Mị Thiên Giai

Chương 33




Sáng hôm sau nàng tỉnh dậy,ngó lên,ôi trời,núi này sao cao vậy,lại ngó sang bên cạnh,còn vài núi nữa cũng cao không kém.

Đêm hôm qua trèo lên cũng không được 1 phần 100 đi,mình cần leo xuống để quan sát.

Trèo lên cây cao nhất,nàng trố mắt mà nhìn.Nhiều núi quá,mọc san sát nhau ,tất cả là núi đá vôi ,những dây leo bám sát vào núi,rất nhiều,bây giờ nàng mới biết thế nào là sự hùng vĩ.

Ngán ngẩm,nàng đi dọc theo chân núi,tìm đá trầm vân ,đây là đầu mối thứ nhất,nếu phải trèo lên đỉnh núi,cách này chắc chắn không làm được trong thời gian ngắn như vậy.

Nhưng đi đến nửa ngày,đã đi qua 3 ngọn núi cao nhất cũng không có manh mối gì.

Đá trầm vân trơn bóng nhẵn kín,có màu đỏ,nhưng chỗ này toàn đá vôi,mà dù có nhưng trong không gian lớn như vậy cũng không tìm được.Trong lòng đang mắng nghìn lần mấy tên vô hại kia.

Ánh nắng chói chang gay gắt,người nàng đã thấm đẫm mồ hôi,nàng đành đi đến dòng suối ở bên kia .

Đứng đên bờ suối,bỗng thấy trên mặt nước có cái gì đó chiếu xuống chói mắt phải lấy tay che lại,nghĩ đến cái gì ,chẳng lẽ phản chiếu ánh sáng.

Ngước mắt lần theo,là ngọn núi kia.

Vội vàng chạy đến,nhưng nàng phải dừng lại,có cái gì đó không đúng.

Ngó xung quanh,nàng đã vòng qua tất cả cácmngọn núi mấy lần nhưng chỗ này chưa đi bao giờ.

Xung quanh không có cây,không thấy suối,mà toàn sỏi đá.Ngước mắt lên,vách núi thẳng đứng, dây leo mọc chằng chịt ,nhìn kĩ đá đều nhẵn kín.

Dùng linh hồn,nhưng bị một nguồn lực nào đó chèn ép,linh hồn vừa mới xuất thì bị tan biến.Mở không gian nhẫn,đã bị phong ấn.

Ánh nắng mặt trời tắt dần,xung quanh âm u,im ắng.

"Ngươi có vẻ quý hiếm nên ở nơi không bình thường cũng phải "

Phong ấn hết thần lực sao ,chỉ thấy nàng cắn đầu ngón tay của mình,đầu lưỡi liếm máu,khóe miệng nhếch cuồng vọng :"Cái đó chỉ là trò chơi của ta mà thôi"

Bản năng sát thủ của nàng bắt đầu trỗi dậy,ngươi không chết,ta với ngươi cùng chết,ngươi muốn sống,ta cho ngươi sống không bằng chết.Một con thú khi đã bắt đầu đi săn,con mồi không thể bỏ qua.

Nàng cẩn thận đến gần,chân giẫm lên từng viên sỏi đá,tai nghe từng chuyển động,ở dưới đẩt bất thường.

Dây leo ở đây rất khác biệt,chúng thân toàn gai,rìa lá cũng có gai.Xé y phục bên ngoài thành 2 mảnh ,buộc vào 2 bàn tay,leo lên trên.

Khi trời gần tối,nàng đã leo đến đỉnh núi.Cúi xuống,từ trong tay áo lấy một bọc giấy nhỏ,thả ra,bột phấn từ đó cũng bay xuống dưới.Đây là thuốc nàng điều chế ,khi hoa Linh Lan gặp được nó lập tức phát sáng ,nàng đã làm miệt mài tận 20 ngày chỉ được tầm này,khó đến thế nào.

Một lúc sau,dưới chỗ nàng đứng có thứ phát sáng.

Hoa có 8 cánh màu trắng,phấn hoa màu đen,phát ra ánh sáng dịu nhẹ,như ánh sáng của bình minh,cánh hoa mỏng manh đu đưa theo gió,như thiếu nữ đang múa,uyển chuyển theo từng khúc nhạc,rất đẹp.

Chỉ một bông hoa mà đẹp đến thế,thảo nào có thể trừ khử Ma khí.

Nàng nhanh chóng quấn dây leo xuống dưới,vuốt nhẹ bông hoa,tuy nó đẹp nhưng nàng cũng không mấy thích ,nhìn này,quá mỏng mảnh,bóp một cái là nát,với lại nó khắc Ma khí,nàng cũng một nửa là Ma nên càng nhìn càng không thích.Thôi nhanh nhanh mang về cho tên Vương gia kia uống ,nếu nhìn thêm tí nữa nàng không biết có giẫm nát nó không.

Nhẹ nhàng bứt bông hoa,nó tỏa ra mùi một mùi hương rất thơm,làm say đắm lòng người giống như....

"Là hương Bách hồi"

Đúng như tên gọi của nó,nó triệu hồi mọi loại động vật độc nhất,như bây giờ.....

Nàng cảm thấy có con gì bò lên,rất nhiều,rung động cả dây leo,chắc chắn hương này đã thu hút nó,con vật gì đó cực độc.Nàng nhanh chóng bỏ bông hoa bên trong vạt áo,nút áo buộc thật chặt,đảm bảo không bị văng ra.Từ trong tay áo,lấy ra bột phấn rồi quăng xuống,đây là bột dạ quang,cái gì là vật thể sống đều phát ra ánh sáng.

Nhìn xuống,nàng lạnh sống lưng .Là nhện,rất nhiều nhện,chúng rất lớn ,to bằng 2 bàn tay,chân toàn gai,2 mắt đỏ lừ,miệng thỉnh thoảng nhả ra 1 chất nhờn màu xanh,chất đó dính đến đâu,dây leo liền phát ra tiếng "xèo xèo".

Cố gắng tập trung,nàng liền lấy lo dược đổ xuống,chỉ thấy dược dính vào con nào,con đấy liền nổ tan xác,chất nhờn màu đen xanh vãi tung tóe.

Nhưng chúng rất đông,nếu cố thủ trên này chỉ có đường chết.

Nàng liền vắt ngược người ,2 chân vắt vào dây leo,từ từ trượt xuống,2 tay bó kĩ,vừa trượt,tay kia cầm dao giết từng con một,tay còn lại cầm lọ dược hắt xuống,giết liên tục.

Bỗng mấy con bò từ dây bên kia nhảy lên người ,lấy chân đâm sâu xuống, chất nhờn màu xanh nhả ra ăn mòn áo nàng .Nhanh như cắt,nàng uốn người,chân kia vắt lên,tay kia dao đâm thẳng vào chúng,kế tiếp,chân đạp mạnh xuống,dao gạt hết 2 bên cây.Đến độ cao nhất định,nàng tung mình nhảy xuống.

Lấy bột dạ quang,trước mặt nàng xuất hiện 1 đàn rắn,theo nàng biết,tất cả đêu loại cực độc