Nghệ Phong cũng thật không ngờ, Long Minh cư nhiên sẽ có lá gan và khí phách này, ngay cả thiếu tông chủ của Thánh Âm Tông cũng dám giam lỏng, lẽ nào hắn ngây thơ cho rằng mình có thể chống đối Yêu Hậu trả thù sao?
Tuy rằng không rõ vì sao Long Minh sẽ có lá gan như vậy, thế nhưng nghe được Thi Đại Nhi bị giam lỏng, mà Yêu Hậu lại không có ở Nam đế đô, Nghệ Phong khổng khỏi lo lắng cho Thi Đại Nhi. Đặc biệt, đang ép hỏi những người này, biết được Long Minh theo đuổi không thôi đối với Thi Đại Nhi vẫn. Điều này khiến Nghệ Phong càng lo lắng, nam nhân rơi vào điên cuồng, vậy thì cái gì cũng có thể làm được? Không thể bài trừ khả năng đối phương dùng sức mạnh!
Tuy rằng Thánh Âm Tông kinh khủng, thế nhưng dù sao đế đô cũng sào huyệt của Nam đế quốc, nếu như thực sự đối phương sẽ làm gì với Thi Đại Nhi, Thi Đại Nhi có vài phần thực lực, thế nhưng cũng tuyệt đối không đỡ được.
Nghĩ vậy, nguyên bản Nghệ Phong chuẩn bị đi tiền tuyến, trong nháy mắt bỏ đi kế hoạch cũ. Lúc này Thi Đại Nhi bị giam lỏng, nguyên nhân rất lớn là bởi vì hắn, cho dù vứt bỏ tầng nguyên nhân này, Nghệ Phong cũng tuyệt đối không có khả năng để Thi Đại Nhi bị vây trong nguy hiểm.
Lúc báo cho Điệp Vận Du biết muốn đi Nam đế đô, Điệp Vận Du không bảo trì bình tĩnh nữa, đế đô chính là sào huyệt của Nam đế quốc, lúc này đi đế đô, không khác nào đi vào miệng hổ.
- Coi như là long đàm hổ huyệt cũng nhất định phải đi!
Nghệ Phong nhìn thẳng Điệp Vận Du, không có một tia thương lượng. Điệp Vận Du rất ít khi thấy Nghệ Phong dùng ngữ khí như vậy nói với nàng, Điệp Vận Du biết tính cách của Nghệ Phong, thở dài một hơi, chỉ có thể chậm rãi gật đầu nói:
- Ngươi đã muốn đi, ta nguyện ý cùng ngươi xuốngđịa ngục!
Nghệ phong vừa định ngăn cản nàng, Điệp Vận Du lại hừ một tiếng nói:
- Ngươi vì một nữ nhân đi núi đao biển lửa, sẽ không có đạo lý ngăn cản ta vì nam tử của mình xuống địa ngục. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Một câu nói này, khiến Nghệ Phong cảm động rối tinh rối mù, đồng thời cũng bỏ đi ý nghĩ ngăn cản Điệp Vận Du theo mình. Chỉ là, câu nói phía dưới của Điệp Vận Du khiến tóc gáy của Nghệ Phong trong nháy mắt đứng lên:
- Thiếu tông chủ Thánh Âm Tông có quan hệ gì với ngươi?
- A? Quan hệ gì đâu? Chúng ta là bằng hữu mà? Nam nữ thuần khiết... Ách... Quan hệ hằng hữu!
Nghệ Phong ha ha nói:
- Lần này tới Nam đế quốc, có thể thuận lợi chém giết Âm Quỷ là nhờ Thi Đại Nhi hỗ trợ, bằng không nàng cũng không có khả năng rơi vào trong nguy cơ này. Về tình về lý, ta đều không có khả năng không để ý.
Điệp Vận Du nghe Nghệ Phong nói, tuy rằng trong lòng cực kỳ bất mãn, thế nhưng chỉ gật đầu không nói gì thêm. Nếu đúng như Nghệ Phong nói như vậy, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, Thi Đại Nhi cũng coi như ân nhân của sư tôn nàng.
Thấy Điệp Vận Du không truy vấn, trong lòng Nghệ Phong thở dài một hơi. Nữ nhân bên người hắn không có một ai là đơn giản, trừ Liễu Mộng Nhiên có thể được mọi người chấp nhận, Tử Âm cam tâm nấp phía sau màn. Người ở ngoài, những người khác đều khiến Nghệ Phong đau đầu, mặc kệ là Tần Y, Điệp Vận Du hay Thi Đại Nhi, những nữ nhân này đều ưu tú đến mức tận cùng, lúc này còn không có gặp mặt, này nếu như gặp mặt, sẽ là tình cảnh thế nào? Nghệ Phong không dám tưởng tượng!
Nghệ Phong bỗng nhiên nhớ tới Ngu Phi, nữ nhân này vô dục vô cầu. Lần trước ở Tĩnh Vân Tông bồi hắn ba ngày, lúc này không còn có hình bóng. Cho dù hắn tận lực tìm kiếm, vẫn như trước không có tin tức của nàng.
