Trong khoảng thời gian ngắn, Nghệ Phong và Yêu Ngọc liên thủ đã giải quyết hơn phân nửa đệ tử Văn Linh cốc. Nhìn mặt đất đã biến thành biển máu, các đệ tử sợ hãi phá mật, cả đám trùng kích về phía cửa cốc, bọn họ không còn một chút tâm tư chiến đấu, một lòng muốn chạy trốn.
Nhìn đám đệ tử tán loạn, Điệp Vận Du hừ một tiếng, tùy ý vung tay liền giải quyết toàn bộ. Nhưng đệ tử đã lạnh hết tâm can, há có thể ngăn trở công kích của một Tôn cấp. Trong lúc Điệp Vận Du huy vũ, cả đám đệ tử đều bị ném lên hư không, lập tức rơi xuống mặt đất, đập ra một bãi máu.
- Hỗn đản, ta muốn giết ngươi!
Văn Linh cốc chủ nhìn những đệ tử do mình bồi dưỡng ra, cứ như vậy dễ dàng bị Nghệ Phong hành hạ tới chết, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, năng lượng trong cơ thể tăng vọt, muốn tách khỏi hai người Hắc Mô và Mông Bạch, oanh kích một quyền về phía Nghệ Phong, nơi thân quyền đi qua, từng mảnh hư không bị bóp méo.
- Hừ!
Hắc Mô thấy Văn Linh cốc chủ đánh về phía Nghệ Phong, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đối thủ của ngươi là ta, không phải hắn!
Hắc Mô nói xong, thân ảnh chợt lóe chặn lại trước mặt Văn Linh cốc chủ, vung quyền cản lại, lập tức hô to với Nghệ Phong:
- Nghệ Phong đế quân, đánh nhanh. Lão gia hỏa này vừa mới thi triển một loại bí pháp, hẳn là bí pháp truyền tin, sợ là càng kéo dài thời gian sẽ sinh biến cố.
Nghe được Hắc Mô nói, trong lòng Nghệ Phong cũng căng thẳng, gật đầu rồi hô lớn với Yêu Ngọc:
- Yêu Ngọc, đừng đùa, đánh nhanh!
Theo thanh âm Nghệ Phong hạ xuống, nguyên bản thân thể Yêu Ngọc chỉ lớn mấy trượng, lúc này một lần nữa tăng thêm vài phần, trong lúc đầu rắn mở ra, một cỗ năng lượng khổng lồ giống như lưu đạn, oanh kích về phía đám đệ tử đang né tránh.
Thấy một màn như vậy, Nghệ Phong cũng hơi sửng sốt, từ vết tích bị Yêu Ngọc oanh kích, Nghệ Phong biết được cỗ năng lượng này rất kinh khủng, trong lòng kinh ngạc với Yêu Ngọc, thế nhưng động tác hắn cũng không nhàn rỗi, thi triển thân pháp Mị Ảnh tới mức tận cùng, vung kiếm tiêu diệt những đệ tử này.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Nghệ Phong thi triển kỹ năng cao giai, coi như Vương cấp đỉnh phong cũng không đỡ được mấy chiêu, Phệ Châu và kỹ năng cao giai phối hợp, đủ khiến lực lương Vương cấp đỉnh phong suy yếu đến mức thấp nhất.
Âm dương Phệ Châu so với trong tưởng tượng còn kinh khủng hơn nhiều, cho dù lần trước là quần chiến, Nghệ Phong cũng chỉ thi triển Phệ Linh Nội Bạo khi toàn lực vận dụng âm dương Phệ Châu, những lần khác đa phần chỉ dùng một loại năng lượng Phệ Châu.
Thế nhưng cho dù là năng lượng một loại Phệ Châu, cũng tuyệt đối không phải những đệ tử này có thể chống lại, hơn nữa ý thức chiến đấu sắc bén của Nghệ Phong lúc này cũng biến hắn thành hình tượng ma thần trong lòng đám đệ tử kia.
