Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 39: 39: Khiêu Khích Vương Giả





Bánh bao sữa nhìn không rời mắt, còn cực kỳ hiếu kỳ.

Thế là quay ra hỏi Cố thích Phong đang chạy điên cuồng, với giọng trẻ con non nớt.

"Chú Cố, tự mình sinh là như thế nào vậy?"Cố thích Phong khóe miệng giật một cái, quên mất trong ngực còn có đứa nhỏ.

Cái này … làm sao cùng bánh bao sữa giải thích?Bánh bao sữa rất tò mò, Cố thích Phong còn chưa kịp nhìn bé liền nghe được con ma kia bỗng nhiên phát ra tiếng hét kinh khủng đến cực điểm.

Thanh âm kia rất có lực xuyên thấu, hắn mới nghe được nửa đã cảm giác toàn bộ đại não đều rung lên, đầu đau muốn nổ tung.

Bánh bao sữa nhẹ nhàng ôm lấy đầu chú Cố, trán cùng trán chú mà cọ xát.

Giọng bé rất nhỏ nhẹ mềm mại.

"Chú Cố không có việc gì, Tể Tể sẽ bảo vệ chú.

"Đầu Cố thích Phong đang bị k1ch thích muốn nổ tung, cảm giác được lạnh buốt từ đỉnh đầu đi xuống dưới, sau đó lan ra khắp đầu, nhưng trong nháy mắt thanh tỉnh, không còn thấy đau đớn nữa.

Cố thích Phong: "! ! "Điều này! ! Thật rung động!Không đợi hắn kịp rung động xong về khả năng của bánh bao sữa, liền nghe được tiếng bé khờ dại hỏi hắn.

"Chú Cố, chú mới vừa nói con ma kia có thể tự mình sinh là ý tứ kia sao?"Là có ý tứ gì?Ánh mắt bị con quỷ hấp dẫn.


Theo kinh nghiệm nghề y nhiều năm nói cho hắn biết, chỗ thịt mềm trước mặt đang rung lên kia kỳ thật! ! Là đầu lưỡi!Trong đầu hắn thoát ra ý nghĩ đầu tiên là: Trời ạ! Cái con ma lắp ráp lung tung kia thế mà còn có thể chơi trò dùng lưỡi truy kích.

Con mắt đang khống chế không nổi, nhìn tay nhỏ đang nắm lấy đầu lưỡi kia, sau đó thuận theo cánh tay nhỏ múp míp thịt nhìn lên, liền thấy bánh bao sữa mặt mũi tràn đầy hiếu kì nhìn hắn.

Cố thích Phong nuốt một ngụm nước bọt, gian nan lên tiếng.

"Tể Tể, vừa rồi Chú Cố một mực ôm cháu phải không?"Bởi vì quá kinh sợ, hắn sợ mình quên ôm bánh bao sữa chạy.

Bánh bao sữa nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy a.

"Sau đó bánh bao sữa nhướng mày lên biểu đạt sự hoang mang của mình: "Thế nhưng mà Chú Cố ơi, vì sao chú muốn ôm Tể Tể chạy?"Cố thích Phong vô thức trả lời: "Đương nhiên là phải tự cứu lấy mạng của mình rồi!"Bánh bao sữa đầu tiên là mê mang, sau đó cái hiểu cái không gật gật đầu.

"A, như vậy sao.

"Cố thích Phong: "! ! "Tư duy hỗn loạn, Cố thích Phong ý thức được mình ôm lấy bánh bao sữa đã dừng lại, vô ý thức nhìn quỷ vật bên kia.

Không nhìn thì thôi, nhìn rồi lại chuẩn bị vội chạy, nhưng chân làm sao cũng bước không được.

Cố thích Phong nhìn xem trên bụng con quỷ đang mở miệng bắt đầu chậm rãi lại mọc ra một đầu lưỡi mới, còn giống như hướng hắn thị uy vặn vẹo điên cuồng!Sau đó nhìn cái lưỡi biến thành một màn sương đen mà bánh bao sữa ghét bỏ vứt trên mặt đất, cả người không thoải mái.


"Thứ đó! ! Nó thật có thể tái sinh.

"Bánh bao sữa uốn nắn lại cho chú: "Chú Cố, chú không phải nói là tự sinh sao?"Cố thích Phong: "! ! "Hắn đến cùng tạo cái nghiệt gì, lại nhìn thấy thứ buồn nôn như vậy khiến người ta ngột ngạt như vậy, còn đối mặt với một màn này không cùng người trưởng thành, mà lại cùng đứa nhỏ ba tuổi rưỡi ngây thơ, làm hỏng tâm hồn trong sáng của trẻ con bằng lời nói?Cố thích Phong thở sâu: "Là tự sinh, cũng là tái sinh, tự sinh ý chính là liên tiếp sinh trưởng, cũng chính là lần nữa tái sinh?"Bánh bao sữa nhỏ bé lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra là như vậy! Vậy hắn quả thật có thể tự mình sinh!"Quỷ đồ vật: "! ! "Cho nên!Những người này không có năng lực của huyền môn nên chỉ có thể dựa vào múa mép khua môi công kích nó?Vậy nhưng thật sự là quá tốt!Vài phút có thể làm việc xong!Quỷ vật quyết định xử lý nhanh gọn, thân thể dài hơn mười mét đột ngột từ mặt đất nhô lên, thời gian nháy mắt liền chạy hơn mười mét đến trước mặt Cố thích Phong.

