Edit & Dịch: Emily Ton.
Mặc quần áo đẹp đẽ một phen, Bách Lí Hồng Trang công khai ra khỏi Nhã Huyên Các, đi về hướng đại môn Tướng quân phủ.
Thời điểm bọn hạ nhân nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang, sôi nổi trừng lớn mắt, trong mắt lấp ánh sự nghi hoặc cùng với không thể tin.
"Cô nương này là ai? Sao lại xuất hiện trong phủ?"
"Ta vừa mới nhìn thấy nàng đi ra từ Nhã Huyên Các, không phải là nhị tiểu thư đấy chứ?"
"Vui đùa gì vậy! Nhị tiểu thư chính là người mù, ta thấy cô nương này giống như là Hồng Trang cô nương của Thần Y Phường!"
Bọn hạ nhân nghi hoặc không thôi, bất quá không ai nghĩ sẽ ngăn lại Bách Lí Hồng Trang.
Vừa nhìn thấy cô nương này liền biết thân phận không tầm thường, nếu ngăn nàng lại không phải là tự mình tìm chết sao?
Tuy nhiên, khi Bách Lí Hồng Trang tới cỗ kiệu đã được chuẩn bị sẵn cho nàng, trên dung nhan xinh đẹp phủ lên một nụ cười mỉa mai.
Bởi vì, trong tầm mắt chỉ có một cỗ kiệu, căn bản không có kiệu phu!
Đây căn bản là không muốn để nàng tới tuyển tú yến!
"Quá đáng giận!" Trên mặt Tiểu Hắc nhiễm lên phẫn nộ, "Chủ nhân, muốn chúng ta đi tìm mấy tên kiệu phu tới hay không?"
Đúng lúc này, một loạt tiếng bước chân nặng nề từ nơi xa dần dần truyền đến, ngưng mắt vừa thấy, đỉnh đầu một cỗ kiệu cực kỳ hoa lệ chậm rãi đi đến.
Bách Lí Hồng Trang cũng không ngạc nhiên, đây chắc hẳn cũng là cỗ kiệu đi tới hoàng cung, chỉ là không biết của triều thần nào.
"Nương tử, nhìn có vẻ như ngươi không vào cung được, không bằng...... chúng ta đi cùng nhau?"
Giọng nói nhẹ nhàng cùng với tiếng cười nồng ấm đột nhiên truyền ra từ trong cỗ kiệu, lộ ra trêu đùa quen thuộc.
Bách Lí Hồng Trang hơi giật mình, chỉ thấy Đế Bắc Thần xốc mành lên, nhìn nàng với nụ cười trên mặt.
"Được thôi!"
Bách Lí Hồng Trang nhướng mày cười, hiển nhiên, Đế Bắc Thần sớm đã biết thân phận nàng, cho nên giờ phút này nhìn thấy nàng mới không có chút kinh ngạc nào.
Nhớ tới trước đây, thời điểm quen biết Đế Bắc Thần, nàng chỉ cảm thấy Đế Bắc Thần thực sự không đơn giản, cho nên không muốn có nhiều tiếp xúc. Tuy nhiên, hiện tại dù không muốn tiếp xúc cũng đã tiếp xúc nhiều lần.
Tuy rằng gia hỏa này ngoài miệng nói chuyện luôn luôn ngả ngớn, nhưng nàng có thể phán đoán được, Đế Bắc Thần cũng không có ác ý với nàng.
Đối với bí mật về thân thế Đế Bắc Thần, nàng cũng không muốn tìm hiểu kỹ hơn.
Thấy Bách Lí Hồng Trang sảng khoái đáp ứng như thế, trong mắt Đế Bắc Thần thật ra xuất hiện một tia kinh ngạc.
Xem ra, nương tử hắn cũng là người thông minh!
Mãi đến khi Bách Lí Hồng Trang đã ở trên cỗ kiệu, Hắc Mộc lúc này mới nghi hoặc sờ sờ đầu. Ngày thường Bách Lí cô nương vừa nhìn thấy thiếu chủ thì lập tức không nhịn được dậm chân, từ khi nào quan hệ của hai người trở nên hài hòa như thế?
"Có vẻ như, những ngày ngươi ở tướng quân phủ cũng không tốt lắm." Đế Bắc Thần chậm rãi nói.
Bách Lí Hồng Trang nhún vai, "Thế nhân đều cho rằng những ngày trôi qua của Vương gia tàn phế như ngươi thật là khổ sở, trên thực tế không phải là quá tiêu dao tự tại hay sao?"
Nghe những lời này, tươi cười trên mặt Đế Bắc Thần mở rộng vài phần, khuôn mặt vốn đã tuấn mỹ vô song, tươi cười càng thêm mê người, lực sát thương mười phần.
"Nếu nói như thế, những ngày trôi qua của ta và nương tử thật ra rất giống nhau."
"Nếu ngươi không vô sỉ như vậy, có lẽ là như thế."
Bách Lí Hồng Trang mỉm cười, sau khi xác định Đế Bắc Thần cũng không có ác ý với mình, lúc bọn họ ở chung đã trở nên tự nhiên hơn nhiều.
"Hôm nay ngươi dùng bộ mặt như vậy tiến cung, chỉ sợ sẽ nổi lên nghị luận không nhỏ, ngươi phải cẩn thận, chớ nên chọc giận Hoàng Thượng."
Giọng nói của Đế Bắc Thần đột nhiên trầm trọng và nghiêm túc nhiều hơn vài phần, Bách Lí Hồng Trang hơi giật mình, gia hỏa này đang quan tâm tới nàng sao?
Nàng cũng minh bạch được, hôm nay tiến cung nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Rốt cuộc, nàng dùng thân phận Hồng Trang lừa người, đối mặt với người khác không quan trọng, nhưng nếu như Hoàng Thượng so đo, nàng sẽ phạm vào tội khi quân!