Mị Ảnh

Chương 1483: Á Thánh đuổi giết




 
- Đồng bạn?
 
Nghệ Phong nhíu mày, hắn cảm thấy việc này rất không bình thường, trước không nói tới việc bọn họ làm sao biết hắn có quyển da cừu mà việc họ kết đồng bạn với nhau. Đây hiển nhiên không phải là vừa vặn đụng phải đơn giản, e rằng đối phương đã chuẩn bị rất kĩ từ lâu.
 
Nghệ Phong không khỏi nhớ tới tờ giấy vừa rồi hắn lấy ra để so sánh hắn, tuy không biết hắn có từ đâu, nhưng Nghệ Phong có một suy đoán:
 
- Từ trước tới nay, ngươi chưa từng gặp qua ta?
 
Đối phương hừ một tiếng đáp:
 
- Thì sao? Hiện tại ta đã tìm được ngươi, dù có trốn vào rừng sâu núi thẳm đi nữa cũng vô dụng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
- Trốn vào rừng sâu núi thẳm?
 
Nghệ Phong kinh ngạc, thật không ngờ đối phương có thể biết rõ như vậy.
 
- Các ngươi làm sao biết trong tay của ta có quyển da cừu?
 
Nghệ Phong rất kinh ngạc, nhịn không được liền hỏi.
 
- Toàn bộ đại lục đều biết. Ta vì sao có thể không biết?
 
Võ giả thấy Nghệ Phong hỏi càng nhiều thì hắn lại càng cao hứng, bởi vì đồng bạn của hắn sắp chạy tới rồi.
 
Một câu trả lời này khiến Nghệ Phong hết sức kinh ngạc, toàn bộ đại lục đều biết?
 
Nghệ Phong suy nghĩ một chút lập tức hiểu ra điều gì. Hắn nhịn không được túc giận mắng to:
 
- Tiên Cảnh. Bà mẹ nó, gấu bạo cúc hoa các ngươi.
 
Nếu lúc này mà Nghệ Phong còn không biết Tiên Cảnh muốn mượn dao giết người thì chỉ số thông minh của hắn thật có vấn đề.
 
- Vậy ngươi muốn đoạt như thế nào?
 
Nghệ Phong nhìn đối phương, nghiền ngẫm hỏi. Một tên Bát giai đỉnh phong, có thể nói là tùy ý dậm chân làm rung chuyển một phương. Nhưng đối với Nghệ Phong, hắn chẳng có một chút uy hiếp.
 
Lúc này Nghệ Phong không để mắt tới những võ giả không có pháp tắc chi lực.
 
Thấy vẻ mặt này của Nghệ Phong, đối phương hừ một tiếng có vẻ cực kỳ bất mãn. Hắn nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng thực lực của mình có thể đối nghịch với tất cả các võ giả sao?
 
Nghệ Phong lắc đầu:
 
- Ta còn chưa tới mức đó, chỉ là nếu những võ giả đó chỉ tầm tầm như ngươi thì đúng là ta còn chưa để vào mắt.
 
Nghệ Phong cười ha ha, tiếng nói vừa dứt thì than ảnh đã lóe lên đánh một quyền về phía võ giả Bát giai đỉnh phong. Một quyền này ẩn chứa mười thành lực lượng, Nghệ Phong muốn xem thử, võ giả cản đường hắn làm sao có thể tiếp được.
 
Một chiêu khiến hư không bị phá vỡ, sắc mặt võ giả Bát giai đỉnh phong nguyên bản còn đang lạnh nhạt, đột nhiên biến đổi mãnh liệt. Lực lượng trong cơ thể toàn bộ quán thâu lên đôi chân, muốn bạo lui để tránh một quyền này.
 
Tốc độ của đối phương không chậm, trong những võ giả Nghệ Phong từng gặp có thể coi là rất nhanh. Nhưng có thể so với Thân pháp Mị Ảnh của Nghệ Phong sao?
 
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, tốc độ đề thăng mãnh liệt. Một quyền nện vào mặt võ giả bát giai đỉnh phong, lực lượng mạnh mẽ tràn vào cơ thể hắn, lập tức như diều đứt dây bay ra xa, một mảnh huyết hoa rải rác trong không khí.
 
Thấy đối phương không biết tự lượng sức mình, Nghệ Phong cười lạnh một tiếng chuẩn bị đuổi theo diệt sát, đột nhiên phát hiện có bốn cỗ hơi thở hội tụ về phía này, Nghệ Phong hơi nhíu mày, lập bỏ qua ý nghĩ chém giết kẻ kia. Hắn biết rõ sự hấp dẫn của Thánh cấp là như thế nào.
 
Một hai võ giả, Nghệ Phong có thể không sợ, nhưng nếu có cả Á Thánh vây công thì với chút thực lực của Nghệ Phong căn bản không đủ dùng.
 
- Coi như ngươi mạng lớn!
 
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, không chần chừ, thân ảnh lóe lên chạy về một phương hướng.
 
Nhưng khi Nghệ Phong bỏ đi, đối phương cũng không buông tha. Một vài đạo khí tức vẫn đuổi theo, bám sát hắn.
 
