-------- Nhà vệ sinh nữ --------
Anh Hai sợ cô vào 1 mình cùng ả, sẽ xảy ra chuyện... nên mặt dày vào theo.
Bọn nam chính, nam phụ thấy vậy... liền theo vào luôn!
Dĩ nhiên, trước khi vào... bọn anh đã nhờ bảo vệ nữ mời hết... khách hàng nữ ra ngoài...
Vì thế, trong khu vực nhà vệ sinh nữ cao cấp... đang có 1 cuộc hỗn chiến diễn ra...!
Công cuộc hỗn chiến mang trong mình sứ mệnh cao cả là...
TÌM KHUYÊN TAI THẤT LẠC...!!!
Mọi người... bổ ra tìm kiếm khắp nơi... cũng không thấy gì...!
Cô cố ý tìm ở vị trí... cách xa chỗ nữ chủ... luôn kè kè sát bên anh Hai... nửa bước không rời...
Ả mà mon men lại gần... là cô lãng sang chỗ khác ngay...
Cứ thế, câu chuyện kẻ đuổi, người đi cũng tới hồi kết...
Lúc ả định từ bỏ ý định thì...
Ả vấp té... ngã lăn ra đất... Cái túi xách của ả vô tình... rơi ra vật gì đó...
Nó văng ra, lăn đều và kêu leng keng...
Trên nền đá cẩm thạch...
Trước vẻ tái xanh mặt... của ả...!!!
.
.
.
.
Cô " vô tình" nhặt lên:
_ Trông nó... khá giống khuyên tai nhỉ..?
Anh cô cười cười:
_ Ừm phải... rất giống!!
Vừa nói anh vừa... liếc nhìn nữ chủ... Anh biết ngay là cô ta có ý đồ mà...!
Ả lắp bắp trả lời:
_ Cái đó... em... cái đó...
Nữ chủ tái mặt... ả nhìn từng ánh mắt nghi hoặc lạnh lẽo chĩa về hướng ả... Ả mếu máo:
_ Không... hức... cái đó... hức... không phải... hức... hức... em mà...!!!
Cô thương tình, ban phát cho ả " con đường sống":
_ Cái này... hình như lúc nãy là bạn... để quên trong túi xách thì phải...???
Ả vội bám lấy " cái phao" cô quăng cho... Gật gật đầu nói:
_ Phải... phải... hức... lúc nãy mình kiểm tra... không kĩ... hức...!?
Các nam chính, nam phụ... khó chịu, lắc đầu với thói đễnh đoảng của ả...
Báo hại... mọi người bỏ... cả tự tôn đàn ông...
Vào nhà vệ sinh nữ tìm phụ... lại hóa làm trò cười...??
Chỉ vì đôi khuyên tai quý giá...
Để quên... trong túi xách của ả...???
.
.
.
.
Ai nấy đều bất mãn... Vốn bọn họ đều là không muốn vào... vì rất mất mặt nam tử..!?
Nhưng tên Lưu tổng kia lại vào cùng cô... khiến bọn họ sốt ruột không thể...
Không theo vào...!!!
Cuối cùng lại vì việc không đâu...
Đương nhiên, bọn họ không tức giận là giả...!?
Chỉ cô... là mãn nguyện...
Chẳng ai ngờ, nữ chủ đại nhân...
Lại tự bôi xấu hình tượng bản thân như vậy..!?
Đúng là... thành công vượt mức mong đợi!
.
.
.
.
NỮ CHỦ ĐẠI NHÂN... MUỐN THI DIỄN XUẤT???
ĐƯỢC THÔI !
CÔ SẼ... PHỤNG BỒI...!!
.
.
.
.
Nữ chủ... sau khi ê mặt... nhanh chóng lấy lại tinh thần...
_ Việc khi nãy... Cầm nhi xin... lỗi mọi người...! Hức... xin đừng giận Cầm nhi...!!!
Các nam chính, nam phụ kể cả anh cô... nãy giờ tìm kiếm... bở cả hơi tai...
Ai rảnh... nghe cô ta bày trò mèo... khóc lóc than thở chứ!!
Cô cười đáp:
_ Không sao...! Thật ra... mình cũng... hay quên trước quên sau lắm...!
Cô... hơi luyến tiếc... khuôn mặt baby, búng ra sữa của cô ta...
Giá mà cô ta thiện lương 1 chút... thì cô và cô ta... đâu phải ở thế đối đầu.
Tuy nhiên, ả là rắn độc... Và cô tự nhủ bản thân không được phép quên rằng...
Nguyên chủ... có kết cục thế nào... khi lỡ rơi vào tay ả...!?
Phi thường không thể dung thứ...!!
Nhất là khi... Cô chính là...
