Miên Hoa Chủng Thực Viên

Chương 16: Thế giới sụp đổ




Editor: Phong Nguyệt

Beta: Dưa_chan

Tay giãy giụa trong dây thừng ——- ta có dao găm, giờ chỉ cần một tay thoát ra là tốt rồi!

——— Ta muốn giết ngươi!

Trong đầu một mảnh hỗn loạn, trận trận mê muội tập kích ta, tựa hồ đầu đang quay cuồng… Giống như tiếng thở dốc của Macquarie, khuất nhục cùng kiềm nén nhượng trước mắt ta một trận tối sầm…

Ta tận lực không để lộ vẻ hoang mang cùng luống cuống.

——— Ta rất muốn gào lên, nhào tới đập nát gã nam nhân ghê tởm kia! Hét lớn lên, thậm chí dùng chân đá hắn…

Nhưng ta không làm như vậy.

Tay bị trói rất chặt. Kỹ thuật buộc của Colleman rất khá, nhưng sợi dây rất thô, cổ tay ta miễn cưỡng có thể hoạt động——– Hắn tựa hồ cố ý hưởng thụ vui thích trên thân thể Macquarie, đem cơ thể y xoay lại, khom xuống, tiếp tục dâm loạn thưởng thức thân thể phía dưới hắn…

Ta đem đường nhìn di chuyển qua phía khác, cố gắng chuyên chú vào tay mình.

Nút buộc này tương đối rộng… Ta cọ cọ, vùng da trên cổ tay đã rách toạc, vết thương trên vai vẫn còn đang chảy máu… Nhưng ta cố sức dịch chuyển cổ tay, từng chút một đem tay mình rút khỏi trói buộc…

“Kêu lên a… Macquarie, quỳ hảo chút, ta cũng không biến thái như ngươi ——- thả lỏng, ya không muốn thấy máu.”

Hắn vừa nói vừa nhấc thân thể Macquarie đặt lên sô pha——— vừa rộng vừa dài, hình con diều màu vàng kim trang trí trên tấm đệm mềm mại, mặt Macquarie bị đặt lên trên nó… Ta chỉ có thể xuyên qua một khe rất nhỏ trên cơ thể Colleman nhìn thấy gương mặt tái nhợt của y——– y nhắm hai mắt lại, nhưng che dấu không được sắc mặt bị chà đạp tới nhẫn không được nữa——–

Colleman vuốt ve chân y… Hai tay đặt trên cặp mông trắng nõn của y——- Ba! Loại vỗ này có thể làm thả lỏng cơ thể đi? Colleman dường như chưa thỏa mãn lại tiếp túc dùng ngón tay vói vào, đồng thời vuốt ve đùi trong y…

Một đạo sấm sét xẹt qua bầu trời…

Ta dùng sức giãy giụa tay!

Colleman cứng người——- ta cắn môi, chỉ cách có năm bước!

Tay phải luồn vào cánh tay trái, nhẹ nhàng không tiếng động rút ra con dao găm…

Ta đột ngột nảy người lên———–

Nhào tới phía đối diện, một nhát đâm vào sau thắt lưng hắn——–

Thân thể hắn nặng nề rơi xuống, kéo theo Macquarie cùng lúc ngã vào sô pha———- Ta không ngừng, dao găm rất nhanh ở trên cái lưng thô dày của hắn dứt khoát cắm xuống…

Máu như mũi tên bắn ra…

Trên người ta toàn bộ nhiễm đầy máu hắn phun lên…

Trên lưng Macquarie cũng dính đầy máu hắn…

Colleman, giống như … một con heo, nhận đại khái hơn hai mươi nhát dao cuối cùng không còn nhúc nhích——- Ta một cước đem hắn đá văng.

Macquarie thở hổn hển một lúc rồi trở mình lại.

