liên quan gì đến anh, anh chỉ chú ý đến bên cạnh Hạ phu nhân nhà anh và một gã đẹp trai như đang cầu hôn,
quỳ gối trước mặt cô, một gã… Anh muốn giết người, một gã đàn ông khác
lại rúc vào vai Hạ phu nhân, một bàn tay còn mờ ám chạm vào mông Hạ Phu
nhân!
“Vài người chúng ta đi chơi không sao, nhưng để vợ như thế thì không được, tuyệt đối không để người ta đeo nón xanh cho mình!” Tụi bạn thật ích kỷ nói.
Không hứng thú nghe nữa, không do dự gì, Hạ Nghị bước vào.
…
“Vấn Vấn, thích ai không? Chọn người qua đêm đi!” Vương phu nhân với cơ thể
béo tròn vừa nhảy theo âm nhạc vừa xoay người hỏi cô.
“Đúng vậy, đừng khách khí, bọn chị thanh toán mà!” Đổng phu nhân trên sàn nhảy cũng cười nói.
Trần phu nhân ngồi với cô trên sô pha một tay hút thuốc, một tay vuốt tóc
mềm mại của chàng trai nằm trên đùi ả, mờ ám cười với cô.
Dư Vấn tựa vào ghế sô pha từ từ uống rượu thản nhiên cười đáp: “Chị Vương, chị Đổng, các chị đừng bận tâm đến em…”
“Hai người các cô sao lại thế chứ, thêm chút sức để chúng tôi hăng hái
tý đi!” Nghe thế, Quý phu nhân giả vờ mở to mắt lườm hai chàng trai hầu
bên cạnh Dư Vấn.
Chàng trai vốn dựa vào vai Dư Vấn đã đứng lên trước, hắn bắt đầu từ từ cởi thắt lưng, lộ ra lồng ngực khêu gợi, hắn vừa lắc
lư vừa vặn vẹo theo tiết tấu, động tác tay khiêu khích từ từ vuốt dọc
theo đường nét trên người mình, để bàn tay vừa rồi trộm chạm qua mông
cô, luồn vào trong quần lót của mình, ánh mắt nhìn cô đầy ám hiệu, như
có như không vỗ về vật nam tính của mình. Tình sắc chọc người như thế.
Có điều, một khi bị loại đàn ông này bò lên, chỉ sợ tai họa vô cùng.
“Vấn Vấn, Wild của chúng ta có tiếng công phu trên giường rất tuyệt, tuyệt
đối làm em như mơ!” Vài phu nhân đã hưởng thụ qua nhiệt tình đề cử Wild
với kinh nghiệm phong phú.
Dư Vấn vẫn mặt không đổi sắc như cũ. Cô
rốt cục cũng chú ý đến người nâng hộp thuốc lá quỳ gối trước mặt cô
không nhúc nhích kia, chàng trai đẹp với biệt danh “Hoàng tử bờ cát”.
“Cậu bao nhiêu rồi?” Cô mỉm cười hỏi.
“20 tuổi…” Chàng trai trả lời.
“Mới đi làm à?” Cô nhìn người luôn rất chuẩn, chàng trai còn rất ngây thơ, bảo 20 tuổi chỉ sợ là nói dối.
“Vâng, hôm nay là ngày thứ hai.” Chàng trai mất tự nhiên gật đầu.
Quả nhiên, mới hai ngày à, cô dám khẳng định, không đến hai tháng, chàng
trai nhỏ hơn cô đến mười tuổi này, sẽ là Wild thứ hai. Tất cả vị phu
nhân hứng thú nhìn sang, Wild dù có chút thể diện, nhưng cũng không thể
phát tác.
“Đã từng yêu chưa?” Cô nhẹ nhàng mờ ám vuốt trán chàng trai, nhẹ giọng hỏi trước mặt mọi người.
“Đã từng. Trước kia đã làm vài lần cùng bạn gái…” Chàng trai trả lời,
sợ cô không chọn hắn, hắn còn cố ý nhỏ giọng thanh minh, “Em sẽ hầu hạ
cô rất tốt, sẽ làm cô rất thoải mái…” Dư Vấn xinh đẹp lại hào phóng, vị
khách như vậy là đối tượng họ muốn tranh giành nhất.
