Minh Thiên Hạ

Chương 599: 599: Bát Mân Chi Loạn 6





Ngày mùng 9 tháng 10, Trịnh Chi Long mất bảy ngày.

Có người trong Thập Bát Chi đề nghị, rắn không đầu không được, nên tuyển ra người đứng đầu mới rồi.

Trịnh Chi Báo đề nghị cháu mình Trịnh Sâm làm đầu lĩnh, nhưng bị người Thập Bát Chi lấy lý do tâm chí chưa trưởng thành, hơn nữa chưa có công lao gì phủ quyết, chỉ cho Trịnh Sâm vị trí phó thủ lĩnh.

Lúc này Trịnh Chi Báo đứng ra, lấy lý do vì áp lực quần hùng kế thừa ý chí huynh trưởng, gánh lấy chức vị thủ lĩnh cho chất nhi, trở thành lão đại của liên minh hải tặc Thập Bát Chi.

Thế nhưng người trong Thập Bát Chi đại đa số là hải tặc bất thuần, tên nào cũng hùng cứ một phương, khi còn Trịnh Chi Long còn thì không ai phản đối, Trịnh Chi Báo làm sao mà đủ uy để khuất phục quần hùng.

Năm xưa Trịnh Chi Long giết Hứa Tâm Tố, giết Lý Khôi Kỳ, giết Lưu Hương, đánh bại người Hà Lan, giao hảo với Nhật Bản, khai hoang ở Đài Loan mới thành bá chủ trên biển.

Ngay cả người Hà Lan cũng không thể qua mặt Trịnh Chi Long trực tiếp giao dịch với người Nhật.

Uy danh của hắn là do từng nhát đao chém ra, không ai dám xem nhẹ, nay Trịnh Chi Long chết, tảng đá lớn đặt trên lòng đám hải tặc đã bỏ đi, mỗi tên bắt đầu có tính toán cho riêng mình.

Vì thế mà lòng người dễ đổi.

Lòng người dễ đổi không chỉ có hải tặc, ngay cả người Hà Lan chiếm cứ đảo Đài Loan cũng cho rằng cơ hội của mình tới rồi, bắt đầu lặng lẽ hướng tới quần đảo Bành Hồ.


Trong kế hoạch của Hàn Lăng Sơn, mắt xích quan trọng nhất chính là khơi lên chiến tranh hỗn loạn ở vùng Bát Mân này, bởi thế giết xong Trịnh Chi Long, hắn nhân hướng gió thích hợp ngựa không ngừng vó tới phủ Chương Châu.

Lần này mục tiêu của hắn là người Hà Lan.

Gia tộc Trịnh thị đã thành một thùng thuốc nổ, chỉ cần đốm lửa nhỏ là nổ tung, Hàn Lăng Sơn định làm đốm lửa đó.

Lực lượng Trịnh thị trong Thập Bát Chi quá cường đại, nếu như không thể đánh lạc hướng sự chú ý của chúng, huyện Lam Điền muốn khai thác vùng Bát Mân khó bằng lên trời.

Đó là nguyên nhân trọng yếu Trịnh Chi Báo dám hợp tác với Vân thị, hắn ăn chắc rằng, Vân thị là hổ trên núi, cho dù muốn lợi ích chỉ là mảng thương mại đường xa, chứ không thể tranh đoạt tuyến thương mại Nhật Bản, Đài Loan thậm chí tới Triều Tiên cùng hắn.

Chỉ cần Trịnh thị nắm chắc ba nơi này là ở vào thế bất bại.

Hắn nào có biết lòng tham của con lợn rừng Vân Chiêu đâu phải chút mậu dịch trên biển có thể thỏa mãn.

Quần đảo Bành Hồ căn bản không có bách tính Đại Minh, nơi này là thiên đường của đám hải tặc, bọn chúng chiếm cứ các hải đảo có nguồn nước, cứ như quốc gia nằm ngoài luật pháp.

Bất kỳ ai quen thuộc bới đại dương đều hiểu tầm quan trọng của quần đảo Bành Hồ, chiếm cứ nơi này lên phía bắc có thể tới quần đảo Mã Tổ Liệt, Chu Sơn, xuống phía nam có thể tới quần đảo Đông Sa, Nam Sa.

Đồng thời thông tới các nước Nam Dương, từ đó khống chế làm ăn trên biển Nhật Bản, Triều Tiên từ xa.

Người Hà Lan hiểu, nếu như không thể thừa lúc Trịnh thị không rảnh để ý tới quần đảo Bành Hồ để chiếm lĩnh nơi này, tương lai Trịnh thị sẽ dùng quần đảo này làm bàn đạp tranh giành Đài Loan với họ.

Đây chẳng qua là vấn đề ra tay trước hay sau mà thôi.

Vẻn vẹn sáu ngày sau cái chết của Trịnh Chi Long, người Hà Lan đã tấn công đảo Bạch Sa lớn thứ ba trong quần đảo Bành Hồ.

Tên hải tặc Trần Lục đóng ở trên đảo Bạch Sa dưới sức công kích của hỏa pháo mãnh liệt từ thương thuyền vũ trang của người Hà Lan không sao kháng cự được phải lui tới đảo Ngư Ông gần đó.

Đợi đám Trần Lục hốt hoảng chạy lên đảo Ngư Ông thì nghênh tiếp hắn là mưa đạn dày đặc, hơn 200 tên hải tặc toàn bộ chết trên bãi cát đảo Ngư Ông.

