Editor: Rain
Beta: Hạ Y
_____
Bốn con vật hung dữ mạnh mẽ, nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, vẻ mặt con nào cũng hiện ra vẻ hung ác độc địa.
Vừa nhìn thấy tình hình này, đáy lòng của A Lỗi liền rụt rè, muốn co rúm lại theo thói quen.
Nhưng ý nghĩ của Ảnh trái ngược lại với A Lỗi, nó phải chủ động tiến lên để chứng minh bản thân với chủ tiệm.
A Lỗi yếu đuối nói: “Ảnh, chúng ta nên đi thôi, bọn họ rất hung dữ, nếu đánh nhau sẽ rất rất đau.”
“Đừng sợ, cậu giao thân thể của cậu cho tôi, tôi sẽ đối phó với bọn họ: “Ảnh kiên định nói: “Có phải bọn họ đã từng ức hiếp cậu không? Tôi đánh trả giúp cậu!”
“Nhưng mà…” A Lỗi vừa sợ hãi vừa do dự.
Ảnh ngắt lời nó: “Đừng nghĩ nhiều nữa, giao cho tôi giải quyết là được rồi!”
Yến Lâu ngồi trên mái nhà và chăm chú nhìn động tác của khủng long xanh lá cây, cuối cùng, đôi mắt của nó biến thành màu đen tuyền, người điều khiển thân thể đã được thay đổi.
Suy nghĩ của bốn con vật ở trong phòng không giống nhau.
Sói như đối mặt với quân thù, nó biết trong game sẽ có boss, nhưng không ngờ lại là một con khủng long. Đây thật sự là trước có sói sau có hổ, không, phải là trước có báo, cá sấu, heo mọi, sau có khủng long lớn hung tàn, nó cảm thấy hôm nay có thể sẽ phải thất bại ở đây.
Mà ba con vật còn lại không chút lo lắng nào, bọn nó biết rõ đức tính của tên ngốc này, căn bản là nó không dám xông lên, không bao lâu nữa sẽ tự mình cuốn xéo, sẽ không làm chậm trễ bọn nó thu dọn đồ vật từ bên ngoài vào.
Nhưng điều bọn nó không ngờ tới là khủng long xanh lá cây không những không rời đi mà còn xông lên cắn đứt chân sau của con báo.
Ba con vật đều sợ ngây người, cá xấu nhìn đôi mắt lạnh lùng của khủng long xanh lá cây, cuối cùng nhận ra được tình hình không ổn.
Phản ứng của heo mọi chậm chạp một chút, nhìn thấy báo bị cắn, phản ứng đầu tiên của nó là lao lên trước đâm vào khủng long xanh lá cây, muốn đe dọa và đuổi nó đi.
Khủng long xanh lá cây không chút lung lay, nó vừa há miệng lớn liền cắn vào cơ thể của heo mọi, thịt dày và lông cứng của nó rất mỏng manh trước hàm răng sắc nhọn của khủng long.
Heo mọi kêu gào thét liều mạng vùng vẫy, mặc dù cơ thể của nó là nhựa và không chảy máu nhưng cảm giác đau lại giống như thật truyền vào linh hồn. Heo mọi định làm mưa làm gió như trước cuối cùng đã nhận ra được vấn đề nhưng hai đối tác của nó đã nhanh chóng bỏ chạy, nó oán hận căm tức nhưng đồng thời cũng sinh ra sự sợ hãi với con khủng long xanh lá đã thay đổi này.
Khủng long xanh lá cây quăng heo mọi ra, heo mọi đập vào máy móc và bị vùi lấp trong sắt thép, bị vật nặng đè lên nên nó không thể động đậy.
Từ khi mới vào cửa, A Lỗi trong đầu không ngừng lải nhải, tố cáo những đồng nghiệp ức hiếp nó khi trước bỗng nhiên ngừng lại, thật lâu sau mới kêu lên như tỉnh lại: “Ảnh, cậu có nhìn thấy không? Ánh mắt vừa nãy của nó là đang sợ tôi sao?”
Ảnh vừa điều khiển thân thể đuổi theo con báo và cá sấu, vừa vui vẻ trả lời nó: “Đúng vậy, khủng long uy vũ như thế, bọn nó đương nhiên sẽ sợ cậu.”
