Mở Cửa Hàng Búp Bê Trong Game Sinh Tồn

Chương 85: Thành phố máy móc




Editor: Rain

Beta: Hạ Y

__________

Phóng xe là hoạt động nguy hiểm nhất, cũng là một trong số ít những sở thích cá nhân của Yến Lâu khi còn sống.

Quy tắc của mẹ nuôi vô cùng nhiều, yêu cầu đối với cậu cũng vô cùng nghiêm khắc, có lúc gông cùm xiềng xích nặng nề đến nỗi không thở nổi, mà hành động phản nghịch điên cuồng như này có thể mang đến cho cậu sự thoải mái ngắn ngủi.

Có lẽ bản chất của cậu là một kẻ điên, yếu tố bạo lực đã khắc sâu vào trong gen, giống như ba, mẹ của cậu vậy.

Sự quấy rối của âm khí khiến hình chiếu của 037 bị đơ và mờ ảo: “Yến tiên… Như vậy… rất nguy hiểm.”

Yến Lâu cong môi cười, giọng điệu dửng dưng: “Không cần lo lắng, tôi không chết được.”

037: “…”

Trái lại 037 không phải đang lo lắng về việc Yến Lâu có hại chết chính mình hay không mà nó đang sợ Yến Lâu sẽ đâm hỏng căn cứ thí nghiệm của nó.

Dữ liệu và âm khí xâm nhập vào đang đấu sức với nhau, giọng nói của 037 lúc rõ ràng, lúc mơ hồ.

“Ngài Yến, chúng… nên nói chuyện.”

Yến Lâu nhướng mày, lúc này đã muốn nói chuyện đàng hoàng rồi? Sớm như thế làm gì chứ?

“Tôi nói rồi, đợi tôi chơi đủ thì nói sau.”

037 im lặng một lúc, hiện bản đồ ra nói: “Phía Tây Nam của Thành phố máy móc có Đại lộ Hồi Hình, thích hợp với những hoạt động nguy hiểm hơn.”

Yến Lâu: “Tôi cảm thấy ở đây rất tốt mà.”

037: “Mong ngài hãy cách xa căn cứ thí nghiệm của tôi một chút.”

“Được thôi.” Người ta đã trực tiếp như thế thì Yến Lâu cũng không thể tiếp tục trêu chọc: “Làm sao để dừng đồ chơi này lại?”

037 nói: “Tôi có thể tiếp nhận hệ thống điều khiển của xe bay để nó an toàn giảm tốc độ và hạ xuống.”

Yến Lâu trực tiếp từ chối: “Không, tôi muốn tự mình làm.”

037 im lặng trong giây lát, nói: “Nút đỏ ngoài cùng phía bên phải là nút dừng nhưng trước đó ngài cần phải…”

Nó còn chưa nói xong thì Yến Lâu đã đập mạnh xuống nút màu đỏ, một tiếng “kítttttt” dài vang lên, chói tai đến nỗi khiến màng nhĩ người đau đớn.

Xe bay vỏ trứng không giảm tốc độ mà bị cưỡng chế dừng lại, phần đáy ma sát với mặt đất để phanh xe, từ âm thanh vô cùng thê thảm vang lên thì chắc tổn thương ở phần đáy của xe bay cũng không nhỏ.

037 im lặng một lát, nói: “Ngài Yến, ngài nên nghe tôi nói hết.”

Yến Lâu trả lời: “Tôi cảm thấy cậu nên đặt trọng điểm ở phía trước.”

037 chắc chắn bản thân đã giải thích dựa trên sách hướng dẫn sử dụng xe bay, hơn nữa nút dừng cũng thực sự là điểm quan trọng, vậy nên nó không sai.

Yến Lâu và 037 mặt không cảm xúc nhìn nhau nửa phút, Nicholas ở bên cạnh nói: “Tôi cảm thấy chuyện này có thể bỏ qua, nói chuyện chính đi.”

“ACC-0000037, giới thiệu một chút, tôi là Yến Lâu chủ tiệm mới nhậm chức của tiệm búp bê.” Yến Lâu khôi phục lại vẻ tao nhã xưa nay: “Thành phố máy móc thuộc quyền quản lý của tiệm búp bê nhưng trước mắt phó bản này có trạng thái khác thường, bị cưỡng chế dừng lại, cậu có thể giải thích nguyên nhân cho tôi không?”

