Minh Hoa Thiên Tuệ

Chương 33: Cường giả tam hệ




Thiên Tuệ cảm thấy có gì đó muốn phá kén đi ra khỏi người cô, cô có cảm giác cơ thể mình rất muốn tu luyện ngay. Cô ngồi xuống hấp thu linh khí xung quanh.

Cô cảm thấy lực lượng trong cơ thể mình càng ngày càng nóng lên. Có một luồng hỏa diễm đang dao động quanh người, như trùng tu lại cơ thể. Độ nóng khủng khiếp đó làm cô ra rất nhiều mồ hôi, khuôn mặt của cô tỏ vẻ rất đau đớn nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng. Sau đó cơ thể đột ngột tăng nhiệt, không có dấu hiệu suy giảm và càng ngày càng nóng lên.

“Hừm, hỏa nguyên tố thật tinh khiết, khoan đã, có gì đó không ổn...” Phong Nha có thể thấy rõ lôi nguyên tố xuất hiện đã bắt đầu đề thẳng sức mạnh của ngọn lửa.

Không được rồi, cơ thể cô dù là nhiệt thể đi nữa thì nhiệt độ trong người tăng lên quá nhiều rồi. Cứ thế tăng nữa sẽ nguy hiểm đến tính mạng mình mất. Cô cố gắng truyền vào đan điền mình thêm linh lực để đối kháng cùng với sự xâm nhập của lôi nguyên tố kia, nhưng vô dụng, lôi nguyên tố kia vẫn không dừng lại, nó cứ từ từ đẩy mạnh hỏa diễm của cô lên.

“Chẳng lẽ... Ta hôm nay phải bỏ mạng ở đây sao?” Cô không cam tâm, song dù có truyền vào bao nhiêu linh lực vẫn không thể ngăn cản qúa trình này được. Cơ thể cô lúc này gần như là một cái lò thiêu, nó đã lan tới khắp nơi trong cơ thể, ngọn hỏa diễm trong cô lúc này vẫn bùng cháy càng mãnh liệt, cô cảm thấy mình sắp cận kề cái chết rồi.

“Không ổn rồi, tại sao tử khí lại tăng cao đến vậy?” Phong Nha kinh ngạc, nhìn vào cơ thể Thiên Tuệ, nó cần phải dừng việc tu luyện của cô lại, dù rằng trước đó cô có nói qua khi tu luyện bị đứt đoạn sẽ có ảnh hưởng lớn đến sự phát triển sau này, nhưng cô ấy là người mà chú nhân coi trọng, nó không thể trơ mắt nhìn cô ấy đi vào chỗ chết được.

Đúng lúc này thì chuyện ngoài ý muốn xảy ra...

Nhiệt độ dừng lại hoàn toàn, thậm chí có dấu hiệu suy giảm. Ở giữa chúng xuất hiện một lớp màng ngăn cách chúng. Lớp màng này được hình thành từ thủy nguyên tố, hai nguyên tố kia bị tách ra, dù cho có làm thế nào đi nữa cũng không thể tái hợp được. Kì lạ là nó lại không hề gây ra xung đột với hỏa diễm, mà chỉ vừa đủ để ngăn chặn hai nguyên tố kia bạo phát mà thôi

Hỏa diễm, lôi kình khôi phục lại như trước. Lần này thì cả ba nguyên tố đã trở nên cân bằng hơn làm cơ thể cô xảy ra biến hóa nhỏ: Các vết thương ngoài da như đang khép lại, da như săn hơn, mịn hơn, trắng hơn, tóc cô có vẻ dài ra so với ban đầu. Quá trình tu luyện cũng kết thúc, cô mở mắt ra.

Tứ chi bắp thịt cô trở nên săn mịn hơn, làn da cô như phủ thêm một lớp sương trắng, mái tóc đen ngắn ngang vai trở nên dài ra thêm, tuy nhiên thứ khiến cô chú ý là...

... Có mùi gì đó thôi thối bốc lên khắp cơ thể cô. Toàn thân cô lúc này nhầy nhụa, đầy mùi hôi thối.

“Thối quá, sao lại thối như thế nhỉ?” Thiên Tuệ bịt mũi lại, cảm thấy mình như muốn ngất đi vì thứ mùi tỏa ra từ cơ thể cô.

