Tin tức thích khách trong vụ Thu săn trúng độc của Ngũ hoàng tử phi nhanh chóng truyền ra. Bầu không khí trong kinh thành liền trở nên căng thẳng.
Phủ Nhị hoàng tử và Cửu hoàng tử được người của Mạnh tướng quân canh chừng cẩn mật, phủ đệ của các hoàng tử còn lại cũng trong trạng thái sâm nghiêm.
Hoàng hậu đổ bệnh, Thất hoàng tử được giữ lại trong cung để bầu bạn.
Hoàng Hậu đi qua đi lại ngoài bình phong, nghe Thất hoàng tử r3n rỉ đau đớn từng cơn. Thái giám thông báo Thái tử tới, bà liền bước nhanh đến.
"Chuẩn nhi! Trì nhi sắp không chịu nổi! Chúng ta phải làm sao đây?"
Thái tử đưa mắt nhìn vào trong bình phong, rồi thu hồi tầm mắt, bước đến ghế đôn ngồi xuống.
"Trước mắt nhi thần vẫn chưa nghĩ ra cách.
Phủ Ngũ Hoàng tử thủ vệ sâm nghiêm. Còn có người của Mạnh tướng quân và Khánh tướng quân trông coi cẩn mật, một con ruồi cũng không lọt.
Nếu chúng ta manh động sẽ lập tức bị bọn chúng nắm thóp ngay."
Hoàng hậu nheo mắt, phẫn nộ.
"Đều tại con nha đầu Yến Hạ Quả đó! Từ lúc nó tiến cung ta đã biết nó không phải người tốt lành gì! Liên tục gây chuyện, thật là xúi quẩy!"
Thái tử phiền lòng.
"Phu thê Lão Ngũ cũng chẳng phải mối nguy gì, một đứa bệnh sắp chết, còn một đứa lỗ m ãng suốt ngày chỉ biết to mồm đánh giết thì làm gì được ai!
Cái chúng ta nên suy nghĩ cách đối phó là bên Khánh Hoàng quý phi và Tề Quý phi.
Mẫu hậu, người đã nhận được thư hồi đáp từ phía Ngoại tổ phụ chưa?"
Hoàng hậu đang định lắc đầu, thì thấy cung nữ thiếp thân thận trọng đi vào, mang thư hồi đáp từ phủ Thái Sư.
Thái tử và Hoàng hậu đọc xong thư của Bạch Thái sư, trong nháy mắt liền thả lỏng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Từ ngày thẩm vấn vụ Thu săn tại Đại lý tự, Phủ Ngũ hoàng tử luôn trong trạng thái canh phòng cẩn mật.
Trái với trạng thái căng thẳng của thị vệ và quân lính, nhị vị chủ tử của quý phủ hết sức bình tĩnh.
Ngạc Điền ngồi trong đình thong thả uống trà. Hạ Quả đứng trong sân múa trường côn. Khung cảnh hài hòa, bình yên đến lạ.
Hạ Quả múa xong một bài, ném côn cho thị vệ, hùng hùng hổ hổ bước vào trong đình. Ngạc Điền mỉm cười rót trà đưa cho nàng, động tác thuần thục.
"Đã gần bốn ngày trôi qua mà không có động tĩnh gì. Cứ như thế này biết đến khi nào kế hoạch này mới hoàn thành. Bực mình quá!"
Ngạc Điền cầm quạt ngọc nhẹ nhàng quạt mát cho nàng, ung dung.
"Thời gian độc phát tác cũng sắp đến rồi, nàng cứ kiên nhẫn thêm chút nữa!
Người ta nói, trước cơn bão lớn thường là sóng yên biển lặng mà."
Cả hai đang chuẩn bị dùng bữa trưa, liền nghe thị vệ báo.
"Bẩm Hoàng tử, Hoàng tử phi.
Trong cung truyền đến tin tức, Khánh Hoàng quý phi trúng độc, hiện tại đã bất tỉnh.
Tam Hoàng tử đã vào cung túc trực căm sóc."
Ngạc Điền nhướng mày, sao đột nhiên lại như vậy?
Hạ Quả còn chưa kịp lên tiếng, thị vệ lại xuất hiện, bẩm tấu.
"Bẩm Hoàng tử, Hoàng tử phi.
Bên phủ Bát hoàng tử truyền tin, tình hình của Bát Hoàng tử đột ngột trở nặng, hiện tại đã nguy kịch. Hoàng thượng và Hoàng hậu đã di giá đến phủ Bát Hoàng tử rồi ạ!"
