Mị Ảnh

Chương 607: Năm người điên cuồng




 
Nghệ Phong nhìn bốn người đều ngừng công kích, cả đám nhìn hắn, Nghệ Phong cảm giác da đầu tê dại. Đáy lòng Nghệ Phong cũng âm thầm đề thăng đấu khí, chậm rãi vận chuyển lộ tuyến Tinh Bạo Thương Khung.
Nghệ Phong rất rõ ràng, bốn người này khẳng định có vũ kỹ siêu việt Nhật giai, hoặc là cấm pháp. Tuy rằng Nghệ Phong tự ngạo, thế nhưng cũng không có tự ngạo đến mức một người có thể đối kháng bốn Vương Cấp thi triển tuyệt kỹ.
Nghệ Phong không ngừng đề thăng đấu khí, đáy lòng cũng nảy sinh ác độc lên. Cùng lắm thì thi triển hai chiêu Tinh Bạo Thương Khung. Thế nhưng Nghệ Phong đối với Bạo Thương Khung vừa mới nhập môn thực không có lòng tin. Lẽ nào có thể ngăn bốn Vương Cấp thi triển tuyệt kỹ vượt qua Nhật giai?
- Kháo...
Nghệ Phong rốt cục nổi giận, Nhiếp Hồn Thuật khống chế được năng lượng kinh khủng. Hướng Nghị Minh trước mặt đập tới, bạch quang trên Tiêm Hổ Kiếm bạo động, cũng tấn công Nghị Minh. Ý thức Chiến đấu dường như bạo phát mạnh mẽ, làm cho bốn người vội vàng vận chuyển đấu khí chống đối.
Đinh... Đinh...
Nghị Minh không có thể ngăn công kích này của Nghệ Phong, bị một kiếm của Nghệ Phong hung hăng đập trên mặt đất, trọng kiếm trong tay nắm không vững, bị tàn lực đánh bay ra ngoài.
Cô Tinh thấy thế, cùng Băng Hồn liếc mắt nhìn nhau, trường thương huy động. Hướng về Nghệ Phong bay nhanh đi, nơi bọn hắn đi qua, không gian toái phá.
Nghệ Phong nhìn ba người công qua đây, hắn lần thứ hai khởi động thuấn di. Liên tục thi triển thuấn di, làm cho hắn cũng cảm giác uể oải không thôi. Trường thương của Cô Tinh và Băng Hồn đâm vào không khí, hai người không cách nào thu thế kịp, hai thanh trường thương cư nhiên đâm tới Họa Thủy phía sau Nghệ Phong.
Họa Thủy thất kinh, thân ảnh nhanh chóng chớp động. Thế nhưng dù sao nàng cũng không có tốc độ như Nghệ Phong, trường thương của Băng Hồn lướt qua thân thể của Họa Thủy, ở bên hông của nàng lưu lại một tia máu đỏ tươi!
Họa Thủy kinh hãi xuất mồ hôi lạnh, nàng cũng triệt để nổi giận. Cùng Nghệ Phong tranh đấu còn chưa có chảy máu, cư nhiên bị người một nhà đánh chảy máu.
- Băng Hồn! Bản tiểu thư không để yên cho ngươi!
Họa Thủy hét lớn một tiếng, cư nhiên thay đổi chiến trận, đâm tới Băng Hồn.
Băng Hồn ngẩn ra, thế nhưng lập tức phản ứng qua đây, bắt đầu ngăn trở Họa Thủy. Băng Hồn giờ khắc này mới nhớ tới, nữ nhân trước mặt này là yêu nữ của học viện Trạm Lam, xử sự không dựa theo lẽ thường, quả thực là sợ thiên hạ không loạn.
Cô Tinh thấy Băng Hồn và Họa Thủy cư nhiên đánh nhau, bọn họ hơi sửng sốt. Thế nhưng công kích của Nghệ Phong làm bọn hắn phải cẩn thận đáp lại.
