Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 102: Tên Bại Hoại Này Muốn Tìm Cha Mượn Binh?




Bánh bao sữa đã thấy rất nhiều hồn ma có đôi mắt vô hồn, mờ mịt trống rỗng, cho nên bé giả bộ như đang bị điều khiển không hề có chút khó khăn nào.

Hai mắt to đen láy trong nháy mắt mất đi tiêu cự, nhìn vào khoảng không một cách vô định.

Bởi vì bé mập mạp tròn béo, cho nên khi thân thể bắt đầu cứng ngắc đi ra ngoài, trông bánh bao sữa nhìn ngơ ngác đần độn, nhưng lại rất đáng yêu.

Hứa Dao cùng Hoắc An An cũng không hề rời khỏi câu lạc bộ, mà là đi phòng riêng của mình ngồi theo dõi.

Nhìn thấy bánh bao sữa từ trong phòng đi ra, cô lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho ai đó.

"Đã ra khỏi cửa rồi."

"Tốt!"

Ở dưới lầu, bánh bao sữa vừa đi ra ngoài không bao lâu, thì Bạch Minh Tư cũng vội vàng chạy đến.

Nhìn thấy Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần, Bạch Minh Tư vội vã lên tiếng.

"Tể Tể đâu rồi?"

Hoắc tư Thần lập tức mở miệng: "Tể Tể nói có gì đó đang thao túng em ấy, anh hai nghĩ muốn tìm người đứng sau nên bảo Tể Tể đi ra ngoài, nhưng mà có người đi theo."

Bạch Minh Tư tâm cũng đi theo luôn rồi: "Em ấy đi đằng nào?"

Hoắc tư Thần chỉ hướng bên phải: "Bên kia."

Bạch Minh Tư gật gật đầu, nhanh chóng đuổi theo.

Vì cũng muốn tìm kẻ đứng sau chuyện này, cho nên đi sang bên kia cũng rất thận trọng.

Cùng lúc đó, Hoắc tư Tước thông qua điện thoại nhanh chóng theo dõi toàn bộ hệ thống camera giám sát của câu lạc bộ.

Hoắc tư Thần nhìn anh hai trên điện thoại di động động tác tay nhanh nhạy giống như chỉ nhìn thấy được tàn ảnh ngón tay, giơ ngón tay cái lên tán thưởng anh hai.

"Tuyệt!"

Hoắc tư Tước vỗ một cái bả vai hắn: "Đi thôi, chúng ta cũng đi theo, nếu có người đi theo thì em cũng phải biểu diễn tài lẻ của mình!"

Hoắc tư Thần trong ba anh em thì lại là người có khí lực lớn nhất, đừng nhìn c ậu nhỏ nhất nhưng so sức mạnh đánh nhau, cho dù là Hoắc tư Cẩn ở đây cũng không bằng.

Chỉ là huynh đệ ba người thường ngày ở chung, Hoắc tư Cẩn cùng Hoắc tư Tước trực tiếp dùng trí thông minh nghiền ép hoàn toàn cậu em trai chỉ biết dùng sức mạnh này.

Hoắc tư Thần nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng bóng, ánh mắt rất lạnh lùng hung hăng.

"Dám tính kế Tể Tể nhà ta, em không đánh bọn chúng răng rơi đầy đất mới lạ!"

"Đi!"

......

Hoắc tư Tước vừa ra cửa, đột nhiên chú ý tới một ánh nhìn từ lan can trên lầu.

Hoắc tư Thần cũng ngẩng đầu nhìn theo, hai người thấy Hứa Dao cùng Hoắc An An lúc trước đã mang theo Hứa Giai tuệ rời đi.

Hoắc tư Thần nhíu mày, Hoắc tư Tước cười nhạt.

"Đi thôi!"

Loại thời điểm này, Hoắc tư Thần tuyệt đối nghe lời.

"Vâng!"

Ở trên lan can, Hoắc An An có chút bất mãn nhìn về phía Hứa Dao.

"Chị Dao Dao, nếu như chúng ta bị hoài nghi......"

Cô trách Hứa Dao nhất định còn phải ghé ra đây nhìn, Ba anh em Hoắc gia trừ Hoắc tư Thần đần độn ra thì hai người Hoắc tư Cẩn cùng Hoắc tư Tước đều rất thông minh.

