Minh Hôn Chính Thú

Chương 157: Liên kết




Thiêng linh linh địa linh linh giờ linh đến rồiiiiiii 🥳🥳🥳🥳 các bác lắng nghe tôi tương tác tốt quá tôi đăng sớm xíu để các bác đi ngủ sớmmmmm 😍

-----------------------------

Đối phương nghe cục trưởng lưu kiên quyết như vậy, cũng không nói nhiều nữa , nhanh chóng cúp máy

Cục trưởng lưu sau khi cúp máy, lập tức hỏi nhân viên kỹ thuật có giám sát được vị trí của đối phương hay không, nhưng mà đáng tiếc, năng lực suy đoán của đối phương cũng không tồi, ở thời khắc then chốt đã ngắt điện thoại

Sau khi nhận cuộc điện thoại này, cục trưởng lưu vẫn cảm thấy có chút thu hoạch, ít nhất đứa bé trong tay của cục trưởng Lưu vẫn có giá trị đối với lời nói của ông ta.

Cục trưởng Lưu đinh ninh, kẻ này sẽ đến tự thú

Nhưng mà, thế sự vô thường, sau khi tên đó gọi điện thoại, thì bặt vô âm tín, còn trạng thái của bé trai kia thì không hề tốt


Lúc đầu chỉ là cả người vô cùng đau đớn, chỉ cho một đêm ngắn ngủi, hơi thở của cậu bé bé rõ ràng bắt đầu yếu ớt, cả người đau đớn vật lộn trên mặt đất.

Cục trưởng Lưu vẫn không yên tâm, ngộ nhỡ đứa bé này xảy ra chuyện gì, ông ta cũng có trách nhiệm.

Vì thế lúc đó cục trưởng lưu đã đi tìm bác sĩ, nhưng mà sau khi làm một vài kiểm tra đơn giản, sức khỏe của đứa bé này đều hoàn toàn bình thường, hoàn toàn không có có bất cứ điều gì khác thường

Cục trưởng lưu lập tức có cảm giác bị chơi khăm, lập tức Bảo những bác sĩ đó rời đi.

Sau đó, bất luận đứa trẻ này có rên la như thế nào, cục trưởng lưu đều không để ý đến nó, tuy tất cả kiểm tra của cậu bé đều bình thường, nhưng mà mấy ngày liên tục không ăn không uống, khiến cho cục trưởng lưu cũng có chút lo lắng


Cho đến tối ngày thứ ba, cục trưởng lưu đã nghĩ kỹ rồi, thả đứa bé này quay về, sau đó phải người đi theo dõi nó.

Nhưng mà đứa bé này đã yếu đến nỗi không thể đi nổi, vì thế, cục trưởng lưu thử tìm cách liên lạc với ông già kia

Thật không ngờ, thật sự đã kết nối được, cục trưởng lưu sau khi liên hệ với hắn ta, điều làm làm ông ta bất ngờ là, ông già đó đã đồng ý một cách rất sảng khoái, Anh ta nói với cục trưởng lưu không cần tính toán nữa đâu, nếu như hắn đã đồng ý thì cũng sẽ không sợ bị bắt .

Cục trưởng lưu vốn dĩ định lấy đứa bé này làm mồi nhử, đương nhiên sẽ không nghe lời hắn ta.

Sau khi đã hẹn xong xuôi với tên đó, cục trưởng lưu lập tức phái người đi Mai phục, sau đó đưa theo cả đứa bé đi đến địa điểm đã hẹn, Nhưng mà đối phương cũng là một lão hồ ly, đợi sau khi cục trưởng lưu đến điểm hẹn, đối phương lại lập tức đổi địa điểm.


Cục trưởng lưu cũng không phải là lần đầu gặp phải tình huống này, đương nhiên sẽ có cách đối phó. Thực ra ông ta cũng đã đoán được rồi, sau khi chuyển một địa điểm khác, khiến cục trưởng lưu không thể ngờ đến là, địa điểm mà hắn ta chọn là một căn nhà trong ngõ cụt

Sau khi cục trưởng lưu đến căn nhà mà đối phương nói, Bảo thuộc hạ mai phục ở bên ngoài, riêng ông ta cũng không xông bừa vào.