“Theo như lời cô nói thì đây có thể là những tạp chất của cơ thể, các chất độc ứa đọng lại khi đột phá tu vi. Cô chỉ cần tắm là nó trôi ra ngay thôi.” Phong Nha suy nghĩ một hồi liền giải thích.

“Phải ha, sao ta lại quên nhỉ, có lẽ đây là lúc tiến cấp đến cảnh giới cao hơn, thải ra những tạp chất trong cơ thể...” Hình như cô bỏ qua gì đó thì phải, đúng rồi: “Ta đột phá rồi, ha ha, ta đột phá rồi.”

Thiên Tuệ giơ hai tay lên trời, vui sướng hét to lên, không biết bây giờ là cảnh giới gì nữa vì không có ai kiểm tra hết nhưng mà theo cô suy đoán chắc có lẽ là ma binh cảnh, bước đầu trên con đường tu luyện, ha ha ha ha.

Cường giả tăng một bậc có thể giao chiến với hơn mười cường giả bậc trước, mà cơ thể cô có vẻ như tăng lên cả một cảnh giới, không biết sức mạnh bây giờ của cô như thế nào.

Phong Nha dùng tinh thần quét qua một lượt cơ thể cô, nó thấy được trong cơ thể cô lúc này đã chứa được 1% linh lực rồi. Nó lại ngẫm nghĩ: “Kỳ lạ, sao ta có cảm giác rất không tốt thế này, đúng rồi, chủ nhân có nói qua kết quả của việc hấp thu này thì phải. Nhưng kết quả gì mới được chứ... Thôi bỏ đi.”

“Này Phong Nha, ngươi có thể giúp ta làm sạch được không.” Thiên Tuệ cầu xin.

“Chẳng phải trong người cô có thủy nguyên tố sao, sao không lấy ra mà dùng.” Phong Nha nghi hoặc hỏi ngược lại.

“Ách! Nhưng ta vẫn chưa biết cách dùng nó a.” Thiên Tuệ lắc lắc đầu, xong cô mở đôi mắt to long lanh hướng về phía Phong Nha: “Đi mà...”

Hừ, nể tình cô gọi tên nó, chỉ giúp một lần này thôi. Nó lẩm bẩm cái gì đó trong miệng, một sóng năng lượng quét qua toàn bộ cơ thể cô, mọi tạp chất đều văng ra ngoài hết.

Khi xong việc, nhìn cô đang kiểm tra quần áo một lượt, suy nghĩ một chút nó liền hỏi: “Chẳng phải cô bảo rằng một người chỉ có thể xuất hiện một nguyên tố thôi sao, sao trong cơ thể của cô lại có tới ba nguyên tố?”

“Ý, ngươi nhắc ta mới nhớ, nhưng mà trường hợp này trong sách cũng chưa bao giờ đề cập đến, có lẽ... Huyết mạch của ta bị biến dị chăng, rồi sinh ra một tuyệt thế thiên tài như ta thì sao.”

Ngẫm nghỉ một chút cô thấy cũng có lý, hình như trong lịch sử còn chưa từng xuất hiện một người mang hai nguyên tố, huống chi là ba giống mình, không phải thiên tài thì là gì. Nghĩ đến đây khuôn mặt cô trông có vẻ sáng sủa hơn, nụ cười dần lộ ra, cô cứ một mình ngẫm ngẫm rồi cười mãi như thế.

Phong Nha:...

Có bệnh... Mà thôi, nó nên chợp mắt một chút vậy.

Thiên Tuệ triệu hồi ngọn lửa trong tay mình ra, cô cảm thấy hình như ngọn lửa của mình thay đổi thì phải, nhẹ hơn, tinh khiết hơn rất nhiều và quan trọng là thoải mái hơn không ít. Hình như không đúng lắm, cô cảm thấy khí tức cơ thể bây giờ hoàn toàn trái ngược với phụ thân nhiều lắm.

Chắc là do tác dụng phụ của việc có cả ba nguyên tố trong cơ thể. Nghĩ nghĩ một hồi cô cũng cảm thấy có lý rồi nằm xuống ngủ luôn.

Từ bé đến giờ Thiên Tuệ chỉ sống quanh quẩn ở ma giới nên cô mới không biết rằng lúc này trong người cô đang chứa đựng lực lượng đối lập hoàn toàn với ma lực, tiên lực.