A Lỗi cười ngây ngô một lát, khi nhìn thấy con báo đang kéo vết thương liều mạng chạy trốn thì bỗng nhiên nói: “Tôi biết rồi, người mà bọn họ đang sợ là cậu, cảm ơn Ảnh.”
Ảnh cười: “Bây giờ tôi là cậu, chúng ta là một mà, vậy nên những người đã từng ức hiếp chúng ta đều sẽ bị ức hiếp trở lại, đúng không?”
“Đúng!” A Lỗi lấy can đảm lớn giọng nói: “Giẫm nó!”
Thức ăn ở bên tay của Yến Lâu đã từ tôm hùm đất biến thành thịt lợn hấp.
Đường Cát ở bên cạnh dùng tay trắng béo lau đi mồ hôi lạnh không tồn tại, nó cảm thấy khi quay về phải đổi một không gian to hơn chút để đặt được nhiều đồ ăn hơn.
Nhìn thấy động tác đuổi theo động vật của Ảnh, Yến Lâu hoàn toàn yên tâm, cậu cầm một nắm thịt lợn hấp lên nhét vào miệng, giòn rụm, cả miệng thơm phức.
Cuối cùng cậu cũng chuyển sự chú ý đến thức ăn, ôi trời ơi, một miếng nhét quá nhiều nên đã dính trên mặt rồi!
Lúc đó Đường Cát sẽ đưa giấy ăn tới và thân mật hỏi thăm: “Sau khi đại nhân trở về muốn ăn chút gì không?”
Yến Lâu lau mặt và suy nghĩ hai giây, nói: “Ăn chay đi, hôm nay không muốn ăn thịt.”
“Được thôi!” Đường Cát vừa trả lời vừa nhanh chóng chuyển đến các loại thực đơn món chay ở trong đầu, quay về tiệm búp bê nhất định phải làm ra 108 món chay!
Khủng long xanh lá cây giẫm đứt sống lưng của con báo, con báo kéo theo thân thể tàn phế trốn vào trong bụi cỏ, vừa run rẩy vừa hung tợn chửi rủa A Lỗi.
A Lỗi căn bản không quan tâm nó và đang vui vẻ cùng với đối tác nhỏ đi tìm người khác để trả thù, còn có một con cá sấu thối vẫn chưa bị đánh!
Còn mấy con khác sớm đã đi đời nhà ma thì không sao, sẽ có cơ hội trong tương lai!
Nó đã không còn là A Lỗi của ngày xưa nữa, nó bây giờ có đối tác nhỏ A – Nữu Hỗ Lộc – Lỗi ủng hộ.
Run rẩy đi, đám rác rưởi nhỏ!
Khủng long nhỏ xanh mơn mởn vui vẻ nhảy nhót ở nhà máy, đuổi theo đám động vật còn lại.
Mà nơi con heo mọi bị vùi lấp ở trong nhà xưởng, một chiếc đầu mèo màu đen xám chui ra ngoài từ cái lỗ.
Mèo vẫn luôn không ở đó, chắc chắn tất cả con vật khác đã rời đi, bây giờ là cơ hội tốt nhất của nó.
Thân thể của heo mọi nát vụn, máy móc kim loại nặng nề đè lên khiến nó không động đậy được, nó đã không còn uổng công vùng vẫy nữa, yếu ớt nằm trên đất chờ đợi sự biến mất của sinh mệnh lần này.
Lúc này, bỗng nhiên có chút tiếng động truyền đến bên tai, một chiếc đầu mèo tròn xoe chui ra từ trong góc. Heo mọi liền sững sờ, tiếp theo trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt, nó hung dữ kêu “ụt ịt” với con mèo nhỏ với ý đồ dọa thứ nhỏ bé này đi.
Nhưng mèo nhỏ lại chẳng phải là mèo nhỏ, bên trong cơ thể nó là linh hồn của một người trưởng thành, vì vậy sẽ không bị heo mọi ngoài mạnh trong yếu dọa chạy. Nó linh hoạt đi qua máy móc nghiêng đổ, đi một vòng quanh heo mọi bị đè trúng, sau đó mạnh mẽ cắn vào cổ nó.