Hạ Quả chau mày nhìn Ngạc Điền.
"Tình huống này có chút quen. Không khéo lại có tin khác đến."
Nàng vừa dứt lời, thị vệ ngoài cửa đã xin vào báo tin.
"Bẩm Hoàng tử, Hoàng tử phi.
Giặc Man ở biên giới phía Tây có dị động, Khánh Thần Tướng quân đã được điều động về để chuẩn bị xuất binh ứng chiến. Binh lính thủ vệ ngoài phủ đã bị rút đi rồi ạ!"
Đến lúc này thì không còn gì nghi ngờ nữa. Phe Bạch Hoàng hậu đã bắt đầu.
Vừa xong, lại có thái giám trong cung vào cầu kiến. Công công này vào sảnh liền quy củ hành lễ.
"Ngũ hoàng tử, Ngũ Hoàng tử phi, an!
Khánh Hoàng quý phi khẩu dụ, hiện tại Cửu hoàng tử đang bị quản chế, Tam hoàng tử sắp theo Trấn Quốc Tướng quân xuất chinh, bên người ngài không có người hầu bệnh.
Cho truyền Ngũ Hoàng tử và Ngũ Hoàng tử phi nhập cung hầu bệnh. Ngay lập tức tiến cung."
Hạ Quả ngạc nhiên. Ngạc Điền chỉ hơi nhíu mày một cái rất nhẹ, sau đó như nghĩ ra điều gì liền đáp tuân lệnh, cùng Hạ Quả sửa soạn tiến cung.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trường Xuân cung, Khánh Hoàng quý phi sắc mặt tái nhợt, bên cạnh là Tam hoàng tử và Tam hoàng tử phi.
Hiền phi đã lâu không xuất hiện cũng đang ngồi trên tú đôn cạnh giường, yên lặng chăm sóc cho bà.
Ngạc Điền dẫn Hạ Quả tiến vào, quy cũ hành lễ.
"Nhi thần/Nhi tức tham kiến Hoàng quý phi! Tham kiến Hiền phi nương nương.
Tam hoàng huynh, Tam Hoàng tẩu, an!"
Khánh Hoàng quý phi gật nhẹ đầu.
"Cả hai miễn lễ đi."
Khánh Hoàng quý phi gật đầu, Hiền phi lần đầu lên tiếng.
"Tất cả lui hết ra ngoài! Không có lệnh, không ai được tiến vào!"
Cung nhân lập tức rút đi hết, bên trong chỉ còn lại các vị chủ tử.
Hạ Quả nhìn sắc mặt của Khánh Hoàng quý phi, nắm nhẹ tay của Ngạc Điền, nâng mắt ra hiệu cho hắn.
Ngạc Điền lần đầu chủ động lên tiếng.
"Khánh mẫu phi, nương tử nhà con biết chút y thuật, nếu ngài không ngại, có thể để nàng thử một chút."
Khánh Hoàng quý phi mỉm cười rất nhẹ, ung dung đáp.
"Không giả bộ vô dụng nữa sao?"
Ngạc Điền cũng cười, không để ý, đáp.
"Trước mặt ngài, nhi thần có giả vờ thêm thì cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ, không cần phải làm việc vô ích như vậy ạ."
Khánh Hoàng quý phi lần này đáp lại, trong giọng còn ẩn ẩn chút vui vẻ.
"Hiền phi, muội xem, đứa nhỏ Mạnh gia, đầu óc và khẩu khí của nó, không lẫn đi đâu được!"
Hiền phi chỉ thoáng nhếch miệng, nhẹ gật đầu.
Khánh Hoàng quý phi thu lại ý cười, nói vào trọng tâm.
"Ngạc Điền, Minh Hòa,
Phía Bạch gia đã bắt đầu hành động. Lần này bọn chúng nhất định sẽ được ăn cả, ngã về không.
Lão Bát đi rồi, Tề Quý phi cùng lão Lục không đáng ngại.
Lão Thất trúng độc, phe Thái tử đang nhắm vào phu thê con để lấy thuốc giải.
Biên thùy rối loạn, Khánh tướng phủ và Mạnh tướng phủ không thể túc trực bảo vệ hai con. Tạm thời hai con ở bên cạnh ta, là cách an toàn nhất."
Tam hoàng tử cũng lên tiếng.
"Ngũ đệ, Ngũ đệ muội,
Lần này ta xuất chinh, hai vị mẫu phi, gia quyến của ta, cùng với lão Cửu, giao lại hết cho đệ."
