Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 142: Cảm Giác Toàn Bộ Thế Giới Đều Yên Lặng




Cảm giác toàn bộ thế giới đều yên lặng.

Một hồi lâu, bà nội Hoắc mới yếu ớt lên tiếng.

"Trầm Huy, Trầm Lệnh, đứa bé kia...... Có thể là em trai ruột của hai đứa!"

Hoắc Trầm Huy: "......"

Hoắc Trầm Lệnh đã che mắt của bánh bao sữa: "......"

Bánh bao sữa bị che mắt nên không thấy được cha và bác cả đem cái chú út kia đá bay, nhưng bé nghe được tiếng vật nặng rơi xuống.

"Ba" Một tiếng vang lên, giường chiếu mềm mại, rơi cũng không quá mạnh.

Hoắc Trầm Lệnh lạnh lùng mở miệng: "Nếu thật là thân em trai ruột, càng nên đánh! Tể Tể là cháu gái ruột của hắn!"

Hoắc Trầm Huy: "Đúng! Tội còn tăng thêm một bậc!"

Lục tây Lăng không hiểu gì, cảm thấy tất cả đều trở lên mơ hồ: "......"

Ngược lại bốn anh em Hoắc tư Lâm, Hoắc tư Cẩn, Hoắc tư Tước và Hoắc tư Thần, vừa rồi nhìn thấy rõ ràng tướng mạo của người thanh niên này.

Thậm chí giật nảy mình!

Như là thấy được chú út!

Nhưng chú út không phải đã được đưa đến bệnh viện làm kiểm tra, bây giờ còn chưa trở về sao

Hoắc tư Tước thì thào lên tiếng: "Ông bà nội, cháu cảm thấy không cần làm DNA, đây là chú út của chúng ta không thể nghi ngờ!"

Hoắc tư Lâm, Hoắc tư Cẩn và Hoắc tư Thần rất nghi hoặc.

"Chỉ nhìn mặt thôi thì so với chút út đang ở bệnh viện không khác gì mấy!"

Hoắc tư Tước lắc đầu, bỗng nhiên đi tới gần em trai ngốc của mình.

Hắn tằng hắng một cái, sau đó nhanh chóng mở miệng.

"Trước đó có một lần chúng cháu cùng tư Thần ở bên ngoài gặp phải quỷ, tư Thần ban đầu bị dọa sợ, sau đó thì bộc phát trạng thái rất giống chú út này."

"Cháu tả lại cho mọi người xem!"

Hoắc tư Tước mím mím môi, lại ho khan hai tiếng, sau đó nhảy dựng lên.

"(Chửi thề)! Có ngừng lại hay không! Thật coi lão tử là bị dọa sợ quá à cái đồ quỷ muốn thân thể không có thân thể, muốn mặt mũi không có mặt mũi! Một thân âm khí cùng kiểu khói đạn giống nhau, sợ người khác không biết ngươi đã chết từ lâu rồi à, muốn ăn lão tử đúng không! Đến a! Lão tử ăn sầu riêng từ hôm qua, cắn một cái xuống bụng đầy phân, thì bảo đảm nhuộm ngươi thành mùi phân sầu riêng màu vàng! Để cho ngươi đến quỷ cũng ghét bỏ, thối ra tận chân trời!"

Hoắc tư Tước lại bổ sung: "Còn có lúc Tể Tể tỉnh lại dùng chăn mền bao lấy cái đầu, dáng vẻ đầy xấu hổ!"

Tự tôn của Hoắc tư Thần bộc phát: "...... Anh hai, em cũng là ăn ngay nói thật, em mấy ngày đó thật sự đã ăn sầu riêng!"

Tất cả mọi người: "......"

Bọn hắn để ý là có ăn sầu riêng hay không sao!

Bọn hắn để ý chính là......

Vừa rồi trạng thái bộc phát của Lục tây Lăng về ngôn hành cử chỉ, … cùng tư Thần đúng là cực kỳ giống nhau!

Còn có dáng vẻ chúi đầu ở trong đống chăn, rất giống bánh bao sữa.

Đương nhiên, bánh bao sữa rất đáng yêu, khiến trái tim bọn họ đều muốn tan chảy.

Lục tây Lăng thì có chút cay mắt!