Dư Vấn mỉm cười
một chút, cuối cùng cô đưa tay nhận hộp thuốc lá trong tay chàng trai.
Chàng trai vội vàng quỳ tiến lên, mở bật lửa châm thuốc cho cô, cô ngửa
đầu hít một hơi.
Tê dại!
Mắt Dư Vấn khẽ nhếch, hoàn toàn khác
hương vị thuốc lá trước kia cô vẫn thỉnh thoảng hút. Dư Vấn vẫn mỉm cười bình tĩnh, thuốc lá kẹp trên tay, nhưng không chạm vào nữa.
“Chọn xong chưa?” Đổng phu nhân đã sớm hút hết vài điếu như thế này, dắt tay bạn nhảy đến gần cô hỏi.
“Chọn được rồi, cậu này đi, em thích chàng trai sạch sẽ!” Nói xong, cô
lại thổi lên gương mặt trắng của chàng trai, cười lẳng lặng: “Tôi nghĩ,
cậu sẽ đồng ý cùng tôi ra ngoài chứ?”
Chàng trai vội vàng gật đầu, lập tức hiểu chuyện ngồi đến bên cạnh cô.
Đổng phu nhân cười ôm chầm lấy Wild với nét mặt mất mát, “Bảo bối, yên tâm đi, Vấn Vấn của bọn chị không cần, chị nhận cậu!”
“Nơi này thật náo nhiệt!” Một gương mặt tươi cười du đãng không mời mà vào.
Tuy giả vờ ra vẻ không đứng đắn, nhưng ánh mắt anh lại khóa chặt một người. Hôm nay Hạ phu nhân vẫn mặc âu phục, nhưng lại làm lộ rõ những đường
cong nữ tính đặc thù, hơn nữa còn trang điểm diễm lệ quá đáng, làm cho
cả người cô đoan trang hơn rất nhiều, lộ ra điểm hấp dẫn, quyến rũ, rất
dễ dàng làm đàn ông xúc động. Anh chú ý tới, ở đây mười đến mười mấy tên nhóc, tuy cũng tận tâm hầu hạ vị phu nhân khác, nhưng ánh mắt có chút
động tâm nhìn Tống Dư Vấn chăm chú.
“Mọi người không ngại cùng chơi chứ?” Miệng tuy hỏi thế nhưng anh đã ngồi xuống bên cạnh Dư Vấn.
“Hạ phu nhân, khéo nhỉ.” Anh ngoài cười nhưng trong không cười, tiếp đón.
Đối với sự xuất hiện của anh, Dư Vấn vẫn thật yên lặng như nước, “Đúng vậy, thực khéo!”
Chớp mắt, anh cũng bị thái độ yên lặng của cô làm tức đến hộc máu rồi.
“A, cậu là?” Bỗng xuất hiện một anh chàng cực đẹp, làm cho Vũ phu nhân
vốn mê mẩn ở sàn nhảy cũng dừng bước. Ánh mắt ả bắt đầu dần hưng phấn
bởi đang chọn người lại rơi đúng một “mặt hàng” như thế!
“Hạ thiếu,
sao anh lại đến đây?” Wild làm việc ở đây một thời gian, nhận ra đầu
tiên liền chủ động mở miệng trước. Thật là, có Hạ Thiếu anh ở đây, họ
còn có vị trí sao? Thật là kỳ, Hạ thiếu luôn chơi vì mục đích của bản
thân, tuy không từ chối với khách hàng nữ, nhưng rất ít khi thấy anh ta
vào đây.
“Vợ tôi ở đây, cho nên đến xem!” Anh thân mật ôm vai Dư
Vấn, “không cẩn thận” dùng chút sức, đẩy ngã chàng trai nhu nhược kia,
tham lam ôm chặt cô vào lòng.
Không khí lập lức tĩnh lặng, sắc mặt các vị phu nhân cũng quỷ dị vài phút.
Dư Vấn nhẹ nhàng đẩy anh ra, vuốt phẳng mép váy của mình, mông tròn di
chuyển, sau đó thương tiếc nâng “Hoàng tử bờ cát” bị đẩy ngã lên, cũng
chẳng quay đầu thản nhiên nói: “Yên tâm, tình cảm vợ chồng chúng tôi
nguội lạnh lâu rồi, cứ chơi bình thường đi.” Cho nên, mọi người tiếp tục là được rồi.