Mị Vương Sủng Thê (Y Phi Kinh Thế)

Chương 65: Ít nhất còn có ta




"Sau này, khi ngươi cảm thấy cô đơn, ít nhất vẫn còn có ta bồi ngươi."

Giọng nói của Đế Bắc Thần rất mềm nhẹ, ánh mắt dịu dàng càng khiến cho bất luận một nữ tử nào đều phải say mê.

Sau khi vén chăn quanh người Bách Lí Hồng Trang, Đế Bắc Thần lúc này mới rời khỏi Cảnh Lê Viên.

"Vương gia, có cần thỉnh thêm mấy nha đầu đến chiếu cố Bách Lí cô nương hay không?" Hắc Mộc dò hỏi.

Đế Bắc Thần vẫy vẫy tay, "Với tính tình của nàng, có người chiếu cố ngược lại sẽ cảm thấy phiền phức."

Hắc Mộc suy tư một lúc, nghĩ đến hết thảy những gì Bách Lí Hồng Trang đã làm, dường như đúng là như vậy......

Ngày hôm sau, thời điểm Bách Lí Hồng Trang tỉnh lại đã là giữa trưa.

Bách Lí Hồng Trang đi ra ngoài, lập tức nhìn thấy bầu trời tràn ngập hoa đào, một thế giới màu hồng, khiến tâm tình người vô thức có cảm giác tốt hơn.

Sau khi nhìn thấy rừng đào, nàng lập tức hiểu được vì sao Đế Bắc Thần lại mua tòa biệt viện này.

Đào hoa đối với thân thể của Đế Bắc Thần có chỗ tốt nhất định, có thể giảm tốc độ lan tràn tê mỏi thấp xuống.

......Edit & Dịch: Emily Ton....

Thần Y Phường.

Khi Bách Lí Hồng Trang đi tới Thần Y Phường, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu đều thập phần lo lắng nhìn nàng.

"Bách Lí cô nương, ngươi không sao chứ?"

Dưới sự thúc dục của Đổng Tư Nhu, Đỗ Thiên Thạc lấy hết can đảm hỏi.

Đổng Tư Nhu cũng theo đó lên tiếng: "Bách Lí cô nương, ngươi ngàn vạn lần không cần nghĩ luẩn quẩn trong lòng. Mặc dù Thần Vương gia có tật nơi chân, nhưng ta nghe người khác nói vẫn là không tồi."

Hôm nay là một ngày tươi sáng, tin tức Hồng Trang chính là đích tiểu thư Tướng quân phủ Bách Lí Hồng Trang lập tức được truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ ở trong hoàng thành.

Thời điểm biết được tin tức này, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu căn bản không tin.

Cho đến khi tất cả mọi người đều nói về việc này, hơn nữa cũng nghe nói từ một số triều thần, và chính miệng cô nương nói ra, bọn họ mới tin sự thật này.

Tin tức này thật sự quá chấn động lòng người. Một người là tiểu thư phế vật không có gì để nói, một người là thần y với y thuật tài ba. Hai người có thể nói khác nhau một trời một vực, nhưng thật sự lại là cùng một người.

Sau khi được thân phận chân chính của Bách Lí Hồng Trang, hai người còn chưa kịp vui mừng đã nghe thấy tin tức Bách Lí Hồng Trang bị tứ hôn.

Bách Lí Hồng Trang, Thần Vương gia, trò cười lớn nhất hoàng thành cùng kết hợp với trò cười thứ hai, biến thành một trò đùa thậm chí còn lớn hơn nữa!

Nhìn vào khuôn mặt lo lắng của hai người, Bách Lí Hồng Trang cười nhẹ, "Không cần lo lắng cho ta, ta cũng không cảm thấy việc này có điều gì không tốt."

Nghe lời này, Đỗ Thiên Thạc và Đổng Tư Nhu đều ngẩn người ra, kinh ngạc nhìn Bách Lí Hồng Trang, không thể tin được những lời bọn họ vừa nghe.

Sau khi nhìn thấy nụ cười tiêu sái thờ ơ của Bách Lí Hồng Trang, bọn họ cảm thấy chính mình không hề nghe lầm!

"Bách Lí cô nương, ngươi thật sự không buồn hay sao?"

Đổng Tư Nhu có chút khó tin. Từ Thái tử phi biến thành Vương phi phế vật, sự chênh lệch này có thể dễ dàng bình tĩnh như vậy?

"Có gì phải buồn?" Bách Lí Hồng Trang cười hỏi lại, "Đế Bắc Thần còn đẹp hơn so với Hiên Viên Hoàn, ta vì sao không thể yêu cái đẹp hơn chứ?"

"Ngô...... đúng vậy!."

Thấy khách nhân tiến đến, Bách Lí Hồng Trang trực tiếp đi qua và bắt đầu bắt mạch xem bệnh cho người bệnh. Sau khi trị liệu xong 10 người bệnh, nàng dự định chuẩn bị làm một số việc khác.

Đổng Tư Nhu nhìn bóng dáng Bách Lí Hồng Trang, không thể không nỉ non nói: "Đẹp là đẹp, nhưng dường như đó không phải là trọng điểm......"

Dưới ánh hoàng hôn, mặt trời đỏ rực chiếu lên đám mây đem thành một mảng trời màu đỏ, đám người trên mặt đất phảng phất cũng nhiễm một tầng ánh sáng đỏ.

Vạn Dược phường.

Quý Văn Bân nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang tiến đến, trên mặt xuất hiện một chút không vui, "Bách Lí cô nương, vì sao rảnh rỗi đến nơi này của ta?"