Nhìn trên mặt đất toàn là máu, cả đám đều tình nguyện đối diện với Tôn cấp, còn hơn là phải giao thủ với Nghệ Phong và Yêu Ngọc, điều này cũng khiến tần suất ra tay của Điệp Vận Du càng lúc càng nhiều.
- Nghệ Phong, ngươi muốn chết!
Văn Quyết khản cả giọng, nhìn đệ tử Văn Linh cốc bị đối phương tàn sát gần hết, hắn rống giận một tiếng, không để ý chống đỡ Liễu lão trước mắt, toàn bộ đấu khí trong người dũng mãnh tiến ra, một quyền hung hăng đánh về phía Liễu lão, đồng thời hắn cũng bị oanh kích, miệng phun ra một ngụm máu, còn Liễu lão cũng phải lui ra sau mấy bước mới hóa gải hết cỗ lực lượng này.
Văn Quyết thấy tách ra được khỏi Liễu lão, hắn không chú ý tới huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể, ngưng tụ toàn bộ lực lượng có thể, đánh thẳng một quyền về phía Nghệ Phong. Hiển nhiên dù phải liều mạng trọng thương cũng muốn chém giết Nghệ Phong.
- Hừ…
Nhìn cử động này của Văn Quyết, khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên tia cười nhạt, nếu như trước đây mà nói, một quyền này với hắn tuyệt đối là trí mạng, thế nhưng hiện tại thì đã không còn làm gì được hắn nữa.
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong oanh dũng ra, năng lượng Phệ Châu bao vây lấy lực Tà Đế, toàn bộ quán thâu lên trên cánh tay Nghệ Phong, Tinh Bạo Thiên Hạ trong nháy mắt hình thành, một quyền nghênh thẳng hướng Văn Quyết.
Oanh…
Hai quyền giao phong cùng một chỗ, từ chỗ giao phong, vô số cơn lốc cuốn đi tất cả, từng vết rách không gian đen ngòm thoáng hiện lên rồi biến mất, dư ba năng lượng từ chỗ trung tâm va chạm nhấc lên bùn cát khắp trời, che kín tầm nhìn cả một mảnh.
Phốc…
Văn Quyết nguyên bản đã bị Liễu lão đánh tổn thương, lại chịu một công kích toàn lực của Nghệ Phong, hắn phun ra một ngụm máu, thân thể lão đảo lui lại phía sau.
Đồng thời, Nghệ Phong cũng phải lui về phía sau mấy bước xa, cánh tay hơi run lên, chân đạp lên mặt đất thành một vệt dài, lúc này mới đứng vững được thân thể.
Đám Vương cấp thấy Nghệ Phong cư nhiên oanh một quyền khiến Tôn cấp cao cao tại thượng phải hộc máy, cả đám dại ra nhìn Nghệ Phong, trong lòng dậy sóng: nguyên lai trước giờ bọn họ chiến với một người còn kinh khủng hơn cả Tôn cấp.
Nghệ Phong lắc lắc cánh tay, hừ một tiếng, quay qua nói với Văn Quyết:
- Ngươi còn cho ta là thiếu niên trong di chỉ bị ngươi truy sát khắp nơi?
Văn Quyết gắt gao nhìn chằm chằm Nghệ Phong, lần trước tuy rằng bị Nghệ Phong oanh kích một quyền phải thổ huyết, nhưng khi đó là lúc bất ngờ, cũng không ngưng tụ bao nhiêu lực lượng, thế nhưng lần này hắn cũng dồn lực vào một kích, vẫn như trước bị đối phương đánh cho thổ huyết. Tuy nó bởi vì nguyên nhân thụ thương khiến lực lượng của hắn không đạt được mạnh nhất, thế nhưng vẫn không kém hơn chín thành, ai ngờ vẫn bị đối phương đỡ được.
Văn Quyết nhớ tới lời đồn đại từ Nam đế quốc, hắn cảm giác không thể tưởng tượng.