Hình ảnh chiếu trên hình chiếu di động một chút, 037 nghiêng người để lộ ra bảng kim loại ở sau lưng, có một viên hồng ngọc xinh đẹp rực rỡ trôi nổi ở trong khóa điện từ chống trộm, từ bề ngoài của viên đá có thế thấy đây là mặt dây chuyền được gỡ ra.

“Tôi nghĩ là ngài Yến cần phải biết nó.” 037 nói: “Nửa năm trước, một người chơi đã lẻn vào căn cứ nghiên cứu để đưa nó cho tôi.”

Yến Lâu hơi nheo mắt, thứ này thật sự là có ở khắp mọi nơi: “Xem ra cậu không bị nó ảnh hưởng.”

037 nói: “Loại sức mạnh của nó giống như thôi miên, thích hợp sử dụng cho sinh vật chứ không có hiệu quả đối với dữ liệu.”

Yến Lâu đợi nó nói tiếp, nếu như hoàn toàn không có hiệu quả thì phó bản cũng sẽ không dừng lại khác thường, vậy nên oán khí ở bên trong viên đá quý vẫn mang đến sự thay đổi.

“Nó không thể nào thôi miên tôi, vì vậy đã dùng lời lẽ để thuyết phục tôi. Tôi không tin nó nhưng nó đề cập đến việc để Lydia tỉnh dậy, dù cho lời nó nói là thật hay giả thì chuyện liên quan đến Lydia, tôi đều đồng ý thử xem.” 037 nói: “Trước đó tôi vẫn luôn bị giới hạn trong quan niệm khoa học, sự xuất hiện của đá quý đem đến cho tôi suy nghĩ mới, thủ đoạn phi khoa học có thể mang lại sự thay đổi.”

037 đã tiết lộ sự tồn tại của hồng ngọc cho cậu biết, còn đồng ý thương lượng với cậu, điều đó thể hiện rõ được thái độ: “Cậu muốn tôi giúp cậu?”

“Đúng vậy.” 037 bình tĩnh phân tích: “Nếu như chủ nhân của hồng ngọc có năng lực như vậy thì họ đã không cần nhờ người chơi và hồng ngọc tiếp xúc với tôi, độ đáng tin của loại phương thức này rất thấp. Nếu đã như vậy, tôi càng muốn tìm sự trợ giúp từ các tổ chức chính thức, phạm vi của Game sinh tồn rất rộng nên những thế giới phi khoa học có thể liên hệ cũng nhiều hơn.”

Yến Lâu chỉ tin một nửa lời nói của nó, nếu như nó thật sự tin tưởng tổ chức chính thức như vậy thì nó sẽ không tấn công khi các cậu đi vào phó bản. Nếu như trong trận vây đánh đó các cậu thất bại, bị bắt làm tù binh thì đối tượng mà 037 lựa chọn hợp tác sợ rằng sẽ trở thành hồng ngọc.

Đương nhiên nếu như không phải Yến Lâu lái xe bay vỏ trứng xông loạn ở căn cứ nghiên cứu thì 037 cũng sẽ không xuất hiện sớm như thế, có lẽ nó vẫn sẽ phái người thăm dò các cậu thêm mấy lần.

Yến Lâu im lặng một lát, nói: “Tôi cần phải xem tình hình của cô Lydia.”

“Được thôi.” 037 mở cửa lớn của căn cứ nghiên cứu ra: “Ngài Yến, xin mời.”

“Tôi vẫn có một vấn đề.” Yến Lâu gõ tường trong kim loại của xe bay vỏ trứng: “Làm sao để mở cái này ra.”

Rút kinh nghiệm, khi 037 nói cho cậu biết về làm thế nào để thực hiện và trực tiếp tiếp quản hệ thống thì không chút do dự mà lựa chọn vế sau.

Xe bay “két” hai tiếng hé mở, mấy người xuống khỏi xe bay nhìn thấy một người máy dọn dẹp hình trụ di chuyển đến đây, âm thanh điện tử nghiêm túc nói: “Mời đi theo tôi.”

