Mị Ảnh

Chương 166: Y sư thất giai




 
Tử Âm trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong:
- Cái gì mà chỉ một y sư lục giai, chẳng lẽ ngươi không biết ý nghĩa của nó. Giá trị của y sư lục giai cũng không thấp hơn Vương Cấp sơ giai?
Nghệ Phong nghe Tử Âm nói như vậy, hắn cũng không phản bác. Nhưng y sư cũng chỉ là y sư, suy cho cùng vẫn kém Vương Cấp, một Vương Cấp có thể quét sách thế lực hắc ám tại Đế Đô, thế nhưng y sư không thể.
- Tử Âm tỷ có cách đáp lại sao?
Nghệ Phong mỉm cười nhìn Tử Âm nói.
Tử Âm thở dài, bất đắc dĩ nói:
- Ta cần phải tới nơi nào đó tìm y sư lục giai. Không thể trừng mắt nhìn bọn chúng chèn ép phòng bán đấu giá.
Nghệ Phong cười cười phủ trí, quay về phía Tử Âm nói:
- Như vậy đi! Ngày mai nàng tung tin, ba ngày sau bán rất nhiều đan dược ngũ giai. Ách, thậm chí nàng có thể tiết lộ thông tin mịt mờ là có đan dược lục giai.
- Ngươi điên rồi sao!
Tử Âm vội vàng quay về phía Nghệ Phong sẵng giọng nói:
- Ta đi đâu mà tìm đan dược ngũ giai, cho dù tung tiền đi mua, nhưng không nguồn cung cấp cũng không mua được ah.
Nghệ Phong cười cười, quay về phía Linh nhi nói:
- Linh nhi, đi lấy giấy bút cho ca ca.
Linh nhi nhìn Nghệ Phong một chút, tiếp túc nhìn Tử Âm, lúc này mới cam lòng rời khỏi lòng Ngệ Phong, chu cái miệng nhỏ nhắn đi lấy giấy bút.
Rất nhanh, Linh nhi tìm giấy bút qua đây, bước từng bước nhỏ chạy về phía Nghệ Phong. Trên mặt vẫn còn lưu lại vẻ không cam lòng, Nghệ Phong không ngừng cười ha hả, nhéo nhéo khuôn mặt Linh nhi tiếp, nhận giấy bút ôm Linh nhi vào lòng, yêu thương nói:
- Linh nhi thực ngoan, về sau ca ca sẽ ôm muội nhiều hơn.
Lúc này Linh nhi mới vui cười, nghiêng đầu ngả vào trong lòng Nghệ Phong, không ngừng cười hi hi.
Tử Âm trông thấy tràng cảnh như vậy, vẻ u sầu trên khuôn mặt nàng cũng tiêu tan không ít:
- Từ trước tới nay ta chưa từng thấy Linh nhi quý mến ai như vậy, ngay cả mẫu thân cũng không nhớ đến.
Nghệ Phong cười cười, cầm giấy bút trong tay tùy tiện viết mấy phương thuốc, thuận miệng trả lời:
- Trẻ nhỏ mà, đương nhiên thích người hôn và âu yếm. Nàng xem, nàng có thể kiếm những dược liệu này chứ?
Nghệ Phong đưa phương thuốc vừa viết cho Tử Âm, nàng khẽ cười nói.
- Dược dịch Lam Kim Thủy tứ giai, đan dược Đề Khí Tán cấp thấp ngũ giai! Đan dược Vô Thống Đan trung cấp ngũ giai, dược dịch Tử Kim Thủy cao cấp ngũ giai.
Tử Âm nhìn tên phương thuốc, kinh ngạc nhìn Nghệ Phong nhỏ nhẹ nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nghệ Phong cười cười, không để tới sự kinh ngạc của Tử Âm, mà hỏi:
- Những dược liệu này, nàng có thể kiếm đủ sao?