Thấy vậy, khóe miệng Nghệ Phong mang theo một nụ cười lạnh, tốc độ tiếp tục đề thăng, trong lòng thầm nghĩ, các ngươi có thể đuổi kịp ta sao?
 
Thân pháp Mị Ảnh được Nghệ Phong sử dụng đến mức tận cùng, dưới tốc dộ này, các võ giả đành phải từ bỏ bởi nếu so tốc độ, họ không phải là đối thủ của Nghệ Phong.
 
Bất quá khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là có một võ giả vẫn bám theo Nghệ Phong không buông, dù Nghệ Phong có thi triển thủ đoạn thế nào hắn vẫn có thể truy đuổi ở phía sau.
 
Điều này khiến Nghệ Phong cực kỳ kinh ngạc, tốc độ tiếp tục tăng lên chạy về phía xa.
 
Mà võ giả đuổi theo Nghệ Phong cũng đồng dạng tăng tốc theo.
 
Phát hiện vẫn không thể cắt đuôi đối phương, Nghệ Phong càng thêm kinh ngạc. Phối hợp với thực lực của mình, hiện giờ hiếm ai có thể đuổi kịp hắn.
 
- Bản đế không tin, ngươi có thể đuổi kịp cước bộ của ta
 
Nghệ Phong thì thào tự nói, đấu khí trong cơ thể bắt đầu tràn ra, Thân pháp Mị Ảnh càng khu động một cách điên cuồng.
 
Một đạo quang mang xẹt qua bầu trời, tốc độ của Nghệ Phong tăng lên tới một trình độ khó tin.
 
Nguyên lai Nghệ Phong tưởng rằng như vậy đã đủ để bỏ qua đối phương, nhưng không ngờ khí tức của hắn vẫn tập trung khóa chặt Nghệ Phong không tha.
 
Điều này khiến Nghệ Phong ngẩn ra. Người này tuyệt đối không phải là Quân cấp, nếu không chắc chắn không thể đuổi kịp hắn. Nghệ Phong rất tự tin với thực lực và thân pháp Mị Ảnh của mình.
 
- Á Thánh!
 
Nghệ Phong lập tức đoán được thực lực của đối phương. Nếu người này là Thánh cấp, chắc chắn sẽ nhanh hơn hắn, cho dù có sử dụng Thân pháp Mị Ảnh cũng vô dụng.
 
Chỉ Á Thánh, bước đầu có pháp tắc chi lực, tuy tốc độ không nhanh bằng hắn, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
 
Nghĩ vậy, Nghệ Phong hít sâu một hơi, động tác dưới chân cũng không dừng lại. Nghệ Phong muốn xem thử, tốc độ của hắn và tên Á Thánh đang bám theo, rốt cục là ai mạnh hơn.
 
Võ giả đuổi theo đằng sau Nghệ Phong cũng kinh ngạc không thôi, bởi hắn rất rõ tốc độc của mình. Không chỉ bởi vì thực lực Á Thánh mà hắn còn có một bộ thân pháp không tệ. Thế nhưng, dù hai cái kết hợp với nhau cũng chỉ miễn cưỡng duy trì tốc độ ngang với đối phương. Tốc độ của người thanh niên phía trước nhanh quá sức tưởng tượng của hắn.
 
Hai người một trước một sau, bảo trì một khoảng cách nhất định không lớn lắm. Lúc này ngạo khí của hai người đều dâng lên, ai cũng muốn bứt phá vượt lên trước đối phương.
 
Bất quá, mặc kệ hai người có cố gắng như thế nào, cũng không thể vượt qua đối phương một bậc.
 
Điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy thật mất mặt, trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ. Thực lực hắn bây giờ là Quân cấp đỉnh phong, không biết đã đủ để chiến với cùng Á Thánh một trận chưa.
 
Nghệ Phong cũng không nắm chắc dù chỉ một chút, dù sao Á Thánh cũng là người có được pháp tắc chi lực. Tuy rằng không thể khống chế, nhưng nhất cử nhất động đều có thể thu phát tự nhiên. Nghệ Phong chưa từng giao thủ với Á Thánh có pháp tắc chi lực, vì vậy căn bản không biết pháp tắc chi lực khủng bố tới mức nào.
 
Tốc độ của Nghệ Phong không chậm, trong lòng lại đang tổng hợp lại chiến lực của mình, suy nghĩ cuối cùng có nên chiến một trận hay không.
 
Chậy tiếp một hồi lâu, thấy vẫn không thể cắt đuôi đối phương được, Nghệ Phong hít sâu một hơi. Trong mắt lóe lên sự độc ác, Phệ Châu cũng coi như một loại pháp tắc, nếu đã không cắt đuôi được đối phương. Vậy thì chiến một trận đi!
 
Nghệ Phong nhìn bốn phía, hắn hơi sững người vì nơi này rất quen thuộc. Thân ảnh Nghệ Phong chớp động, tiếp tục bay về phía xa.
 
Á Thánh đằng sau hiển nhiên không buông tha cơ hội giúp hắn trở thành Thánh cấp.