Mở Mắt Thấy Thần Tài

Chương 496




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay
**********


Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Chương 496

“Con biết rồi mẹ, nhưng mà đúng là rất kì lạ, có vẻ
ông chủ của tập đoàn Thiên Long cực kì thần bí, trong
vài trường hợp anh ta đều không tham gia, không biết
lần này hà họ Úc chúng ta tổ chức lễ kỷ niệm, ông chủ

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

thần bí này có đến không nữa!”

“Có thể nhanh chóng vươn lên ở khu Thiên Thành
trong thời gian ngắn như vậy, chắc hẳn ông chủ này

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

không hề tầm thường!”
Úc Kim Hương nói.

“Lần này con về nước, đúng là cũng đã được nghe
nói đến chuyện của tập đoàn Thiên Long, chỉ là nghe
nói ông chủ của tập đoàn Thiên Long rất trẻ, cấp dưới
đều là người hung dữ, về phần lai lịch của anh ta ra sao

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

thì không biết được, không biết mẹ có biết không?”
Úc Kim Phi cũng có chút hiếu kỳ nói.

Đặc biệt là khi nghe nói đến ông chủ của Thiên

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Long cùng tuổi với mình, Úc Kim Phi càng thêm hiếu

kì, rốt cuộc người trẻ tuổi này trông như thế nào, tại
sao có thể có bản lĩnh lớn như vậy, để nhiều người cam

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

tâm tình nguyện đi theo mình như thế?

Không thể nghi ngờ, đa số các cô gái đều cực kì

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

sùng bái nhân vật cấp bậc anh hùng như thế này.
Ngay cả Úc Kim Phi cũng không ngoại lệ.

“Mẹ cũng không biết rõ lắm, chỉ là hôm tập đoàn
bọn họ khánh thành, nhà họ Úc chúng ta cũng phái
người đến chúc mừng, chỉ là ông chủ Thiên Long lại

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

không có có mặt!”
Tô Hồng nói.

“Nhưng lần này mẹ tin chắc cậu ta sẽ đến, dù sao
sức hấp dẫn của sâm vương, có rất ít người có thể
chống đỡ được, đến lúc đó người của Thiên Long đến,
hai chị em các con phải thể hiện tốt một chút, nhỡ may

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

cạu ta nhìn trúng ai đó trong số hai chị em các con,
vậy sau này nhà họ Úc chúng ta sẽ thật sự là bá chủ
Thiên Thành, cái gì mà nhà họ Ngụy chứ, tất cả đều

cút đi!”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tô Hồng khoanh tay cười nói.

“Mẹ, con đã kết hôn rồi!”
Úc Kim Phi khẽ nhíu mày nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Nói bậy, kết hôn cái gì chứ, đừng cho là mẹ
không biết con kết hôn với đồ bỏ đi kia là muốn làm gì,
vô dụng thôi, hoạt động lần này vừa kết thúc, hai đứa

lập tức ly hôn, thật sự là mất mặt!”
Tô Hồng tức đến mức mặt mũi trắng bệch.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Dì Tô, thầy của chúng cháu rất tốt, còn từng cứu

chị Hương nữa mà!”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đương nhiên mấy người bọn mắt kính đứng ra giúp đỡ.

Lập tức ở bên cạnh nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Thôi thôi thôi, trẻ con trẻ cái biết cái gì chứ, ân

tình và tình yêu, đây là hai chuyện khác nhau!”
Tô Hồng nói.
“Thầy, thầy đến rồi ạ!”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mà Trần Hạo thì sao, nghe theo lời dặn dò của Úc
Kim Phi, anh ra phòng khách sắp xếp trước.

Lúc này mới đi tới.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Ừmi”

Trần Hạo cười gật đầu: “Vừa vặn mấy ngày nay
trường học được nghỉ, các em có thể tới đây chơi!”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Vâng thưa thầy!”
Đám mắt kính cười nói.

“Hừ, một tên vô dụng, ở chỗ này giả trang sói già
vẫy đuôi cái gì chứ, cũng không nhìn xem mình trông
như thế nào, nếu như không phải nhờ Tiểu Phi nhà tôi,
cậu có thể được chứng kiến trường hợp này sao?”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tô Hồng vừa đâm chọt Trần Hạo, vừa nói.

Nói trắng ra là dựa theo yêu cầu trong lòng Tô
Hồng, con rể của mình, ít nhất phải là người có máu
mặt mới được, kết quả lại là một người vô dụng như thế.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đương nhiên trong lòng bà ta không thích rồi.
“Chào bà, bà Tôi”

Đúng lúc này, một đoàn người đi tới.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cầm đầu là một cô gái có mái tóc xõa ngang vai,

mặc bộ đồ công sở, cô gái này trông rất xinh đẹp.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Khi cô ta đến, cũng hấp dẫn không ít ánh mắt.
Chỉ là hiển nhiên tiếng Việt của cô ta có chút
không đúng tiêu chuẩn.

“Hóa ra là cô Takena, thật sự là xấu hổ quá, không

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

thấy được cô tới!”
Vẻ mặt Tô Hồng lập tức chuyển biến, cưỡi nói.

“Không có việc gì bà Tô, vừa rồi tôi có nhìn thấy
bà, hình như bà đang bận rộn, nên không dám quấy rầy bà!”
Miko cười nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đồng thời cô ta đưa mắt nhìn Trần Hạo đang bị
dạy dỗ, khẽ gật đầu với Trần Hạo.

