Dưới ánh mắt mong chờ phập phồng của thiếu nữ, rốt cục Triệu Địa cũng thản nhiên nói:
- Mặc dù lần này Triệu mỗ thua thiệt, nhưng cũng sẽ không vi phạm lời thề. Tiên tử hãy nói sơ qua nguyên nhân vì sao tới Lạc Già đảo này, sau đó có thể rời đi.
Thiếu nữ theo lời kể lại chuyện đã xảy ra.
Thì ra là dọc đường thiếu nữ trở về Tây Tinh đảo, không hiểu vì sao bị hai tên tu sĩ Ma môn này phục kích. Thiếu nữ không địch lại, sau khi giở hết bản lãnh của mình chỉ có thể tìm đường mà chạy. Lúc chạy tới bầu trời Lạc Già đảo này, thiếu nữ liếc mắt nhận ra Lục Luân Tuyệt Linh trận, cho nên dứt khoát chui vào trong trận, hi vọng lợi dụng chỗ huyền diệu của trận pháp này thừa cơ trốn thoát.
Nhưng hai tên tu sĩ Ma môn cũng đuổi theo sau lưng rất nhanh, mà Lục Luân Tuyệt Linh trận này lấy che giấu làm chủ, lực phòng ngự không mạnh, hai tên tu sĩ Ma môn tiến vào trong trận rất dễ dàng.
Cũng may nàng lại thấy được Thiên Phúc Lưỡng Cực trận, tìm được mắt trận tiến vào bên trong. Mà hai tên tu sĩ Ma môn kia lại không có cách nào tiến vào, đành phải xuất pháp khí ra không ngừng công kích, hòng tiêu hao uy lực trận pháp.
Bất quá Thiên Phúc Lưỡng Cực trận này chủ yếu là phòng ngự, rất là khó đánh. Hai người điên cuồng công kích hơn hai canh giờ, pháp trận vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, bất quá chỉ tiêu hao một ít linh lực.
Mặc dù thiếu nữ biết rõ pháp trận này như lòng bàn tay, nhưng không có pháp bàn khống chế pháp trận trong tay, nên cũng không có cách nào điều khiển pháp trận công địch, chỉ có thể nấp trong trận không ra. Nếu không phải Triệu Địa chạy tới, chỉ sợ hai người này sớm muộn gì cũng phá hỏng pháp trận, thiếu nữ cũng sẽ dữ nhiều lành ít.
Triệu Địa nghe xong gật đầu liên tục, tình huống này không khác mấy với suy đoán của hắn. Còn chuyện vì sao hai tên tu sĩ Ma môn lại truy đuổi thiếu nữ. đối phương không chịu nói rõ, hắn cũng không thèm hỏi tới, chỉ cần chuyện này không liên quan tới hắn là được, cho nên dáng vẻ của hắn dường như muốn tiễn khách.
- Triệu đạo hữu, ngươi có pháp khí nào có thể che giấu dung mạo hay không, có thể cho tiểu nữ mượn sử dụng.
Thiếu nữ đang muốn xoay người rời đi, đột nhiên hỏi. Triệu Địa mỉm cười:
- Tại hạ đúng là có một cái, tặng cho tiên tử vậy. Với nhan sắc của tiên tử nếu không che giấu đi, e rằng Tây Tinh đảo sẽ vô cùng náo loạn.
Dứt lời, hắn nhẹ nhàng run tay áo, một chiếc đấu bồng màu đen chậm rãi bay về phía thiếu nữ.
Thiếu nữ khẽ ửng hồng hai má, lộ ra nét đẹp tuyệt trần, hơi chút ngượng ngùng nói:
- Đa tạ đạo hữu cứu mạng lại không giết. Sau này còn ngày gặp lại!
Dứt lời, thiếu nữ đội đấu bồng lên, bay về phía Tây Tinh đảo.
Triệu Địa sừng sờ nhìn theo bóng thiếu nữ dần xa, một lúc lâu sau mới mở pháp trận ra.
“Rốt cục mình cũng tỏ ra lòng mềm tay nhuyễn đối với mỹ nữ.” Triệu Địa tự giễu mình, đồng thời hắn cũng âm thầm cảnh giác, không thể để cho tình cảm này quấy nhiễu Đại Đạo tu tiên của mình.
