Mị Ảnh

Chương 1589: Ba hồng nhan




 
- Pháp tắc bản nguyên!
 
Nghệ Phong thì thầm một tiếng, lâm vào trong trầm tư. Lúc trước Nghệ Phong vì pháp tắc tương sinh tương khắc, ở trong không gian bên ngoài bí cảnh tiêu tốn ba năm, lúc này mới may mắn lĩnh ngộ. Chỉ là hắn cũng không biết pháp tắc bản nguyên, như vậy muốn khống chế nó khó khăn tới mức nào.
 
Quan trọng nhất là, lúc này hắn đã có hai loại pháp tắc chi lực, còn muốn lĩnh ngộ pháp tắc khác, không thể nghi ngờ là khó càng thêm khó. Thời điểm một người dễ dàng lĩnh ngộ pháp tắc chi lực nhất chính là lúc đạt tới Thánh Cấp. Thời điểm mình có được pháp tắc chi lực, lại muốn có thêm pháp tắc chi lực khác, điều này quả thực là khó như lên trời. Trừ phi là ngươi không có pháp tắc chi lực, tiếp tục lĩnh ngộ một lần nữa.
 
Chỉ là, có tình huống như vậy thật sao?
 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn nam tử trung niên cười khổ nói:
 
- Pháp tắc bản nguyên sao có thể dễ lĩnh ngộ như vậy?
 
Nam tử trung niên cười cười nói:
 
- Ngươi có cơ hội, cơ hội đó vượt xa ta rất nhiều. Có một số việc không cưỡng cầu được, hết thảy thuận theo tự nhiên a. Thực lực của ngươi đạt tới ngũ giai, dùng tuổi của ngươi cũng đủ tự ngạo. Bất quá, hiện tại đại lục thay đổi bất ngờ, người khác sẽ không bởi vì ngươi tuổi trẻ mà không ra tay đối với ngươi. Quan trọng nhất là, lúc trước bí cảnh là ngươi phá hư. Điều này khiến một ít Chí Tôn biết rõ đại nạn sắp buông xuống, tất nhiên bất lợi đối với ngươi.
 
Nghe được câu này, Nghệ Phong nở nụ cười khổ. Bị Chí Tôn nhớ thương, chuyện này thật đúng là không phải chuyện tốt.
 
- Được rồi! Ngươi cũng không cần lo lắng, chờ thêm chút ít về sau, ta sẽ rải tin tức ngươi là thiếu Thánh chủ ra ngoài, đến lúc đó cho dù Chí Tôn muốn đối phó ngươi cũng phải bận tâm vài phần mặt của ta.
 
Nam tử trung niên nói.
 
- Vãn bối cảm tạ.
 
Nghệ Phong gật đầu.
 
- Ừ! Những ngày này ngươi hãy đi cùng ta. Tuy ta không hiểu Ngũ Hành, nhưng mà vẫn có chút chỉ đạo cho ngươi. Tương lai có lợi cho ngươi rất nhiều.
 
Nam tử trung niên nhìn Nghệ Phong nói.
 
Đối với đề nghị như vậy, Nghệ Phong tự nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn tranh thủ thời gian khom người nói:
 
- Đa tạ sư tổ.
 
Người mạnh nhất đại lục tự mình chỉ đạo hắn, Nghệ Phong tự nhiên sẽ không ngốc cự tuyệt. Tuy lúc này Nghệ Phong cũng coi như tông sư võ học, nhưng so sánh với hắn, như cũ là một tiểu hài.
 
Nam tử trung niên nhìn Nghệ Phong mười phần hiền lành, nói làm liền làm, mang theo Nghệ Phong đi cấm địa Thánh Thành.
 
Có thủ đoạn của hắn, cấm địa Thánh Thành trong nháy mắt biến thành xa hoa.
 
Rất hiển nhiên, nam tử trung niên hiển nhiên không phải tông sư có thể so sánh, dưới tình huống chỉ điểm Nghệ Phong, Nghệ Phong có thể cảm giác hiểu ra rất nhiều thứ. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Đặc biệt, minh bạch đối với Ngũ Hành, nam tử trung niên quả thực là một quyển bách khoa toàn thư, đối với tin tức Ngũ Hành tiện tay lấy ra, tuy hắn không có Ngũ Hành đại tuần hoàn, Ngũ Hành không đầy đủ hết, nhưng đối với lý luận Ngũ Hành đại tuần hoàn, so với Nghệ Phong còn sâu hơn gấp trăm nghìn lần.
 
Dưới loại tình huống này, Nghệ Phong có thể cảm giác được kiến thức của hắn tăng lên một tầng. Năm đó có một ít chỗ không hiểu đối với Lăng Thần Quyết, lúc này cũng dần dần được giải ra.
 
Dưới loại tình huống này, Nghệ Phong cảm giác thực lực của hắn dưới trí tuệ thông suốt , bắt đầu tăng lên không ít.
 
Đối với Ngũ Hành đại tuần hoàn, Nghệ Phong cũng dần dần hoàn thiện, lúc này Ngũ Hành đại tuần hoàn của Nghệ Phong, so với trước kia không thể so sánh được. Lúc này Nghệ Phong tự tin đối mặt cấp bậc đại lão, mượn Tru Tiên Kiếm sẽ không rơi xuống hạ phong.
 