Lập tức gọi điện thoại cho kẻ đó, ông già kia ba người mmặc một chiếc áo liền mũ màu đen, sau đó chậm rãi đi đến trước mặt cục trưởng lưu

Bởi vì lúc này đứa bé cũng không biết bị làm sao, hoàn toàn không thể tự đi được, gương mặt đau đớn nằm vào trong xe, nên cục trưởng lưu phải bảo thuộc hạ dùng cáng khiêng xuống.

Nhìn thấy dáng vẻ của đứa bé này, không đợi cục trưởng lưu nói chuyện, lão già kia lập tức nóng ruột, trực tiếp chạy đến bên cạnh cáng cứu thương, Nhìn đứa bé.
Đôi mắt lập tức đỏ hoe, Nhìn chồng chồng vào cục trưởng lưu, dáng vẻ giống như có thể ăn tươi nuốt sống ông ta bất cứ lúc nào

Cục trưởng lưu lập tức cảm thấy không bình thường, ông già kia nhanh chóng nói " họ Lưu kia, Tôi với ông không thù không oán đúng không?"

Lời nói của hắn ta tràn đầy oán hận

Cục trưởng lưu vừa ra ám hiệu đặc biệt với người ở bên ngoài, vừa nói với hắn ta "hai chúng ta quả thật không thù không oán, nhưng mà ông hại chết nhiều người vô tội như vậy, ông đang làm đúng với tôi sao?"

Sắc mặt của ông ta càng thêm lạnh lẽo " vì thế là ông hại cháu của tôi"

Hắn ta nói xong, cả người tỏa ra một luồng không khí đáng sợ khó nói thành lời, sau khi cảm nhận được lượng không khí này, cục trưởng lưu lập tức phát đi mệnh lệnh với những người ở bên ngoài
Cảnh sát đang đợi ở ngoài lập tức xông lên, bao vây lấy ông già đó

" hừ, tôi biết mà, Lưu Kiến Minh, bây giờ tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, nói cho tôi biết sợi dây chuyền ai đưa cho cậu,nói với tôi, nếu như cháu của tôi không sao, tôi sẽ xem như chưa có gì xảy ra, nhưng mà , ngủ ngỡ cháu của tôi có mệnh hệ gì, tôi không chỉ khiến cậu sống không bằng chết, tôi còn sẽ náo loạn cả thành phố Tần An này" ông ta nói chuyện vô cùng khí thế, hoàn toàn không giống như đang đùa

Cục trưởng lưu rõ ràng có chút bất ngờ, bởi vì tình thế lúc này, rõ ràng là lão già kia đang ở trong thế yếu, tình huống này mà ông ta nói được như vậy, chỉ có hai khả năng, thứ nhất nhất là ông ta bị điên, thứ hai là ông ta có chỗ dựa

Lưu Kiến Minh vô cùng rõ , ông già trước mặt hoàn toàn không phải là một kẻ điên, Vậy thì chỉ có khả năng duy nhất, đó chính là hắn ta đã có cách để rời khỏi chỗ này
Nhưng mà Lưu Kiến Minh nghĩ không hiểu, lão già này sẽ có cách gì

Lý Kiến Minh đương nhiên biết là chú Long đã đưa sợi dây chuyền đó ( vòng cổ trên người đứa bé nhà) ông ta sẽ không bán rẻ chú Long, nếu như ông ta làm như vậy thì rất là mất mặt.

"Bây giờ ông chỉ có một con đường đó chính là giơ tay chịu trói, đừng kháng cự vô nghĩa nữa" Lưu Kiến Minh vừa nói chưa Được mấy câu, thì đứa bé đó đã lập tức kêu la thảm thiết

Sau đó, cậu bé đột nhiên bật dậy từ trên cáng cứu thương, trên người của nó bây giờ vô cùng đáng sợ, da mặt của cậu bé chi chít những mụn bọc, làm cho người ta cảm thấy đáng sợ nhất là, những chỗ mụn đó dường như có côn trùng đang nhúc nhích, bất cứ lúc nào cũng có thể phá rách da chui ra khỏi cái bọng nước ấy

Sau đó, đứa bé dường Như rất đau đớn xé rách đồ áo của mình, rất nhanh,Lưu Kiến Minh nhìn thấy trên cổ đứa bé có một đường màu đỏ
Hơn nữa còn có một hình vẽ ở chỗ cổ họng, hình vẽ này chính là hình vẽ của chiễc vòng cổ

Ông già kia lập tức ở gào thét với Lưu Kiến Minh, hỏi Lưu Kiến Minh rốt cuộc là kẻ nào muốn hại cháu của ông ta.