Lưu Khả Nhi...!!!
.
.
.
.
Ả vờ thân thiện:
_ Cám ơn bạn nha...! A... bạn có muốn đi mua sắm với mình chút đồ không...?? Mình sẽ lựa giúp bạn... được không...?? Xem như cảm ơn bạn đã giúp mình...!!
Cô tính nói không cần... Nhưng ngại đôi mắt long lanh " đại dương" kia sẽ... dìm chết cô... nên cô đành miễn cưỡng đồng ý.
Riêng bọn nam chính, nam phụ thì lần này... khá tán đồng ý kiến của nữ chủ!!
Bọn họ... muốn " cải tạo" cô lâu rồi mà chưa có dịp... nhìn cái dáng bộ quê mùa của cô... bọn anh có hơi ngán ngẩm...!
Anh cô vui vẻ đi cùng... cả 2 khoác tay thân mật... chọc tiết... 1 số kẻ đi phía sau.
.
.
.
.
-------- TTMS Time Upper -------
2 cô gái đi trước... các chàng trai theo sau...
Nữ chủ thân mật vừa tíu tít chỉ đông chỉ tây, vừa luôn miệng cười duyên...
Nhằm lấy lòng bọn nam chính, nam phụ và anh cô... ở sau...!
Ả cười nói với cô:
_ Lần trước... tụi mình đã gặp nhau ở đây nhỉ...?
_ Ừm...
Nam chủ Tịnh Vũ châm chọt:
_ Phải! Còn tình cờ... cứu được 1 con heo tham ăn... bị nạn nữa...!!
Anh ta vừa dứt lời... 2 tên " ân nhân" còn lại của cô, liền cười hùa theo...
Riêng anh cô, Doãn Mặc Long và " Bộ tứ siêu quậy"... thì khá ngơ ngác...
Nữ chủ làm bộ bất bình nhưng lại cố ý nói to... bêu xấu cô:
_ Vũ ca... không phải vậy đâu mà! Chẳng qua... miếng thịt viên hơi to thôi... nên Nhi Nhi mới bị nghẹn... suýt chết... Không phải là lỗi của Nhi Nhi đâu mà...???
" Nhi Nhi"... cô nghe nữ chủ gọi tên mình mà hơi... rợn tóc gáy...!?
Anh cô tức giận nói:
_ Nhi Nhi... Anh sẽ điều tra tên đầu bếp nào đã nấu món đó... và đuổi việc hắn ngay lập tức cho em...!
Cả nữ chủ, nam chủ và cả nam phụ... đều sốc... trước mức độ " sủng" của Lưu tổng đối với cô.
Cô thì... quen rồi... Anh Hai cô đã biết thì cô không cần nói thêm... anh cũng sẽ tra ra... Xui cho tên đầu bếp hôm đó thôi...!!
_ Tùy anh...
Anh cô nói thêm:
_ Anh nhất định... lấy lại công đạo cho em!!
Cô bó tay:
_ Vâng... vâng...!
.
.
.
.
Nữ chủ hết sức oán giận trong lòng khi thấy cô được... Lưu tổng sủng ái đến vậy...!
Trong mắt ả, cô không là gì cả..!?
Về nhan sắc, cô thua xa ả...???
Về thủ đoạn, ả tự tin không ai qua được ả...!!!
Về mị lực câu dẫn nam nhân...
Ả là cực phẩm nữ nhân... mà nam nhân luôn... thèm muốn...!!!
Còn cô, cô chỉ xứng với con số... 0 tròn trĩnh...
Thậm chí, không xứng để ả xem là địch thủ...!!!
Thật không hiểu... Lưu tổng rốt cục mê luyến cô điểm nào...???
Ả có chút... lấy làm khó hiểu...??
.
.
.
.
_ Nhìn xem... bộ váy này rất hợp với cậu...!? Hay cậu với tớ lấy chung 1 cặp nha... Mặc chung như vậy, chắc dễ thương lắm...!
Ả lựa cho cô 1 chiếc đầm công chúa... Cô chúa ghét thể loại này...
Ả muốn cô và ả mặc cùng 1 kiểu... để bọn nam nhân dễ dàng... so sánh!?
Rằng cô... vốn là, không có cùng đẳng cấp so với ả...!
Cô định lên tiếng từ chối thì anh Hai cô đã vội vã phi thân... tuấn nhã tới:
_ Nhi Nhi... mặc cho anh xem... Anh muốn xem... Muốn xem... Muốn xem!!!
Anh Hai đột nhiên giở thói lưu manh... làm nũng với cô... khiến cô...
Bó áo... với anh Hai cô luôn!!
Cô miễn cưỡng đồng ý:
_ Em... biết rồi...!