Đây là chỗ tốt mà những ngày vừa qua Nghệ Phong được nam tử trung niên giảng dạy.
 
Nghệ Phong đi theo nam tử trung niên, hai người đều không làm sự tình khác, hoàn toàn là quay chung quanh võ học, quay chung quanh Ngũ Hành, quay chung quanh Lăng Thần Quyết. Nghệ Phong cảm giác mình trải qua hệ thống tẩy lễ, tất cả mọi thứ hỗn độn bắt đầu phân loại rõ ràng.
 
Hơn hai tháng, hai người không cảm giác thời gian trôi qua.
 
Nam tử trung niên quả thực hết sức hài lòng đối với Nghệ Phong, hắn giảng giải thâm ảo cỡ nào, chỉ cần thoáng chỉ điểm, Nghệ Phong có thể hoàn toàn lĩnh ngộ. Nếu người bình thường, hắn giảng rất nhiều thứ đều không lý giải được, nhưng Nghệ Phong lại có thể hấp thu toàn bộ.
 
Không thể không nói, thiên phú của Nghệ Phong quả thật khiến người thưởng thức yêu mến. Nam tử trung niên nghĩ thầm, cho dù Nghệ Phong không tu luyện Lăng Thần Quyết, chỉ cần nương theo điểm ấy, hắn nguyện ý đến đỡ Nghệ Phong.
 
Một người có thiên phú như vậy, thành tựu nhất định sẽ không thấp. Đương nhiên, thành tựu của một người có quan hệ rất lớn tới kỳ ngộ, chỉ là Nghệ Phong có thể ở ba mươi tuổi đạt tới Thánh Cấp, điều này cũng đủ để nói rõ vấn đề kỳ ngộ của hắn.
 
Thời điểm tháng thứ ba, nam tử trung niên rốt cục dừng lại, nhìn Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Những điều ta biết rõ đều nói cho ngươi, về phần từ nay về sau ngươi có thể tu luyện Lăng Thần Quyết tới cấp độ gì, điều này không phải ta biết rõ. Bất quá, mặc dù ngươi đã có được pháp tắc chi lực, còn muốn lĩnh ngộ pháp tắc bản nguyên khó càng thêm khó, nhưng dù sao cũng phải nếm thử. Tối thiểu, ngươi còn có một tia hi vọng, mà ta hoàn toàn không có khả năng.
 
Nghệ Phong nhẹ gật đầu, nhìn nam tử trung niên, khom người thi lễ một cái, những ngày dạy bảo vừa qua, Nghệ Phong biết rõ nam tử này rất chân thành đối với hắn. Có lẽ có nguyên nhân Lăng Thần Quyết, nhưng hắn tựa như một sư tôn dạy bảo, đồng thời không cần danh phận.
 
- Vãn bối sẽ làm hết sức.
 
Nam tử trung niên cười ha ha nói:
 
- Nếu ngươi thật có thể đi vào Thần Cấp, ta đây cũng không cần phải lo lắng tử vong.
 
Nghe được câu này, Nghệ Phong cười cười, nghĩ thầm chuyện tình đi vào Thần Cấp, trở thành thần linh sao có thể dễ làm được như vậy?
 
- Tốt lắm! Ngươi ở đây lĩnh ngộ cho tốt.
 
Nói xong, thân ảnh nam tử trung niên rời khỏi cấm địa Thánh Thành.
 
Nghệ Phong ngây người ở cấm địa một tháng, đem những thu hoạch này đều chải vuốt một lượt. Thực lực trong lúc bất tri bất giác đạt đến cấp độ ngũ giai đỉnh phong. Điều này khiến Nghệ Phong mừng rỡ không thôi.
 
Mà ở tháng thứ tư, Nghệ Phong rốt cục đứng dậy chuẩn bị rời khỏi cấm địa Thánh Thành, mà lúc này, nam tử trung niên lại xuất hiện bên người Nghệ Phong, mà bên cạnh hắn có ba nữ nhân tuyệt mỹ.
 
Nghệ Phong nhìn bốn người này, khẽ cười nói:
 
- Bái kiến tiền bối.
 
Nhìn ba nữ nhân tuyệt mỹ này, Nghệ Phong rất hâm mộ nam tử trung niên, đồng thời không nhịn được thở dài, lúc trước trong điển tịch ghi lại, bên người nam tử trung niên có là có hơn mười vị hồng nhan. Chỉ là, hiện tại chỉ có ba người. Điều này đã nói rõ, hồng nhan còn lại đã sớm vẫn lạc.
 
Nghệ Phong có loại cảm giác thỏ tử hồ bi, ngay cả cường hãn như hắn cũng không thể ngăn cản đại nạn của hồng nhan buông xuống, vậy người khác thì sao?
 
Hồng nhan của hắn, dù cho tiến vào bí cảnh, nhưng có thể sống lâu vượt xa đại lục, cuối cùng vẫn vẫn lạc, lưu lại chỉ là ba vị mạnh nhất. Nữ nhân của Nghệ Phong hắn thì sao ? Có phải là cũng sẽ đi vào vết xe đổ này?
 
Không đạt tới Thần Cấp, không có thực lực thần linh, chuyện như vậy là sớm muộn.