*** Sàn bar Lonely ***
_ Này, cách của cậu có được không đấy? Nên nhớ rằng chúng ta bây giờ đang ở giữa lòng địch, tình thế hiện tại chẳng khác nào lấy trứng chọi đá! Liệu...??
_ Tôi có cách của tôi. Khi tôi làm việc ghét nhất là có kẻ khác xen vào, cậu muốn thì ở lại, không thì cút đi!
_ Hừ... tôi quan tâm mới lên tiếng nhắc nhở. Chừng đó, nếu như cô nàng Thiên Nguyệt kia thật sự không thèm đếm xỉa đến cậu thì đừng trách tôi không nhắc!
_ Tôi sẽ không làm việc ngu xuẩn, tự bê đá đập lên chân của mình! Cảm ơn lời cảnh báo thừa thãi của cậu.
_ Cậu... Đoàn Tịnh Vũ! Cậu được lắm!?
Cái gã Đoàn Tịnh Vũ này, thật làm anh phát điên!! Hắn thật biết cách làm màu để gây sự chú ý... Ai ở trong Hắc đạo hay thậm chí là Bạch đạo cũng đều rõ ràng... Blood Rose hiện tại, thực lực đã khác trước rất nhiều...!!
Chiếc ghế nóng Tam hoàng long điện hạ cũng không phải là... hư vinh?? Điều đơn giản này... 1 kẻ như Đoàn Tịnh Vũ lẽ nào lại không thông, trừ khi não hắn có vấn đề! Rốt cuộc thì hắn đang toan tính điều gì khi quyết định... treo dê nơi miệng cọp thế này!?
Đoàn Tịnh Vũ, tốt nhất là mưu kế của cậu nên thành công! Nếu vì bất kỳ sơ sót nào của cậu mà làm tổn hại đến Lão đại của tôi thì... không cần đến Thiên Nguyệt bang chủ gì đó ra tay...!? Đích thân tôi sẽ liều chết thu thập cậu dù có phải trả bằng... cả mạng sống.
.
.
.
.
Đoàn Tịnh Vũ- hắn sao không biết trong lòng tên Doãn Mặc Long đang lo lắng điều gì? Nhưng, mối quan hệ dây dưa, mập mờ giữa hắn và Thiên Nguyệt, người ngoài cuộc khó ai thấu hiểu nổi... nên hắn cũng lười biếng giải thích.
Với lại, hắn là đang chờ Thiên Nguyệt xuất đầu lộ diện...
Để đặt cho mối quan hệ quanh co, lẩn quẩn này... 1 dấu chấm hết...
Hoàn mỹ!
.
.
.
.
*** Lưu Nguyệt cung ***
_ Mời ngồi... Tình Sát bang chủ, chẳng hay hôm nay Ngài bỏ tâm tư, bỏ thời gian nguyện ý đến đây là vì việc gì??
Giọng điệu như có chút bỡn cợt, lại như có đôi chút ngả ngớn, nhưng sâu bên trong vẫn là chất giọng thâm thúy mềm nhẹ, không cẩn tự uy, mang theo sắc trọng lành lạnh khiến người đối diện... tê tai buốt óc.
.
.
.
.
Đây... chính là Thiên Nguyệt!
Kẻ mang trong mình khí thế nữ tôn vương giả, xem trời bằng vung, xem đại dương bằng vũng nước, xem quả đất bằng quả... bi sắt mà tùy tiện ném chơi.
Ngạo mạo, khinh người, lạnh lùng... và tàn nhẫn!
Chính là... cô ta!
Không hề sai biệt!!
2 năm trước cũng vậy... 2 năm sau cũng thế...
Cô ta... chưa từng thay đổi!?
Chưa từng... có ý định buông tha hắn!
Cô ta là chờ cơ hội ra tay... để 1 lần là có thể chiếm lấy hắn... trọn vẹn.
Thật đúng với kiểu cách của...
Thiên Nguyệt!
.
.
.
.
_ Mục đích của ta đến đây hôm nay... chỉ sợ là hoàn toàn nằm trong tính toán của Thiên Nguyệt bang chủ. Ta nói vậy... có sai không??
Cô hừ cười nhẹ trong lòng, thì ra hắn đã âm thầm có toan tính từ trước. Quả thật, nếu là Thiên Nguyệt cố chủ của ngày trước thì chỉ cần nghe những lời này từ hắn lập tức sẽ kích động... sau đó liền không e dè trao đổi điều kiện muốn hắn quy phục trở thành người đàn ông của nàng.
Diễn biến sau đó không cần nghĩ cũng biết... nàng chắc chắn sẽ không có kết thúc êm đẹp khi ở trong tay hắn...!
.
.
.
.
Có câu:
" Mưu sâu kế hiểm không bằng lòng dạ đàn bà."
" Quân tử không độc, bất trượng phu"
Thiên Nguyệt cố chủ và gã Đoàn Tịnh Vũ này đúng là trời sinh 1 cặp.
