An Lạc Vũ về nhà liền vội vàng tắm rửa,ăn một chút thức ăn liền chuẩn bị đi ngủ,Lam Mao vẫn còn nói ríu rít,nếu không phải baba kiên trì đào,hiện tại bọn nó đã tổn thất một cái bảo bối.
"Baba có thể cho con mượn chiếc nhẫn trên tay baba không,ngày mai baba có thể tự mình lấy đồ vật trong không gian rồi ạ."
"Hắc Mao con có cách nào lấy nhẫn này từ trên tay baba xuống không? Baba không có biện pháp tháo nó xuống." An Lạc Vũ đã thử qua rất nhiều cách,mặc kệ là bột giặt hay dầu bôi trơn đều vô pháp tháo xuống.
Hắc Mao nghe thấy liền giải thích:"Baba nếu muốn lấy nó xuống thật ra rất là đơn giản,baba chỉ cần nói với nó,nó sẽ tháo xuống,baba lúc lấy nó xuống mà không nói,nó sẽ không biết được."
An Lạc Vũ nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay,rốt cuộc nhẫn này có gì đặc biệt,nhìn trái nhìn phải cũng không có gì khác biệt với những chiếc nhẫn khác:"Không thể nào,nhẫn này có thể hiểu tiếng người sao?"
"Baba từ bên ngoài nhìn vào không ra,ngươi còn không chịu xuất hiện chào baba ta một tiếng,chẳng lẽ muốn ta đưa ngươi về lò tái chế sao?"Hắc Mao nhìn chiếc nhẫn uy hiếp.
An Lạc Vũ trợn mắt há mồm nhìn con trai mình uy hiếp cái nhẫn,An Lạc Vũ thầm nghĩ trong lòng,nếu chiếc nhẫn này không cho con trai y mặt mũi y cũng sẽ không cười.
Khi nhìn thấy tiểu chủ nhân đã phát hiện ra chính mình,Venus cũng đã nghĩ đến việc cùng phu nhân tương lai ra chào hỏi. Ban đầu,bản thân hắn còn nghĩ nếu như phu nhân không xảy ra chuyện gì lớn,cũng sẽ không xuất hiện,bản thân giả chết nằm lười,kết quả vẫn bị tiểu chủ nhân gọi ra ngoài.
Chiếc nhẫn trên tay phát ra ánh sáng màu lục quang,tạo thành vô số ô vuông ngang dọc,chẳng mấy chốc xuất hiện một nam nhân tóc trắng đứng trước mặt An Lạc Vũ. An Lạc Vũ đi xuống giường bước đến tò mò nhìn nam nhân trước mắt hỏi:" Anh từ trong nhẫn xuất hiện?"
Venus lấy tay bắt chéo lên vai chào một cách tiêu chuẩn của lễ nghi quản gia mà khuôn mặt biểu tình cũng chuẩn quản gia nốt:"Phu nhân đúng vậy."
"Ngươi tên gì,vì sao lại ở trong cái nhẫn?"Lam Mao lập tức bay đến.nhưng vì không chú ý liền xuyên qua người Venus,Lam Mao ngạc nhiên,vô cùng thích thú bay qua bay lại nhìn lục quang bị mình quấy rối đến vui vẻ:"A,ta có thể xuyên qua ngươi này."
Venus mĩm cười trả lời:"Tôi là quản gia trí năng Venus của daddy của ngài."
"Venus ngươi tháo nhẫn trên tay baba xuống,baba nói lấy không ra."Hắc Mao không để Venus hành động liền lập tức cầm tay trái của An Lạc Vũ tháo nhẫn xuống.
Hắc Mao tay nhỏ xòe ra khoe chiếc nhẫn bạc trên tay:"Baba đã tháo xuống."
An Lạc Vũ vươn tay xoa đầu nhỏ Hắc Mao đang tranh công một trận. Hắc Mao nhìn thấy baba không có điểm dừng liền ngầm trốn thoát ngón tay tà ác kia.
"Được rồi,đã khuya Hắc Mao,Lam Mao hai con mau ngủ đi,baba cũng cần phải nghỉ ngơi,quản gia Venus anh muốn chọn phòng nào?"An Lạc Vũ hỏi,y cũng không biết làm sao để chiếu cố một người toàn là ký tự a.
