Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo

Chương 170




Chương 170:

Đỗ Minh khẽ lắc đầu, nói: “Kỳ thực chị cũng không nỡ để em đi, có em ở đây, công việc của chị cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, quan trọng nhất chính là cùng làm việc với em chị cảm thấy rất vui vẻ, thật đó. Nhưng nếu tổng giám đốc đã lên tiếng, chúng ta thân là cấp dưới sao có thể không tuân thủ chứ? Nếu như em lo lắng sẽ lại xảy ra tình huống giống như ở tập đoàn Triệu thị trước kia, chị nghĩ em đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Tổng giám đốc của chúng ta không phải là Triệu Dân Thường, anh ấy rất trầm tĩnh cơ trí, lại trước sau như một, chưa bao giờ làm ra hành động quá giới hạn gì đối với thư ký bên cạnh. Chị nhìn ra được, trong lòng tổng giám đốc nhất định vẫn luôn khắc sâu một cô gái, có thể vì một vài nguyên nhân nào đó mà bọn họ không thể ở bên nhau. Có lẽ cũng bởi vì như vậy mà tổng giám đốc mới luôn nói năng thận trọng, cả người đều lạnh như băng.

Hơn nữa, anh ấy vô cùng chán ghét những người phụ nữ ăn mặc hở hang, lời nói cử chỉ tùy tiện. Trước kia đã từng có một nữ thư ký sinh ra suy nghĩ không đứng đắn, muốn quyến rũ tổng giám đốc, muốn cho bản thân mình không phải cố gắng nỗ lực phấn đấu hai mươi năm, kết quả ngay ngày hôm đó liền bị trục xuất khỏi công ty. Cho nên, nếu em lo lắng vấn đề này thì có thể yên tâm được rồi.”

Tô Tuệ Anh vừa nghe vậy, trong lòng không khỏi có chút dao động: “Có thật không?”

Nếu quả thật như lời Đỗ Minh nói, trái lại cô có thể thử một lần. Dù sao hiện tại cô vẫn chưa có tư cách tranh cãi, bàn bạc điều kiện với cấp trên.

“Đương nhiên.”

Đỗ Minh nhún nhún vai, cười nói: “Chị lại lừa gạt em sao? Nếu không phải do chị thực sự thích em, chị cũng sẽ không nói với em những điều này đâu.”

Làm việc ở tập đoàn FL suốt bảy năm qua, không bao giờ thảo luận sau lưng cấp trên chính là nguyên tắc của Đỗ Minh, nhưng hôm nay, cô đã vì Tô Tuệ Anh mà mở ra tiền lệ.

“Cám ơn chị Minh.”

Tô Tuệ Anh cảm kích nhìn Đỗ Minh, dừng một chút lại khẽ cắn môi, nói: “Được, em đồng ý với sự sắp xếp của công ty.”

“Vậy mới đúng.”

Đỗ Minh hài lòng mỉm cười: “Bây giờ em lập tức đi thu dọn một số đồ dùng, buổi chiều đến văn phòng tổng giám đốc làm việc.”

“Gấp như vậy sao?”

Tô Tuệ Anh cảm thán một câu.

“Sao, không nỡ xa chị à?”

Việc chính đã nói xong, Đỗ Minh bắt đầu tùy ý đùa giỡn.

“Đúng là có một chút.”

Tô Tuệ Anh tươi cười trả lời.

“Tô Tuệ Anh!”

Đỗ Minh đột nhiên nghiêm túc đứng lên, đi tới trước mặt Tô Tuệ Anh, hai tay đặt lên vai cô, nói: “Từ sau khi nhận được chỉ thị điều động nhân sự của tổng giám đốc với em, trong lòng chị vẫn luôn phân vân. Chị muốn nhờ em giúp chị một chuyện, dĩ nhiên, em có thể không đáp ứng, chị tuyệt đối không miễn cưỡng em.”

“Chị Minh mau nói đi, nếu làm được, em nhất định sẽ giúp chị.”

Tô Tuệ Anh không chút suy nghĩ liền đáp ứng. Đỗ Minh là một người phụ nữ cực kỳ kiêu ngạo, nếu cô ấy chịu cúi đầu nhờ cô giúp đỡ, điều đó nói lên, cô ấy đã thực sự cùng đường, rất cần cô hỗ trợ.