Ngạc Điền nhìn thẳng vào mắt Tam hoàng tử, nghiêm túc gật đầu.
Trò chuyện thêm một lát, Tam hoàng tử vội vàng xuất cung chuẩn bị xuất quân.
Chỉ qua một canh giờ tiếp, thấy lão công công của Trường Xuân cung hớt hải chạy vào báo.
"Khởi bẩm nương nương,
Hoàng Thượng di giá đến tiễn biệt Bát hoàng tử, bị hạ độc thủ, hiện tại đã bất tỉnh, được hoàng hậu hộ tống về Thừa Càng cung.
Hoàng hậu đích thân kết tội Tề Quý phi đứng sau màn hạ độc thủ, thông đồng với Sĩ Đạt, âm mưu soán ngôi, đã cho Cấm vệ quân bao vây phủ Bát hoàng tử, bắt giam Tề Quý phi và Lục hoàng tử.
Hiện tại Thái tử sẽ đích thân giám quốc, nếu Hoàng thượng chẳng may băng hà, Thái tử sẽ lập tức đăng cơ."
Mọi người nghe tin báo, sắc mặt đều hết sức căng thẳng.
Khánh Hoàng Quý phi vẫn bình tĩnh, nói với ma ma thiếp thân.
"A Diễm, ngươi đích thân xuất cung hộ tống vợ chồng lão Cửu đến phủ Khánh Thần tướng quân lánh nạn, không được chậm trễ!"
Ma ma tuân lệnh lập tức xuất cung, nhưng chưa được một chung trà, thái giám lại báo, ma ma bị chặn lại ở cửa cung, soát trên người thấy thư tín có liên quan đến việc đảo chính, đã bị người của Thái tử bắt giam.
Hạ Quả và Ngạc Điền lần này đã hiểu, phe Thái tử đang định một lần quét sạch.
Ngạc Điền suy nghĩ cẩn thận một hồi, liền nói với Khánh Hoàng Quý phi.
"Nương nương,
Bây giờ con sẽ xuất cung giải vây cho lão Cửu, đồng thời tìm đến sự trợ giúp từ chỗ Mạnh gia.
Hạ Quả sẽ ở lại trong cung bảo vệ mọi người.
Trường hợp có cung biến, chúng ta nội ứng ngoại hợp, hóa giải vòng vây."
Khánh Hoàng Quý phi nghiêm mặt.
"Không được.
Lúc này để con xuất cung quá nguy hiểm! Bọn chúng nhất định sẽ nhắm vào con. Ta đã hứa với bệ hạ sẽ bảo vệ cho con dù trong bất kỳ hoàng cảnh nào. Ta không chấp nhận yêu cầu này!"
Hạ Quả bây giờ mới lên tiếng.
"Nương nương nói đúng, hiện tại ngươi không thể xuất cung.
Người xuất cung sẽ là ta.
Thứ nhất, bọn chúng đang nhắm vào ta để lấy thuốc giải cho Ngạc Trì, nếu ta ở lại Trường Xuân cung sẽ kéo theo mọi người cùng nguy hiểm.
Thứ nhì, thân thủ của ta tốt hơn ngươi, ta đảm bảo có thể hộ tống phu thê Cửu hoàng tử an toàn."
Ngạc Điền chưa kịp lên tiếng phản bác, Khánh Hoàng Quý phi liền lấy ra một cái túi gấm đưa cho Hạ Quả.
"Đây là của Hoàng Thượng nhờ ta đưa cho con."
Hạ Quả và Ngạc Điền nhìn túi gấm với hoa văn quen thuộc, nổi da gà.
Nghiêm đại nhân nhà họ, rốt cuộc đã tính được đến bước nào!
Hạ Quả nhanh chóng mở túi, tiếp nhận mật lệnh.
"Bỏ tướng, phò tân.
Bạch diệt cánh Tề
Mạnh tùy trợ Khánh
Nam tùy trợ tân"
Ý tứ rất rõ ràng, Chiêm Du hoàng đế đã không thể cứu.
Hiện tại phía Bạch gia đã muốn diệt cánh Tề phi, nhân dịp này, để cho Bạch gia gánh hết tội diệt huynh sát đệ.
Phía Mạnh gia chính thức đứng về phía Khánh gia, còn lại quân Nam Quốc sẽ hết sức hỗ trợ Ngạc Điền và Hạ Quả.
Cung biến lần này, Chiêm Du bắt buộc phải thay đổi triều đại.