Tình yêu của đôi em út chớm nở, những người anh trong nhà cũng được dịp bình yên.
"Cuối cùng, cuối cùng cũng đã chờ được đến ngày mà hai thằng em trai yêu quý không làm phiền chúng ta rồi." Trương Thiệu Viễn xúc động nói ra những lời sâu thẩm trong tim.
Anh là người luôn ngày đêm cầu mong cho Quân Hạo và Tư Nhuệ thành đôi, nguyên nhân rất đơn giản là vì nếu hai em trai yêu quý hào thuận thì mấy món đồ anh mua về nhà sẽ được bình yên không sứt mẻ.
Hạ Tuấn Lâm và Tống Tư Lâm ngồi ở cạnh bên, nhìn Trương Thiệu Viễn vui mừng mà thờ dài.
"Hai đứa sao vậy?" Trương Thiệu Viễn hỏi.
"Anh còn hỏi nữa? Anh vui vẻ vì tình yêu của hai đứa nhóc đó, còn em và Hạ nhi thì muốn khóc thét tại chỗ luôn đó." Tống Tư Lâm bất lực ném nguyên trái táo lên người Trương Thiệu Viễn.
"Vì sao chứ?"
"Hôm nay, em và Hạ nhi có lịch tập nhảy cùng với hai em trai yêu quý của anh.
Chuyện sẽ rất bình thường, nếu như không có sự việc phát sinh trong lúc luyện tập."
"Chuyện này để em kể..." Hạ Tuấn Lâm im lặng nãy giờ, vừa nghe nhắc đến lại khí huyết nóng lên, hì hục kể lại mọi chuyện.
Hồi tưởng của Hạ Tuấn Lâm:
8:00 sáng tại công ty Thịnh Thế World
"Hôm nay, chúng sẽ duyệt chủ đề cho phần nhảy của 4 người trong công diễn lần này." Lý Thương nghiêm túc nói.
"Đã rõ." Cả bốn người đồng thời gật đầu, tất cả đều đã xem qua kịch bản tóm gọn nên không có quá nhiều ý kiến.
"Trước khi chia vai cho từng người, cô muốn nói sơ qua lần nữa về câu chuyện chúng ta phải diễn đạt cho bài hát lần này." Lý Thương đi đến ghế ngồi xuống, sau đó lật trang đầu của kịch bản "Câu chuyện lần này, kể về chuyện tình của một mật vụ Y và trùm buôn bán vũ khí W.
Cuộc tình cả hai vô cùng mặn nồng, cho đến một ngày W phát hiện Y là gián điệp.
Lúc này cả hai xảy ra mâu thuẫn nhưng W vẫn không nỡ ra tay với Y, trong lúc cả hai dằn có thì lính bắn tỉa K muốn ra tay với W, khi viên đạn được phóng ra thì Y đã đỡ lấy nó thay W.
Câu chuyện kết thúc ở đoạn W ôm chầm lấy Y khóc, chỉ trách cho cả hai yêu nhau nhưng lại đứng ở hai đầu đối địch."
Mọi người chăm chú lắng nghe lão sư kể, sau đó lại nhận ra một vấn đề.
"Bọn em trình diễn 4 người, nhưng tại sao kịch bản chỉ có 3 người là W - Y - K?" Lưu Quân Hạo trực tiếp hỏi.
"Một người còn lại sẽ đóng vai người kể chuyện."
"Tức là chỉ có 1 người hát thôi a?" Nghiêm Tư Nhuệ không giấu được kinh ngạc.
Lý Thương lắc đầu.
"Vậy thì chia thế nào a? Bọn em vẫn chưa hiểu rõ ý định của lão sư lần này." Tống Tư Lâm cau mày.
"Người dẫn chuyện và K sẽ là hát chính, còn W và Y vẫn hát nhưng lời mà hai người này hát sẽ giống như là đang đối thoại hơn."
Mọi người hầu như đã hình dung được những gì Lý lão sư vừa nói, âm thầm cảm khái lần này chơi cũng lớn thật.
Vừa hát vừa nhảy đã khó, lần này còn phải diễn ra một câu chuyện SE.
Xem ra công ty quá biết tận dụng rồi.
"Lão sư." Hạ Tuấn Lâm bất ngờ nói lớn "Chúng em đã nắm nội dung rồi, thế còn việc lựa chọn từng vai diễn thì sao ạ?"
Lý Thương híp mắt cười.
"Cô chỉ chờ có câu hỏi này của mấy đứa."
"Cô cười gian xảo quá." Lưu Quân Hạo không ngần ngại nói thẳng "Có vẻ là chọn vai cho từng người luôn rồi."
"Hahhaa đúng là chọn vai xong rồi." Lý Thương vừa cười vừa đi đến vỗ vai Lưu Quân Hạo "Nhìn em cũng gian ác lắm, nên em đóng vai W đi."
"Haaahaa~ cô thâm quá nha."Lưu Quân Hạo giật giật khoé môi.
[t/g giải thích xíu: ở trên Văn nói cô Lý gian xảo, cô Lý liền nói lại là do Văn đóng vai phản diện hợp nên được vào vai ông trùm.]
"Uầy~ nếu Quân Hạo vai W thì em đoán được người đóng vai Y là A Tống rồi." Nghiêm Tư Nhuệ nói.
Lưu Quân Hạo: (>..