Không đợi Lưu Kiến Minh trả lời, đứa bé lập tức sưng phồng thành một hình quả bóng, chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, cơ thể của đứa bé lập tức nổ tung

Thịt máu văng lung tung, hiện trường còn lưu lại rất nhiều côn trùng đang nhúc nhích, khung cảnh trước mặt làm cho tất cả cảnh sát đều buồn nôn

Còn ông già kia thì hét lớn Bởi vì tất cả chuyện này đều xảy ra quá nhanh, hoàn toàn không có cơ hội cho ông ta phản ứng

Ông già ngay cả cơ hội cuối cùng sờ cháu cũng không có , âm thanh của ông ta chất đầy oán hận

" Lưu Kiến Minh,tốt lắm, cậu dám khiêu chiến với tôi, nếu như các người đã bắt đầu, thì chuẩn bị nhận lấy sự báo thù của tôi đi"
Ông ta vừa nói xong, Lưu Kiến Minh đương nhiên không cho hắn cơ hội chạy thoát

Một đám người cầm súng bao vây lấy một ông già, nhưng mà một giây sau, một tình huống không thể tin nổi đã xảy ra

Biểu bì của người lão ta như đang bị phong hóa, sau đó xuất hiện những con vật màu đen giống như bọ cạp, những con bọ cạp chạy toán loạn khắp nơi, khung cảnh trước mặt bởi vì xảy ra quá quái lạ, người ở hiện trường đều ngơ ngác mấy giây, cứ như thế, ông già đó đã tan biến trong không trung, những con bọ cạp màu đen lập tức cũng biến mất vô hình vô dạng.

Sau khi Lưu Kiến Minh định thần lại, hiện trường chỉ còn chiếc áo đen mà ông già kia mặc, cùng với những tàn dư thi thể đã bị nổ tung.

Mọi người đều đờ đẫn, đợi sau khi Lưu Kiến Minh lấy lại tinh thần, lập tức bảo tất cả mọi người đi tìm, nhưng mà không có thu hoạch gì, âm thanh của ông già kia vẫn văng vẳng bên tai,Lưu Kiến Minh sau khi quay về lập tức gọi điện thoại cho chúng Long, nhưng mà chú Long một mực phủ nhận, ngày hôm đó đó ông ta đến cục cảnh sát không hề đưa cho cục trưởng lưu chiếc vòng cổ nào
Lưu Kiến Minh xác nhận đi xác nhận lại, nghe chú Long nói không hề giống như đang đùa, vì thế, Lưu Kiến Minh mạnh dạn suy đoán, đó chính là bản thân đã bị lừa

Rõ ràng có người đã giả mạo gương mặt của chú Long, mượn đao gϊếŧ người, Nhưng mà Lưu Kiến Minh lúc này giống như người câm uống thuốc, rõ ràng là đắng nhưng không thể nói nên lời.

Sau khi mọi chuyện kết thúc, Lưu Kiến Minh đã giám sát toàn thành phố, có vụ án treo tương tự lập tức bẩm báo.

Nhưng mà hai ngày tiếp theo, tất cả đều vô cùng yên tĩnh không hề có chuyện gì xảy ra.

Lưu Kiến Minh an ủi bản thân hắn ta chỉ là hiếp trên miệng thế thôi, không hề có hành động trả đũa thật sự, cho đến khi chúng tôi báo cảnh sát, thì mới doạ cho Lưu Kiến Minh hết hồn

Chỉ có điều sau khi biết người chết là chú Long, Lưu Kiến Minh mập mờ đoán được và có liên quan đến thân phận của ông già đó.
Sau khi nghe cục trưởng lưu nói đến đây,tôi và Xa Dục hai người nhìn nhau một cái, xem ra hai chuyện này, Thật ra là cùng một chuyện.

" cục trưởng Lưu, vậy sao ông không nói sớm?" tôi hỏi Lưu Kiến Minh

Ông ta ngượng ngùng nói " các vị tiểu sư phụ, Tôi nhìn cách chết của Long tiên sinh không giống với những người trước đây, vì thế tôi cảm thấy là không liên quan đến lão già đó, nhưng mà sau khi nói hoàn chỉnh mọi chuyện ra, Tôi cảm thấy là mình đã sai"

"ông đã gặp qua lão già kia đúng không? Vậy Ông có thể phác họa khuôn mặt của lão ta không?" tôi hỏi.