Nhìn thi thể đầy đất, trong lòng Văn Quyết dấy lên một tia hối hận. Sớm biết có cảnh này, ngày trước sau nhiều lần truy sát thiếu niên này, mỗi một lần truy sát, thực lực của hắn đều tăng vọt.
- Ngươi muốn tiêu diệt Văn Linh cốc, ta cũng sẽ không cho ngươi sống tốt!
Văn Quyết dữ tợn nói.
Liễu lão nhìn thân thể Văn Quyết bắt đầu phình lên, sắc mặt đại biến, hô lớn với Nghệ Phong:
- Không tốt, hắn muốn tự bạo, nhanh tránh đi!
Nghe được Liễu lão nói, sắc mặt Nghệ Phong cũng đại biến, nhìn thân thể Văn Quyết phình lên, Nghệ Phong cũng biết ngăn cản không được, lập tức thi triển thân pháp Mị Ảnh, bay nhanh ra phía ngoài.
- Ha ha… Hiện tại mới chạy, có phải quá muộn không!
Theo thanh âm Văn Quyết hạ xuống, một tiếng nổ vang vọng khắp hư không trong Văn Linh cốc. Nguyên bản chỗ Văn Quyết đứng đã hình hành một hố sâu, mặt đất nứt ra từng khe rãnh kinh khủng, mọi thứ trong cốc đều bị đánh nát bấy.
- Nghệ Phong!
Điệp Vận Du đứng ngoài cửa cốc, nhìn vụ nổ kinh khủng như vậy, nàng khàn giọng hô lên, thực lực Vương cấp của Nghệ Phong sao có thể chống đỡ được Tôn cấp tự bạo. Uy lực tự bạo, coi như Liễu lão cũng phải ăn khổ.
Quả nhiên, Điệp Vận Du nhìn Liễu lão cực kỳ chật vật chui ra khỏi đó, khóe miệng còn trào ra một tia máu. Điệp Vận Du thế nhưng tận mắt thấy được, khoảng cách Liễu lão với Văn Quyết còn xa hơn của Nghệ Phong, ngay cả Liễu lão có thực lực sánh ngang sư tôn còn như vậy, Nghệ Phong…
Nghĩ vậy, trong mắt Điệp Vận Du thành một mảnh huyết hồng.
- Phi…
Trong lúc Liễu lão đang áp chế huyết khí cuồn cuộn trong người, một bóng người chật vật từ trên cao hạ xuống, nhổ bùn đất còn bám dính trên miệng ra, bóng người rơi thẳng xuống trước mặt Điệp Vận Du.
Điệp Vận Du nhìn bóng ngươi rơi xuống bên người, nàng nao nao rồi lập tức mừng rỡ hô lên:
- Ngươi không sao chứ?
Tự nhiên nàng đang nói với Nghệ Phong. Từ bỏ toàn thân Nghệ Phong có chút chật vật, cư nhiên vẫn hoàn hảo không chút tổn hao, so với tình huống Liễu lão hiện tại tốt hơn rất nhiều, điều này khiến cho sắc mặt Liễu lão và Điệp Vận Du đều nhăn lại.
Tựa hồ biết được hai người hoài nghi, Nghệ Phong giải thích:
- Ta sử dụng Thuấn Di!
Đương nhiên, Nghệ Phong cũng không giải thích hoàn toàn, cho dù sử dụng Thuấn Di tránh khỏi đối phương tự bạo, khiến Nghệ Phong mừng rỡ chính là, áo giáp đấu khí phối hợp với âm dương Phệ Châu, cư nhiên hấp thụ phân nửa năng lượng tự bạo đánh lên người hắn. Lấy lực lượng sánh ngang Tôn cấp của Nghệ Phong, cứng rắn chống đỡ phần còn lại, điều này khiến Nghệ Phong cũng cảm giác không thể tin được.
Đương nhiên, Tôn cấp tự bạo cũng không phải không có chút hiệu quả, Nghệ Phong đồng dạng cũng cảm giác huyết khí có chút cuồn cuồn, chỉ là cũng không phải quá nghiêm trọng.
