Minh Nhã, Em Hate Anh... Mà Pha Một Chút Like

Chương 7: I love you.......but....... I hate you....




Sáng hôm sau

Do hôm nay trời xe lạnh,Bá Uyên phải khoác thêm áo,cái thứ mà cô cho là phiền phức nhất,giải quyết xong phần ăn sáng. Bá Uyên nghe lời An An ra cổng đợi Minh Nhã tới đón đi học,qua 15' rồi mà chưa thấy đâu,Bá Uyên bắt đầu lo lắng,moi điện thoại gọi cho anh,nhưng chỉ có câu nói quen thuộc của tổng đài vang đi vang lại,nổi lên sự ức chế vì sắp muộ học Bá Uyên đi bộ ra ngoài đường lớn mới bắt xe đi đến trường.

-Kia không phải Bá Uyên sao??!!

-Đúng rồi,là nó đấy

-Hôm nọ được học trưởng mới giúp,sướng vãi.....

Một vài học sinh chỉ trỏ nói xấu sau lưng Bá Uyên,nhưng cô vẫn không để tâm lắm,buồn bã đi lên lớp,hôm nay Song Tuyên và Mạnh Thường không đến trường nên cô không có ai để nói chuyện,moi giấy ra vẽ bừa một chút.

-Bá Uyên,có người tìm_Vân Liễu(lớp phó) đi vào thông báo với Bá Uyên rồi lại đi ra,Bá Uyên đặt bút vẽ xuống rồi đi ra ngoài,là nam sinh khóa trên tìm cô,nhìn cũng điển trai,cao ráo,còn về học lự thì cô không biết.

-Hey,Bá Uyên,biết anh chứ?!_Nam sinh cười ôn hòa lộ răng khểnh làm bao nữ sinh đi qua chết lặng

-A,là anh Tuấn Thiên đó hả,hihi_Bá Uyên cười nói chuyện với nam sinh một lúc lâu,cười đùa trêu nhau,làm Minh Nhã từ xa tức giận

-Bá Uyên,em giỏi lắm_Anh đấm mạnh vào tường rồi hậm hực rời đi,mang theo cục tức trong lòng

-Giáo viên vào lớp rồi,em vào học đây,ba bai_Bá Uyên chạy vào lớp để mặc nam sinh cười lặng bên ngoài hành lang

Ngồi mỏi nhừ suốt 1 tiết học thì cuối cùng cũng là lúc Bá Uyên cảm thấy mình bay từ địa ngục lên,cô đi về phía phòng hiệu trưởng,thấy Minh Nhã đang cặm cụi làm gì đó,cô lại hù anh

-Hù,haha

-Em làm gì vậy hả?_Minh Nhã nhất thời giật mình quay lại trừng mắt cô

-Hihi_Cô cười nhan nưở tránh tội lỗi

-Em đi ra ngoài đi_Minh Nhã khua tay không để ý đến Bá Uyên,tiếp tục giải quyết hồ sơ ở công ty,cục tức to lớn đó vẫn còn ở trong anh,Bá Uyên không ra ngoài,không biết anh làm cái gì nữa:-/

-Hứ,sáng nay anh đến trường mà không qua đón em,anh biết ở ngoài lạnh thế nào không hả?,em mặc anh_Bá Uyên tức giận chạy lên sân thượng,cúp tiết 2,3,thực ra,cô biết tối qua anh đi đâu,người ta còn trực tiếp về đưa hình,gửi clip cho cô nữa mà,dần dần cô nảy sinh ghét Minh Nhã,nhưng chỉ là một chút thôi

-Bá Uyên_Minh Nhã thở hồng hộc chạy lại chỗ Bá Uyên,gió làm tóc cô bay trong gió,nhưng có phần lạnh lẽo,đưa hai tay tự ôm bản thân,cô cười giễu cợt chính mình mà không lí do

-Lạnh đó,lại đây đi_Anh ngồi ở một chiếc ghế khuất sau tảng đá,nhưng chỗ cô thì có thể thấy được anh.

-Kệ em đi_Cô lạnh nhạt đáp,mắt dán thẳng vào ngọn núi đối diện với trường

-Em lại sao vậy?_Minh Nhã đứng dậy đi lại chỗ Bá Uyên,ôm cô từ đằng sau,nằm gọn ttong lòng anh,cô không nhúc nhích,anh thủ thỉ:

-I Love You

-But I Hate You_Bá Uyên đáp lại rồi rời vòng tay anh đi về lớp,lòng anh mang mác mọt nỗi thất vọng lớn,nỗ lực suốt 9 năm chỉ muốn nhanh chóng chở về nói yêu cô,sẽ rước cô về nhà,mà giờ đáp lại chỉ là sự lạnh lùng với câu nói:I Hate You