Đợi nó xoay người thì Yến Lâu nhìn thấy một chiếc đuôi nhỏ đang buông thõng ở phía sau, không nhịn được hỏi: “Chiếc đuôi này dùng để làm gì?”

Người máy dọn dẹp dừng lại, xoay người nghiêm túc trả lời cậu: “Làm sạch nước bẩn, hút bụi mịn, kiểm tra chất lượng và độ ẩm không khí, kiểm tra chất lượng nước, vi rút, vi khuẩn…”

“Ồ.” Yến lâu gật đầu: “Thật nhiều chức năng, lợi hại quá.”

Người máy dọn dẹp: “Cảm ơn lời khen!”

Nói xong thì nó mới di chuyển vào lần nữa.

Yến Lâu cảm thấy loại hành động đâu ra đấy của người máy dọn dẹp rất đáng yêu, cách một lúc lại hỏi nó một câu hỏi, người máy dọn dẹp nhất định sẽ dừng lại trả lời xong rồi mới tiếp tục tiến về phía trước, vì vậy một đoạn đường không tính là dài nhưng bị kéo dài vô tận.

037 đang giám sát mặt không cảm xúc nhìn bọn họ vừa đi vừa dừng, đáy lòng đã dâng lên một chút nghi ngờ với đối tác này.

Nhưng mà căn cứ vào kết quả tính toán dữ liệu thì trước mắt Yến Lâu là người được chọn phù hợp nhất, 037 lựa chọn tin tưởng theo sự tính toán của bản thân.

Chiếc cửa kim loại tự động mở ra, Yến Lâu cuối cùng cũng đối mặt với 037.

“Ngài Yến, mời ngài đi theo tôi.” 037 không có những lễ nghi rườm rà như con người mà gặp mặt liền đi vào chuyện chính.

Đến chuyện chính, Yến Lâu cũng không chút hàm hồ, vẻ mặt nghiêm túc giống như người vừa nãy trêu ghẹo người máy dọn dẹp là anh em sinh đôi của cậu vậy.

Thân thể của Lydia đã ngủ sâu nhiều năm trong hòm băng, sóng điện não của cô bé cũng được ôn dưỡng trong đồ chứa đặc biệt.

Mặc dù 037 đã cố gắng làm tất cả mọi thứ cho Lydia một cách tốt nhất nhưng nhiều năm như thế Lydia vẫn không tỉnh lại, thêm một khoảng thời gian nữa sóng điện não của cô bé dần dần biến mất, đến lúc đó 037 sẽ hoàn toàn mất đi cô bé.

Hình dạng của đồ chứa sóng điện não giống như quả cầu trong suốt, xung quanh nối các đường ống và các thiết bị, chất khí màu vàng nhạt chậm rãi được thổi vào trong, khiến cho sóng điện não vô hình mang một màu vàng nhạt.

Sự tồn tại của sóng điện não giống như linh hồn nhưng có lẽ là khác thế giới nên có quy tắc khác nhau, vậy nên trạng thái thể hiện ra cũng khác nhau.

Yến Lâu đặt tay lên đồ chứa, sau khi cảm nhận kỹ càng thì thu tay lại.

Đôi mắt máy móc của 037 hơi nhấp nháy, vẫn luôn nhìn chằm chằm cậu.

“Linh hồn bị tổn thương, linh hồn khiếm khuyết.” Yến Lâu cau mày nói: “Đồ ở đây của các cậu có thể tạm thời giữ cho linh hồn của cô bé không biến mất nhưng không thể nào để phục hồi lại những thương tổn.”

037 hỏi: “Ngài Yến có cách phục hồi nào sao?”

“Coi như là cậu may mắn.” Yến Lâu nói: “Thế giới Hắc ám nơi có tiệm búp bê đã xây dựng đường nối liền với Thế giới Âm dương, sắp tới sẽ mở cửa. Thế giới Âm dương chia thành hai phần, âm phủ là nơi ở của những linh hồn, chỗ đó chắc có thể tìm thấy cách để đánh thức cô Lydia.”

Đôi mắt máy móc của 037 khẽ sáng lên: “Ngài chắc chắn không?”

“Không chắc lắm vì bản thân tôi cũng chưa từng đi.” Yến Lâu dứt khoát nói: “Nhưng mà đến lúc đó cậu có thể cùng chúng tôi đi một chuyến, có cách hay không thì đi là biết.”

