Mị Vương Sủng Thê (Y Phi Kinh Thế)

Chương 44: Đê tiện cực điểm




Edit & Dịch: Emily Ton.

Nguyên lực hùng hồn bạo dũng tràn ra, trên mặt Bách Lí Ngọc Nhan tràn ngập điên cuồng, nàng ta muốn giết Bách Lí Hồng Trang!

Nàng ta tuyệt đối sẽ không cho phép bất luận kẻ nào cướp đi Thái Tử!

Chỉ thấy một chưởng của Bách Lí Ngọc Nhan bỗng nhiên vung ra, chưởng phong sắc bén mang theo một chuỗi tiếng nổ, không thể nghi ngờ, đây chính là thực lực hậu kỳ Huyền Địa Cảnh!

Bách Lí Hồng Trang mắt đẹp hơi ngưng, khi mọi người không nhìn tới nơi, khiêu khích cười nhìn Bách Lí Ngọc Nhan.

"Ngươi, nữ nhân điên này, phát điên ở chỗ này làm gì?!"

Tốc độ của Hiên Viên Hoàn càng nhanh hơn so với Bách Lí Ngọc Nhan, thời điểm công kích của Bách Lí Ngọc Nhan sắp rơi xuống trên người Bách Lí Hồng Trang, một quyền của hắn đã hung hăng hướng về phía Bách Lí Ngọc Nhan!

Bịch!

Một âm thanh cực lớn vang lên, thân hình Bách Lí Ngọc Nhan trực tiếp bay ngược ra ngoài, ngã xuống thật mạnh ở trên mặt đất.

"Hồng Trang, ngươi không sao chứ?"

Hiên Viên Hoàn cũng không thèm nhìn Bách Lí Ngọc Nhan ngã trên mặt đất, vội vàng nổi lên quan tâm tới Hồng Trang.

Bách Lí Hồng Trang lắc lắc đầu, nói: "Đa tạ ngươi."

Nghe lời này, Hiên Viên Hoàn tươi cười sáng lạn, nói: "Không có việc gì thì tốt!"

"Hồ ly tinh, ta và Thái Tử điện hạ đã ở bên nhau hơn một năm nay, hắn là của ta!" Bách Lí Ngọc Nhan điên cuồng hô lên, "Ngươi sao có thể đê tiện như thế!"

Những người vây xem nhìn thấy một màn như thế thì bắt đầu sôi nổi lộ ra thần sắc hứng thú, Bách Lí Ngọc Nhan có quan hệ với Hiên Viên Hoàn, bọn họ vẫn luôn biết đến.

Giờ phút này nhìn thấy Bách Lí Ngọc Nhan mắng Bách Lí Hồng Trang là hồ ly tinh, chẳng lẽ Bách Lí Hồng Trang cũng thích Thái Tử?

Bách Lí Hồng Trang khẽ cười một tiếng, "Bách Lí cô nương nói lời này thật là buồn cười, nếu như ta đê tiện, vậy thì chẳng phải ngươi là đê tiện cực điểm hay sao?"

Bách Lí Ngọc Nhan ngẩn ra, "Lời này của ngươi là có ý gì?"

"Mọi người đều biết, Hiên Viên Hoàn vốn là vị hôn phu của đích tiểu thư tướng quân phủ Bách Lí Hồng Trang, ngươi thân là tỷ tỷ của Bách Lí Hồng Trang, không ngờ lại câu dẫn vị hôn phu nàng ấy, không phải là đê tiện cực điểm, thì là cái gì?"

Khóe miệng Bách Lí Hồng Trang hiện lên nụ cười quyến rũ, lời nói ra lại là thái độ hùng hổ doạ người.

Đây là sự tích góp hận thù mà Bách Lí Hồng Trang đã ngã xuống, mặc dù nàng đối Hiên Viên Hoàn không có chút cảm xúc, nhưng Bách Lí Hồng Trang trước kia lại thực sự ái mộ Hiên Viên Hoàn!

Tỷ tỷ tin tưởng nhất đoạt mất nam tử nàng ấy yêu nhất, thậm còn bức tử nàng ấy, ở trước mặt nàng ấy trình diễn tiết mục tình nồng mật ý!

Lúc trước thời điểm Bách Lí Ngọc Nhan làm ra loại sự tình này, cũng nên nghĩ tới khả năng báo ứng!

Lời này vừa nói ra, nháy mắt khuôn mặt Bách Lí Ngọc Nhan trở nên tái nhợt.

Tuy rằng nàng ta thật sự đã đoạt Hiên Viên Hoàn từ Bách Lí Hồng Trang, nhưng việc này chưa bao giờ bị người vạch trần.

Hiện giờ cứ như vậy bại lộ dưới ánh mặt trời, tất cả mọi người sẽ nhìn ra hành vi đáng khinh thường của nàng ta, nàng ta làm thế nào để làm người đây?

"Thái Tử điện hạ đã giải trừ hôn ước với Hồng Trang, sao có thể nói là ta cướp đi?" Bách Lí Ngọc Nhan không cam lòng giảo biện nói.

Nàng ta quyết không thể khiến thanh danh của mình đều bị phá hủy trong một sớm hôm nay!

Trên khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ, hiện lên sự mỉa mai không chút nào che dấu, "Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm."

"Hôn ước giữa Thái Tử và Bách Lí Hồng Trang bị hủy bỏ bất quá là sự tình trong vòng một tháng, nhưng không phải vừa rồi ngươi rõ ràng nói, ngươi và Thái Tử đã ở bên nhau hơn một năm qua?"

Giọng nói nhẹ nhàng nhưng vẫn giữ một thái độ thờ ơ, bằng chứng giống như sắt truyền ra từ trong miệng Bách Lí Hồng Trang lại khiến Bách Lí Ngọc Nhan căn bản không cách nào phản bác!

"Ta......"

Khóe miệng Bách Lí Ngọc Nhan mấp máy, muốn cực lực giải thích, nhưng một câu đều nói không nên lời.

Mọi người nhìn thấy một màn này, lập tức biết được chân tướng, hồi tưởng ngày thường Bách Lí Ngọc Nhan ngụy trang thành hình tượng nữ thần, không nghĩ tới bản thân nàng ta lại không thể chịu được như thế!