Trên mặt hắn tràn ngập mệt mỏi. Nhìn thoáng qua cái xác chết không nhắm mắt một cái liếc mắt——– hắn thậm chí không có lau qua một chút máu vương trên người, chỉ nhìn ta, nhìn máu trên người ta cùng dao găm… Sau đó hắn thở dài một hơi:

“Ngươi làm ta rước vào cái đại phiền toái… Jack…”

Dao găm trong tay trượt xuống…

Cảm xúc vui sướng đến điên cuồng này làm hắn nói cái gì ta đều bỏ ngoài tai——- trực tiếp nhào vào ôm ấp nơi hắn, mặc dù hắn thoạt nhìn còn mỏi mệt hơn so với ta…

Người ta đầy mùi máu—– bên cạnh là xác chết, ta sờ soạng hắn, từ cổ đến cái lưng rắn chắc… Rất nhanh hắn đã phản ứng lại, tinh khí trướng lên cọ xát bên ngoài quần bò ta… Toàn thân ta vẫn nguyên bộ quần áo,còn hắn thì trần trụi…

Hắn nắm lấy, từ dây lưng bắt đầu thô lỗ xé rách quần áo ta cùng mấy thứ linh tinh… Nắm trụ tinh khí đang bừng bừng nhiệt khí của ta… Còn vết răng trên vai ta——– hắn vừa đem môi đặt lên vừa mút vào——- thắng đến khi ta đau đến toàn thân run rẩy…

Ta ngậm lấy môi hắn, nơi này có mùi thuốc lá của tên Colleman thô lỗ kia——- ta ma sát môi hắn, nghĩ muốn đem thứ mùi này hoàn toàn xóa đi… Còn có cổ hắn,nó bị cắn, dính đầy nước bọt cùng dấu răng… Ta liếm lộng, không bỏ qua nụ hoa hắn…

Hắn cúi đầu thở gấp, nằm lại xuống sô pha.

Ta quỳ xuống, ngậm lấy tinh khí hắn.

Nơi này bị gã kia chạm tới xuất hiện mấy vết hồng ngân chói mắt—- Ta cầm nó, ngậm lấy tiền bưng——– vuốt ve phần gốc rễ… Khí quan trướng lớn mang theo mùi vị quen thuộc, có một chút mùi ẩm ướt không giống với mùi nước hoa bình thương—— hắn là mùi da của yên ngựa đi? Hắn cũng phải chạy đi thật lâu mới có thể đến trước chờ bọn ta?

“Nga… Jack…” Hắn chạm vào tóc ta, đem chúng nắm chặt lại, đâm vào thật sâu trong cổ họng ta…

——- Hắn là mang theo loại tâm tình gì nhìn ta?

Đầu lưỡi quấn lấy, thỏa thích hấp duyện hắn…

Hắn mang theo dạng tâm tình gì nhìn ta cùng Colleman tiếp xúc? Hắn dùng ánh mắt gì nhìn biểu hiện của ta mấy ngày nay? Tại trên giường, tại thư phòng, những nơi chúng ta làm tình, những lúc ấy, hắn mang theo tâm tình gì, nhìn ta điên cuồng lần cuối cùng?

Buổi tối kia, cái đêm ta chủ động ôm hắn…

Ta không nghĩ, không thương tâm, nhưng nước mắt bỗng nhiên không khống chế được mà rơi xuống…

Hắn nâng mặt ta lên——- khi ta liếm tới âm nang hắn, phát hiện nơi kia chảy máu—- vì bị xuyên vào đi? Ta dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào một chút… Toàn thân hắn bỗng run run…

Ta nâng chân hắn lên, đầu lưỡi luồn vào——- quả nhiên dính đầy máu tanh… ta liếm, đem số máu bên trong từng chút một nhẹ nhàng liếm đi…

Chân hắn cong lên, thở hổn hển, than nhẹ, nhượng ta liếm…

Ngập trong mũi đều là mùi máu tươi.

Ta ngồi trên người hắn, quỳ lên mặt đêm—— Hắn ôm lấy thắt lưng ta, tiến vào rất khó khăn—— Ta không tự chủ được co rút lại, hít sâu, cong người lên, thân thể hắn cũng căng cứng——– Mặc kệ đi! Mặc kệ tất cả!

Cũng không nghĩ chạy trốn, không nghĩ tới hậu quả!