Nếu như bị hoài nghi thì bản thân Hoắc An An về sau ở Hoắc gia có thể sống dễ chịu được không?

Nghĩ tới đây hơi cúi đầu xuống, ánh mắt cô lại nhìn thoáng qua về phía Hứa Dao nhiều hơn mấy phần hàn ý.

Khi cần thiết, không có gì là không thể hy sinh, từ bỏ.

Một chị họ không có đầu óc mà thôi!

Hứa Dao lại bình chân như vại: "Không sợ! Chúng ta vừa rồi không trốn không né, thái độ cực kỳ thoải mái hào phóng, nếu như chột dạ thì làm gì có ai dám cùng bọn hắn trực tiếp đối mắt?"

Hoắc An An gật đầu đồng ý: "Vẫn là chị Dao Dao thông minh."

Hứa Dao cười: "Đúng vậy! Chờ xem, lần này chị nhất định làm cho Minh Tể Tể ăn quả đắng!"

Hoắc An An trong đầu hệ thống nhắc nhở nàng.

【 Hỏi Hứa Dao xem điều khiển Minh Tể Tể làm cái gì? Ta không kiểm tra được. 】

Hoắc An An nội tâm kinh ngạc, bởi vì đặc thù của hệ thống, mặc kệ là thuốc gì hay kể cả là ma tuý thì hệ thống cũng đều có thể phát hiện ra.

Hoắc An An lập tức nhìn Hứa Dao: "Chị Dao Dao, Minh Tể Tể vì sao ngoan ngoãn nghe lời như vậy mà đi ra? Em ấy nhìn giống như...... Mộng du vậy nhỉ."

Chẳng lẽ chính là thuật pháp của huyền môn?

Hứa Dao đắc ý cười lên: "Là đội phó Tống cho chị phù khôi lỗi."

Hoắc An An ánh mắt xoay tròn hỏi lại: "Phù khôi lỗi?"

Hứa Dao cười giải thích: "Đúng! Vừa rồi lúc chúng ta giữ tiểu Tuệ chị thừa dịp con bé đó không chú ý liền dán lên người, hiện tại đã kích hoạt, con bé liền biến thành khôi lỗi bị điều khiển rồi."

Hệ thống trong đầu Hoắc An An hùng hùng hổ hổ.

【 Ghê nhỉ! Đây không phải kịch bản tổng giám đốc hào môn sao? Cho dù biết chị họ cô là cái gọi người huyền môn, ta lại nghĩ là người chỉ biết lừa gạt, hết ăn lại uống! Thế mà thật sự có loại như thế tồn tại!】

Hoắc An An lập tức nghĩ tới Minh Tể Tể.

【 Thế Minh Tể Tể thế nào, có thể hay không......】

Hệ thống không chút do dự cho ra đáp án.

【 Tám chín phần mười là ma quỷ! Nó lần đầu xuất hiện ở Hoắc thị trang viên là dưới gốc hòe lớn đằng sau núi của trang viên, ma quỷ đặc biệt thích cây hòe!】

Hoắc An An: "......"

【 Cho nên...... hệ thống nhân vật phản diện là ma quỷ? 】

Hệ thống cũng có chút không bình tĩnh.

Nhưng ngay lúc Hoắc An An còn đang đoán không ra cảm xúc của nó thì hệ thống đã kịp thời ổn định.

【 Cho dù là ma quỷ thì cũng không quan trọng, ngươi là nhân vật chính của hệ thống chân mệnh thiên nữ, mà vừa rồi ta đã kiểm tra lại, những nhân vật ẩn trong huyền môn này rất ít khi được nhắc đến, tự xưng là cơ quan ngành đặc biệt, có thể thấy được vẫn ưu tiên kịch bản“tổng giám đốc hào môn“. 】

Hoắc An An nghe xem như đã hiểu rõ.

【 Cho nên thế giới này vẫn có ma quỷ và cả yêu quái, nhưng tổng thể mà nói thì con người vẫn chiếm vị trí chủ đạo. 】

Hệ thống đồng ý đáp.

【 Đúng!】

Hoắc An An rơi vào trầm tư.

Hứa Dao nhìn thấy cô đang nhìn chằm chằm xuống dưới mặt đất mà không nói lời nào, nhẹ nhàng kéo cô một cái.