Thậm chí Triệu Địa cảm thấy sau khi trải qua chuyện này, lực đề kháng của hắn với nữ tu sĩ xinh đẹp gia tăng không ít. Tin rằng gặp lại tình huống tương tự mà không thể không hạ sát thủ, hắn sẽ không có chút do dự nào.
Hắn mất thời gian vài ngày bố trí mấy bộ pháp trận mua trên Bồng Lai tiên đảo xung quanh động phủ của mình. Làm xong hết thảy, hắn mới tiến vào trong động phủ.
Lúc này, Triệu Địa đang đi trên thông đạo dẫn vào động phủ, tâm trạng rất tốt.
Trong thông đạo này hắn cũng an bài không ít cơ quan, mặc dù không phải là lợi hại lắm, nhưng nếu có người ngoài đi vào, hắn cũng có thể liếc mắt nhìn ra.
Nhưng hiện tại cơ quan vẫn còn nguyên vẹn, xem ra thiếu nữ Vân Mộng Ly kia quả thật không có tiến vào trong động phủ của hắn.
Quan trọng hơn là Thiên Hương Huyễn Tình trận do thiếu nữ đưa lên tới cửa vô cùng hữu dụng với kế hoạch săn giết yêu thú sắp tới của hắn.
Người khác không có thượng phẩm linh thạch, nhưng Triệu Địa có thể dùng mãi mà không hết.
Dùng Thiên Hương Huyễn Tình trận phối hợp với kế hoạch lúc trước của hắn, có thể biến hắn thành một tu sĩ đại thần thông có thể tru diệt yêu thú dễ dàng, hơn nữa hiệu suất cao đến kinh người.
Thậm chí hắn cảm thấy vô cùng nôn nóng, muốn hoàn thành cho nhanh mọi việc, sau đó đi Ngoại Tinh Thần nghênh ngang săn giết yêu thú.
Mới vừa đây cửa tiến vào sơn động có linh nhãn chi tuyền, Triệu Địa lập tức cảm thấy có điều khác lạ.
Một đạo bích quang chớp động, bay nhanh tới trước mặt hắn.
Triệu Địa không né không tránh, mặc cho bích quang xông về phía mình. Bích quang rơi lên người Triệu Địa, hiện ra nguyên hình, chính là một con rắn nhỏ bằng ngón tay, dài chừng một thước có màu xanh biếc như trúc, bụng trắng như bạch ngọc. Con rắn trườn qua trườn lại trên thân thể Triệu Địa, mơn trớn hắn không ngừng, dáng vẻ hết sức thân mật.
Triệu Địa biết đây chính là con rắn nhỏ mới vừa nở ra từ trứng Bích Hàn Giao. Bởi vì đã nhận chủ thành công, rắn kia đã xem hắn như phụ mẫu, mới lộ vẻ vô cùng thân thiết như vậy.
Trong những điển tịch về Ngự Linh thuật có nói, lúc linh thú còn nhỏ phải thường xuyên vỗ về chăm sóc, như vậy sẽ có ích rất nhiều trong việc xây dựng mối quan hệ giữa linh thú và chủ nhân, cho nên Triệu Địa cũng vui vẻ chơi đùa cùng con rắn nhỏ kia một hồi.
Nghe nói Giao Long nhất tộc ra đời thường có hình dáng rắn trăn, chỉ có tu vi yêu thú cấp một, tương đương với tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng ba, bốn. Theo tu vi của nó tăng tiến không ngừng, tới một lúc nào đó sẽ lột bỏ da rắn, hóa thân thành giao. Bích Hàn Giao trong Bích Hàn đàm chính là vừa mới hóa mãng thành giao.
Triệu Địa cẩn thận xem xét con rắn này, bất ngờ phát hiện nó có thuộc tính biến dị Băng Phong hai loại dị thuộc tính. Loại linh thú biến dị như vậy vô cùng hiếm thấy, nghe đồn rằng linh thú biến dị đến khi trưởng thành sẽ có được thần thông đặc biệt khó lòng tưởng tượng.
Bất quá là linh thú biến dị trưởng thành khó khăn hơn linh thú thông thường rất nhiều, không biết là con rắn Băng Phong song thuộc tính này đến bao giờ mới có thể hóa rắn thành giao.
Triệu Địa đi tới chỗ linh nhãn chi tuyền, kiểm tra những quả trứng thú còn lại. Quả nhiên giống như trong điển tịch ghi lại, tất cả trứng thú đều bị phá hư hết sạch không còn, chỉ còn lại một đống vỏ trứng màu trắng, màu xanh biếc.