Venus không thích cảm giác bị người xuyên tới xuyên lui,tuy rằng hắn cũng không gặp phải chuyện gì nhưng cảm giác vẫn thật là quái:"Ngài nghĩ ngơi là tốt,tôi sẽ vào ngốc ở trong nhẫn."
"Được ạ,lát nữa con sẽ ghi thông tin không gian vào chiếc nhẫn này,ngày mai baba liền có thể lấy đi sử dụng." Hắc Mao một tay cầm nhẫn bay đến bên người đệ đệ dùng tay còn lại nắm lấy Lam Mao đang bay đến bay lui chơi đùa,hai tiểu tinh linh nhanh chóng biến mất trong phòng,Venus cũng hướng về An Lạc Vũ cúi đầu sau đó cũng biến mất.
Trong phòng lập tức tối đi,An Lạc Vũ ngáp một cái,hiện tại y có nhìn thấy cái gì đi nữa cũng sẽ không có cảm giác kỳ quái.
Sáng hôm sau An Lạc Vũ mở to mắt,đêm qua đại khái là rất mệt mỏi,chính bản thân tối qua ngủ rất say.
Mấy ngày nay sinh hoạt của y đã trở về quỹ đạo,buổi sáng vo gạo nấu cơm,đem cháo nấu lên,rồi đi rửa mặt,bây giờ trong sân viện của y nhiều nhất chính là ngọc điêu khắc,cùng đá đã được cắt ra.
An Lạc Vũ ngồi xổm xuống cầm lấy một khối thạch,đây là viên An Lạc Vũ đã nhìn thấy vào ngày hôm qua,nhìn hai đứa nhỏ cùng nhau chơi đùa liền nghĩ muốn làm thế nào bởi vì đây khối thạch nửa màu lam nửa màu đen.
Ngọc thạch trong tay An Lạc Vũ rớt xuống,trong đầu vang lên âm thanh chói tai,y lấy hai tay ôm đầu,bản thân mình làm sao vậy?"Ngô."
"Baba Daddy gặp chuyện baba muốn con cứu daddy không?"Thanh âm Hắc Mao xuất hiện trong đầu.
Vào lúc giọng nói Hắc Mao xuất hiện,âm thanh chói tai của cũng lập tức biến mất,giống như lúc nãy chỉ là ảo giác của y,An Lạc Vũ lau mồ hôi trên trán,nếu như lúc này không có mồ hôi thì y còn nghĩ chính bản thân mình là đang nằm mơ.
An Lạc Vũ nghĩ đến người kia tâm tình liền không tốt,mặc cho ai khi nghĩ đến người muốn bóp chết mình cũng không có hảo cảm:"Hắn như thế nào muốn con đi cứu? Không phải hắn rất mạnh sao."
Thanh âm Hắc Mao liền trầm xuống:" Baba không muốn con đi cứu daddy sao?"
An Lạc Vũ suy nghĩ một chút,y chính là không muốn vì một câu nói của mình mà khiến tên kia chịu khổ vì vậy trả lời:" Con cùng Lam Mao đều nghĩ cứu hắn đúng không? Vậy thì hãy làm theo suy nghĩ của mình, bất quá như thế nào cũng phải giáo huấn hắn một chút,hắn trước kia muốn bóp chết baba,nếu baba chết không phải bảo bảo liền biến mất sao? Tuy rằng sau này hắn cũng đã cứu chúng ta, thế nên Hắc Mao nếu con cứu hắn,cũng phải để hắn ăn một chút khổ!"
Phi thuyền của Clovis không ngừng thét ra tiếng kêu,hướng về quản gia Venus cầu cứu,đây chính là trình tự cuối cùng của nó,văn minh cấp chín cùng văn minh cấp mười chỉ kém một số nhưng chênh lệch liền cách xa ngàn dặm,phi thuyền của nền văn minh cấp chín chỉ cần gặp phải sao lùn sức nóng khủng khiếp liền sẽ bị tan chảy,nhưng ở nền văn mình cấp mười thì phi thuyền cho dù có tắm trong đó cũng không gặp phải chuyện gì.
Phi thuyền của Clovis không ngừng bị hòa tan,đầu tóc cùng lông mày của Clovis cũng bị thiêu đốt một chút,quần áo cũng bị cháy một ít,rất nhanh trên người hắn đã bị phỏng,một số mụn nước lớn bắt đầu xuất hiện trên người,Clovis hơi cong người,cho dù bản thân cảm thấy nóng vô cùng nhưng chính hắn cũng không muốn tỉnh dậy.