Xác nhận qua tính cách và cách bộc lộ cảm xúc thì chắc chắn là chú cháu ruột không thể nghi ngờ!

Lục tây Ba thừa dịp người nhà họ Hoắc đều đang hoài nghi thân phận em họ, vội vàng cầm chăn đắp lên cho em.

Cho dù có muốn trộm chuồn êm cũng không có cách nào, cửa phòng khắp nơi đều là người nhà họ Hoắc.

Đương nhiên mấu chốt nhất là em họ một tấm khăn để che cơ thể cũng không có.

"Tây Lăng, em......"

Đùi Lục tây Lăng đau nhức, hai bên chân đều bị đạp, lúc này ngồi phịch ở trên giường, đầu trở lên trống rỗng, cảm thấy có thể là mình đang nằm mơ.

Hắn hi vọng ác mộng này nhanh chóng trôi qua.

Không chỉ có ma quỷ, còn có ảo tưởng mình là con của nhà có tiền, hiện tại cha ruột mẹ ruột giàu có đều tìm tới cửa!

Giấc mộng này hắn thật sự không có can đảm tiếp tục!

Hắn thì thào lên tiếng: "Ngủ thiếp đi, ngủ thiếp đi, ngủ thiếp đi......"

Lục tây Ba: "......"

Ông nội Hoắc thanh âm khàn khàn già nua vang lên trong phòng, rất bình tĩnh trầm ổn.

"Bác sĩ Lục, cậu biết em họ cậu là nhóm máu gì không"

Lục tây Ba đương nhiên biết.

"Nhóm máu B!"

Ông nội Hoắc hơi gật đầu: "Đã vậy phiền phức bác sĩ Lục hiện tại cùng chúng tôi đi đến bệnh viện một chuyến, làm giám định người thân cho hai ông bà già này và em họ của cậu!"

Lục tây Ba: "A! Được a"

Không đợi Lục tây Ba hỏi lại, Ông nội Hoắc nhìn sang, nhóm người Hoắc Trầm Huy liền tránh ra hai bên, hai vệ sĩ luôn đứng ở cách đó không xa rất nhanh đi vào.

Dùng chăn mền quấn lấy Lục tây Lăng đang nói lẩm bẩm, nâng lên rời đi.

Lục tây Ba: "Ai......"

Bánh bao sữa vội vàng lên tiếng: "Không sao đâu, bác sĩ Lục không cần lo lắng nha, các chú vệ sĩ đều là người rất tốt, bọn hắn chỉ là đưa chú út đi trước thôi."

Lục tây Ba: "......"

Được rồi! Đi làm giám định thân nhân thì đi làm giám định thân nhân, hắn không tin Tây Lăng thật sự là con cháu của Hoắc gia!

Mặc dù......Nhìn dáng dấp thật sự rất giống!

Người nhà họ Hoắc mang Lục tây Lăng vừa đi, người luôn im lặng làm cho bản thân mình như trở thành không khí, Giang Lâm vẫn còn trong trạng thái đang kinh hãi.

Cho nên...... Tiểu thư của hắn là thế nào a.

Nhìn mấy người nhà ông chủ hình như cũng không biết!

Vấn đề này quá lớn rồi!

Giang Lâm không dám tùy tiện nói cho người nhà của ông chủ, quyết định trước ổn định tâm tình, tìm thêm chứng cứ!

——

Ba giờ sau, kết quả được đưa ra.

Lục tây Ba nhìn kết luận phía trên tờ kết quả giám định, nhịn không được dụi mắt.

"Tôi là đang nhìn lầm sao!"

Lục tây Lăng ngồi ở bên cạnh, cũng nhìn thấy dòng kết luận kia, nhất là đọc xong nội dung xác nhận quan hệ cha con, càng hoài nghi bản thân mình bây giờ vẫn còn đang trong mộng.

Hắn một bên đập vào đầu mình, một bên tự lẩm bẩm, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.

"Giấc mộng này của mình...... Lúc nào mới có thể tỉnh"

Ông nội Hoắc cùng bà nội Hoắc lại nghĩ là: Đứa con trai út nhìn có vẻ ngốc! Đặc biệt ngốc! Gan cũng nhỏ!

Nhưng đây là con ruột bọn họ, nhát gan thì để về nhà tập luyện thêm vậy!