Đây là đặc điểm của hậu duệ Giao Long nhất tộс, mỗi lần bất kể sanh hạ bao nhiêu quả trứng, lúc nào cũng tối đa chỉ có một quả còn sống. Mà sau khi quả trứng sống duy nhất vừa nở, con rắn sơ sinh sẽ lập tức ăn hết những quả trứng chết khác không chừa. Nếu không có đầy đủ trứng chết làm thức ăn cho nó, hậu duệ duy nhất này cũng sẽ chết đi một cách nhanh chóng.
Có lẽ là vì Giao Long nhất tộc trời sinh hùng mạnh hơn những yêu thú khác rất nhiều, cho nên quá trình duy trì hậu duệ cũng khó khăn hơn nhiều so với những loại yêu thú khác. Có lẽ đây chính là Thiên Đạo, Triệu Địa thầm nghĩ như vậy.
- Ngươi là linh thú Băng, Phong song thuộc tính, vậy gọi ngươi là Băng Phong Xà đi thôi.
Triệu Địa vuốt ve thân thể bóng loáng như ngọc của con rắn nhỏ, nhẹ giọng nόi.
Sau đó hắn theo chỉ dẫn trong Ngự Linh Thiên Đàm, luyện tập cách dùng thần thức phát ra hiệu lệnh cho Băng Phong Xà.
Tu vi của Băng Phong Xà này còn rất thấp, hiện tại chỉ có thể phun ra một tia hàn khí, chưa biết phóng xuất pháp thuật.
Triệu Địa cũng không nóng nảy, tiềm lực của Giao Long nhất tộc to lớn vô cùng, huống chi là linh thú biến dị Băng Phong song thuộc tính. Hắn cực kỳ coi trọng tiền đồ của con Băng Phong Xà này, hạ quyết tâm bồi dưỡng thật chu đáo cho nó một phen, để sau này trở thành trợ lực cực lớn cho mình.
Hơn nữa một khi linh thú nhận chủ, cũng không có cách nàọ tặng lại cho người khác, chỉ có chủ nhân linh thú mới có thể thao túng linh thú. Nếu như chủ nhân bất hạnh bỏ mình, linh thú cũng sẽ ngay tức khắc tự bạo mà chết.
Cho nên dù người khác biết mình có được linh thú giao long, tối đa cũng chỉ ghen tị thèm thuồng, thông thường sẽ không vì như vậy mà dẫn tới họa sát thân.
Tu sĩ loài người cό thể nhờ uốոց thật nhiều linh đan diệu dược mà tăng tiến tu vi, linh thú cũng có thể làm như vậy. Linh thú chính là yêu thú, chỉ bất quá được tu sĩ nuôi dưỡng nhận chủ, bị con người thao túng, vì có sự khác biệt với loại yêu thú thông thường không mở được linh trí cho nên mới được gọi là linh thú.
Đan dược thích hợp cho Băng Phong Xà trong giai đoạn hiện tại có Dục Linh tán, giá cả cũng không quá đắt, Triệu Địa mua không ít. Hắn sẽ dùng tiểu đỉnh nuôi dưỡng, thường xuyên đút cho Băng Phong Xà.
Mà chính hắn cũng thong thả luyện chế mười mấy viên yêu đan cấp ba trong tay thành đan dược. Sau đó uống vào, ngồi xuống tĩnh tọa.
Mục tiêu chủ yếu của Triệu Địa là luyện chế ra một số trung phẩm Linh Cụ không ít.
Giống như pháp khí, hình dáng Linh Cụ cũng vô cùng phong phú, muôn màu muôn vẻ, có công kích Linh Cụ như cung, đao, kiếm, thương, côn, câu, chùy, xoa, tiên, phủ... Cũng có phòng ngự Linh Cụ là các loại có hình dáng như tấm thuẫn.
Triệu Địa muốn luyện chế Linh Cụ có hình dáng thế nào, trong lòng hắn đã biết rõ từ sớm.
Kế đó ngoại trừ thỉnh thoảng cho Băng Phong Xà ăn uống, chơi đùa với nó, Triệu Địa sử dụng toàn bộ thời gian để luyện chế Linh Cụ.
Hơn nửa năm sau, Triệu Địa đã có mấy chục món công kích Linh Cụ, cùng khoảng mười món phòng ngự Linh Cụ, tất cả đều là trung phẩm Linh Cụ sử dụng trung phẩm linh thạch.