Đối với nữ nhân có quan hệ với chính mình, thế nhưng không thể hiểu được suy nghĩ thực của nàng, có thể, nàng thực sự coi mọi chuyện chỉ là giấc mộng.
- Ngươi đang lo lắng cái gì?
Điệp Vận Du đột nhiên hỏi.
- A? Ta cái gì cũng không lo lắng!
Nghệ Phong thốt ra, hắn cũng không dám nói hắn đang lo lắng hậu viện bị cháy.
- Hừ...
Điệp Vận Du hừ một tiếng, cũng không để ý đến Nghệ Phong, thân ảnh hóa thành một đạo tàn ảnh, bay nhanh về phía Nam đế đô.
Đối mặt với biểu hiện hiểu rõ này của Điệp Vận Du, Nghệ Phong bất đắc dĩ lắc đầu ở phía sau Điệp Vận Du, nữ nhân chung quy là nữ nhân, muốn các nàng vứt bỏ thiên tính ghen tuông là không có khả năng. Nguyên lai, phúc của người Tề cũng không phải dễ hưởng thụ như vậy!
Hai người liên tục chạy đi, cũng rốt cục tới ngoài thành Nam đế đô. Lúc này hai người mới chậm rãi ngừng cước bộ, nhìn Điệp Vận Du xinh đẹp mị hoặc, Nghệ Phong thấp giọng nói:
- Nàng rất dễ làm người chú ý, chờ ta ở ngoài thành là được!
Điệp Vận Du cũng biết nếu như nàng và Nghệ Phong cùng nhau vào thành chỉ mang đến phiền phức cho Nghệ Phong, lần này cũng không có kiên trì, gật đầu quay qua Nghệ Phong, ôn nhu nói:
- Ngươi cẩn thận một chút, nếu như chống lại không được, phát tín hiệu cầu cứu cho ta.
- Yên tâm đi! Lấy tốc độ hiện tại của ta, đánh không lại vẫn có thể trốn được.
Nghệ Phong an ủi nói.
Điệp Vận Du có chút u oán nói:
- Nếu như ngươi thực sự có thể vứt bỏ nữ nhân của mình để chạy trốn mà nói, cũng đã không thể khiến ta khăng khăng một mực theo ngươi.
Nghe Điệp Vận Du nói, Nghệ Phong ngượng ngùng cười cười, thi triển thân pháp một đường bay nhanh đến Nam đế đô, thầm nghĩ nữ nhân này quá hiểu hắn rồi.
Bị vây trong thời kì chiến tranh nên phòng thủ của Nam đế đô tự nhiên lợi hại hơn nhiều so với trước kia, chỉ là đối với thực lực như Nghệ Phong mà nói, người tuần tra trên tường thành, căn bản là không phát hiện được Nghệ Phong, chỉ để lại một đạo tàn ảnh, Nghệ Phong bước lên tường thành, sau đó lần thứ hai hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất.
Tuy rằng tướng sĩ tuần tra dày đặc có chút phát hiện, thế nhưng khi bọn hắn quay đầu xem qua, chỉ nghe có tiếng gió thổi quỷ dị, cũng không khiến bọn họ để trong lòng. Quay đầu an tâm tuần tra.
Mà trong nháy mắt bọn họ quay đầu, một đạo nhân ảnh từ một phương hướng bay nhanh ra, trong chớp mắt biến mất ở phía chân trời, tiến vào trong thành trì đế đô.
Nghệ Phong đi vào thành trì, khóe miệng mỉm cười, hắn vuốt mặt mấy cái, một gương mặt bình thản không chút thu hút trong nháy mắt xuất hiện. Làm xong tất cả, Nghệ Phong tùy tiện du đãng ở trong thành trì.
Tìm một khách sạn xa hoa nhất Nam đế đô, thuê một gian phòng tốt nhất, đưa ra một xấp kim tệ dầy, ngữ khí cực kỳ kiêu ngạo nói:
- Tiểu nhị, chuẩn bị rượu hảo hạng, ngày hôm nay đại gia ta muốn mời mọi người ở đây uống rượu.
Hành vi vung tiền như rác này, khiến một ít người tự xưng là tài tuấn tao nhã khinh bỉ. Thầm nghĩ, lúc nào Nam đế đô toát ra một người khiếm nhã như vậy!
Chỉ là, đối phương ngốc nghếch mời mọi người uống rượu, cả đám cũng vui vẻ không thôi, tuy rằng thấy hành vi khoe tiền như vậy không vui! Thế nhưng trong miệng cũng dối trá nói lời cảm tạ!
Dưới cảnh Nghệ Phong tùy tiện nện xuống một xấp kim tệ, những người này cũng càng uống càng vui vẻ, uống cho thỏa thích, khi Nghệ Phong có ý định vô ý để trọng tâm câu chuyện chuyển tới Thi Đại Nhi. Mọi người rốt cục cũng quay chung quanh Thi Đại Nhi!
Từ trong miệng những người này, Nghệ Phong rốt cục vững tin xác thực Thi Đại Nhi bị giam lỏng, hơn nữa cường giả giam lỏng nàng không ít. Điều này khiến Nghệ Phong nhíu mày, không rõ Long Minh muốn làm gì.