Răng và sức lực của mèo mướp đều nhỏ, đối diện với heo mọi da thô thịt dày thì một miếng cắn xuống mới chỉ có thể rách da, nhưng bây giờ heo mọi không thể động đậy nên mèo mướp cứ một miếng lại một miếng giằng xé cổ của heo mọi, đến khi không khoan nhượng nghiến chết nó.
Mèo mướp nhỏ gầy biến thành một con hổ, thân thể gầy gò trong chốc lát biến thành cường tráng.
Sau khi nó do dự một lát thì cẩn thận đến gần cái lỗ ở góc tường và hỏi: “Cậu đi cùng tôi không?”
Một chiếc đầu rùa ló ra từ cửa lỗ, rùa lắc đầu và nói: “Không, ở đây rất an toàn, tôi sẽ tùy tiện đến khi trò chơi kết thúc, cậu chú ý an toàn.”
“Biết rồi.” Hổ đẩy rùa về lại trong lỗ, sau đó giẫm lên đệm thịt mềm mại và nhẹ nhàng rời đi.
Khủng long xanh lá cây đạp gãy cột sống của con báo, cắn đứt nửa thân của cá sấu và đá con sói lên trời, bây giờ nó đang đuổi theo diều hâu bay trên trời.
Trong phó bản có năm mét cấm bay nên diều hâu không thể bay ra khỏi nhà máy, duy trì ở độ cao năm mét nên thành ra cứ không ngừng quanh quẩn, chỉ lo một khi dừng lại thì sẽ bị khủng long một miếng cắn chết.
Đuổi theo một lúc không được, khủng long xanh lá cây dừng lại và nhìn chằm chằm diều hâu trên trời.
Diều hâu bị đôi mắt màu đen nhìn chằm chằm khiến toàn thân sợ hãi, nó đang muốn bay xa một chút bỗng nhiên khủng long bên dưới há miệng lớn và gầm lên một tiếng.
“Gràooooo!”
Hơi thở hoang dã khát máu bao phủ lên diều hâu, loại cảm giác bị thiên địch áp chế không thể chống cự vô cùng rõ ràng. Toàn thân diều hâu cứng đờ, lông vũ nổ tung, nhất thời nó không thể nào vỗ cánh được, thân thể trực tiếp rơi xuống.
Khủng long xanh lá cây đợi ở bên dưới há miệng ra đón lấy, vào giây phút cuối cùng diều hâu liều mạng dang rộng cánh, cuối cùng bay khỏi miệng khủng long nhưng một bên cánh đã bị xé toạc.
Nó gào thét vỗ nửa bên cánh còn lại, liều mạng chạy trốn khỏi con khủng long đáng sợ.
Nhưng vừa mới bành bạch ra khỏi nhà xưởng này thì điều chào đón nó là hàm răng sắc bén của con sói.
Khủng long làm bọn nó bị thương chứ không giết chết, sói bị thương nặng bò trở về thì đúng lúc nhìn thấy diều hâu mất đi một chiếc cánh, nó không hề do dự cắn chết diều hâu, sau đó biến thành một con sư tử, vết thương ban đầu cũng khôi phục trong chớp mắt.
Sư tử không đi lên trước khiêu khích khủng long mà quay đầu chạy khỏi nơi này, nó biết rõ cho dù có biến thành sư tử thì cũng không phải là đối thủ của khủng long, nó cần tiến hóa mấy lần nữa.
Hổ tìm thấy xác của cá sấu, mặc dù bọn nó là người chơi nhưng ở trong phó bản vẫn là mô phỏng chức năng của động vật sống, bị thương nặng mà không chữa trị thì cũng sẽ chết.
Nó bỏ qua xác của cá sấu, lần theo dấu vết của con báo chậm chạp truy vết, nó tin rằng chỉ cần giết chết báo là có thể biến thành người và qua cửa.