Mấy chục món công kích Linh Cụ toàn là loại cung nỏ, có khả năng công kích tầm xa, nhiều thuộc tính khác nhau.
Mười mấy món phòng ngự Linh Cụ là loại tấm thuẫn mà Triệu Địa đã luyện chế vô cùng quen thuộc.
Hắn tự cho là thủ pháp luyện khí của mình đã đạt tới một trình độ nhất định, bắt đầu chú ý tới một ít tài liệu yêu thú cấp năm của mình.
Hắn muốn dùng những tài liệu này luyện chế ra một hai món thượng phẩm Linh Cụ cần thượng phẩm linh thạch mới có thể phát huy toàn bộ uy năng.
Lại mấy tháng sau, Triệu Địa tay cầm một thanh cốt đao màu đỏ, trong đό cό khảm một viên thượng phẩm linh thạch thuộc tính Hỏa màu đỏ nửa trong suốt, tỏ ra kích động vạn phần.
Sau khi trải qua nhiều lần thất bại, lãng phí không ít tài liệu cùng thượng phẩm linh thạch. rốt cục hắn cũng luyện chế ra được một món thượng phẩm Linh Cụ đặt tên là Sí Thiên Nhận thuộc tính Hỏa.
Hai tay Triệu Địa nắm chặt cán Sí Thiên Nhận. nhẹ nhàng vung lên, một con rồng lửa dài mười mấy trượng giương nanh múa vuốt từ trên đao lao ra, khí thế hết sức kinh người. Ít nhất theo Triệu Địa nhận xét: hắn không thể nào chống đỡ được một đòn của rồng lửa này.
Mặc dù Linh Cụ chủ yếu tiêu hao là linh lực trong linh thạch, tu sĩ chỉ cần rót vào chút ít linh lực, dùng để dẫn dắt khống chế là được. Nhưng đối với thượng phẩm Linh Cụ, tiêu hao linh lực là cực lớn. Giống như mới vừa rồi bất quá chỉ là nhẹ nhàng vung lên như vậy, cho dù là chỉ phụ trách dẫn dắt thao túng, đã hao tổn không ít thần thức cùng gần hai thành linh lực của Triệu Địa.
Chỉ bằng vào điểm này, Triệu Địa tin tưởng, cốt đao Sí Thiên Nhận này đã trở thành một vương bài chủ lực của mình. Tuy rằng bình thường không dám dùng tới. nhưng một khi sử dụng sẽ phải tiêu diệt hết địch nhân, không chừa lại một người sống nào.
Nhưng đó cũng không phải thủ đoạn thường dùng trong kế hoạch của hắn, kế tiếp Triệu Địa bắt đầu luyện chế cái gọi là con rối hình người.
Thủ pháp luyện chế con rối cũng không phức tạp, nếu là con rối thông thường càng hết sức dễ dàng, không khó hơn bao nhiều so với luyện chế một món trung phẩm pháp khí. Điểm phiền phức duy nhất chính là phải dung hợp yêu hồn và thân thể con rối đã luyện chế hoàn chỉnh, tạo thành con rối hoàn chỉnh. Quá trình này cần bố trí một pháp trận quy mô nhỏ, cùng với thi triển một loại bí thuật.
Đương nhiên những pháp thuật và pháp trận này cũng không tới nỗi quá mức khó hiểu, sau khi Triệu Địa tìm hiểu một thời gian ngắn đã có thể lãnh ngộ.
Trong vòng nửa năm ngắn ngủi, Triệu Địa đã luyện chế ra hơn năm mươi con rối hình người có tu vi tương đương tu sĩ Luyện Khí kỳ. Tất cả đều có chiều cao chừng một thước, dưới tác dụng của hạ phẩm linh thạch có thể bành trướng bằng với người thật.
Nhưng vì Triệu Địa luyện chế thô sơ, cho nên ngũ quan diện mạo của những con rối này rất thô kệch.
Hơn nữa lúc luyện chế cũng có tỷ lệ thất bại nhất định, mặc dù Triệu Địa chuẩn bị hơn một trăm phần tài liệu luyện chế, nhưng rốt cục cũng chỉ luyện chế được hơn năm mươi con.
Mọi sự đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội.
