Mình Muốn Nói Với Cậu Rằng Mình Thích Cậu

Chương 3: Chương 3: Hồi Hộp.





Tớ yêu đơn phương
Vì thế....
Tớ không bắt cậu phải đáp lại tình cảm của tớ, chỉ cần thấy cậu cười là tớ đã đủ vui rồi...
Trường sân chính của trường trung học cơ sỡ Quang Trung có những tiếng nói chuyện, nô đùa của những học sinh lớp 9, từ 9A1 đến 9A5. Mặc dù tiếng học sinh nô đùa có ồn ào, náo nhiệt đến mấy thì cũng chẳng thễ xâm nhập sự yên tĩnh của nơi này(sân sau trường học), Thiên Anh dừng lại và Tuyết Mai cũng dừng lại theo, cô nhận ra ở đây không phải là sân chính của trường, cô hỏi:
_Thiên Anh nè, đây là đâu vậy?
Thiên Anh thả tay Tuyết Mai ra và nhìn thẳng vào mắt Tuyết Mai:
_Cúp tiết đi!
Câu nói của Thiên Anh ngắn gọn nhưng đủ đễ Tuyết Mai hiểu rằng Thiên Anh đang nghiêm túc, cô giả bộ chẳng hiểu gì cả:
_Ông nói gì vậy hả, cúp gì chứ!
_Ha Ha Ha, tui đùa chút thôi bà lo gì chứ*nhìn thẳng vào mặt Tuyết Mai*, mặt bà đỏ rồi kìa, bà tưởng tui dẫn bà đến đây chỉ là việc cúp tiết thôi sao, nếu như muốn cúp tiết thì tui có thễ cúp một mình không cần phải rủ bà.
_Nhưng nếu ông rủ tui, nếu như thầy cô có bắt thì bắt cả tui và ông và ông không chịu gánh nặng một mình…
Thấy Tuyết Mai nói cũng có lý xong Thiên Anh cốc vào đầu Tuyết Mai một cái làm Tuyết Mai đau điếng, cô hét lên:
_Tui đâu có làm gì ông đâu hả, ông biết đau lắm không hả???
Không nói lòng vòng khó hiểu nữa, cậu vào vấn đề chính luôn:
_Hồi nãy….bà với Lam Phong nói chuyện gì vậy?( anh chàng này đang ghen đây mà ^^)
Thấy biểu hiện của Thiên Anh hơi kỳ lạ và cả lời nói nữa, Tuyết Mai chả hiểu gì cả, cô nói:
_Ông nói gì tui chẳng…

Bỗng nhiên Tuyết Mai hiểu được gì đó rồi chợt cái mặt đáng sợ của Lam Phong hiện trong đầu của Tuyết Mai, cô chợt rùng mình rồi nói chửa:
_À…không…có..gì đâu, mà…chả phải tui nói với ông hồi nãy rồi sao?
Càng nghi ngờ, Thiên Anh nghĩ như thế này:’’mời các bạn đón xem câu chuyện tưởng tượng của Thiên Anh’’:
_Lam Phong:’’Tui có chuyện muốn nói với bà’’
_Tuyết Mai:’’Chuyện gì?’’
_Lam Phong:’’Tui thích bà(nói không cảm xúc: Hồ Quang Hiếu)
_Tuyết Mai: Hả à ờ tui cũng thích ông lâu rồi(nói như rô bốt)
_Lam Phong: đi chơi với tui (không cảm xúc)
___hết câu chuyện tưởng tượng___
Tuyết Mai nhìn Thiên Anh rồi nói:
_Ông có bị gì vậy mặt đơ đơ nãy giờ…
Thiên Anh lấy hai tay của mình đặt vào vai của Tuyết Mai nói:
_Lam Phong đã nói gì với bà, bà nói đi…
‘’Mình nói ra chắc ông Lam Phong cũng đâu biết ha?, chỉ cần nói cho ông Thiên Anh không được nói cho ỗng thì được ngay ha?, hehe’’
_Thì…
_Các em đang làm gì ở đây vậy hả? tập trung vào sân chính tham gia buỗi lễ chuyễn sang cấp 3 mau lên định dở cái trò yêu đương ở đây hả???
Ông thầy hiệu trưởng đầu hói ra lệnh cho Thiên Anh và Tuyết Mai, Tuyết Mai vâng vâng dạ dạ rồi kéo Thiên Anh đến sân chính, vừa đi cô vừa thầm cảm ơn ông thầy hiệu trưởng. Khi đến sân chính cả hai bắt buộc phải đứng chứ làm gì, hết chỗ ngồi rồi, Thiên Anh nhếch môi:
_Nào, hồi nãy bà nói ông Lam Phong định nói gì với bà nào?
Tuyết Mai chả thèm nhìn thằng bạn, chán nản nói:
_Thì ông Lam Phong có thích một con nhỏ lớp 9A5 nhưng mà không nói ra được, tui định giúp ỗng một tay thì ỗng nói khỏi cần, vậy thôi.
Thiên Anh khẽ thở phào nhẹ nhõm vì Lam Phong không thích Tuyết Mai, Tuyết Mai quay sang nhìn Thiên Anh:
_Mà ông đừng nói cho ỗng biết nghe chưa, ỗng mà biết ỗng giết tui luôn đó!
_Tui biết rồi, bà khỏi lo.
……………………………………………….
_Hả cậu cũng định thi vào trường Nguyễn Huệ à?
Viết Hoàng ngạc nhiên khi biết được người cậu thích định thi vào trường mà cậu cũng định thi, cậu thầm vui trong lòng, cậu nghĩ:’’Thế thì vẫn còn cơ hội nói lời đó với cậu’’. Mỹ Như hỏi Viết Hoàng:
_Không biết chúng ta có được học cùng lớp không nhỉ?
_Được chứ sao không, chỉ cần chúng ta cố gắng là được.