Tuy rằng Tử Âm không rõ chủ định của Nghệ Phong là gì, thế nhưng hồi đáp:
- Dù sao phòng bán đấu giá của ta cũng coi như lâu năm, chút thực lực ấy vẫn phải có, tuy những dược liệu này trân quý. Thế nhưng cũng có thể tìm ra một chút, bất quá, Tử Kim Thảo luyện chế Tử Kim Thủy thì…
Nghệ Phong nói rằng:
- Không có Tử Kim Thảo đúng không?
Nghệ Phong có chút bất đắc dĩ, cũng nghĩ tới kết quả này. Điểm quý giá nhất của Tử Kim Thủy chính là tử kim thảo, thứ này rất khó tìm. Quả thực dùng vạn kim tệ mua nó thực sự quá nhẹ. Cũng bởi vì muốn luyện chế Tử Kim Thủy cần có ma tinh ngũ giai và Tử Kim Thảo. Mặc dù tễ thuộc được phân loại ngũ giai cao cấp, thế nhưng giá cả lại có thể sánh ngang đan dược lục giai trung cấp.
Tử Âm lắc đầu nói răng:
- Cái này cũng không phải! Chỉ là không có số lượng này mà thôi.
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức kinh hỉ nói:
- Phòng bán đấu giá có?
Tử Âm gật đầu nói:
- Có hai cây! Là do một khác hàng tại rừng rậm Lam Linh ngẫu nhiên đạt được, để ta giúp hắn bán đấu giá. Nếu như ngươi muốn, ta có thể mang tới đấu giá.
- Hai cây sao?
Nghệ Phong thì thầm một tiêng, sau đó gật đầu nói:
- Hai cây thì hai cây! Tuy rằng luyện chế không được bao nhiêu Tử Kim Thủy, thế nhưng muốn luyện chế một bình nhỏ không phải vấn đề quá lớn. Thánh dược chữa thương như vậy cũng đủ khiến người ta phải điên cuồng.
Tử Âm nhìn Nghệ Phong nghi hoặc nói:
- Chế thuốc? Lẽ nào ngươi có thể giúp ta tìm được y sư lục giai?
Nghệ Phong cười cười, lại lần nửa lấy cây bút từ trong tay Linh nhi viết phương thuốc đưa cho Tử Âm nói:
- Những thứ này nàng có thể tìm được sao?
- Dưỡng Hồn Đan!
Tử Âm kinh ngạc kêu lớn, đôi tay nàng che cái miệng hồng nhuận của chính mình, đôi mắt đẹp nhìn Nghệ Phong bằng ánh mắt khó tin.
Trời ah! Phương thuốc này cư nhiên là đan dược Dưỡng Hồn Đan lục giai. Phương thuốc như vậy cho dù đơn độc xuất ra bán đấu giá, giá trị cũng ngoài mười vạn kim tệ.
- Ha ha, một phương thuốc rách nát mà thôi. Không có gì phải kinh ngạc.
Nghệ Phong cười nói:
- Nàng có thể tìm được dược liệu này sao?
Khóe miệng Tử Âm hơi co quắp lại: Phương thuốc rách nát? Ngươi thật là...
Tử Âm hít sâu một hơi, dẹp loạn chút tâm tình của chính mình, nói:
- Những dược liệu này, ngoại trừ ma tinh ngũ giai thủy hệ ta có thể tìm ra. Còn lại không có.
Nghệ Phong bất đắc dĩ thở dài, cũng biết những dược liệu này rất khó tìm kiếm. Thời gian chính luyện tập y thuật tại Thánh Địa, những dược liệu này đều do năm đại trưởng lão phái người, thậm chí đích thân tìm kiếm. Có thể thấy mức độ khó khắn, đạt được y thuật như Nghệ Phong ngoài trừ có danh sư chỉ dạy, chăm chỉ và có thiên phú, nguyên nhân lớn nhất chính là, các đại trưởng lão hàng ngày đều cấp chính mình thiên tài địa bảo trân quý, y thuật của chính mình mới mạnh mẽ được đề thăng.
Nghệ Phong nhớ tới dược liệu trước đây chính mình lãng phí, không kiềm chế nổi một hồi tiếc nuối.