Toàn bộ trên đài, từ lúc Họa Thủy công kích Băng Hồn đã mạnh mẽ biến đổi, nguyên bản là vây công Nghệ Phong, hiện tại biến thành năm người hỗn chiến. Năm người này, mặc kệ ai đụng tới ai, trực tiếp đánh tới. Không cần biết phân biệt địch ta.
Mọi người dưới đài chăm chú nhìn thân ảnh năm người, cả đám dại ra tại chỗ, thầm nghĩ năm người này đã điên rồi. Cư nhiên đánh thành trạng thái điên cuồng, năm người hỗn chiến, so với mới vừa rồi quần chiến càng kịch liệt hơn!
Hạ Chỉ Mộng cũng nhìn năm người hỗn chiến trên đài, trong lòng không được nở nụ cười khổ. Đám học viên này thật đúng là điên rồi, cư nhiên hỗn chiến với nhau.
Ngũ đại Vương Cấp quần chiến là kinh khủng cỡ nào, từng tảng đá bị đánh bật lên, cuồng phong tàn sát bừa bãi khắp bầu trời. Kình khí phát ra tiếng xé gió chói tai bay loạn xạ trong hư không.
Mọi người nhìn màn này mà nuốt một ngụm nước bọt. Cho dù là Tu Mộ, cũng thấy nhiệt huyết sôi trào, hận không thể trực tiếp lên đài đánh một phen.
Nguyên bản Nghệ Phong thấy mấy người hỗn chiến, trong lòng cười trộm không thôi, thầm nghĩ hắn rốt cục có thể nghỉ một chút rồi, thế nhưng làm hắn chửi ầm lên chính là, đám hỗn đản này hình như cùng hắn có thù giết cha vậy, mặc kệ bọn họ hỗn chiến kịch liệt như thế nào. Thế nhưng chỉ cần nhìn thấy Nghệ Phong, chính là quần thể vây công.
Đoàn người bị vây ở trạng thái điên cuồng này, thực lực phát ra vô cùng kinh khủng. Nghệ Phong bị vây công như vậy, không ngừng thi triển Thân pháp Mị Ảnh, lúc này mới có thể né tránh công kích của bọn họ.
Năm người hỗn chiến càng đánh càng kịch liệt, tất cả mọi người có vẻ chật vật dị thường, quần áo rách nát. Đặc biệt là Họa Thủy, da thịt trắng noãn mơ hồ có thể thấy được. Chuyện này làm cho Họa Thủy xấu hổ vạn phần, hầu như muốn chém giết đầu sỏ lớn nhất gây nên là Nghệ Phong.
Cô Tinh bị Băng Hồn và Nghị Minh vây công, hung hăng đập trên mặt đất, huyết khí cuồn cuộn. Rốt cục nhịn không được, hắn mắng to một tiếng:
- Mẹ nó, Nghệ Phong không đánh, cư nhiên vây công lão tử. Ta không để yên cho các ngươi đâu!
Đấu khí trong cơ thể Cô Tinh tăng vọt, hắn rốt cục nhịn không được muốn thi triển vũ kỹ cực mạnh của hắn.
Đám người Băng Hồn thấy dáng dấp này của Cô Tinh, trong lòng cả đám hoảng hốt, nhanh chóng dừng tranh đấu lại, đấu khí trong cơ thể cũng bạo phát.
- Kháo...
Nghệ Phong thấy dáng dấp những người này như vậy, cũng biết bọn họ thi triển đại chiêu. Chỉ là thời điểm bọn họ thi triển đại chiêu, như có như không liếc mắt nhìn Nghệ Phong, Nghệ Phong rất rõ ràng, đám hỗn đản này còn chưa quên hắn. Sợ là những đại chiêu này sẽ công kích vào hắn.
Nghệ Phong cảm giác ý nghĩ tê dại, bốn Vương Cấp thi triển đại chiêu, cả đám đều là thiên chi kiều tử, thật sự rất mạnh.
Quả nhiên Cô Tinh hô to nói:
- Vũ kỹ Địa Giai… Cô Tinh Vẫn Diệt!