- Văn Quyết!
Văn Linh cốc chủ cốc và Khắc tôn giả thấy Văn Quyết tự bạo, cả đám khàn giọng rống lên, một quyền oanh kích về phía đối thủ. Với trạng thái điên cồng bực này của đối phương, Hắc Mô và Long Vân Sơn cũng không làm gì được.
- Đi tới giúp bọn họ, đánh nhanh!
Nghệ Phong quay sang nói với Điệp Vận Du và Liễu lão, số đệ tử còn lại không được bao nhiêu, lưu lại cho Yêu Ngọc giải quyết là đủ rồi. Văn Quyết đã xong, hiện tại còn phải giải quyết thêm hai người Tôn cấp kia nữa.
Hắc Mô nói đối phương đã thi triển bí pháp truyền tin, tuy rằng không biết hắn có thể mời ai tới giúp đỡ, thế nhưng Nghệ Phong cũng không muốn chiến đấu với đối phương.
- Được!
Ngay khi Liễu lão, Điệp Vận Du và Nghệ Phong chuẩn bị đi tới phía trước hỗ trợ, sắc mặt ba người đồng thời đại biến, bọn họ thấy được có mấy đạo tàn ảnh bay nhanh qua đây.
Tốc độ vài đạo bóng ảnh này cực nhanh, coi như Nghệ Phong tu luyện thân pháp Mị ảnh, nhìn tới vài đạo bóng ảnh chỉ trong chớt mắt đã biến lớn thành quyền, sắc mặt hắn cũng phải biến đổi đôi chút.
- Văn cốc chủ, chuyện gì khiến ngươi dùng tới bí pháp truyền tin?
Bóng người còn chưa tới, thanh âm đã truyền lại tới tai Nghệ Phong. Theo lời vừa dứt, ba đạo nhân ảnh cũng xuất hiện trong tầm mắt Nghệ Phong.
Nghe được thanh âm này, trong lòng Văn Linh cốc chủ cốc mừng rỡ, đánh mạnh một quyền bức lui Hắc Mô, lắc mình tới cạnh ba người kia, khóc lóc nói:
- Ba vị hộ pháp, xin làm chủ giúp ta.
Từ khi ba người xuất hiện, Hắc Mô và Long Vân Sơn cũng lắc mình tới bên người Nghệ Phong, sắc mặt đại biến nhìn ba người, trên mặt trắng bệch.
Nghệ Phong nhất thời mọc lên một loại dự cảm không tốt, quả nhiên nghe được Hắc Mô nói:
- Gã áo đen đứng giữa, ta tuyệt đối không địch nổi trăm chiêu của hắn, hai người còn lại cũng có thực lực tương đương Long tôn giả.
Nghe được Hắc Mô nói, Nghệ Phong đồng dạng cực kỳ kinh hãi, thực lực Hắc Mô thế nào hắn cũng rõ, hấp nhất cũng là ngũ giai, thế nhưng cư nhiên không địch nổi quá trăm chiêu của đối phương, đây là hạng kinh khủng nào?
Người áo đen đứng giữa thấy mặt đất toàn là thi thể, trong mắt hắn chớp động hàn quang. Văn Linh cốc vừa đầu nhập vào bọn họ không lâu, lúc này đã bị diệt cốc rồi, không thể không nói chuyện này cũng là một bạt tai với bọn họ.
- Văn cốc chủ yên tâm, những người này đều không sống được một người.
Một câu nói khiến sắc mặt đám người Hắc Mô đại biến, ngay lúc đang suy nghĩ đáp lại thế nào, một đạo thanh âm không nhanh không chậm từ trên hư không truyền tới.
- Ta ngược lại muốn xem, ngày hôm nay người nào mới không sống được!
Nghe được câu này, Nghệ Phong mừng rỡ, kinh hãi hô lên:
- Lão đầu tử!