Chúng ta chỉ là hết sức điên cuồng, ý đồ kết hợp thành một…

Ta chỉ cảm thấy ta cần hắn——- Nơi kia vẫn lưu giữ tinh dịch ẩm ướt nóng cháy từ cái đêm cuối hắn để lại trong thân thể ta——- Hắn ôm lấy vai ta, kéo ta về phía hắn—— Mái tóc đen tuyền của hắn cọ cọ lên vai, ta cúi đầu xuống, mặt chúng ta liên tục ma sát lấy nhau, hô hấp cho nhau mê hoặc…

Ta để hắn tiến vào sâu trong cơ thể ta… Chúng ta không di chuyển, yên lặng, cứ như vậy kéo dài thời gian giao hợp…

Tay hắn tại nụ hoa xoay vòng… Đầu lưỡi hắn cùng ta quấn lấy nhau… Tính khí cứng như thép của hắn mạnh mẽ di chuyển trong thân thể ta—— quy đầu thô to va chạm lên tràng vách, khiến ta cảm giác thân thể cơ hồ sắp phân thành hai nửa…

“Nga… Jack…” Hắn ngậm lấy tai ta, một bên thì thảo một bên tỉ mỉ nhay cắn…

Sau đó hắn bắt đầu chuyển động thắt lưng——– đầu gối ta cũng phối hợp run rẩy… Theo tiết tấu hắn, ta di chuyển hạ thân,co rút lại, miễn cưỡng xóc nảy theo hắn…

Mùi vị trên người hắn vây quanh ta… Hắn dùng lực chuẩn xác cắm thứ thô ngạnh kia nhượng ta thống khổ khó nhịn…

Tinh khí ta bắt đầu trướng đến phát đau…

Hắn không có hứng thú đi chiếu cố nó, mà giống như đang hưởng thụ mà tăng nhanh hơn tốc độ xuyên xỏ——– khiến tinh khí ta giống như con cá bị gò bó mà bật nhảy lên…. Rồi bị hắn mạnh mẽ bắt được, tóm chặt lấy, thô bạo đem ta từ trên người đặt xuống dưới———

Ta nằm lên sô pha, chờ mong hắn chuyển động, tinh khí hắn từ phía sau đâm vào thật sâu, hung hăng, toàn bộ xỏ xuyên ta…

“Ân! Ân! A———!” Ta cố kiềm nén thanh âm, nhưng vẫn không che giấu được tiếng rên rỉ…

Có thể cảm nhận được tinh khí thô ngạng của hắn mãnh liệt đâm đến nơi tận cùng——— Ta chỉ có thể túm chặt lấy sô pha, bên cạnh là tấm thảm chứa cái xác vẫn tuôn ra máu tươi dơ bẩn…

Hảo điên cuồng…

Thế giới sắp sụp đổ…

“Jack… Để ta thấy ngươi tan vỡ—- Đúng… Cứ co rút lại như vậy!” Hắn rên rỉ, thở hổn hển nói…

Toàn bộ hạ thể đều di chuyển… Ta liều mạng ôm chặt hắn… vĩnh viễn như vậy… vĩnh viễn ở trong thân thể ta…

Thẳng đến khi thế giới tiêu thất.

Khi chúng ta rời khỏi căn nhà, mưa bắt đầu nhỏ đi.

Hắn mang theo ta, thậm chí không để ta cưỡi con ngựa khác, hắn cùng ta đem ngựa từ trên vách núi đi xuống bờ sông———– Chúng ta dắt ngựa, đi dưới cơn mưa lạnh.

Hắn cùng ta đi, một bước nông một bước sông, trên con đường lầy lội——– ta bước không được ổn định. Ta dù là nam nhân nhưng bôn ba vài ngày như vậy sớm đã mệt mỏi không chịu nổi. Ta cơ hồ muốn ngã gục xuống…

Hắn bắt được ta, sau đó hắn lên ngựa, đem ta đặt lên phía trước yên ngựa——- Ta gắt gao ôm cổ hắn, đem bản thân cuộn vào lòng hắn…

—– Ấm áp nơi hắn truyền tới—— tốc độ cũng rất thận trọng…

Ngựa chạy băng băng, trong đêm tối, trong cơn mưa.