Tiếc là... cô bây giờ không thể tác thành cho mối lương duyên tốt đẹp này rồi!
Bởi vì... Thiên Nguyệt của hiện tại... chính là cô!
.
.
.
.
_ Hahaha... thật là thống khoái! Nếu như Tình Sát bang chủ lòng đã rõ thì ta cũng chẳng che dấu... ta chính là muốn đôi bên trao đổi lợi ích, đồng hưởng lợi. Không biết ý của bang chủ Tình Sát thế nào??
Thế nào? Hừ, hắn còn có lựa chọn sao? Quả nhiên, hắn đã nhìn lầm cô! Thiên Nguyệt của trước đây so với hiện tại đã biến chất rất nhiều...
_ Thiên Nguyệt bang chủ có cho ta lựa chọn sao...?? Dù suy nghĩ của ta thế nào thì e rằng cũng không thể nào thay đổi được quyết định của Thiên Nguyệt bang chủ. Không phải sao???
Cô mỉm cười hào sảng đáp:
_ Quả là thế gian khó tìm tri kỷ... cũng chỉ có Tình Sát bang chủ mới có thể hiểu rõ ràng ta đến như vậy!
Doãn Mặc Long không kìm được tức giận lên tiếng:
_ Vô sỉ thì ta đã gặp qua nhiều, nhưng thượng đẳng của vô sỉ như cô thì quả là có 1 trên đời. Lời như vậy mà cũng có thể thốt ra...??
Hoàn cảnh trưởng thành của Doãn Mặc Long khiến anh từ nhỏ đến lớn, vốn đã có cái nhìn nữ nhân không thuận mắt, lại thêm bị ả đàn bà vô sỉ của cha anh mồi chài không thành, quay sang ôm hận vu khống thì với anh, nữ nhân chính là không bằng... cọng rơm, cọng cỏ.
Tất nhiên là trừ bỏ... Lão đại phúc hắc, vô lương của anh ra.
Nay lại chứng kiến Đoàn Tịnh Vũ rơi vào hoàn cảnh ức chế mà không nam tử chân chính nào chịu nổi. Bảo anh giữ im lặng, trừ khi anh bị câm.
Cô híp mí, không thèm đôi co với tên nam thần kinh Doãn Mặc Long. Vả lại, Doãn Mặc Long không phải là kẻ mà cô cần dụng tâm đối phó nên cô liền mặt lạnh ngó lơ, trực tiếp bỏ qua anh.
_ Tình Sát bang chủ! Nếu như đôi bên đã đạt được thỏa thuận. Thiết nghĩ, Ngài cũng nên thể hiện chút thành ý...??
_ Cô... vô sỉ... ưm...
Thô bạo ra lệnh cho người trấn áp cái miệng quạ của Doãn Mặc Long... Đoàn Tịnh Vũ thật sự không muốn việc lớn chưa thành đã chứng kiến cảnh tượng đổ máu không nên...
Thiên Nguyệt có thể vì nể mặt hắn bỏ qua cho tên điên kia 1 lần. Nhưng không chắc có lần thứ 2, huống chi kẻ dám đứng trên đất của Thiên Nguyệt mà lớn tiếng mắng chửi cô ta... e chỉ có gã điên điếc không súng kia mà thôi!
_ Thiên Nguyệt bang chủ thật quá nóng vội. Những việc như vậy lọt vào mắt bọn thuộc hạ dưới trướng há chẳng thành trò cười. Ta thì không sao, nhưng chẳng lẽ Thiên Nguyên bang chủ cũng không để tâm sao?
Thật là khéo đánh vào tâm lý!? 1 kẻ bá quyền, bá đạo, cao ngạo như Thiên Nguyệt há lại cam nguyện trở thành trò cười cho bọn thuộc hạ??
Dĩ nhiên câu trả lời là vĩnh viễn... không!?
_ Tất cả các ngươi hãy mau lui xuống... Ta có việc muốn hảo hảo thương lượng cùng Tình Sát bang chủ. Dù là bất kỳ ai cũng không được phép cản trở, ai vi phạm nghiêm hình đại trị quyết không tha. Nghe rõ chưa...??
Lời cô vừa mạnh mẽ truyền đi, lập tức chúng thuộc hạ nhận lệnh thức thời lui xuống, không có nửa câu ho he bàn tán.
.
.
.
.
Việc Thiên Nguyệt bang chủ- nữ chủ chủ nhân của bọn họ... đem lòng coi trọng Tình Sát bang chủ của Dark Diamond...
Đã là việc thiên kinh địa nghĩa... lẽ dĩ nhiên trong lòng tất cả bọn họ.
Dẫu không muốn... nhưng với thân thuộc hạ, đó không phải là việc bọn họ... muốn quản là có thể quản???
Phen này... bọn họ mất cô thật rồi!