Rốc cuộc một trận bạch quang xuất hiện,Clovis ở trên phi thuyền cũng biến mất,chiếc phi thuyền cũng đã nhanh chóng bị hòa tan trở thành hạt nguyên tử.
"Trời,Hắc Mao đây là cái gì?"An Lạc Vũ thét to,vào lúc nhìn thấy Hắc Mao đem một thứ đen tuyền trơ trọi,bản thân y liền thất thố,này hẳn không phải như y nghĩ,là nam nhân anh tuấn kia đi.
"Baba con mệt mỏi quá,nhẫn baba mang lên tay,còn lại thì hỏi Lam Mao,baba con muốn nghĩ ngơi,daddy bị trọng thương nhưng không sao,một thời gian sẽ hồi phục."Hắc Mao nói xong,mặc kệ An Lạc Vũ thế nào cũng không phát ra tiếng.
Lam Mao khuôn mặt buồn ngủ bay đến trước mặt An Lạc Vũ mông lung:"Baba không cần gọi caca,caca sử dụng hết năng lượng,đã nghỉ ngơi,chờ hồi phục xong caca sẽ tỉnh lại."
"Lam Mao đây thực sực là Daddy của con? Như thế nào đã biến thành dạng này? Thế nhưng mùi thật thơm,ngửi như hương vị cổ vịt." An Lạc Vũ biết người này còn sống không chết liền an tâm ngồi xuống bên cạnh nói,thật sự là muốn cắn một ngụm,sáng nay y còn chưa ăn sáng a.
Lam Mao nghe thấy vẻ mặt có chút khó xử:"Baba nếu như baba thấy thơm thì hãy cắn một ngụm,chỉ được một ngụm thôi,baba không thể đem daddy ăn sạch."
"Haha, Lam Mao baba chỉ là nói giỡn,tuy rằng baba vẫn chưa thật sự nhìn thấy hắn,thế nhưng hắn là daddy của hai con,coi như baba làm một chuyện tốt,Lam Mao con nói bây giờ làm sao nâng hắn đây? Tổng thể vẫn không thể đặt người này ở trong viện,nếu có người tới,đem hắn tưởng là thi thể đem đi thì làm sao?" An Lạc Vũ cảm thấy bản thân y muốn đem người này vào phòng có điểm khó,nếu quá trình lại đem thịt của daddy bọn nhỏ làm rớt cũng thật không tốt,An Lạc Vũ không phúc hậu nghĩ.
Lam Mao nghe thấy liền xung phong nhận việc:"Baba để ta đem daddy vào phòng!" Nhìn Lam Mao bay đến trên đầu Clovis,kết quả bởi vì bị nóng,tiểu gia hỏa phải nhảy lên xuống nhiều lần mới có thể thích ứng với nhiệt độ.
Thân thể trơ trọi của Clovis cứ thế bay lên,An Lạc Vũ vội vàng đi mở cửa phòng khách,nhanh chóng đem đồ vật trên giường đặt xuống mới đặt Clovis lên giường trúc.
An Lạc Vũ nhíu mày,cảm thấy nếu như bỏ bê người trên giường tự sinh tự diệt có điểm không phúc hậu vì thế hỏi Lam Mao bên cạnh:"Lam Mao con nói baba có nên đem thuốc đến đắp cho người này không?Cứ đặt như vậy hình như không tốt lắm."
"Không cần đâu baba,thuốc thông thường không có tác dụng với daddy,caca đã nói với con,mỗi sáng tối đem lục quang đưa vào daddy là được,daday sẽ khỏe lại,baba không cần lo lắng,daddy sẽ không chết."
Y mới không quan tâm hắn,y chỉ lo nghĩ nếu hai đứa nhỏ không còn daddy có phải sẽ vô cùng thương tâm? Y mới không rảnh quan tâm tên này,An Lạc Vũ trong lòng rít gào,có thời gian bản thân cũng nên đi ăn. Chết tiệt thật đói,An Lạc Vũ nhìn thấy có Lam Mao ở đây hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì,vì vậy y lập tức lao ra phòng ăn cơm,thật đói bụng,bao tử cũng đã bắt đầu đánh trống rồi.