Triệu Địa cầm ngọc giản có ghi Phân Thần thuật lên, bắt đầu đọc lại một lần nữa. Thật ra hắn đã tìm hiểu nội dung trong ngọc giản này từ trước, chỉ là hiện tại muốn dựa theo phương pháp trong đó hướng dẫn tách ra một tia thần thức, hình thành một tia phân thần.
Thi triển Phân Thần thuật này đương nhiên hết sức phiền phức, chẳng những cần thần thức đạt tới trạng thái tốt nhất, hơn nữa linh lực, thể lực cũng phải vô cùng sung túc mới được.
Mặc dù những thứ này đều làm được, cũng phải hao phí tới gần nửa ngày thi pháp, hơn nữa trong tất cả quá trình không được có chút sai lầm nào, bằng không coi như dã tràng xe cát.
Lúc này hai tay Triệu Địa đang bấm quyết, ngồi trên một chiếc bồ đoàn may bằng da thú, lộ ra vẻ mặt cực kỳ đau khổ. Từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu nhỏ xuống không ngừng, sắc mặt hắn cũng trở nên trắng nhợt.
Đây chính là lúc sắp sửa hoàn thành Phân Thần thuật. Thình lình Triệu Địa giơ ngón trỏ phải ra đặt lên mi tâm của mình, chậm rãi thi triển pháp quyết. Dần dần trên đầu ngón tay hắn ngưng tụ ra một điểm sáng màu trắng to bằng hạt đậu, đây chính là luồng phân thần thứ nhất mà Triệu Địa tách ra.
Hắn cố nén đau đớn trong đầu, rót tia phân thần này vào trong một con rối hình người, miệng niệm chú ngữ một cách khó khăn. Hai tay hắn lại đánh từng đạo pháp quyết vào thân thể con rối, sau khoảng thời gian tàn nửa nén nhang, rốt cục coi như hoàn thành quá trình thi pháp, Triệu Địa thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, lẳng lặng ngồi tĩnh tọa nghỉ ngơi.
Hai ngày hai đêm sau, rốt cục Triệu Địa đã khôi phục lại được thần thức hao tổn.
Hắn không bắt đầu thi triển Phân Thần thuật lần thứ hai, mà là thao túng con rối số Một đã có thần thức của mình trong đó.
Cảm giác này hết sức kỳ diệu, cũng không tự do thoải mái như thao túng pháp khí, mà giống như phương thức khống chế bằng mệnh lệnh. Bình thường Triệu Địa thông qua thần thức truyền ra một mệnh lệnh, con rối dựa theo mệnh lệnh này thi hành nhiệm vụ, tuyệt đối không phản kháng, nhưng phải mất một khoảng thời gian nhất định.
Chuyện này không thể linh hoạt như ý giống như thao túng tay chân hoặc pháp khí của mình, muốn sao được vậy. Mà điều khiển con rối cũng giống như ra lệnh cho thuộc hạ của mình. mỗi khi truyền ra một mệnh lệnh, nên làm thế nào đó là chuyện của thuộc hạ, chỉ bất quá con rối sẽ nghiêm khắc dựa theo tu sĩ chỉ thị làm việc, là thuộc hạ tuyệt đối trung thành.
Chính là bởi vì phương thức thao túng bất đồng, cho nên thao túng con rối tiêu hao thần thức ít hơn so với pháp khí. Đối với một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, có thể đồng thời thao túng năm, sáu món pháp khí đã là cực hạn, nhưng thường là có thể thao túng hai ba mươi con rối, thậm chí nhiều hơn.
Triệu Địa ra lệnh con rối này cầm Hàn Giao Cung lên, bắn ra một mũi tên về phía vách đá.
Mới vừa truyền ý nghĩ này thông qua thần thức cho con rối số Một, nó liền lập tức lấy ra Hàn Giao Cung từ trong túi da thú trên lưng, kéo cung nhằm về phía một mặt vách đá, sau khi bắn ra bảy tám mũi băng trùy bèn đứng yên không nhúc nhích.
“Quả nhiên không sai!” Triệu Địa cao hứng thầm nghĩ, không ngờ rằng con rối Luyện Khí kỳ này cũng có thể sử dụng trung phẩm Linh Cụ. Cũng giống như lúc hắn còn ở Luyện Khí kỳ, có thể sử dụng hoàn hảo trung phẩm Linh Cụ Hàn Băng Thuẫn vậy.
Nếu là như vậy, hắn sẽ đồng thời thao túng hai ba mươi con rối, mỗi con rối đều sử dụng một món trung phẩm Linh Cụ.