Cố thích Phong: "! ! "Khiêu khích vương giả!Hắn tại tìm đường chết a!Bánh bao sữa bỗng nhiên lên tiếng: "Người nuôi ngươi là ai a?"Con ma tức giận đến phát điên, không thèm để ý đến hai nhân loại yếu đuối như gà vào mắt, giọng nói lạnh tanh lại nhớp nháp thật kinh tởm.

"Không nói cho ngươi!"Hừ!Nghĩ … mấy người này ghê tởm nó!Nó cũng có cách làm mấy người khó chịu!"Chờ các ngươi chết, đi Địa Phủ! ! A, chết chính là chết, Địa Phủ cũng đều không đi được, bởi vì! ! "Quỷ đồ vật nói đến đây bỗng nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm hai người bằng một con mắt cá chết mọc ở trên đầu và một con mắt ở trên vai trái.

Bánh bao sữa nhìn thấy trong mắt nó có mong đợi.

Không nói a!Bánh bao sữa bĩu môi: "Kia không cần thiết lại tồn tại!"Lúc này bánh bao sữa bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng duỗi ra bàn tay nhỏ che mắt Chú Cố.

Cố thích Phong chỉ nghe được một tiếng hét thảm thiết, còn có cầu xin sự thương xót, rồi thấy một cơn gió âm lãnh đập vào mặt, sau đó toàn bộ thế giới bỗng nhiên yên tĩnh.

Cùng lúc đó, Bạch Minh Tư dùng phù chú xử lý một con quỷ vật, một cước đá văng cửa phòng làm việc.

Bánh bao sữa đang nghiêng đầu chán ghét quyệt miệng, liền thấy anh Minh Tư đầu đầy mồ hôi sắc mặt tái nhợt.

Đôi mắt Bánh bao sữa xoát một cái sáng lên.

"Anh Minh Tư, anh đến rồi!"Nói xong buông tay đang che mắt Cố thích Phong, ôm tay chú từ trong ngực trượt xuống mặt đất, nện bước nhỏ nhào về phía Bạch Minh Tư.

Bạch Minh Tư vội vàng đi nhanh mấy bước, xoay người ôm lấy thân thể nhỏ tròn tròn mập mập lên tay.

"Tể Tể, em thế nào?"Bánh bao sữa thở dài, khuôn mặt nhỏ đầy thịt biểu lộ sự ghê tởm, eo ôi.

"Em thấy buồn nôn, anh Minh Tư, Tể Tể muốn ăn đường, muốn ăn đồ ngọt thật ngọt ….

"Bạch Minh Tư với tư cách người thừa kế, chuyện ăn kẹo chỉ trẻ con mới làm, hắn xưa nay chưa bao giờ ăn.

Nghe bánh bao sữa mềm mại đáng yêu nói, hắn không chút do dự đáp ứng.

"Được, đợi lát nữa xuống dưới, anh Minh Tư lập tức mang Tể Tể đi mua.

"Nói xong hắn mới nhìn Cố thích Phong hỏi thăm: "Chú Cố, chú thế nào?"Cố thích Phong nhìn khắp bốn phía, bên ngoài không biết lúc nào thì bắt đầu mưa rào tầm tã, trời tối đen đưa tay ra gần như không thấy được năm ngón.

Mà hắn rõ ràng ôm bánh bao sữa chạy một hơi hơn mười mét, kết quả lúc này mới chú ý tới, bọn họ vẫn ở trong phòng như cũ.

Nhưng con ma kia không thấy nữa.

Cố thích Phong liền vội hỏi: "Minh tư, con ma buồn nôn kia đâu rồi?"Con ma: Ta đều đã không còn, có thể đừng gọi buồn nôn như vậy nữa được không?Bạch Minh Tư nghĩ đến lúc chạy đến bánh bao sữa có động tác nhỏ ghét bỏ lau miệng, trên mặt lộ ra một cái nụ cười ôn nhu.

"Chú Cố, đã bị cháu tiêu diệt rồi.


"Cố thích Phong kinh ngạc: "Cháu tiêu diệt?"Bạch Minh Tư gật đầu: "Chú Cố, cháu là người Bạch gia, tự nhiên cũng hiểu huyền học, vừa rồi vật kia mặc dù ghê tởm, nhưng cũng không tính lợi hại.

"Thứ lợi hại hơn đang ở phía sau kia.

Khi hắn đi lên trên này thì nhận được điện thoại của ông nội, hiện tại ông chắc là đang ở tầng một.

Nghĩ tới đây, Bạch Minh Tư không tiếp tục trấn an cảm xúc của Cố thích Phong nữa, ôm bánh bao sữa nhanh chóng hướng bên ngoài đi.

"Có người tại bệnh viện xếp đặt trận pháp, vận dụng tà thuật hại người, ông của cháu cũng tới, cháu chạy qua nhìn một chút.

"Cố thích Phong nhìn thấy trong hành lang những màn sương đen đang lẩn trốn, biết kia có thể là những con ma, vội vàng đuổi theo đi.

"Chú đi cùng cháu nhìn xem.

"Lúc quan trọng, dù là không không cần thiết nhưng mà hắn cũng phải chắn phía trước hai đứa bé mới được.

Bánh bao sữa nhắm lại mắt, đột nhiên hỏi Cố thích Phong.

"Chú Cố, phía dưới bệnh viện nơi lạnh nhất là nơi nào?"Cố thích Phong cùng Bạch Minh Tư đồng thời lên tiếng: "Nhà xác.

"Bánh bao sữa: "Anh Minh Tư, Chú Cố, chúng ta đến đó.

"Cố thích Phong: "! ! "Bạch Minh Tư: "! ! ".