Hoắc Trầm Huy cùng Hoắc Trầm Lệnh nghĩ là: Đứa em trai này mặc dù nhìn đầu đầu óc không được minh mẫn, nhưng có thể nhanh như vậy tìm được em trai, mặc dù quá trình rất khó nói nhưng kết quả kiểm tra là nằm trong dự liệu.

Hoắc tư Lâm, Hoắc tư Cẩn và Hoắc tư Tước nghĩ: Hiện tại biết tính tư Thần giống ai rồi, bọn hắn như nhìn thấy bộ dáng ngốc nghếch của tư Thần sau khi lớn lên!

Hoắc tư Thần đang ôm bánh bao sữa liền hắt xì mấy cái liên tiếp.

"Hắt xì!" …

"Hắt xì!" …

Bánh bao sữa vội vươn tay vuốt vuốt mũi cho anh ba.

Hoắc tư Thần trong nháy mắt được an ủi.

"Cảm ơn Tể Tể."

Bánh bao sữa cười duyên: "Anh ba không cần khách khí."

Hoắc tư Thần cùng bánh bao sữa nói thì thầm: "Tể Tể, em nói xem có phải chúng ta có hai chú út không?"

Bánh bao sữa ngẩng đầu, nhìn sang bên chỗ mấy người lớn đang đứng.

"Anh ba, vấn đề này Tể Tể không biết a, bởi vì hai chú út đều là người sống, Tể Tể thông hiểu quy tắc của địa phủ, nhưng không biết ở nhân gian như thế nào nha."

Hoắc tư Thần có chút phát sầu: "Lúc trước, chú út kia rất biết lấy lòng bà nội, trừ Hoắc An An ra, bà rất thích chú ấy."

Bánh bao sữa không biết nói cái gì cho phải, cho nên không nói tiếp.

Hoắc tư Thần thở dài, nhất thời quên bên trong phòng khắp nơi đều là người, than thở.

"Ai! Lúc Vượng Tài bị đưa đi, anh ba đã khóc bù lu bù loa lên, nếu như chú út kia bị đưa đi, Tể Tể, anh ba chắc là lại khóc nữa."

Bánh bao sữa nghiêm túc gật đầu: "Tể Tể biết, cha ở địa phủ nói qua, nuôi con chó mà phải xa nó cũng sẽ khổ sở, huống chi là người!"

Hoắc trầm Vân đang muốn lợi dụng tình cảm hơn hai mươi năm để lưu lại: "......"

Hai đứa ranh con, chờ hắn giải quyết bà lão kia, quay đầu nhất định sẽ trừng trị chúng!

"Cha, mẹ, con......"

Lục tây Ba không hiểu nổi cùng Lục tây Lăng đang tê dại nghe thấy thanh âm này trong nháy mắt từ trên ghế salon đứng bật lên.

"Hoắc trầm Vân, tên cặn bã này, ngươi còn dám xuất hiện tại trước mặt chúng ta!"

Hoắc trầm Vân sửng sốt.

Hắn không nghĩ tới, lúc hai ông bà để cho người đưa hắn mang tới, thì hai anh em Lục tây Ba và Lục tây Lăng đều ở đây.

Khi nhìn thấy Lục tây Lăng, trong nháy mắt tâm hắn gần như phát lạnh.

Nhìn tình huống này, người nhà họ Hoắc không chỉ biết hắn căn bản không phải là Hoắc trầm Vân, thậm chí còn tìm được Hoắc trầm Vân thực sự.

Có Lục tây Ba cùng Lục tây Lăng hai anh em ở đây, hắn làm những chuyện gì ở ngành giải trí rất có thể sẽ bị lộ tẩy hết!

Tâm Hoắc trầm Vân như chìm xuống đáy vực, đối với bánh bao sữa vạch trần thân phận của mình càng thêm thống hận!

Muốn trừng trị Minh Tể Tể và Hoắc tư Thần, tất nhiên ở lại Hoắc gia sẽ dễ dàng hơn.

Thân phận cậu ba nhà họ Hoắc giúp hắn làm mọi việc trong ngành giải trí đều rất thuận lợi, phía sau còn có Hoắc thị hậu thuẫn, dù cho hắn có chọc thủng trời thì hai người cha mẹ này cũng sẽ bảo vệ hắn!

Cho nên, hắn nhất định phải lưu lại!