"An An, chúng ta đi đánh bowling đi."

Hoắc An An hồi thần, vừa vặn em gái nhỏ Hứa Giai tuệ từ trong phòng đi ra, nghe được chị gái nói muốn đi đánh bowling liền vui vẻ hoan hô.

"Chị, tiểu Tuệ cũng muốn đi đánh bowling."

Hoắc An An rất không thích trẻ con, nhất là đứa trẻ bị làm hư hay khóc rống lên, còn không thuận mắt bằng nhìn Minh Tể Tể.

Nhưng bây giờ hệ thống suy đoán Minh Tể Tể có thể là ma quỷ, Hứa Dao là người huyền môn nên cô chọn đứng bên Hứa Dao.

Chí ít lúc cần thiết...... Hứa Dao vẫn có thể giúp chắn đỡ một hai.

"Được, vậy chúng ta đi đánh bowling."

Hoắc An An không biết bánh bao sữa đang ở bên trong khu vườn nhỏ cách đó không xa.

Bên trong khu vườn có một hồ nước nhân tạo được bao quanh bởi cây cối xanh tươi và hương hoa dễ chịu.

- ---

Tống Kiều bởi vì không giết được Trần Kiến đào, nên bây giờ bị cơ quan ngành đặc biệt hạ lệnh đuổi bắt, bây giờ giống như là chó nhà có tang không biết đi đâu về đâu.

Hắn ta sử dụng bùa tàng hình sau đó tiến vào trong khu vườn này núp ẩn chờ Hứa Dao gọi điện thoại tới.

Chờ được đến lúc nhìn thấy bánh bao sữa xuất hiện trong tầm mắt, Tống Kiều trốn đông trốn tây một tuần nay đáy mắt b ắn ra những tia ngoan độc và điên cuồng.

"Minh Tể Tể!"

Một tuần vừa rồi hắn đã thăm dò rõ ràng, Minh Tể Tể mặc dù vừa tới Hoắc gia không bao lâu, nhưng đã trở thành bảo bối trên đầu quả tim của Hoắc trầm Lệnh.

Nếu như có thể làm cho Minh Tể Tể cam tâm tình nguyện đi theo hắn, thì có gì phải sợ Trần Kiến đào?

Đứa nhỏ này thế nhưng còn có thể dự báo tương lai!

Đương nhiên, nếu như bánh bao sữa không thức thời, hắn sẽ dùng biện pháp giữ lại bánh bao sữa.

Có đứa nhỏ này trong tay thì đám người Hoắc trầm Lệnh phải nương tay với hắn, ném chuột sợ vỡ bình.

Tống Kiều xuất ra cờ chiêu hồn, cắn ngón tay trỏ của mình nhỏ vào trên cờ một giọt máu.

Trên cờ đen vẽ những chiếc đầu lâu tinh xảo như một vật chết, sau khi hút máu tươi thì trở nên sống động hơn mà bằng mắt thường có thể nhìn thấy được.

Đối phó với bánh bao sữa rất có bản lĩnh này, Tống Kiều quyết định dùng toàn lực ứng phó.

Cho nên hắn xuất ra tất cả kỹ năng của mình, lợi dụng cờ chiêu hồn bắt đầu triệu hoán những con quỷ dưới Địa Phủ lên.

Ma quỷ dưới địa phủ cùng với ma ở trên nhân gian cũng không giống nhau, chúng là có tổ chức quản lý.

Người trên nhân gian gọi là âm binh.

Sức chiến đấu cùng với ma quỷ phiêu đãng ở nhân giới hoàn toàn không cùng đẳng cấp, chúng được bảo vệ bởi luật lệ và chế độ của Địa Phủ.

Nhìn thấy bánh bao sữa bước phạm vi mà hắn bố trí trận pháp, Tống Kiều liền ném cờ chiêu hồn ra.

"Lên!"

Bánh bao sữa ở đằng xa: "......"

Lệnh bài vương lệnh nhỏ ở sâu trong mi tâm bé ẩn ẩn rung động.

Bánh bao sữa không rõ ràng cho lắm cảm thấy nghi hoặc cùng bối rối.

"Tên bại hoại này muốn tìm cha mượn binh sao?"

Bé nháy nháy mắt to, hoang mang khó hiểu.

"Mượn binh đánh ai nha?"