Minh Thần - Mặc Hắc Hoa

Chương 26




Trong phòng bệnh không có máy vi tính, Cố Hoài Dương dùng điện thoại lên mạng tìm cái tên Lục Hành, hàng loạt tin tức lập tức xuất hiện, “Lục Hành từng phẩu thuật thẩm mỹ khuôn mặt”, “Lục Hành phản bội người đại diện kim bài”… những tin tức này cũng không bằng, “An Nhã bị bắt gặp hút ma túy, bạn trai Lục Hành bị nghi ngờ sử dụng chất cấm”, “Quảng cáo Lục Hành đại diện cùng phim truyền hình toàn bộ bị đình chỉ”.

Vào diễn dàn càng thêm một hồi mưa tanh gió lớn, tin tức Lục Hành chỉnh dung cùng bạn gái hút ma túy trở thành tin nổi bật, lượt xem vô cùng cao, fan và cộng đồng mạng tranh cãi kịch liệt như chiến tranh hai thế giới, có thêm người châm ngôn ly gián, sự kiện nhanh chóng trở thành tiêu điểm của công chúng.

Cố Hoài Dương không nghĩ chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng như vậy, Lục Hành có bạn gái là chuyện trước kia trên diễn đàn đã đăng qua, lúc ấy có rất nhiều người ca ngợi hai người bọn họ là cặp đôi tiên đồng ngọc nữ, nhất thời mọi hoạt động của hai người trở thành mục tiêu chú ý, không ngờ An Nhã lại bị bắt gặp hút ma túy, đúng ngay lúc thời điểm nhạy cảm Lục Hành còn bị tung ra tin đồn phẩu thuật.

Thân là một minh tinh dù có nổi tiếng cách mấy, nhưng nếu không cẩn thận để bản thân vướng vào tai tiếng không nghi ngờ chính là tự hủy đi tương lai, huống chi lần này còn là một minh tinh hút chất cấm, lượng người hâm mộ liền nhanh chóng mất hết, mà mất đi những người này chẳng khác nào mất đi tất cả. Cố Hoài Dương nhìn những bình luận trên diễn đàn, mọi người đều nhất trí đối với Lục Hành thất vọng, còn bày tỏ cảm nghĩ chỉ cần nhìn đến những vai diễn Lục Hành đã từng diễn qua liền cảm thấy buồn nôn, ai có thể ngờ được người ở trước mặt công chúng vờ dịu dàng tươi sáng lại bê bối như vậy.

Nhưng nếu không có nhũng tin tức này thì làm sao rõ được con người của Lục Hành. Trên mạng bắt đầu có người từ chuyện của Lục Hành mà đánh chủ ý sang Quân Hào, cho rằng bọn họ bao trang thật kĩ, còn nhắc đến một số nghệ sĩ dưới tay Quân Hào, loại chuyện ảnh hưởng đến lợi ích của Quân Hào rất nhanh đã bị nhân viên bên bộ phận quản lý diệt sạch. Có người khác lại nói tin đồn kỳ này chắc chắn không thể cho Lục Hành gượng dậy nổi, tổ kịch “Ngâm Mộ Giang” cũng vì thế mà phải thay đổi diễn viên, nháy mắt đem lại vô số sự chú ý.

Sẽ có diễn viên thay thế vai diễn của Lục Hành… Như vậy tin nhắn của Karl gửi tới là thật! Cố Hoài Dương cầm điện thoại trong tay, mở ra tin nhắn của Karl, nhận được tin nhắn của anh y không hề cao hứng như dự đoán, ngược lại còn bởi vì Lục Hành gặp chuyện không may mới lấy được vai diễn có chút phiền.

Cố Hoài Dương ngồi trên giường xem tin tức của Lục Hành, suy nghĩ một hồi tin tưởng chính mình có thể đảm nhận vai diễn của Lục Hành mới bấm điện thoại gọi cho Karl, điện thoại Karl vẫn ngoại tuyến, chắc là bề bộn nhiều việc hoặc anh có lẽ vẫn chưa rời giường, hiện tại cũng chỉ mởi bảy giờ. Cố Hoài Dương đứng dậy đi vào phòng tắm, xuyên qua tấm gương trên tường nhìn thấy chính mình, vết mẫn đỏ trên mặt đã thuyên giảm, không còn đỏ ửng lên nữa nhưng vẫn tránh không được cảm giác ngứa ngáy, y vén tay áo lên nhìn hồng ngân trên tay.

Kiểm tra toàn diện một lần nữa, phát hiện trừ cánh tay, bắp chân, trên bả vai vẫn còn vết đỏ nhàn nhạt cũng không còn gì nghiêm trọng, chẳng qua có chút ngứa mà thôi. Cố Hoài Dương không dám tùy tiện gãi, sợ sẽ bị nhiễm trùng, y nhớ tới lời y tá dặn nếu ngứa có thể thoa thuốc, không cần phải hoảng hốt chạy đi tìm bác sĩ. Y trong phòng tắm đơn giản tắm qua, do trên người vẫn còn những triệu chứng dị ứng, trên mặt cũng còn vết đỏ nên chỉ dám dùng nước nóng lau qua.

Mười phút sau, Cố Hoài Dương từ trong phòng tắm đi ra, cầm thuốc mỡ lên giường bệnh thoa. Tiếng gõ cửa thanh thúy vang lên, cho rằng là y tá đến đổi dịch truyền, Cố Hoài Dương không suy nghĩ nhiều mở cửa, nhìn thấy Nhiếp Minh Viễn đứng ngoài cửa, nhất thời kinh ngạc nhìn hắn, “Sao anh lại tới đây?”

Nhiếp Minh Viễn đứng ngoài cửa, ánh mắt mỉm cười nhìn y, “Tôi đến thăm nghệ sĩ trong công ty, thuận tiện ghé qua thăm em.” Không ngờ đến vừa lúc y vừa mới tắm xong, Nhiếp Minh Viễn thu lại những lời muốn nói vào lòng, nhìn chằm chằm vào Cố Hoài Dương.

Trên người Cố Hoài Dương là một kiện áo sơ mi rộng, nút vẫn chưa cài hết, cổ áo mở rộng để lộ ra lồng ngực tráng kiện cùng xương quai xanh gợi cảm, y ngượng ngùng nhìn quần áo không chỉnh tề trên người, ngón tay khẽ nhúc nhích, tựa như muốn sửa sang lại quần áo, lại cảm thấy cả hai đều là nam nhân với nhau không cần câu nệ lễ tiết, vì thế đem tay lên gãi gãi đầu tóc ướt, thoạt nhìn là bộ dáng đặc biệt xấu hổ, “Tình trạng của cô ấy khá hơn chút nào không?”

Thanh âm y trầm mà mềm mỏng, tràn ngập cảm tính kim loại, phối hợp với vài sợi tóc rối tán loạn do cào nhiều gây ra, giống như một chú báo săn nhưng lại không hề mang theo uy áp, Nhiếp Minh Viễn không nhịn được muốn vươn tay chạm vào mái tóc của y, cảm thụ sợi tóc kia có bao nhiêu mềm mại, ý niệm thoáng hiện qua trong đầu khiến lồng ngực Nhiếp Minh Viễn dâng lên một cỗ nhiệt khí, sau đó là muốn ôm lấy y, cảm thụ nhiệt độ của y trong vòm ngực hắn, loại chuyện như vậy vô cùng mỹ diệu, thậm chí hắn có thể đi sâu hơn thế…