Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo

Chương 179




Chương 179:

Lại không biết, giờ phút này, tình trạng ẩm ướt từ đầu đến chân của bọn họ khiến quần áo trên người dán chặt vào da thịt, vóc dáng xinh đẹp nhìn không sót gì, mơ hồ còn có thể thấy bra quyến rũ và quần lót chữ T gợi cảm bên trong, trong lúc nhất thời, khiến cho toàn bộ ánh mắt của mọi người trong phòng đấu giá đều rơi vào trên người bọn họ.

Thấy vậy, Triệu Dân Thường nhíu chặt chân mày, ngước mắt lên, ánh mắt cực lạnh không nhịn được liếc nhìn Hùng Mỹ Mỹ và Hùng Lệ Lệ, lạnh lùng nói: “Toàn thân ẩm ướt thành như vậy còn dám ở chỗ này làm cho tôi mất mặt xấu hổ, mau đi xuống thay quần áo khác.”

“Nhưng… Đây đều là do Tô Tuệ Kỳ khiến chúng em thành ra như vậy.”

“Đúng thế, tổng giám đốc, anh nhất định phải trút giận thay tụi em!”

Hai người phụ nữ bị thiệt thòi lớn như vậy, sao có thể chịu để yên.

Lại không biết rằng, bây giờ hai cô càng bát nháo sẽ chỉ làm Triệu Dân Thường càng thêm không vui và phản cảm.

Mắt Triệu Dân Thường nghiêm lại, lạnh lùng nói: “Trở về, buổi đấu giá Trình Thiên hôm nay không cần hai người tham gia nữa, lập tức biến mất trước mặt tôi ngay!”

Hai cô gái cả người run lên, mấy ngày nay, Triệu Dân Thường chưa bao giờ lớn tiếng như thế nghiêm khắc như thế đối với bọn họ, thế nên bọn họ càng ngày càng được voi đòi tiên, cho tới giờ khắc này, hai người họ mới thật sự hiểu thân phận của mình, lập tức không dám tiếp tục nhiều lời, xoay người, cúi đầu ra khỏi đại sảnh.

Lúc đi ngang qua bên người Tô Tuệ Kỳ và Tô Tuệ Anh, còn cắn răng nghiến lợi nghiêm giọng nói: “Tô Tuệ Kỳ, cô nhớ kỹ cho chị em chúng tôi, thù này chúng tôi tất báo!”

Nói xong, lúc này mới căm giận rời đi.

Tô Tuệ Anh vừa nghe, không khỏi lo lắng nói: “Tuệ Kỳ, hôm nay có phải tớ gây phiền toái cho cậu rồi không?”

Tuy vừa rồi giội hai gáo nước xuống, quả thực rất hả hê, nhưng nếu như sau này khiến Tuệ Kỳ càng rước thêm nhiều phiền phức hơn, cô tình nguyện vừa rồi không bốc đồng như vậy.

Tô Tuệ Kỳ lại cười không coi ra gì, nói: “Không cần lo lắng, dù sao thì dù tớ không đáp trả, họ vẫn cũng sẽ không ngừng bắt nạt tớ, đã như vậy, tại sao tớ còn phải làm rùa đen rút đầu ngoan ngoãn cho họ bắt nạt chứ? Nói chung, về sau cho dù Triệu Dân Thường che chở cho họ, tớ cũng sẽ không nhường nhịn họ đâu.”

Trải qua trận hả dạ vừa rồi, Tô Tuệ Kỳ xem như đã thông suốt, cô cũng không tin, Triệu Dân Thường sẽ vì hai cái bình hoa chỉ có vẻ ngoài này mà đá văng cô ra, cho dù thực sự đá văng cô đi, cũng đúng như ý của cô…

Mấy phút sau, cuộc đấu giá cuối cùng cũng bắt đầu.

Tô Tuệ Anh và Tô Tuệ Kỳ ai ở bên đó, một người về bên người Sở Lý, một người về bên người Triệu Dân Thường.

Vừa mới bắt đầu, các bên còn tranh nhau ra giá cạnh tranh, dần dần giá tăng vọt, người ra giá cũng dần dần giảm xuống, đến cuối cùng, chỉ còn sót lại hai ông chủ là Sở Lý và Triệu Dân Thường.

Hai người như muốn chống đối, người này ra giá cao hơn người kia, đến cuối cùng, giá đưa ra đã cao đến mức làm người ta líu lưỡi.

Rốt cục, Triệu Dân Thường không thể bình tĩnh xem như không có chuyện gì xảy ra nữa, phiền não kéo kéo cà-vạt trên cổ, mắng nhỏ một câu: “Thằng điên!”

Sở Lý mỗi lần ra giá đều trực tiếp ra cao hơn một triệu, cũng có thể nói Triệu Dân Thường hắn nếu muốn tăng giá nhất định cũng phải thêm một triệu, hơn nữa, giá bọn hắn bây giờ cạnh tranh đã cao đến gần cực hạn, lại tiếp tục ra giá nữa, nhất định sẽ lợi bất cập hại.