Không thể phủ nhận, cô gái người Nhật này cười lên rất đẹp.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đặc biệt là khi cô ta cười một tiếng, hai đôi mắt
đáng yêu cong thành hình trăng lưỡi liềm, mang đến

cho người ta một loại cảm giác rất thoải mái.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“À à, tôi đang dạy dỗ một người giúp việc không
hiểu chuyện, không có gì đáng ngại cả! Cô Miko, cô từ

nước Nhật đến đây, đi đường mệt nhọc, tôi sẽ sắp xếp
phòng khách cho cô nghỉ ngơi!”
Tô Hồng lúng túng nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Người giúp việc? Nhưng vừa rồi tôi nghe bà nói

con rể cái gì mà?”
Takena Miko gầy gầy mái tóc của mình, hỏi.
“Chắc là cô nghe nhầm rồi, làm sao có thể chứt”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tô Hồng cười nói với Miko, cùng với năm sau
thanh niên nước Nhật có vẻ mặt lạnh lùng sau lưng Miko.

Mà Trần Hạo cũng đánh giá năm sáu tên vệ sĩ này
một lát, khí thế đều không tầm thường, xem ra đều là cao thủ.
Cô gái nước Nhật này không đơn giản!
Mà đúng lúc này.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Chỉ thấy phía dưới villa, lại có một đoàn người đi tới.

Ö đường núi bên cạnh, cũng có không ít thế lực đi

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nhưng mà khi thấy bọn họ, tất cả đều dừng lại

đứng ở hai bên, tránh ra tạo thành một con đường ở giữa.
“Bà chủ, là người của tập đoàn Thiên Long đến!”
Một bên, một quản gia nói với Tô Hồng.
Thái độ của Tô Hồng lập tức trở nên cung kính.
“Tập đoàn Thiên Long!”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mà chị em Úc Kim Phi cũng không khỏi chuyển

ánh mắt về phía đoàn người này.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Họ đều mốn nhìn một chút xem rốt cuộc ông chủ

trẻ tuổi của tập đoàn Thiên Long trông như thế nào.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mà một bên, đám người Takena Miko đang chuẩn bị rời đi.

Cũng không khỏi ngừng lại.
“Cô Miko, sao thế?”
Cấp dưới hỏi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Trước khi tôi đến, đã từng nghe nói qua về tập
đoàn Thiên Long của khu Thiên Thành, bọn họ rất lợi
hại, trong khoảng thời gian ngắn ngủi không đến một

tháng, đã chinh phục nửa Thiên Thành, tôi nghĩ nếu

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

như có thể làm quen với ông chủ của bọn họ, nói
không chừng về sau sẽ có trợ giúp rất lớn với chúng ta!”
Miko mỉm cười nói.
Cô ta lập tức dừng lại.

“Chào bà Tô, tôi tên là Trương Long, người này là
Thẩm Vạn Sơn, chúng tôi đại diện cho tập đoàn Thiên

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Long đến đây!”

Vết thương của Trương Long nhỡ có sự giúp đỡ
của Trần Hạo, đã tốt hơn ba phần rồi, mặc dù không
thể chiến đấu, nhưng ít nhất về mặt sinh hoạt bình

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

thường đã không có vấn đề gì.

“Tập đoàn Thiên Long có thể đến đã đủ nể mặt
nhà họ Úc chúng tôi rồi, cảm ơn, tôi sẽ cho người sắp

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

xếp phòng cho khách! Chỉ là, Thiên Long…2”
Tô Hồng vừa cười, vừa quan sát bốn phía.
Muốn hỏi ông chủ của bọn họ đâu.

“Tổng giám đốc Trần của chúng tôi sẽ đến, chỉ là

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

có chút không tiện!”

Trương Long nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“À à, hóa ra tổng giám đốc họ Trần , tôi biết rồi,

tổng giám đốc Trần  có thể đến là tốt nhất rồi!”
Tô Hồng vội nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nói xong, bà ta quay sang một bên, nói với Trần Hạo: “Cậu còn sững sờ ở đó làm gì, còn không nhanh
đi sắp xếp phòng khách quý cho tập đoàn Thiên Long

và gia tộc Takena đi?”
“Được!”
Trần Hạo lạnh nhạt gật đầu.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Anh xoay đầu lại ra hiệu cho Trương Long và Thẩm

Vạn sơn, sau đó dẫn bọn họ rời đi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Ai nha, thật sự là càng xem càng gấp, vì sao
những người khác đều ưu tú như thế, cố tình loại người
như cậu ta còn có thể sống được chứt Cùng là họ Trần ,

sao chênh lệch lại lớn như vậy?”
Tô Hồng nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mà Úc Kim Phi cũng không nói gì thêm, dù sao, cô

ta cố ý muốn tìm một người đàn ông vô dụng như thế mà.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đầu tiên là sắp xếp xong nơi dừng chân cho bọn
Trương Long, cũng căn dặn bọn họ một ít chuyện, dù
sao bây gið thế lực đã vượt qua sự tưởng tượng của
Trần Hạo, cao thủ cũng không ít, anh bảo mấy người
Trương Long và Thầm Vạn Sơn yên tâm chớ vội.

Đồng thời anh lại vội vàng đi sắp xếp cho đám

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

người Takena Miko.

“Cô Miko, đây là phòng cho khách của cô, bên
ngoài có nhân viên phục vụ đặc biệt, cô gì cần cũng

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

có thể tìm bọn họ!”
Trần Hạo cười nói.
Nói xong anh liền rời đi.
“Anh gì ơi, xin chờ một chút!”
Takena Miko bỗng nhiên gọi Trần Hạo lại.
“Còn có chuyện gì à?”
“Anh à, có thể giúp Miko một chuyện hay không?”

Takena Miko đứng dậy, hơi cúi người chào nói với
Trần Hạo.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Giúp cô một chuyện?”