Hàn Lăng Sơn vừa mới xử trí xong thi thể đám Trần Lục thì chiến thuyền của người Hà Lan xuất hiện trên mặt biển, hắn đứng trong rừng cây dùng ống nhòm nhìn một lúc rồi đợi người Hà Lan lên bờ, hắn không định tranh hùng trên biển với người Hà Lan.

Thương thuyền vũ trang cao lớn như lầu gác cập bờ đảo Ngư Ông, hỏa pháo trên đảo liền ra uy, đáng tiếc loại tiểu pháo Phật Lãng Ky này trừ bắn tóe nước trên biển ra thì chẳng thể làm gì được, ngay cả cản bước tiến của người Hà Lan cũng không làm nổi.

Từng làn khói bốc lên trên thương thuyền vũ trang, tiếp ngay đó là vô số đạn pháo đen xì xì bay tới như mưa, trong thời gian ngắn đã bắn tan nát đảo Ngư Ông, toàn bộ hệ thống phòng ngự trên bãi biển bị đánh nát hoàn toàn.


Hàn Lăng Sơn cau mày nhìn cây dừa bị hỏa pháo bắn gãy, hắn không ngờ hỏa pháo người Hà Lan lại lợi hại tới thế.

Thuyền từ từ áp sát đảo, khi tới gần chỗ nước nông, trăm chiếc thuyền nhỏ được thả xuống từ hai thương thuyền vũ trang, quân tốt Hà Lan mặc giáp sắt leo mạn thuyền, đổ bộ dưới sự yểm hộ của hỏa pháo.

Trận này coi như không cách nào đánh nổi rồi, Hàn Lăng Sơn lệnh 500 thuộc hạ lui về trung tâm đảo.

Không biết đối thủ đã đổi người, người Hà Lan vẫn giành cho đám hải tặc Trần Lục đủ sự coi trọng, sau khi đổ bộ bọn họ không lên đảo ngay mà dựng trại ở bãi biển, chuẩn bị tiến chắc đánh chắc.

Vì thế trong ráng chiều, cảnh tượng người kim loại qua lại trên bãi biển làm đám thủ hạ của Hàn Lăng Sơn sợ hãi, bốn lão tặc Vân thị cười gằn, nói một tiếng với Hàn Lăng Sơn rồi vào rừng.

Một canh giờ sau trời tối hẳn, đám lão tặc Vân thị quay về mang theo hai tên quân tốt Hà Lan bị đánh ngất.

Nhìn áo giáp của người Hà Lan, Hàn Lăng Sơn bất thình lình tuốt đao chém xuống, khiến quân tốt người Hà Lan vừa bị hất nước lạnh đánh thức nhìn thấy cảnh đó thì kinh hãi hét lên.

Tiếng hét chưa dứt thì giáp sắt của hắn bị trường đao của Hàn Lăng Sơn chém rách, nhưng không làm bị thương da thịt người Hà Lan,.

“ Chẳng qua chỉ đến thế.

“ Hàn Lăng Sơn nhổ nước bọt khinh miệt, nói với bộ hạ: “ Đến ngươi.

”Tác chiến với người Hà Lan lông tóc đỏ mắt xanh cao lớn như ác quỷ, đám bộ hạ của hắn có chút sợ hãi, nhưng hai con ác quỷ có hung dữ tới mấy cũng là tù binh rồi, bởi thế họn họ lấy can đảm bước tới học theo Hàn Lăng Sơn chém xuống.

Lực đạo không đủ, độ chuẩn xác cũng thiếu, áo giáp chỉ rách một đoạn nhỏ, nhưng thân thể tên quân tốt người Hà Lan lại chảy máu.


Hàn Lăng Sơn mặc tên quân tốt người Hà Lan đó gào thét, hắn cần phải luyện quân, đây là cách đơn giản trực tiếp nhất, nếu không sẽ không đánh tan được nỗi sợ trong lòng, hô: “ Tiếp theo.

”Từng người một tiến lên, tới khi 500 người thử nghiệm xong thì hai tên quân tốt người Hà Lan cùng khôi giáp biến thành thịt băm.

“ Mai cứ như thế mà đánh, nếu ai sợ thì nhặt một miếng thịt của chúng mà ăn.

“ Hàn Lăng Sơn nói xong nhảy lên võng mắc giữa hai cây dừa, ôm trường đao ngủ:Cũng không biết là có ai ăn thịt không, Hàn Lăng Sơn nhìn thấy người Hà Lan cầm súng bắt đầu lục soát trong đảo.

Rất lạ, đi trên cùng không phải là quân tốt, mà là một tên thần phụ đội mũ đen, tay ông ta xách thứ giống như lư hương, vừa tụng kinh vừa dựa theo phương hướng quan chỉ huy chỉ dẫn tiến lên.

Khủng cảnh hết sức quỷ dị.

Đợi thần phụ và hai tên học đồ vừa mới vào tầm bắn, viu một phát, mũi tên to bằng ngắn tay vắn ra, chưa đợi tên trúng mục tiêu tiếp tục hai mũi tên khác bắn theo, như đua tranh nhau lần lượt bắn xuyên yết hầu thần phụ cùng học đồ.

Bị tập kích bất ngờ, người Hà Lan vẻn vẹn chỉ hoảng loạn chốc lát rồi giơ khiên sắt tiến lên, tên bắn len keng lên người lên khiến, rơi lả tả.

Tên nỏ không có tác dụng, Hàn Lăng Sơn ra hiệu thủ hạ ngừng bắn, đợi người Hà Lan tới gần.

.