Minh Hôn Chính Thú

Chương 51: Ma Che Mắt, Quỷ Dẫn Đường




Dịch: MeiiGwatan
Beta: Punnxinhhtraii



Lúc này tôi chỉ cảm thấy da đầu mình như tê dại đi, hai chân trở nên mềm nhũn.


Cái người ở trong gương, khóe miệng đang cong lên thành một hình vòng cung quái dị. Thực sự con mẹ nó gặp ma rồi. Rõ ràng là tôi vẫn mở mắt với âm dương, vậy mà lại vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra. Chả có nhẽ tôi bị ma nhập rồi?


Nghĩ đến đây, tôi vô thức đưa tay lên miệng cắn, một mùi máu tanh lan ra. Sau đó, tôi lại lấy tay xoa ấn hai bên thái dương của mình.


Không có bất kỳ chuyện gì xảy ra cả. Tôi không mơ? Người trong gương vẫn đang đứng bất động và nhìn tôi với một nụ cười quái gở trên khuôn mặt. Đột nhiên anh ta từ từ đưa một tay lên, rồi gõ koong ~ koong ~ koong ~ lên mặt kính. Tấm kính lập tức vỡ tan tành.


Nhìn thấy cảnh này, tôi thực sự hoảng loạn rồi. Mấy cơn gió vẫn liên tục thổi đến. Lúc này tôi không còn có thể quan tâm đến bất cứ điều gì khác nữa, lập tức co giò chạy thẳng ra bên ngoài. Vừa chạy vừa quay lại dòm cái gương.


Lúc này, chiếc gương đã bị vỡ hoàn toàn. Cùng lúc với tiếng vỡ toang của kính, có một bàn tay dài đang từ từ thò ra từ phía bên trong gương. Tôi hét toáng lên một tiếng, cắm đầu lao ra cửa. Cuống cuồng nắm lấy tay cầm để mở cửa. Nhưng lại không vặn được? Hình như lúc này bên kia cánh cửa đang bị ai đó chặn lại.


Một màn sau đó còn làm tôi khiếp đảm hơn nữa. Tôi nghe thấy giọng của mình nói từ bên ngoài vọng vào: "Anh gì ơi, anh đi vệ sinh mà không nói một lời. Anh làm vậy doạ tôi sợ gần chết đấy?"


Vãi loneeeee. Đây thật sự con mẹ nó chính xác là những gì tôi nói từ lúc nãy.


Sau đó, có tiếng vặn tay cầm cửa, giọng nói của tôi lại tiếp tục truyền tới: "Anh bảo vệ, đừng đùa nữa? Người doạ người, sẽ có người sợ chết thật đấy."


"Anh là ai?" Tôi thực sự sợ vãi tè ra rồi. Nếu người bên ngoài là tôi. Vậy thì, con mẹ nó còn tôi là ai?


Tôi vội vàng mở cửa, nhận ra tay nắm cửa bên kia đột nhiên không bị giữ lại nữa. Tôi tính toán thời gian tương tự như tình huống khi nãy. Hoá ra cánh cửa là do tự tôi mở?


Tôi rón rén đứng ra khỏi cửa nhìn ra ngoài. Mấy cái đèn khẩn cấp màu xanh lá cây vẫn toả ra ánh sáng lập loè ở hành lang, bên ngoài dường như bị bao trùm bởi sự tĩnh mịch chết chóc. Tôi dò xét xung quanh nhưng lại không thấy có ai, cũng không có gì bất thường xảy ra.


Tôi dụi dụi mắt. Vuốt hết cả mặt mũi một lượt, không nhẽ tôi bị ảo giác? Nhưng ngay lúc này, cánh cửa phòng tắm phía sau lưng tôi lại đột nhiên đóng sầm lại.


Tiếng sập cửa này làm cho da gà da vịt của tôi dựng đứng hết cả lên. Cẩn thận suy nghĩ lại chuyện khi nãy. Lúc đó, tôi thấy một bóng đen bước vào căn phòng này, rồi tôi chạy qua xem. Sau đó có tiếng kính vỡ trong phòng, nên tôi muốn đá cánh cửa, nhưng cánh cửa lại đột nhiên mở ra.


Tất cả những hành động của tôi dường như đang bị lặp lại? Cái quái gì đang diễn ra vậy?


Lúc này, bên trong nhà vệ sinh lại truyền tới tiếng kính vỡ. Tôi nhìn quanh bốn phía xác nhận không có ai cả, mới bước tới mở cửa lần nữa. Thế nhưng lại không mở được cửa?


Lần này tôi không đá cửa nữa, tính toán một chút thời gian. Cánh cửa lập tức được mở lại.


Lần này, tôi lại bước vào và đứng lại ở cửa. Mấy luồng gió bên trong vẫn thổi, nhưng tấm kính kia đã trở lại trạng thái ban đầu mà không có bất kỳ dấu vết bị vỡ gì cả.


Tôi tự véo mình mấy cái, vài giây sau đó cánh cửa phòng vệ sinh lại đóng sầm lại. Sau khi cánh cửa bị đóng lại, tôi nhìn vào gương, và nó lại xuất hiện một "tôi" khác ở bên trong.


Mọi chuyện tiếp tục lặp lại như vừa rồi, "tôi" trong gương bắt đầu đập tay vào gương và gương lại bị vỡ. Sau đó, một bàn tay dài từ từ vươn ra khỏi gương. Vậy là sau đó có thể lòi ra thêm người, rồi người đó sẽ đóng cửa phòng vệ sinh sao?