Trùng hợp là sư tử cũng đang tìm bọn nó, đối tượng tìm kiếm bao gồm báo, cá sấu, mèo và rùa. Mục tiêu của nó là tiến hóa thành khủng long và giết chết boss. Mặc dù biến thành người hoặc sống sót đến khi trò chơi kết thúc đều có thể qua cửa nhưng phần thưởng đạt được không bằng giết boss và hễ có cơ hội nó đều không bỏ qua.
Một sư tử một hổ khó thể nhường nhịn ngoài bồn hoa nhỏ đang nở, sau khoảnh khắc lặng như tờ thì bọn nó bắt đầu cuộc giết lẫn nhau đẫm máu.
Sư tử và hổ đều là sinh vật đứng đầu của chuỗi thức ăn, một con là chúa tể rừng xanh, một con là chúa tể thảo nguyên, cả hai đều không ai sợ ai.
Mặc dù thân thể bị nhựa hóa không có hiệu quả đầu rơi máu chảy nhưng hiện trường vẫn vô cùng thê thảm như cũ.
Yến Lâu ở trên nóc thấy được sự nồng nhiệt, đối tượng cậu cần khảo sát đã qua được, bây giờ điều duy nhất là thưởng thức một chút màn biểu diễn giết lẫn nhau của người chơi.
Đường Cát rất tinh mắt đổi thức ăn thành đồ ăn vặt nhỏ và đúng lúc đưa lên đồ uống như nước chanh.
Quan sát một lát, Yến Lâu phủi quần áo đứng dậy: “Kết thúc rồi, đi thôi.”
Nói xong, con hổ ở bên dưới lăn lộn ra ngoài đụng phải sư tử đang nấp trong bụi cỏ rậm, mắt nó sáng lên, một miếng mạnh mẽ cắn vào gáy của đối phương.
Sư tử hung ác vồ lại, hổ trong đám cỏ lúc này đã biến thành người.
Sư tử hơi sững sờ nhưng khí thế không giảm, người yếu đuối hơn hổ, nhân cơ hội mà cắn chết thì nó có thể tiến lên ba cấp.
Miệng lớn dính máu há ra cắn con người yếu đuối, miệng lớn vừa ngậm lại, trong miệng lại cắn phải không khí. Sư tử quay người ngã xuống đất, trong đám cỏ chỉ còn lại một cái xác của sư tử mà con người đã biến thành ánh sáng trắng và biến mất.
Cậu ở tại chỗ đi dạo hai vòng, xác nhận đối phương đã qua cửa và rời đi, sư tử không cam lòng gầm lên một tiếng, tiếp tục đi tìm những con vật khác.
Nhưng mục tiêu của nó không thể thực hiện được, ngay sau đó nó tìm thấy xác của cá sấu nhưng con rùa còn lại làm sao cũng không thấy bóng dáng đâu.
Trong nhà máy dường như chỉ còn lại mình sư tử, những con vật khác đều biến mất, bao gồm cả con khủng long đáng sợ kia.
Mà khủng long với tư cách boss lớn đâu?
Nó đang trung thành ngồi ở bên bồn hoa, ngẩng đầu nghe dặn dò của chủ tiệm.
Yến Lâu dịu dàng sờ chiếc đầu lớn của khủng long xanh lá cây và nói: “Các cậu làm rất tốt, từ nay về sau hi vọng các cậu có thể chung sống vui vẻ.”
Ảnh nói: “Tôi sẽ bảo vệ cậu ấy thật tốt.”
A Lỗi vội vàng nói: “Tôi, tôi cũng sẽ bảo vệ Ảnh!”
Yến Lâu cười nói: “A Lỗi nhát gan nên cần sự bảo vệ của Ảnh, Ảnh cũng cần A Lỗi bầu bạn, từ nay về sau các cậu là người quan trọng nhất của nhau, phải luôn tin tưởng, bảo vệ lẫn nhau.”
Đôi mắt to màu vàng lặng lẽ trượt sang bên cạnh, nếu không cẩn thận sẽ trở thành nửa cái mắt lé.
Ảnh nhận ra động tác của khủng long nên cũng nhìn qua đây, thế là khủng long xanh lá cây hoàn toàn biến thành mắt lé.
Khóe miệng của Yến Lâu co rút, không biết phải làm sao và nói: “Các cậu… bỏ đi, cũng xem như là hiểu ngầm đi.”