Ta không biết vận mệnh mình sẽ ra sao.

Cũng không biết ta sẽ vì sai lầm của mình mà chịu nghiêm phạt thế nào…

Ta chỉ biết tại thời khắc này, hắn dành cho ta bất luận cái gì, ta đều cam tâm tình nguyện. thật tâm tiếp nhận.

Chủ nhân của ta.

New Orleans.

Tay ta bị trói trên giường——— chúng ta đã vui vẻ tròn một ngày, hiện tại hoàng hôn tím thẫm đã phủ xuống.

Mắt ta vẫn bị che, khi bị hắn chạm vào, thân thể chỉ có thể oằn mình rên rỉ, điên cuồng làm tình, ta giống như đã tan vỡ, từ trong ra ngoài đều nồng đậm ái dịch của hắn… Hắn túm lấy ta, tựa như bắt con ngựa đang chạy băng băng dùng lại, đem ta ôm lên con thuyền đã chờ sẵn tại một bờ biển… Ôm chặt lấy ta. Lúc này, ta không muốn rời khỏi ôm ấp nơi hắn.

——— Chúng ta từ Mobille dọc đường biển trở lại New Orleans.

Colleman cùng hắn đặt cược: Ta từ đầu tới cuối vẫn là của Macquarie. Hắn đánh cược bất quá là thân thể Macquarie, sau đó Colleman sẽ y theo ước định đem ta trả cho Macquarie…

Hiện tại, hắn xuống giường.

Cởi sợi vải bịt mắt ta xuống, gương mặt hắn bình tĩnh mà tự tại.

“Jack…” Ngón tay hắn chạm vào môi ta—– nơi ấy trơn ướt, bị môi cùng lưỡi hắn an ủi qua vô số lần…

“Jack” Hắn lần thứ hai gọi.

Ta ngước mắt, một tia ánh sáng cuối ngày toàn bộ chiếu vào trong mắt ta——

“Vâng, chủ nhân…” Ta giống như thở dài mà trả lời hắn…

“Vĩnh viễn là của ta, được không… Jack——” Hắn ôm lấy đầu ta, tại tóc ta yêu thương thì thào…

“Vĩnh viễn ở bên ta, vĩnh viễn. Từ nay về sau, ta vĩnh viễn sẽ không để ngươi lại trốn khỏi ta.”

“Vâng, chủ nhân.” Ta đáp ứng, toàn tâm toàn ý đáp ứng.

Ánh bạc trên đầu ngón tay hắn là tia sáng cuối cùng ta thấy trên thế giới này——–

Mắt tựa hồ bị cái gì đâm vào—— cũng không đau lắm… Hắn vừa bắt ép ta uống thứ gì đó… Một điểm cũng không đau…

Sau đó là mắt trái——- một chút đau đớn.

Không có gì tồi tệ hơn.

“Vĩnh viễn, ngươi sẽ không còn muốn ly khai ta. Jack… Jack của ta.”

Hắn gắt gao ôm lấy ta.

Thế giới có chấm dứt, cũng vẫn gắt gao ôm lấy ta.

Miên hoa chủng thực viên:Vĩ Thanh

Ta là nô lệ của Macquarie Sri Lanka.

Từ tim tới thân thể, từ sợi tóc đến bàn chân, từ da thịt tới linh hồn…

Hoàn toàn thuộc về hắn, chủ nhân của ta, Macquarie.

Nếu hắn không cho ta nước, ta chết khát trong bóng tối,

Nếu hắn không ta bánh mỳ, ta chết đói trong bóng tối,

Nếu hắn không hôn ta, ta chết trong cô độc,

Nếu hắn không ôm ta, ta đau khổ rơi lệ.

Nếu có một ngày, hắn chán ghét ta,

Ta ở trong bóng tối này, lặng lẽ chết đi.

Nhưng, ta không yêu hắn.

Ta là nô lệ của hắn, ta là nô lệ của ngươi, ngươi là tất cả của ta.

Ta chỉ thuộc về một mình ngươi, chủ nhân của ta, Macquarie.

Toàn Bộ Văn Hoàn