_Ừm thế thì ngoắc tay nhé!
Mỹ Như đưa ngón út của cô ra và nhìn Viết Hoàng cười, Viết Hoàng không do dự ngoắc tay Mỹ Như, Mỹ Như nhìn thẳng vào mắt của Viết Hoàng:
_Hứa là nha, cậu không được hứa suôn đâu nha!
_Ừ, thống nhất.
Cảnh tượng đó thật đẹp, như là người con trai và người con gái hứa với nhau điều gì đó(tình yêu ý), nhưng đó là khi người ngoài nhìn vào còn cái này là hứa để cố gắng cùng lớp thôi, nhưng nhìn cũng đẹp….
Trở lại Lam Phong nào:
Nắm bàn tay nhỏ nhắn ấy mà tim Lam Phong cứ đập thình thịch, cậu ngước lên xem bàn tay nhỏ nhắn ấy là của ai thì bỗng nhiên’’THỊCH’’, đó là Yến Nhi cậu không biết phải làm gì bây giờ nhìn nó trước mặt và tim thì cứ đập hoài không nghĩ.
Cả hai cùng nhìn nhau và rồi:
_đồng thanh:’’A’’
Cả hai bỏ tay ra, bây giờ tim Lam Phong cũng có chút ổn định, Yến Nhi nói:
_Cậu ngồi đi.
_À không cậu ngồi đi, mình là con trai mà đễ cho con gái đứng kì lắm.
Nó cười, làm cho Lam Phong ngây ngất, nó nói:
_Thế thì cùng đứng đi!
Câu nói của nó dường như làm cho Lam Phong không biết nó đang đùa hay đang nghiêm túc, Lam Phong cố từ chối:
_Nhưng…
_A, Bảo Hân, mình tìm được chỗ rồi nè, cậu ngồi đi
Nó nhìn thấy Bảo Hân rồi nói Bảo Hân ngồi xuống chỗ nó tìm được, Bảo Hân ngạc nhiên:
_Ủa, cậu tìm được chỗ này mà cậu ngồi đi mình đứng cũng được mà!
Nó nói thầm với Bảo Hân rồi chỉ một thằng con trai ngồi gần đó:

_Mình cho cậu cơ hội đó, đó không phải là người mà cậu thích à?
Khi nhìn kỹ lại thằng con trai ngồi gần đó tự nhiên mặt Bảo Hân tự nhiên đỏ lên. Song rồi nó quay sang Lam Phong chỉ qua chỗ khác rồi nói:
_Mình qua chỗ kia đứng đi.
Xong rồi nó kéo Lam Phong đi(chưa quen nhau mà đã kéo Lam Phong rồi ư). Khi đến chỗ đứng thì buỗi lễ chuyễn sang cấp 3 cũng bắt đầu, buỗi lễ kéo dài suốt 3 tiếng dài ngoằng ngoằng làm Thiên Anh cảm thấy buồn ngủ, còn Viết Hoàng thì ngủ luôn chả thèm nghe luôn, còn về phần Lam Phong thì cảm thấy rất căng thẳng khi đứng gần Yến Nhi, tim cậu dường như muốn rớt ra ngoài….
_Nè, Viết Hoàng, dậy đi ông tướng ơi đến giờ ra về rồi đấy.
Thiên Anh thức Viết Hoàng dậy nhưng dường như Viết Hoàng chả buồn mở mắt dậy, cả bọn chán nản chả biết dùng cách nào cả.
_Phải dùng đến tuyệt chiêu sư tử gầm của ta rồi.
Tuyết Mai tức giận nói làm cho Lam Phong và cả Thiên Anh cảm thấy sợ, Tuyết Mai đùng đùng bước đến chỗ Viết Hoàng ngồi rồi gầm lên:
_ÔNG TƯỚNG ƠI DẬY ĐI, BUỖI LỄ KẾT THÚC RỒI ĐÓ, BÂY GIỜ LÀ GIỜ BỌN LỚP DƯỚI LẠI CHIA TAY ĐẤY ĐIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII….
Tuyết Mai dường như nói rất chi lớn nên Viết Hoàng cũng(sao lại là cũng) thức dậy rồi kèm theo một câu nói mơ:
_Bà Tuyết Mai có nợ tui mười nghìn đó ông Thiên Anh.
Câu nói mơ đó làm Tuyết Mai giận tím mặt, thì ra Viết Hoàng nghĩ Tuyết Mai là loại người hay đi mượn tiền của người ta(thực ra thì cũng đúng). Khi Viết Hoàng tỉnh hẳn thì…(chắc các bạn biết rồi ha)
1s…2s…3s*Rắc rắc rắc*
_VIẾT HOÀNG ÔNG CHẾT VỚI TUUUUUUUUUUUUUUUUI
_Á Á Á Á Á Á….
~Hết Chương~