Đương nhiên, từ trong miệng những người này, Nghệ Phong không có đáp án mong muốn, nếu muốn biết mục đích mà Long Minh làm như vậy, sợ là chỉ có tự mình nhìn thấy Thi Đại Nhi mới có thể. Chỉ là xác định duy nhất chính là, Long Minh xác thực có chút tà tâm đối với Thi Đại Nhi, điểm ấy mọi người ở Nam đế đô đều biết, nói cách khác, Thi Đại Nhi bị giam lỏng càng lâu, nguy hiểm của nàng càng tăng.
Từ trong miệng những người nửa tỉnh nửa say này, Nghệ Phong biết được vị trí tòa phủ đệ đang giam lỏng Thi Đại Nhi, Nghệ Phong làm bộ say khướt, ngả nghiêng đi vào gian phòng mà hắn vừa thuê.
...
Đêm khuya, toàn bộ đế đô rơi vào vắng vẻ, toàn bộ người trong khách sạn đều ở trong giấc ngủ say.
Mà một đạo nhân ảnh bay nhanh ra khỏi khách sạn, trong chớp mắt tiến trong bóng tối, một chút âm thanh cũng không có. Tốc độ bóng người cực nhanh, cũng không quá nhiều thời gian đã đứng trước một tòa phủ đệ.
Đạo nhân ảnh này tự nhiên là Nghệ Phong, trong sào huyệt của người khác, tuy rằng Nghệ Phong kiêu ngạo, thế nhưng cũng không dám xằng bậy, chỉ có thể lựa chọn đêm khuya đến phủ đệ này, nghĩ đến lực lượng phòng ngự hiện tại hẳn là lúc yếu nhất.
Không làm kinh động đến đám thị vệ đang buồn ngủ, Nghệ Phong đi vào trong phủ đệ. Chỗ phủ đệ này lớn hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng, Nghệ Phong lục lọi hồi lâu bên trong, như trước không có tìm được Thi Đại Nhi, cũng không dám dùng thần thức tra xét, sợ làm đám cường giả canh giữ Thi Đại Nhi phát hiện.
Phải thừa nhận, Long Minh cho người trông coi Thi Đại Nhi rất nhiều. Nghệ Phong cư nhiên phát hiện mấy đạo khí tức có thực lực không thua ngũ giai, nếu không phải thần thức của Nghệ Phong hơn xa bọn họ, lấy phương vị của mấy người đó, thật đúng là dễ phát hiện ra hắn.
Nghệ Phong cẩn thận tìm từng gian phòng, tìm hơn nửa giờ, trong lòng Nghệ Phong rốt cục có một tia mừng rỡ, hắn không xa lạ đối với khí tức của Thi Đại Nhi, nhìn gian phòng truyền ra khí tức của Thi Đại Nhi, thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe lên, đấu khí từ trong cánh tay tuôn ra, bao trùm lên then cửa, cánh cửa đóng kín cư nhiên bị đấu khí của Nghệ Phong đánh văng, đồng thời không phát ra một tiếng động. Lực khống chế bực này khiến người ta líu lưỡi.
Lúc xoay người đi vào gian phòng, Nghệ Phong chậm rãi đóng cửa lại. Lau mặt mình mấy cái, lần thứ hai khôi phục hình dạng nguyên bản.
- Ai?
Thực lực của Thi Đại Nhi không yếu, tuy rằng Nghệ Phong cực lực áp chế, nàng vẫn nghe được một ít âm thanh như trước.
Nghe được thanh âm của Thi Đại Nhi, tâm của Nghệ Phong nhảy lên, thấp giọng nói:
- Nha đầu, nếu ngươi không muốn ta bị phát hiện, thì nhỏ giọng một chút!
- Phong ca ca...
Thi Đại Nhi nghe được thanh âm của Nghệ Phong, kinh hỉ nhìn Nghệ Phong hô, không chút nghĩ ngợi nhào tới trong lòng Nghệ Phong, gắt gao ôm lấy Nghệ Phong:
- Sao ca ca lại tới đây?
Thân thể Thi Đại Nhi ép sát vào người Nghệ Phong, nhiệt khí từ trên người nàng truyền đến, khiến Nghệ Phong có chút phản ứng, hung hăng vỗ mông Thi Đại Nhi một chút nói:
- Tiểu ma nữ, đừng dụ hoặc ta. Đừng cho là ta không dám làm cái gì với nàng!
- Hi hi...
Thi Đại Nhi hi hi cười nói:
- Nếu ca ca không sợ ta lớn tiếng, ca ca cứ làm đi.
Nghe Thi Đại Nhi nói, Nghệ Phong tức giận cắn răng, lần thứ hai đánh vào mông Thi Đại Nhi nói:
- Vì sao nàng bị giam lỏng? Lấy tính cách của nàng, nếu như bị đối phương giam lỏng, hẳn là đã sớm tức điên, vì sao nhu thuận ở chỗ này như vậy?
Nghe Nghệ Phong nói, trên mặt Thi Đại Nhi cũng có chút lửa giận:
- Long Minh hỗn đản kia hạ độc ta.