Khi tôi quay lại nhìn. Cánh cửa vẫn trống rỗng không có ai cả, tôi lại quay lại nhìn cái gương một lần nữa, nó lại hồi phục như cũ rồi.


Không đúng nha? Tôi chợt nhớ đến trong quyển "Thợ săn ma" có ghi lại một đoạn nói về "Ma Che Mắt", nó là một loại phép của lệ quỷ, chuyện này thường xảy ra trong nghĩa địa, hoặc những nơi có âm khí nặng nề. Nói một cách đơn giản là, nó sẽ làm cho chúng ta không phân biệt rõ phương hướng, khiến cho nhận thức của bản thân trở nên mơ hồ không biết đi đâu. Người đó sẽ luôn đi lòng vòng trong một khoảng không gian mà không thoát ra được. Nói theo khoa học thì tất cả điều này chỉ là ảo ảnh. Thực tế nó chỉ là một trạng thái mơ hồ của ý thức con người.


Tuy nhiên, rõ ràng con "Ma Che Mắt" mà tôi gặp phải này cao cấp hơn nhiều. Theo ghi chép, những con ma thực sự mạnh có thể khiến con người sống chìm trong môi trường ảo ảnh và khiến họ mất hết ý chí sống sót. Ngay cả khi có ai tìm được, họ cũng chỉ còn biết mơ hồ sợ hãi như bị tâm thần.


Tôi đứng lại trong phòng vệ sinh một lúc lâu, nhìn cánh cửa cứ mở ra và đóng lại nhiều lần, chiếc gương kia mỗi lần vỡ ra, đều sẽ có tay người thò ra ngoài. Nhưng cứ thò ra được một nửa thì nó sẽ biến mất. Cái gương lại phục hồi như cũ.


Nhìn đến đây, tôi gần như có thể chắc chắn tôi đang bị ma trêu rồi. Nhưng rõ ràng, con ma này tu hành vẫn chưa đủ. Nó không thể tạo ra "người" trong ảo ảnh này để giết tôi, đó là lý do tại sao cái "tôi" trong gương kia cứ ra được một nửa là lại biến mất. Tôi đã tìm ra được nguyên nhân rồi, có lẽ sẽ dễ dàng hoá giải được nó thôi nhỉ?


Có một phương pháp để giải quyết được ghi trong trong "Thợ săn ma". Trước hết, tôi phải tự nhủ rằng tất cả những điều này chỉ là giả. Tuyệt đối không được sợ hãi. Một khi tôi sợ hãi, điều đó sẽ giúp lệ quỷ dễ dàng xâm nhập vào tâm trí tôi. Sau đó, chỉ cần "tưới" nước tiểu của "con trai" ở vị trí hướng ra phía mặt trời là được.


Nhưng mà, vấn đề bây giờ là tôi không biết phải đi đâu tìm nước tiểu bây giờ? Tôi không biết là nếu dùng của tôi, thì có được tính là của "con trai" không, bởi vì cho dù tôi với Tề Linh đã á hự á hự, tôi cũng coi như thành đàn ông rồi, nhưng lúc đó cô ấy chỉ là một hồn ma thôi mà?


Mạng tâm lý thử liều, tôi tính toán tìm ra vị trí hướng thẳng phía mặt trời rồi "phun" một chút nước tiểu. Nhưng có vẻ nó không có hiệu quả.


Tôi tự hỏi có phải mình đã tính sai hướng không, thế nên sau đó tôi đã "rải" nước tiểu ra khắp mọi hướng, nhưng có vẻ nó thực sự không có tác dụng rồi. Có lẽ, ấy ấy với một con ma cũng bị tính là mất zin rồi... Không còn là "con trai" nữa.


Tôi hết cách. Cho dù vẫn còn có nhiều cách khác, nhưng lại cần có người phối hợp với tôi. Chỉ có điều, cậu nhân viên bảo vệ đi với tôi lại mất tích con mẹ nó luôn rồi. Có lẽ anh ta cũng bị con ma dẫn đường này nhốt ở đâu rồi cũng nên.


Ngay khi tôi đang nóng vội đi lòng vòng trong này, chợt có suy nghĩ bắn ra đầu tôi, trong "Thợ săn ma" có ghi một câu chú "Tỉnh Nhãn". Câu chú này có tác dụng phá tan ảo ảnh, nhưng nó là một câu chú đòi hỏi phải có kỹ thuật cao. Lúc đó khi tôi liếc nhìn thấy trong sách, tôi cũng chẳng thèm nghĩ nhiều, bởi vì hai chữ "cao cấp" kia, tôi còn lâu mới có thể thể sử dụng được.


Phương pháp này thực ra không khó, chỉ là nó đòi hỏi tiêu tốn lượng âm khí rất lớn, tôi cũng không biết liệu tẹo âm khí bằng cái móng tay trong cơ thể tôi có đủ không.


Nhưng tôi cũng quá lười để quan tâm nó rồi, bây giờ tôi đâu còn lựa chọn nào khác đâu? Rõ ràng, không có lựa chọn tốt hơn nữa, chỉ có thể làm liều chữa ngựa chết thành ngựa sống dở chết dở thôi chứ biết làm sao.


___________________________________________


Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình 1 sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha ❤❤❤


Vui lòng không mang bản dịch đi đâu nếu chưa được sự cho phép, hoặc copy phần nào đó của bản dịch này.


Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa ❤❤❤


Hiện tại mình đã bắt đầu đi học, nhưng mình sẽ cố dịch 1 ngày khoảng 1-2 chap cho mọi người. Lịch đăng chap sẽ là từ thứ 2 đến thứ 7 nha. Mong các bạn ủng hộ ạ.