Mị Ảnh

Chương 1381: Cơ quan thú




 
- Nghệ Phong, ngươi có cảm thấy có chút bất thường hay không?
 
Cô Tinh đi được một khoảng thời gian, đột nhiên quay về phía Nghệ Phong nói.
 
Nghệ Phong bật cười, nhìn Cô Tinh:
 
- Ngươi vừa mới phát hiện? Chúng ta nhập vào ảo cảnh.
 
- Ảo cảnh?
 
Cô Tinh nhíu nhíu mày:
 
- Không sao, ta dẫn ngươi ra ngoài.
 
Cấp bậc ảo cảnh này không cao lắm, Nghệ Phong thực ra không hề lo lắng.
 
Thấy Nghệ Phong tự tin như vậy, Cô Tinh gật đầu không nói thêm gì nữa, chậm rãi theo Nghệ Phong tiến về phía trước.
 
Khi Nghệ Phong và Cô Tinh thoát khỏi ảo cảnh, cư nhiên Nghệ Phong và Cô Tinh lại tiến nhập mê trận. Hai cơ quan nối liền vô cùng tự nhiên.
 
- Vị tổ tông này của ngươi thực sự là bậc thầy thiết kế cơ quan.
 
Đây chính là lần đầu tiên Nghệ Phong nhìn thấy bẫy rập nối liền nhau như vậy.
 
Cô Tinh nhún nhún vai nói:
 
- Ngươi có thể thoát khỏi mê trận không?
 
Nghệ Phong cười cười lắc đầu nói:
 
- Ta không phải vạn năng, ta chưa từng nghiên cứu mê trận.
 
- Vậy...
 
Cô Tinh vô cùng lo lắng, dù sao hắn cũng chưa từng nghiên cứu mê trận.
 
- Khà khà...
 
Nghệ Phong cười khà khà, không nhiều lời vô ích, đấu khí trong cơ thể bạo phát, đạo đấu khí kinh khủng đánh vào khoảng không gian này, đấu khí giống như cơn lốc cuốn sạch bốn phía. Nguồn: http://truyenfull.vn
 
- Phá...
 
Giọng nói Nghệ Phong vừa dứt, hư không liền xuất hiện vết nứt đen kịt, mê trận nguyên bản sương mù dày đặc, cư nhiên bị Nghệ Phong đánh vỡ.
 
Nghệ Phong nhìn Cô Tinh sững sờ, cười khà khà nói:
 
- Không hẳn phải hiểu mới có thể phá. Lực lượng chính là thứ vạn năng nhất trên thế giới này.
 
Cô Tinh gật đầu cùng Nghệ Phong tiếp tục tiến về phía trước, khi Nghệ Phong và Cô Tinh đạp trên mặt đất, trên mặt đất hiện lên từng mũi nhọn sắc bén. Tốc độ cực nhanh khiến Nghệ Phong khẽ líu lưỡi, kéo Cô Tinh lắc mình bay trên hư không.
 
Cô Tinh nhìn những mũi nhọn dưới chân, không khỏi có chút kinh hãi, không phải Nghệ Phong vừa nãy kéo hắn, e là bàn chân đã bị những mũi nhọn này đâm thủng.
 
- Cẩn thận một chút, vừa mới đối phó tại bên ngoài chính là võ giả Vương Cấp, e rằng ở đây đối phải đối phó với võ giả Tôn Cấp.
 
Nghệ Phong quay về phía Cô Tinh nói.
 
Cô Tinh gật đầu, đang định chuẩn bị nói cái gì đó, bỗng nhiên nghe thấy đạo âm thanh cắt ngang hư không, vô số phi tiêu không biết từ nơi nào tiêu bắn, trực tiếp bắn về phía hai người bọn họ. Những phi tiêu này đi qua, thậm chí có thể vẽ lên hư không từng đạo hoa ngân. Nghệ Phong tùy ý tiếp được một đạo, phát hiện lực đạo thất nhất cũng đạt tới Vương Cấp đỉnh phong, thậm chí có lực lượng đạt tới Tôn Cấp.
 
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong bạo phát, bảo vệ Cô Tinh và chính mình, ngăn cản những phi tiêu này.
 
- Cảm tạ.
 
Cô Tinh cảm tạ nói. Nếu như hắn chống đỡ, cho dù có thể ngăn cản cũng phải luống cuống tay chân một hồi.
 
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong dâng trào, cho dù lực lượng của những phi tiêu này đạt tới Tôn Cấp, nếu như muốn phá đấu khí phòng ngự của Nghệ Phong thực sự rất khó. Thân ảnh Nghệ Phong chớp động dẫn theo Cô Tinh, bay nhanh về phía xa xa.
 
- Nín thở!
 
Nghệ Phong đột nhiên quay về phía Cô Tinh nói.
 
Nghệ Phong nhìn khí độc màu vàng trước mặt, đấu khí phòng ngự càng chắc chắn bảo vệ hai người, không để đám khí độc màu vàng kia tiếp cận hai người. Nghệ Phong là y sư bát giai, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận thấy độc tính của khí độc màu vàng này vô cùng mãnh liệt.
 
- Cơ quan này hẳn là không phải mở tạm thời, e rằng mở từ khi bắt đầu thiết kế cấm địa.
 
Nghệ Phong quay về phía Cô Tinh nói.
 
Cô Tinh nói:
 
- Cơ quan chia làm hai phần, phân nửa không cần mở, khói độc chính là thuộc về phân nửa không cần mở.
 
- Vậy các ngươi tiến nhập cấm địa, còn phải vượt qua phân nửa cơ quan này?
 