Nicholas nói: “Âm phủ của Thế giới Âm dương có Gương tiền kiếp, có thể xuyên về quá khứ và hiện tại, cũng có thể thu thập lại những linh hồn đã tán loạn, còn có một loại thực vật tên là Hoa Hoàng tuyền có thể khôi phục những linh hồn tổn thương.”

Khuôn mặt cứng nhắc của 037 cuối cùng cũng hiện ra sự vui vẻ.

Yến Lâu quay đầu nhìn Nicholas, hơi nheo mắt: “Cậu lại biết?”

Nicholas:  “… Lúc không có em thì tôi đã mở sách xem.”

Nhưng không phải là hôm qua mà là trước khi Yến Lâu xuất hiện.

Yến Lâu được y thuyết phục, nghĩ đến việc dạy học Thuật thủy kính thất bại ngày hôm qua, cậu thu ánh mắt lại, không muốn ở trong lớp huyễn học kỳ lạ một lần nữa.

“Nếu đã chắc chắn về tính khả thi rồi thì chúng ta có thể nói về những điều kiện khác.” Yến Lâu mỉm cười, nói với 037.

037 nói: “Đợi Lydia tỉnh dậy, tôi sẽ khôi phục lại vận hành của phó bản ngay lập tức.”

“Đó là điều nên làm.” Yến Lâu nói: “Thù lao giúp đỡ cậu để cứu cô Lydia và những khoản bồi thường tổn thất do việc dừng phó bản đem lại, sau chuyện này tôi cần cậu làm cho chúng tôi một vài việc.”

Dữ liệu của 037 chuyển biến trong chốc lát, cảm thấy hợp lý, vì vậy gật đầu: “Ngài nói đi.”

Đáy mắt Yến Lâu xoẹt qua một tia xảo quyệt: “Chuyện mở đường nối liền và thương lượng với Thế giới Âm dương, cậu cần sự giúp đỡ của Thế giới Hắc ám mà Thế giới Hắc ám lại cần kỹ thuật của các cậu. Vậy nên sau khi chuyện này kết thúc, tôi cần cậu giúp Thế giới Hắc ám tiến hành xây dựng, đương nhiên Thế giới Hắc ám cũng sẽ cung cấp sự bảo hộ cho cậu và cô Lydia.”

Mặc dù Liên minh đã từ bỏ Thành phố máy móc nhưng từ đầu đến cuối nó và lãnh địa của nó vẫn luôn tồn tại trong Liên minh, sau khi Lydia tỉnh dậy thì 037 cần cung cấp cho cô bé môi trường an toàn và tự do, không được để thảm kịch trước kia lặp lại lần nữa, sau khi cân nhắc mặt lợi và hại thì nó đã đồng ý với yêu cầu của Yến Lâu.

Trên thực tế, đem tất cả những kỹ thuật mà 037 nắm giữ ra để giao dịch thì có chút thiệt nhưng phần lớn kỹ thuật đến từ Liên minh, 037 không có chút lòng trung thành nào với Liên minh, bán đi thì cũng không thương tiếc.

Nicholas hơi nhướng mày, nhìn ánh mắt của Yến Lâu mang theo ý cười.

Yến Lâu nới tiếp: “Điều thứ hai đó là giao dịch cá nhân, tôi có nhận nuôi một đứa trẻ có bệnh di truyền, hy vọng có thể nhận được sự chữa trị của cậu. Về thù lao thì tôi có thể cung cấp một cơ thể búp bê cho cô Lydia, về sau cô bé có thể dựa vào đó mà phát triển linh hồn, hơn nữa có sức mạnh tự bảo vệ.”

Sau khi thay thế cơ thể của người máy, Lydia cũng có thể tự bảo vệ bằng cách trang bị năng lượng và vũ khí nhưng thân thể cơ học không thể khiến linh hồn của cô bé trở nên mạnh mẽ hơn.

Trên lý luận, trình tự dữ liệu của 037 thì có thể sống mãi nhưng sóng điện não được ký gửi trong máy móc hoặc trong thân thể Android sẽ dần dần trở nên suy nhược sau những lần thay đổi.

Sau khi tính toán hai mặt lợi hại, 037 gật đầu: “Tôi đồng ý với ngài!”