- Không có, vậy nàng cầm phương thuốc Dưỡng Hồn Đan bán đấu giá! Có lẽ phương thuốc lục giai còn giá trị mấy tiền, quan trong là đánh bóng danh tiếng phòng bán đấu giá.
Nghệ Phong nói. Phương thuốc như vậy hắn cũng không thiếu, quả thực phương thuốc của tam trưởng lão biến thái kia quá nhiều. Nghe đại trưởng lão nói, đây đều là tam trưởng lão trước kia lừa gạt được.
Tử Âm nghe Nghệ Phong nói như vậy, nàng cũng không phản ứng lại, gật đầu tán thành.
- Tử Âm tỷ! Trước hết nàng có thể kiếm được dược liệu chứ. Để tùy ý phóng xuất tin tức?
Nghệ Phong cười cười nói.
Tử Âm cổ quái nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi thực có thể giúp ta tìm kiếm y sư lục giai, không, y sư thất giai? Có thể luyện chế Dưỡng Hồn Đan, lục giai căn bản không thể làm được.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Nàng xem ta thế nào?
Tử Âm trắng mắt liếc nhìn Nghệ Phong:
- Ngươi không dùng một lời nói dối làm ta tin tưởng?
Nghệ Phong nhún nhún vai cười, cũng không giải thích, quay về phía Tử Âm nói:
- Nàng yên tâm. Nếu như đối phương thực chỉ là y sư lục giai, ta có thể giúp nàng vượt qua khó khăn này. Y sư lục giai ta có thể tìm được.
Tử Âm nghe Nghệ Phong nói, trong lòng nàng thả lỏng, đồng thời cũng kinh ngạc không ngớt.
Nghệ Phong bỗng nhiên nghĩ tới điểm gì đó, đột nhiên nói:
- Tử Âm tỷ! Khách hàng bán đấu giá của nàng phân đẳng cấp hay không? Ví như hội viên có kim tạp ngân tạp các loại.
Tử Âm gật đầu nói:
- Chuyện này thì có, đối với khách hàng tiêu phí nhiều trong buổi bán đấu giá, chúng ta sẽ coi hắn là quý khách tạp. Hưởng thụ ưu đãi và đãi ngộ của khách quý.
Nghệ Phong gật đầu quay về phía Tử Âm nói:
- Nàng hãy tăng thêm kim cương tạp. Đồng thời tuyên bố với bên ngoài, chỉ có người cung cấp phương thuốc luyện chế đan dược lục giai và dược liệu mới có thể đạt được. Ngoài bán đấu giá còn có thể luyện chế đan dược, năm phần đan dược luyện chế sẽ thuộc về khách hàng có kim cương tạp sử dụng.
Sau khi Tử Âm nghe vậy, không khỏi sửng sốt, nhưng lập tức kích động: Đan dược lục giai đủ để khiến bất cứ kẻ nào cũng phải điên cuồng. Vả lại hồi báo năm phần thành phẩm, e là bán đấu giá một chút để đánh bóng tên tuổi. Điều này nói với người khác biết, cửa hàng của ta có y sư thất giai tọa trấn.
Huồng hồ nhắc đến toản thạch tạp. Bọn họ muốn tiêu phí thật nhiều, mới có thể nhận được đãi ngộ này.
Tử Âm nhìn Nghệ Phong chằm chằm, bông nhiên cảm giác nam nhân khuôn mặt góc cạnh phân minh này chính là quý nhân của chính mình. Không những cứu Linh nhi, còn cứu giúp chính mình rất nhiều lần. Trước kia chính mình lặng lẽ gánh vác tất cả mọi chuyện, thế nhưng hiện tại có hắn trợ giúp, cảm giác gánh nặng của chính mình được giảm đi rất nhiều.
Nghĩ vậy, nhãn thần Tử Âm nhìn Nghệ Phong càng thêm như hòa. Nhìn Linh nhi trong lòng Nghệ Phong, Tử Âm cảm giác có chút bàng hoàng, thế nhưng rất ấm áp.