Vũ kỹ Địa Giai?
Mọi người trừng to mắt, nhìn năng lượng cả đám tăng vọt, làm cho hư không bắt đầu bạo động, năng lượng khắp bầu trời tụ tập về phía Cô Tinh.
Trời ạ! Vũ kỹ Địa Giai a? Đây là học viên đầu bảng Phong Vân? Hắn nguyên lai còn có con bài chưa lật như vậy. Bọn họ rốt cục cũng xuất toàn lực rồi?
Nghị Minh cảm thụ được khí thế Cô Tinh không ngừng tăng lên, hắn rốt cục cũng nhịn không được, hét lớn một tiếng nói:
- Vũ kỹ Địa giai… Bất Động Sơn Hà!
- Tuyệt kỹ Băng Tộc… Dương Xuân Hóa Băng!
- Tuyệt kỹ Trạm Lam… Thương Lan Lạc Vũ Kiếm!
Nghệ Phong nhìn cả đám thi triển vũ Địa Giai kỹ, hắn hơi suy nghĩ một chút, đấu khí trong cơ thể cũng mạnh mẽ bạo phát. Hét lớn một tiếng nói:
- Vũ kỹ Địa giai… Lôi Đình Phá Nhật Kiếm!
Mọi người dưới đài nghe thế hét lớn một tiếng, cả đám dại ra tại chỗ. Nhìn năm người trên đài, cả đám cảm giác vui đến phát điên mất rồi. Trời ạ, đây là người nào a? Cư nhiên cả đám đều thi triển ra vũ kỹ Địa Giai? Lúc nào, vũ kỹ Địa Giai là quần thể thi triển rồi?
Hạ Chỉ Mộng nhìn năm người đánh nhau trên đài, cả đám thi triển tuyệt chiêu cực mạnh. Nàng bất đắc dĩ lắc đầu, học viện Trạm Lam hình như chưa từng có lịch sử như vậy. Học sinh Học viện Trạm Lam, sợ là đều không kiến thức qua học viên Phong Vân trước năm thi triển ra tuyệt chiêu! Thế nhưng lúc này đây, lại bởi vì duyên cớ Nghệ Phong, cả đám đều thi triển ra con bài chưa lật.
Hạ Chỉ Mộng đối với những học viên này có thể sở hữu vũ kỹ Địa Giai, không có ngạc nhiên chút nào. Đừng nói Họa Thủy, nàng có thể cầm vũ kỹ cao giai đi bán đấu giá. Chỉ cần là đám người Băng Hồn, tất cả đều không đơn giản. Vũ kỹ như vậy bọn hắn có cũng không ít!
Về phần Nghị Minh và Cô Tinh, vẫn ngồi trước năm trong Phong Vân Bảng. Không có vài phần bản lĩnh ai tin?
Tu Mộ nhìn cả đám trên đài thi triển vũ kỹ Địa Giai, hắn nhanh vàng bảo mọi người lui về phía sau. Cho dù là thực lực của hắn cũng không dám tiếp xúc năm người thi triển vũ kỹ Địa Giai.
Tu Mộ tưởng tượng, lúc năm người này đánh xong, đài cao này có lẽ sẽ bằng phẳng. Tu Mộ biết hắn không ngừng lại được, chỉ hy vọng sẽ không có ai tàn phế hoặc là bị đánh chết. Bằng không, tổn thất bất luận một người nào, học viện Trạm Lam đều sẽ đau lòng chết mất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Năm người mặc kệ ngoại nhân như thế nào, năng lượng trong cơ thể tiếp tục tăng vọt, để có khả năng phát huy đến mức tận cùng. Trước mặt bất luận một người nào, đều đáng giá để bọn họ thi triển ra toàn lực.
Chỉ bất quá, bọn người Băng Hồn, như có như không vây quanh Nghệ Phong lại. Hiển nhiên, Nghệ Phong là đối tượng chủ công của bọn hắn!