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.
 
Cô Tinh lắc đầu nói:
 
- Kỳ thực tiến nhập cấm địa dưới trạng thái bình thường không cần vượt qua cơ quan, chỉ cần thông qua Truyền Tống Trận là được. Cơ quan kia chính là để đệ tử Mộc thành thí luyện. Bất quá, từ khi gia gia bế quan, Truyền Tống Trận đã đóng, muốn tiến nhập vào trong chỉ có thể vượt qua cơ quan. Bất quá, nếu không như vậy, lệnh bài kia cũng không tới lượt chúng ta.
 
Nghe Cô Tinh nói, Nghệ Phong gật đầu, tốc độ không chút chậm lại. Thế nhưng khoảng cách lớp sương mù dày đặc này cũng không ngắn. Đặc biệt ám khí trong sương mù dày đặc luôn luôn bắn ra, khiến Nghệ Phong càng thêm cẩn thận.
 
Khoảng chừng nửa canh giờ, Nghệ Phong mới thoát khỏi lớp sương mù dày đặc. Nghệ Phong vừa thoát khỏi lớp sương mù, xung quanh liền vọt tới vài đạo công kích kinh khủng.
 
Những đạo công kích này khiến Nghệ Phong biến sắc, đấu khí bạo phát, cuốn sạch tất cả hướng về phía những đạo công kích này.
 
Bịch...Bịch...
 
Trong tiếng va chạm, vật thể công kích Nghệ Phong bay ngược lại phía sau. Đương nhiên Nghệ Phong nhìn lại, cư nhiên phát hiện chính là mấy cơ quan thú. Nghệ Phong nghĩ tới lực lượng những cơ quan thú vừa mới không thua Tôn Cấp đỉnh phong, nhìn những cơ quan thú này trong lòng Nghệ Phong vô cùng kinh hãi.
 
Cô Tinh nhìn cơ quan thú xung quanh liên tục bay tới, Cô Tinh quay về phía Nghệ Phong nói:
 
- Ngươi cẩn thận một chút, những cơ quan thú này lợi hại nhất không phải lực lượng của chúng, mà chính là trận pháp của chúng.
 
- Chúng có trận pháp?
 
Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc hỏi.
 
Cô Tinh nói:
 
- Uhm! Tuy thực lực của ngươi mạnh hơn chúng rất nhiều, thế nhưng trận pháp cơ quan thú tại đây không biết đau đớn, ngươi phải thật cẩn thận.
 
Nghệ Phong gật đầu, trong lúc tranh đấu, máy móc chiếm ưu thế so với nhân loại. Ít nhất, chúng không biết đau đớn, thẳng tiến không lùi.
 
Nhìn cơ quan thú càng lúc càng nhiều, Nghệ Phong tuy không sợ chúng. Thế nhưng sợ phiền toái, xuất quyền mạnh mẽ đánh về phía chúng. Khi Nghệ Phong đánh tới, cư nhiên cơ quan thú xung quanh cùng lúc hội tụ, đồng loại đánh về phía Nghệ Phong, hơn mười cơ quan thú liên thủ công kích Nghệ Phong. Cho dù là Nghệ Phong cũng trở tay không kịp, bị chấn động lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước.
 
Khi Nghệ Phong chuẩn bị rơi xuống mặt đật, cư nhiên trên mặt đất trống rỗng xuất hiện đạo trông sắc nhọn, khiến bàn chân của Nghệ Phong vừa mới đặt xuống mặt đất lại vàng vàng thu lên, nhẹ nhàng bay trên hư không.
 
- Nghệ Phong, ngươi không sao chứ?
 
Cô Tinh hỏi Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong lắc đầu, nhìn cơ quan thú trước mặt, lắc lắc cánh tay quay về phía Cô Tinh hô lớn:
 
- Lui lại phía sau.
 
Cô Tinh biết chính mình không thể giúp được Nghệ Phong, thân ảnh liền bạo lui về phía sau Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong chằm chằm nhìn những cơ quan thú này, cơ quan thú kết hợp thành hình quạt, lực lượng đều hội tụ cùng một chỗ, lực lượng của hơn mười cơ quan thú chồng chất lên nhau, lực lượng kinh khủng khiến không gian méo mó tới mức tận cùng.
 
- Hừ!
 
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, hít sâu một hơi, đấu khí trong cơ thể không chút bảo lưu bạo phát. Nếu như chỉ có một mình hắn, thực ra có thể thi triển thân pháp Mị Ảnh tránh né, thế nhưng dẫn theo Cô Tinh, loại biện pháp này hiển nhiên không được. Chỉ có thể chiến đấu thoát khỏi nơi này.
 
Cô Tinh nhìn năng lượng của hơn mười cơ quan thú hội tụ, trong lòng âm thầm giật mình, tuy rằng hắn biết Nghệ Phong rất mạnh. Thế nhưng không biết Nghệ Phong có thể tiếp được hơn mười cơ quan thú này hợp lực công kích hay không?
 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, đấu khí trong cơ thể lưu chuyển chậm rãi tới cực hạn, từng đạo đấu khí điên cuồng bao phủ cánh tay, Tà Đế lực bạo phát, hội tụ tại vị trí tâm quyền của Nghệ Phong. Nhìn hơn mười cơ quan thú trước mặt, Nghệ Phong rống giận hét lớn:
 
- Tinh Bạo Thương Khung.
 
Cô Tinh ngây dại nhìn Nghệ Phong, Nghệ Phong thực sự muốn vận dụng một chiêu này hủy diệt những cơ quan thú.